Nỗi oan khó giãi bày của cô dâu trẻ đêm động phòng
Trước khi cưới, anh thường xuyên tra vấn em “còn hay mất”. Khi nghe câu trả lời của, em anh vẫn không thôi những nghi ngờ.
Đọc bài &’Bản kê khai khiến cô dâu hốt hoảng trong đêm tân hôn’, em lại rơi nước mắt. Em cũng vừa trải qua những ngày tháng đau khổ như tác giả bài viết vì lấy phải một người chồng vũ phu, cổ hủ. Em xin kể câu chuyện của mình để mọi người tư vấn giúp em.
Em năm nay 25 tuổi và anh 32. Trước khi đến với anh, em đã yêu một người khác. Tuy nhiên, tình yêu chỉ kéo dài nửa năm thì chúng em chia tay vì anh phải đi du học.
Với người cũ, chúng em yêu nhau khá trong sáng. Tình cảm chỉ dừng ở cái nắm tay, nụ hôn chứ chưa một lần đi quá giới hạn. Sau khi chia tay anh, nhờ được người lớn giới thiệu, em quen với chồng bây giờ.
Ảnh minh họa
Anh là người có công việc ổn định, gia đình lại khá giả nên yêu anh em cũng rất yên tâm để nghĩ chuyện lâu dài.
Chúng em yêu nhau nhưng ít có cơ hội gần gũi vì anh thường xuyên phải đi công tác. Nhưng những lúc bên nhau, anh rất giữ gìn cho em. Anh nói, anh muốn giữ mọi sự đẹp đẽ nhất, tinh khiết nhất cho đêm tân hôn.
Bởi vì quan trọng chuyện trinh tiết như vậy nên anh cũng thường tra hỏi em “còn hay mất”. Khi nghe câu trả lời của em, anh thường tỏ ra hài lòng. Dẫu vậy anh không thôi những nghi hoặc: “Yêu nhau nửa năm mà chưa &’làm gì’ thì khó tin quá?” hay “Em xinh thế này mà thằng kia để yên thì anh không tin”.
Chỉ đến khi em bực mình, giận dỗi vì anh truy hỏi quá nhiều anh mới thôi. Vậy mà anh lại lần mò rồi kết bạn Facebook với người yêu cũ của em. Anh lân la hỏi người ta về mối quan hệ cũ của chúng em. Nhưng những chuyện này sau này em mới được biết.
Trước sự hối thúc của bố mẹ hai bên, chúng em nhanh chóng đi đến hôn nhân. Đám cưới hoành tráng không thua bất cứ một đám cưới nào trong khu phố. Bố mẹ em nở mày nở mặt vì có con rể công việc ổn định, gia đình giàu có.
Anh thì vô cùng háo hức chờ đến đêm tân hôn. Ngày cưới anh còn ghé vào tai em thì thầm: “Tối nay em là của anh rồi, không thoát được đâu”. Thấy anh háo hức, trân trọng mình như vậy em cũng rất vui và hồi hộp.
Đêm tân hôn, em mặc một chiếc váy ngủ đẹp và quyến rũ chờ đợi những điều hạnh phúc sắp đến. Anh cũng rất lãng mạn, tự tay trang trí phòng ngủ với nến, hoa và rượu vang. Vậy mà mọi chuyện lại không màu hồng như em nghĩ.
Lần đầu tiên đầy bỡ ngỡ và đau đớn. Khi em đang lo lắng thì anh quát ầm lên: “Tôi là thằng đổ vỏ à?”. Em thật sự không hiểu điều anh nói, còn ngơ ngác hỏi lại: “ Sao thế hả anh?”. Anh lập tức gào lên: “Cô ngủ với thằng nào mà tôi đụng vào không có tí máu nào?”.
Video đang HOT
Em giải thích, anh vẫn kiên quyết không nghe, không tin. Anh lao vào đánh em. Em vừa bàng hoàng vừa đau đớn òa khóc. Nhà chồng em thấy ầm ĩ vội vã gõ cửa phòng. Anh đuổi hết mọi người ra ngoài và tiếp tục chửi bới em.
Em vừa xấu hổ với nhà chồng vừa uất ức nên chỉ biết khóc mà không nói nên lời. Ngay sau ngày hôm sau, anh gọi điện mời bố mẹ em đến nhà. Trước các bậc phụ huynh hai bên, anh khẳng định em là người đàn bà hư hỏng.
Anh trách bố mẹ em không dạy em cẩn thận. Anh trách nhà em đã lừa dối anh và anh muốn trả em về. Câu nói khiến em đau đớn nhất là: “Nhà này không có con dâu mất nết như cô”.
