Nữ sinh lớp 6 ở Hà Nội bị đánh nhau hội đồng dã man nên đánh lại hay chịu bị đánh?
Tôi từng đánh lại khi bị bạn bắt nạt vô cớ và có hiệu ứng bất ngờ. Nhưng đó là chuyện của 30-40 năm về trước.
Còn bây giờ, với tính chất các vụ học sinh đánh nhau hoàn toàn khác, việc phản kháng gần như vô tác dụng, thậm chí nguy hiểm
Ngày học lớp 1, tôi liên tục bị một bạn gái cùng lớp chặn đường bắt nạt, lục cặp lấy đồ, từ phấn, bút chì đến thước kẻ, nếu không “nộp” kiểu gì cũng bị đánh. Học cùng lớp nhưng bạn đó cao lớn gần gấp đôi tôi do bị đúp nhiều năm, nên các bạn trong lớp rất ngại va chạm.
Hay bị bắt nạt nên tôi thường hòa vào một nhóm bạn để đi học cùng, nhưng nhiều khi “chị đại” vẫn không tha. Vốn dĩ không phải là con bé quá cam chịu, nhút nhát nên bị bắt nạt vô cớ hết ngày này sang ngày khác, tôi ấm ức lắm.
Từ nhà tôi đến trường hầu như toàn đường làng. Thường vào mùa gặt, người dân hay phơi rơm rạ và xây các cây rơm hai ven đường. Một lần, trên đường đi học về tôi lại bị “chị đại” chặn đường đòi “vật phẩm”. Tôi đưa mắt ra phía trước, thấy có cây rơm nên tìm kế hoãn binh. Khi đến sát cây rơm, tôi bắt đầu phản kháng. “Chị đại” có vẻ khá ngạc nhiên vì thấy tôi dám chống lại. Tôi bất ngờ dùng toàn bộ sức mạnh và sự ấm ức bấy lâu xô “chị đại” ngã, rồi ngồi đè lên bụng. Ngày đó, trẻ con đi học thường đeo chìa khóa nhà bằng một sợi dây cước hay dây dù ở cổ, một tay tôi ghì chặt, một tay tôi kéo mạnh sợi dây khiến “chị đại” sợ hãi, rối rít xin tha và hứa sẽ không bắt nạt tôi nữa. Quả nhiên sau đó, sự việc hoàn toàn chấm dứt, tôi và các bạn đi học mà không còn lo bị bắt nạt nữa.
Và trong quãng đời học sinh, tôi cũng đã chứng kiến rất nhiều vụ học sinh trong lớp, ngoài lớp đánh nhau, cả đánh hội đồng. Nói như thế để hiểu rằng, không phải bây giờ chuyện học sinh đánh nhau mới xảy ra, mà thời nào cũng có.
Mới cách đây 2 ngày, hai học sinh lớp 7 và 8 tại Trường THCS Biên Giang, quận Hà Đông ( Hà Nội) đã đánh, tát dã man vào mặt nữ sinh lớp 6 khiến em ngã ra đất. Kể cả khi nữ sinh lớp 6 vừa khóc vừa quỳ, chắp tay xin lỗi nhưng vẫn bị 2 học sinh kia chửi bới văng tục và lao vào xé áo.
Nữ sinh lớp 6 đã chắp tay xin nhưng vẫn bị bạn đánh hội đồng ở Hà Đông, TP Hà Nội (ảnh từ clip)
Vụ việc khiến dư luận khá quan tâm. Trên các diễn đàn, có diễn đàn hàng chục ngàn người theo dõi, có rất nhiều phụ huynh đã bày tỏ lo ngại, bức xúc về nguy cơ xảy ra với bất kỳ ai, kể cả con em mình. Rất nhiều ý kiến cho rằng, cần dạy trẻ đánh lại, để lần sau những người bạn côn đồ không còn dám bắt nạt.
Nhưng, với cách hướng dẫn trẻ như thế, tôi thực sự cảm thấy lo ngại và hoang mang. Đúng là ở thời chúng tôi cách đây 30-40 năm, chính tôi từng đánh lại để tự vệ và thấy hiệu ứng rõ rệt. Nhưng ở thời hiện tại, nếu con tôi chẳng may bị bắt nạt, tôi sẽ dạy nó làm ngược lại.
