Mẹ chồng có tâm nguyện nhưng bà mất đột ngột nên không kịp dặn dò các con, sau tang lễ chúng tôi mới tìm thấy chiếc hộp gỗ
Tìm thấy chiếc hộp, tôi đã gọi các anh chị về tập trung ngay tối hôm sau.
Vợ chồng tôi sống chung và chịu trách nhiệm chăm sóc mẹ chồng. Bà vốn là công nhân viên chức đã về hưu nên có tiền lương hưu mỗi tháng được hơn 5 triệu. Thế nhưng từ lúc tôi về làm dâu đến khi mẹ mất là tròn 3 năm, tháng nào tôi cũng phải đưa thêm cho mẹ 2 triệu. Dù mọi sinh hoạt, mua sắm, lo ăn uống, thuốc men, quần áo của mẹ đều do vợ chồng tôi lo liệu. Thỉnh thoảng, mẹ chồng cũng cho lại con tôi vài trăm nghìn hoặc hiếu hỉ nhưng cũng không đáng kể lắm.
Lúc mẹ chồng bảo tôi mỗi tháng chu cấp cho bà 2 triệu, tôi đã bất ngờ lắm. Nhưng tôi nghĩ, chắc mẹ có dự tính riêng nên mới nói như thế. Hơn nữa, không chỉ tôi mà 2 người anh chị còn lại cũng phải gửi về số tiền trên. Anh cả nói cứ ai lập gia đình thì phải phụ cấp tiền cho mẹ, điều này đã thành thông lệ trong nhà. Bố mất sớm, một mình mẹ chồng bươn chải nuôi 3 người con nên giờ các anh chị trong nhà đều rất thương mẹ. Bảo 2 triệu, chứ hơn nữa, mọi người vẫn sẽ đưa cho bà.
Mẹ chồng tôi mất vì bị đột quỵ. Hôm đó ăn cơm xong, bà kêu mệt nên đi nghỉ sớm hơn thường lệ. Đến sáng hôm sau, tôi vào gọi mẹ dậy ăn sáng thì bà đã ra đi từ lúc nào rồi. Mẹ đi thanh thản, bình yên như đang chìm vào giấc ngủ say. Nhưng với chúng tôi, đây là một cú sốc lớn về tinh thần. Anh cả năm nay đã gần 50 tuổi mà nghe tin mẹ mất thì bật khóc như một đứa trẻ. Chị chồng và chị dâu cũng thế, ai cũng khóc nức nở. Trong mấy ngày tang lễ, ai cũng buồn thương, chồng tôi còn thức trắng 3 đêm liền để ngồi bên mẹ, đến khi hạ huyệt, anh lảo đảo, đứng không vững.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Vì mẹ mất đột ngột nên việc phân chia tài sản cũng chưa kịp tiến hành. Anh cả đứng ra thống nhất chuyện này. Anh ấy bảo vợ chồng tôi có công chăm sóc mẹ từng bữa cơm manh áo nên nhà cửa, đất đai, ruộng vườn sẽ giao hết cho chúng tôi. Chị chồng cũng tán thành.
Hôm kia, tôi thu dọn, sắp xếp lại phòng ngủ của mẹ chồng. Vô tình, tôi nhìn thấy một chiếc hộp gỗ nhỏ, mẹ cất chung với đống quần áo cũ. Tò mò, tôi mở ra xem thì bên trong toàn là vàng nhẫn, tính đi tính lại cũng gần 5 lượng vàng. Bên trong có một mảnh giấy ghi: Tiền chôn cất, xây mồ mả và cúng kính, không nhận tiền phúng điếu. Hình như đây là số vàng mẹ chồng tích cóp để lo hậu sự cho chính bản thân mình mà không muốn phiền lụy đến con cái. Nhưng mẹ không ngờ mình ra đi gấp đến thế nên không kịp dặn dò các con tâm nguyện cuối cùng.
Tôi gọi điện thông báo cho anh chị chồng, họ về nhà vào tối hôm qua. Anh cả bần thần cầm chiếc hộp và đọc đi đọc lại tâm nguyện của mẹ. Tiền lo tang lễ là do anh cả chi ra nhiều nhất vì anh ấy giàu có nên không cho vợ chồng tôi lo. Còn tiền phúng điếu của hàng xóm, họ hàng thì chúng tôi dự định tổ chức từ thiện, phát gạo cho bà con khó khăn ở vùng cao. Giờ chiếc hộp này xuất hiện khiến mọi thứ như đảo lộn.