Sau khi bị chồng mới cưới sỉ nhục, lăng mạ, em đồng ý với giải pháp ly hôn mà anh ta đưa ra. Trong sự tủi hổ, nghi hoặc em đã đến một phòng khám để xin tư vấn bởi trước khi ra khỏi nhà chồng, em vẫn phải chứng minh cho anh ta thấy em không như lời anh nói.
Khi hai vợ chồng chuẩn bị đến phòng khám thì anh lại cười khẩy bảo: “Cô nhét cho chúng nó bao nhiêu tiền? Hay cô lại chiêu đãi miễn phí thằng bác sĩ đó để mua chuộc nó rồi”.
Mặc dù căm hận người đàn ông gọi là chồng ấy nhưng em vẫn cố nhịn để làm rõ trắng đen. Em quyết định hủy lịch khám cũ và dành quyền chọn bác sĩ cho anh. Cuối cùng chúng em cũng đến phòng khám do anh lựa chọn, đặt lịch.
Em bước chân vào căn phòng nhỏ của bác sĩ. Đau đớn, tủi hổ nước mắt em cứ tuôn rơi. Sau khi thăm khám, nữ bác sĩ khá có tuổi biết chuyện đã mắng chồng em. Bà khẳng định, màng trinh của em còn nguyên. Do nó quá dày nên quan hệ khó và hiện tại chưa bị rách.
Nghe bác sĩ nói, em càng khóc như mưa. Anh ta thì bắt đầu tỏ ra hối lỗi và năn nỉ em bỏ qua. Anh ta nói rằng vì anh ta quá tôn trọng và tin tưởng em nên lúc xảy ra chuyện anh ta đã đau khổ vô cùng. Anh ta từng chứng kiến nhiều cô gái quá phóng đãng, dễ dãi nên khi chọn vợ muốn tìm một người đứng đắn, ngoan hiền.
Mặc cho chồng giải thích, em không nói không rằng gọi điện cho chị gái đến đón về. Em ở nhà bố mẹ đẻ đến nay đã được 2 tuần. Trong thời gian này, anh ta liên tục qua nhà xin lỗi, mong em bỏ qua để quay về.
Mặc dù rất giận con rể nhưng bố mẹ em lại khuyên em rằng, dù sao cũng đã cưới hỏi, ván đã đóng thuyền em nên bỏ qua cho anh ta. Bởi mấy ngày nay, thấy em vừa cưới xong đã bỏ về nhà mẹ đẻ hàng xóm cũng có những lời dị nghị.
Em hận anh ta vô cùng nhưng nếu giờ ly hôn em lại mang tiếng đã qua một đời chồng. Liệu có người đàn ông nào còn chấp nhận em? Xin cho em một lời khuyên.
Theo Afamily
Vợ thú nhận làm "chuyện ấy" từ năm 15 tuổi, nhưng tôi vẫn cưới rồi đêm động phòng được phen hết hồn
"Em, đêm nay chúng mình tới bến luôn chứ? Yêu nhau mấy năm rồi, em cũng bảo em làm "chuyện ấy" từ năm 15 tuổi mà anh chưa bao giờ được thấy cả".
Yêu Na từ thời còn theo em đến giảng đường nhưng vì Na xinh đẹp lại có nhiều vệ tinh nên mãi đến khi Na thất tình, tôi mới được làm hoàng tử của em. Ngày tôi nhận được lời yêu từ em, em thú nhận với tôi rằng em đã làm "chuyện ấy" từ năm 15 tuổi vì tò mò. Nếu tôi chấp nhận được chuyện đó thì cưới, còn không thì thôi, giải tán cho nhanh để khỏi rắc rối nếu sau này tôi có phát hiện ra chuyện đó. Tôi bảo chuyện đó không thành vấn đề và tôi yêu Na thật lòng.
Yêu nhau được 2 năm thì tôi muốn cưới Na về làm vợ. Em hỏi tôi:
- Thế anh có chắc không? Anh chắc chắn muốn lấy người mất trinh từ năm 15 tuổi về làm vợ chứ?
- Anh chắc, em cứ hỏi những câu vớ vẩn thôi à.
(Ảnh minh họa)
Thế là đám cưới của tôi và Na diễn ra nhanh chóng. Bố mẹ tôi cho hai vợ chồng một căn hộ chung cư khá đẹp để hai vợ chồng sống cho tiện. Đêm tân hôn của chúng tôi vì thế khá tự do vì chúng tôi không sống chung với bố mẹ. Đêm hôm đó, trước khi vào động phòng, tôi nháy mắt bảo vợ:
- Em, đêm nay chúng mình tới bến luôn chứ? Yêu nhau mấy năm rồi, em cũng bảo em làm "chuyện ấy" từ năm 15 tuổi mà anh chưa bao giờ được thấy cả.