Bởi ở thời của tôi, những đứa trẻ gọi là đánh nhau thì cũng chỉ là chặn đường bắt nạt, hoặc vật lộn đã là kinh khủng rồi. Còn giờ đây, tính chất các vụ học sinh đánh nhau hoàn toàn khác, ngày càng trở nên nghiêm trọng, thậm chí đã xảy ra án mạng, công an phải vào cuộc. Như vụ em L.V.K. (học sinh lớp 11 hệ giáo dục thường xuyên Trường trung học phổ thông Tháp Mười) khi vừa tan học ra khỏi cổng trường bị một nhóm thanh niên khống chế và đưa đi. Sau đó, nhóm này đã dùng tay, mũ bảo hiểm và vật nhọn gây thương tích cho K. Hay vụ học sinh lớp 8 Trường THCS Trung Mầu (Hà Nội) bị bạn nữ đánh liên tiếp vào vùng đầu và người. Nữ sinh bị đá, đạp vào mặt rất nhiều lần. Tiếp đó là nam sinh lớp 11 của Trường THPT Lang Chánh (Thanh Hóa) bị một người học cùng trường dùng gậy sắt đánh vào đầu gây chấn thương sọ não, đang phải điều trị tại bệnh viện… Đây là một số rất ít trong các vụ học sinh đánh nhau dã man, rồi quay clip tung lên mạng trong thời gian vừa qua.
Những vụ việc xảy ra trong thời gian qua với tính chất nghiêm trọng như vậy, nên việc khuyến khích các em phản kháng lại ngay lúc đó thực sự rất nguy hiểm khi nhóm tấn công thường có nhiều người, lại dùng các công cụ như mũ bảo hiểm, gậy, thậm chí cả dao… Trong khi đó, ở lứa tuổi đang thích thể hiện bản thân, không hiểu biết về luật pháp, thích sử dụng bạo lực để thể hiện sức mạnh thì cách phản kháng trong những tình huống như vậy không phải là giải pháp hiệu quả.
Trước hết, ai cũng thấy rằng, diễn biến quá phức tạp của xã hội, nhất là mạng xã hội đã ảnh hưởng khá lớn đến sự phát triển nhân cách của trẻ. Rất nhiều các vụ bạo lực, lệch chuẩn ngoài xã hội đang diễn ra hàng ngày, hành giờ đã ảnh hưởng rất lớn tới các em.
Video đang HOT
Với hầu hết học sinh từ cấp 2 đều dùng điện thoại thông minh nên rất dễ thu nạp mọi thông tin trên mạng xã hội. Nguy hiểm là ở lứa tuổi các em, chưa phân biệt được đâu là thông tin độc hại, thông tin hữu ích nên nhiều em đã học theo, làm theo dẫn đến suy nghĩ, hành động lệch lạc. Đã có thời gian dài các “hiện tượng mạng” là Khá “bảnh”, “thánh chửi” Dương Minh Tuyền… là thần tượng trong nhiều bạn trẻ.
Trong khi đó, việc học hành, thi cử lại quá áp lực cũng khiến tinh thần các em mệt mỏi, sa sút. Cả ngày quay cuồng với việc học trên lớp, học thêm hết ca này đến ca khác, nhiều em còn phải tranh thủ ăn trên đường đi học thêm thì lấy đâu thời gian nghỉ ngơi và trải nghiệm những hoạt động thực tế bổ ích.
Rồi bệnh thành tích ở chính gia đình và nhà trường, mà chính các em là người phải chịu áp lực. Điểm số đẹp, hạnh kiểm tốt đang là những mục tiêu mà các em bắt buộc phải đạt được. Riêng môn GDCD, hầu như tất cả học lực giỏi, hiếm có học sinh nào ở mức khá hay trung bình, điểm thi TPHT ở môn này hàng năm cũng đã khẳng định điều đó.
Toàn học sinh hạnh kiểm tốt, điểm GDCD loại giỏi nhưng ngược lại, tình trạng bạo lực học đường lại ngày càng gia tăng. Có lẽ một phần cũng vì nhà trường chạy theo bệnh thành tích, không để học sinh bị xếp hạnh kiểm kém hoặc trung bình sợ làm ảnh hưởng đến thành tích chung của lớp, của trường. Việc này cũng dễ hiểu vì đó còn là một tiêu chí xếp loại giáo viên hàng năm.
Rồi trong gia đình, bố mẹ còn lo quay cuồng với cuộc sống mưu sinh, lo tiền học, tiền học thêm cho con đã khiến sự quan tâm, gần gũi với trẻ ngày càng ít đi. Nhiều gia đình còn phó mặc cho nhà trường với suy nghĩ đơn giản là đã lo về vật chất đầy đủ đương nhiên con họ có cuộc sống đủ đầy.
Vì thế, trong các vụ học sinh đánh nhau, dù ở trong hay ngoài nhà trường, thì trách nhiệm trước hết vẫn phải là từ gia đình. Gia đình vẫn phải là môi trường quan trọng nhất để các em phát triển, hình thành nhân cách. Nếu cha mẹ gần gũi, quan tâm là chỗ dựa tin cậy cho con, chắc chắn trẻ sẽ chia sẻ những khó khăn đang gặp phải. Khi đó, người lớn sẽ giúp các em giải tỏa và kịp thời ngăn chặn những suy nghĩ, hành động lệch lạc có thể xảy ra.
Còn về phía nhà trường, chỉ khi những áp lực về học hành, thi cử và bệnh thành tích được giảm tải, cùng với việc phối hợp từ gia đình, mới mong hạn chế được các vụ việc tiêu cực, trong đó có việc học sinh đánh nhau.
Thay đổi là cả công cuộc lâu dài, rất cần sự góp sức của cả ngành giáo dục và các cơ quan liên quan, nhưng trước mắt việc có thể thay đổi được ngay là cách dạy, cách học các môn “làm người”, trong đó có môn GDCD. Ngoài việc dạy lý thuyết, nhà trường nên quan tâm nhiều hơn để học sinh trải nghiệm thực tế, sống có trách nhiệm và biết yêu thương, chia sẻ với mọi người.
Cùng với đó, dạy học sinh nhiều hơn về kỹ năng sống, kỹ năng sinh tồn để trong mọi tình huống các em có cách ứng xử phù hợp và linh hoạt. Chúng ta không khuyến khích các em phản kháng, đánh lại khi bị tấn công nhưng phải biết cách xử lý tình huống để sự việc không xảy ra như chia sẻ với cha mẹ, thầy cô; hoặc nếu xảy ra thì biết cách tìm sự hỗ trợ của người lớn…
Trong trường học, cũng đừng nặng việc đánh giá chất lượng thầy cô qua tỷ lệ học sinh đạt hạnh kiểm như thế nào thì mới mong việc đánh giá học sinh được khách quan, trung thực.
Chỉ khi có sự phối hợp giữa gia đình nhà trường trong quá trình hỗ trợ các em học tập và hình thành nhân cách, thì mới mong hạn chế được các vụ việc tiêu cực xảy ra. Còn nếu chỉ có sự cố gắng từ một phía, thì mọi nỗ lực đều khó có kết quả như mong muốn./
Ngạt thở vì ô nhiễm tại 'thủ phủ' phế liệu miền Bắc
Nhiều năm trở lại dân thôn Xà Cầu, nơi được biết đến với cái tên "làng thu gom, tái chế rác thải nhựa", bên cạnh nghề làm tăm hương truyền thống phải đối mặt với tình trạng ô nhiễm môi trường trầm trọng.
Chúng tôi về thôn Xà Cầu (xã Quảng Phú Cầu, H.Ứng Hòa, Hà Nội) dưới cái nắng gay gắt của mùa hè, cảm nhận đầu tiên là sự ngột ngạt của không khí với bụi từ các bao tải phế thải mùn tre, nứa kết hợp với các loại mùi bốc lên từ những đống phế liệu tập kết ngổn ngang từ đường làng, ngõ xóm, bờ mương. Phế liệu chất thành từng đống lớn ở khắp nơi, chiếm hết lối đi, gây ách tắc giao thông, mất mỹ quan và ô nhiễm môi trường.
Rác thải nhựa tràn lan, trôi nổi trên con kênh Bắc Quảng Hoa gây ô nhiễm nguồn nước nhất là khi trời nắng, bốc lên mùi hôi thối. Ảnh NGUYỆT QUỲNH
Bụi mù mịt, mùi bốc lên không ngửi được
Xã Quảng Phú Cầu có 6 thôn: Xà Cầu, Quảng Nguyên, Phú Lương Thượng, Phú Lương Hạ, Cầu Bầu, Đại Tú được công nhận là làng nghề truyền thống với nghề làm tăm hương. Nhờ có nghề truyền thống phát triển nên cuộc sống của nhân dân trong xã trở nên sung túc hơn.