- Làm tới thì làm tới, sợ gì mà không làm. Hôm nay em sẽ giải phóng bản thân cho anh xem.
- Chà, mạnh miệng ghê nha. Ừ, anh chờ xem em giải phóng thế nào. Trước giờ toàn nghe chứ chưa được mục sở thị lần nào cả.
Tôi cứ nghĩ rằng Na chỉ mạnh miệng thế thôi, ai ngờ sau 30 phút hì hục trong nhà tắm, vợ tôi bước ra với một bộ đồ lót khiêu khích, trên tóc cài một cái bờm, môi tô son đỏ chót. Trên tay nàng cầm một cành hoa hồng. Na vừa đi vừa cắn bông hoa hồng ngang miệng rồi túm lấy ngực áo tôi, ánh mắt rất khiêu khích:
- Anh có say mê em không?
- Có chứ - tôi lúng túng trả lời. Tôi không ngờ tình thế lại xảy ra như thế này.
Vợ tôi uốn éo trước gương như đi catwalk. Công nhận cô ấy có một thân hình đẹp. Trước đây tôi chưa bao giờ được chiêm ngưỡng thân hình của vợ mình dù Na nói rằng cô ấy đã làm "chuyện ấy" từ năm 15 tuổi. Tôi bảo vợ:
- Thôi nhanh nào. Đã 1h sáng rồi đấy, em không cho anh động phòng à?
- Có chứ, nhưng em đọc rồi. Phải có màn dạo đầu nóng bỏng. Em đã xem hết cả đống tài liệu và họ nói rằng phải nóng bỏng, anh biết không? Em thế này đã nóng bỏng đủ chưa?
- Quá đủ rồi, anh sắp tan thành nước rồi đây. Lại đây với anh nào.
Vợ tôi vẫn đi loanh quanh phòng, không chịu lên giường. Cô ấy đi đôi giày cao 12 phân, tôi nhìn mà choáng, tôi hét lên:
- Anh không đủ kiên nhẫn nữa đâu đấy. Đừng để anh lao xuống tóm em.
Vợ tôi cuống quýt đi lại phía giường, chả hiểu đi đứng kiểu gì mà trẹo cả chân, ngã bịch xuống đất, đầu đập vào cạnh giường, máu chảy be bét. Tôi sợ quá nhảy xuống ôm lấy vợ. Vợ tôi bất tỉnh nhân sự ngay tức khắc. Tôi cuống cuồng khoác cái áo choàng cho cô ấy rồi bế vợ đi cấp cứu. Thế là đêm động phòng của tôi chấm dứt.
Vợ tôi tỉnh lại, nhìn thấy tôi cô ấy òa khóc nức nở. Tôi thấy vậy ôm lấy vợ dỗ dành:
- Sao thế vợ, anh đây mà, không sao đâu. Khỏe nhanh về còn "giải phóng bản thân" cho anh xem, anh chưa được xem gì cả thì phải bế em đi viện rồi.
Vợ tôi lại lấy chăn che mặt. Lúc này tôi mới lờ mờ nhận ra rằng cô ấy đang làm thế để trì hoãn chuyện tân hôn thì phải.
Đúng như dự đoán của tôi. Mấy hôm sau khi Na đã ổn, tôi kiên quyết đòi tân hôn và giây phút thấy tấm ga giường vấy đỏ, tôi đã hiểu ra tất cả. Tôi ôm vợ vào lòng rồi cười:
- Ghét em ghê, cứ nói dối anh làm gì.
- Em... tại em muốn thử lòng anh.
- Em biết anh yêu em mà, đừng có thử như vậy chứ.
Nói rồi tôi ôm Na vào lòng. Suốt cả đêm hôm đó tôi cứ cười mãi. Tôi nghĩ chắc mình phải bảo vợ đừng "giải phóng bản thân" thêm lần nào chứ như thế thì chắc tôi đau tim chết mất.
Theo Phunutoday
Tuần trăng mật thảm hoạ của cô dâu quyết giữ gìn trinh tiết đến ngày cưới "Chỉ vì suy nghĩ méo mó về tình dục mà tôi thậm chí còn không hôn anh ấy cho tới tận ngày cưới". Ngay từ nhỏ tôi đã bị "nhồi" vào đầu tư tưởng coi trọng chuyện trinh tiết. Tôi coi trinh tiết như một điều vô cùng quan trọng có thể cứu rỗi cả đời người con gái. Tôi quan niệm trinh...