Theo báo cáo kết quả thực hiện nhiệm vụ phát triển kinh tế - xã hội 6 tháng đầu năm 2022 của xã Quảng Phú Cầu, ngành nghề công nghiệp - tiểu thủ công nghiệp trên địa bàn xã đi vào ổn định, mặt hàng tăm hương thị trường tiêu thụ tăm nội địa và tăm xuất khẩu có bước khởi sắc sau đại dịch Covid-19 được kiểm soát.
Ước tính giá trị ngành công nghiệp - tiểu thủ công nghiệp 6 tháng đầu năm đạt 145 tỉ đồng, đạt 58% kế hoạch năm, tăng 20% so với cùng kỳ năm 2021. Tuy nhiên, đi cùng với sự phát triển của các làng nghề, nhiều năm qua, Quảng Phú Cầu phải đối mặt với tình trạng ô nhiễm môi trường từ rác thải.
Rác thải, phế liệu hầu hết được thu mua ở khắp nơi mang về tái chế. Phần không sử dụng được, người dân vứt bỏ bừa bãi khắp ngôi làng gây nên tình trạng ô nhiễm môi trường. Ảnh THẢO VÂN
Một người dân làm nghề tăm hương cho biết, trong quá trình sản xuất tăm hương, số lượng tre, nứa tiêu thụ mỗi ngày khoảng từ 300 đến 500 tấn nguyên liệu thì có đến 60 tấn rác thải là mùn tre, nứa. Lượng rác thải rất lớn và phần lớn chúng đều được tập kết trong làng, chất đống dọc đường đi và khu vực xung quanh.
"Bây giờ người ta ít làm thủ công. Mang sang đất Hưng Yên mới se, vùng này chủ yếu làm chân hương thôi. Ở đây nơi sản xuất ra tăm, chân hương bụi um lên. Vào cái xưởng người ta đang chẻ loại này, đã bụi mù mà mùi thì không thể ngửi nổi", một người dân sống tại đây chia sẻ.
Bụi bẩn từ mùn tre, nứa bao trùm không gian không đảm bảo an toàn, vệ sinh lao động ở một cơ sở sản xuất tăm tại xóm 9, thôn Đạo Tú, xã Quảng Phú Cầu (H.Ứng Hòa, Hà Nội). Ảnh THẢO VÂN
Rác thải nhựa tràn lan từ "thủ phủ" phế liệu
Dù nghề truyền thống là sản xuất hương đen, thế nhưng từ nhiều năm nay thôn Xà Cầu, xã Quảng Phú Cầu (H.Ứng Hòa), nổi lên như một "thủ phủ" với nghề thu mua và sơ chế rác thải nhựa tại Hà Nội.
Theo ước tính, mỗi ngày lượng phế liệu được nhập về đây lên tới trăm tấn và sau khi phân loại, chúng sẽ được đưa vào các xưởng để tái chế. Và cũng từ "thủ phủ" này, mỗi ngày cũng có vài chục tấn nguyên liệu nhựa sau tái chế được phân phối đi khắp nơi.
Ông Trang Văn Viễn, Phó chủ tịch UBND xã Quảng Phú Cầu cho biết, hiện tại thôn Xà Cầu có khoảng 180 hộ dân làm nghề tái chế phế liệu. Nhờ kinh doanh phế liệu, đời sống kinh tế của người dân trong thôn được cải thiện rõ rệt. Nhiều hộ xây dựng nhà tầng khang trang, thậm chí cả biệt thự. Các cửa hàng kinh doanh dịch vụ ăn uống cũng nhanh chóng phát triển theo.
Không ít hộ vì thiếu đất làm nghề đã tự ý chuyển đổi mục đích sử dụng đất nông nghiệp để dựng lán xưởng, tập kết, tái chế phế liệu. Ảnh NGUYỆT QUỲNH
Thu gom, tái chế phế liệu là một trong những nghề kinh doanh góp phần làm sạch môi trường, tận dụng được các sản phẩm từ rác thải, tiết kiệm nguồn tài nguyên; đồng thời tạo việc làm cho không ít lao động của địa phương. Tuy nhiên, với cách làm manh mún của người dân thì ngành nghề này trở thành mối nguy hại.
Chị Dung, làm nghề tái chế rác nhiều năm, tâm sự: "Đây là nghề làng và trở nên phổ biến từ hơn chục năm nay. Thu nhập tuy không cao nhưng không có nghề nào khác để làm nên đành phải tiếp tục làm nghề này. Ở đây số người mắc bệnh ung thư cũng nhiều nhưng cũng chưa chắc chỉ do nghề thu gom, tái chế phế liệu này."
Dù hằng ngày phải tiếp xúc với rác thải, nhiều thứ hóa chất còn đọng lại trong chai lọ, cùng ruồi muỗi nhưng theo chị Dung về lâu về dài chắc sẽ ảnh hưởng nhưng hiện tại chị chưa cảm thấy sức khỏe của mình có vấn đề gì.
Phế liệu từ nhựa được người dân phân loại thủ công. Ảnh THẢO VÂN
Ông Đạt, chủ cửa hàng tạp hóa tại thôn Xà Cầu, cho rằng việc con kênh Bắc Quảng Hoa chảy qua làng đang ngày một ô nhiễm là do rác thải từ mùn tre, nứa, phế liệu chưa qua xử lý được xả trực tiếp ra kênh. "Rác thải nhựa người ta để thành một hàng, đầy phía sau đồng. Các bì trôi nổi trên sông, kênh, mương là người ta thải ra, vứt đi. Ngày xưa kênh này nước trong veo giờ rác đọng lại, mưa là tre, nhựa, xốp trôi lềnh bềnh", ông Đạt nói.
Trao đổi với Thanh Niên, ông Nguyễn Lương Hậu, Phó chủ tịch UBND xã Quảng Phú Cầu, thừa nhận tình trạng ô nhiễm môi trường tại thôn Xà Cầu tuy nhiên cơ bản kiểm soát được. "UBND xã tích cực phối hợp với các cơ quan chuyên môn của huyện tìm các giải pháp để thu gom xử lý để giải quyết dứt điểm việc đổ, đốt rác thải phế liệu nhựa ảnh hưởng đến môi trường và sức khỏe người dân. Từ đầu tháng 5 năm 2022, UBND xã đã ký hợp đồng với Công ty CP Môi trường công nghệ cao Hòa Bình thực hiện vận chuyển, xử lý rác thải phế liệu nhựa", ông Nguyễn Lương Hậu cho biết.
Phát triển kinh tế, nâng cao thu nhập, cải thiện mức sống của người dân là việc làm cần thiết tuy nhiên không vì thế mà xem nhẹ vấn đề ô nhiễm môi trường. Để phát triển làng nghề một cách bền vững thì thời gian tới, các cơ quan chức năng cần tăng cường kiểm tra, xử lý các hộ kinh doanh tái chế phế liệu ở thôn Xà Cầu về việc chấp hành các quy định của pháp luật trong sản xuất kinh doanh; tích cực vận động người dân chủ động thực hiện sản xuất an toàn, có giải pháp giảm thiểu ô nhiễm từ khói, bụi, nguồn nước, không khí...
Đồng thời, đẩy nhanh tiến độ thực hiện mở rộng 2 cụm công nghiệp Xà Cầu và Cầu Bầu trên địa bàn xã để phát triển sản xuất làng nghề gắn với cải tạo chất lượng môi trường, bảo vệ sức khỏe người lao động cũng như người dân địa phương.
Hình ảnh rác thải nhựa xếp đống khắp trong nhà, ngoài sân, từ đường làng ngõ xóm cho đến trên cánh đồng không phải hiếm. Ảnh NGUYỆT QUỲNH
Người đàn ông vô cớ đánh nhau với phụ nữ khi đi thang máy chung cư Mạng xã hội đang lan truyền đoạn clip ghi lại cảnh người đàn ông vô cớ đẩy, đánh nhau với người phụ nữ sau khi đi chung thang máy tại chung cư Hateco Xuân Phương, Q.Nam Từ Liêm, Hà Nội. 2 đoạn clip dài hơn 2 phút do camera an ninh trong thang máy và hành lang chung cư Hateco Xuân Phương ghi...