Anh cả nói vợ chồng tôi cứ giữ lấy 3 lượng vàng để lo chuyện thờ cúng ông bà tổ tiên. Còn 2 lượng thì bán ra làm từ thiện. Riêng tiền phúng điếu, giờ không thể đem trả từng người được nên vợ chồng tôi cứ tạm thời giữ lấy, sau này đi phúng viếng lại đám tang họ hàng, làng xóm. Tôi thì lại muốn đưa số tiền đó cho anh cả vì anh ấy đã tốn kém rất nhiều khi lo liệu tang lễ cho mẹ. Anh cả kiên quyết không chịu nhận nên số tiền ấy cứ bị đùn đẩy qua lại. Nên làm sao mới hợp lí nhất đây?
Ly hôn đã 4 năm nhưng chồng cũ vẫn thường xuyên gọi điện thổ lộ nhung nhớ khiến tôi phải cúp máy giữa chừng
Nếu không vì khoản tiền 8 triệu mỗi tháng thì tôi đã chặn số của anh ta rồi.
Tôi và Mạnh ly hôn đã 4 năm nhưng thỉnh thoảng anh ta vẫn gọi điện làm phiền tôi. Nhất là những lúc khuya vắng hoặc khi say rượu, anh ta sẽ gọi để kể lể chuyện cũ, nói nhớ nhung rồi quấy rối tôi. Nhiều lần tôi đã phải ngắt cuộc gọi giữa chừng vì không nghe được nữa. Sở dĩ tôi kiên nhẫn với anh ta vì mỗi tháng, Mạnh vẫn chu cấp cho con trai tôi 8 triệu, đây không phải con số nhỏ, đủ cho 2 mẹ con tôi chi tiêu sinh hoạt, thế nên, thật lòng tôi không muốn trở mặt với Mạnh.
Mạnh là một người đàn ông giỏi giang, biết đầu tư kinh doanh. Anh ta là chủ của 2 xưởng sản xuất đồ nội thất. Khi các xưởng khác long đong lận đận vượt qua thời dịch bệnh, xưởng của anh ta vẫn sống tốt, vì anh ta có nhiều mối quan hệ, lấy được hợp đồng lớn, và cũng vì sự khôn khéo biết thay đổi sớm theo thị trường nên chuyển đổi nhanh.
Tôi rất nể phục đầu óc của Mạnh, nhưng cũng chính vì giỏi giang nên anh ta rất cuồng công việc. Những buổi tiệc tiếp khách liên miên, tất nhiên là bao gồm cả tăng 2, tăng 3 để đảm bảo khách vui tới bến, khiến tôi không thể chịu được. Tôi cảm giác đó không phải người chồng của mình mà là người đàn ông của xã hội. Anh ta không mang đến sự an toàn trong hôn nhân cho tôi, ngoài tiền và căn nhà rộng rãi đủ tiện nghi, nhưng đó đâu phải là tất cả những thứ phụ nữ cần. Thế nên sau vài lần cãi cọ nhau vì tôi cần chồng, còn chồng cần công việc, chúng tôi quyết định ly hôn.
Ảnh minh họa
Tôi và con trai dọn ra ngoài thuê phòng trọ sống, mỗi tháng, Mạnh sẽ đều đặn gửi 8 triệu vào tài khoản của tôi, gọi là tiền trợ cấp nuôi con. Thực ra, anh ta đã cài đặt chế độ tự động chuyển khoản nên tôi đều nhận được vào ngày mùng 1 hằng tháng, còn đúng giờ hơn cả lương nhân viên. Thế cho nên, tôi chỉ sợ một ngày nào đó, anh ta cáu giận mà bỏ khoản này đi thì mẹ con tôi sẽ sống vô cùng khó khăn.
Lúc chúng tôi ly hôn, con trai mới 2 tuổi nên được tòa xử cho theo tôi, anh ta cũng không đòi quyền nuôi con, vì anh ta biết bản thân đi tối ngày như thế thì lấy đâu ra thời gian chăm con. Cũng không thể thuê người giúp việc ở với con cả ngày được.
Gần đây, Mạnh gọi điện làm phiền tôi nhiều hơn trước, thậm chí còn đến tận nhà tôi - do anh ta đến trường đón con rồi được con dẫn về - để ăn cơm tối cùng. Con trai tôi đang ra sức hợp tác cho bố mẹ quay lại với nhau. Tôi biết điều đó nhưng lòng tôi thật sự đã nguội lạnh với Mạnh. Nếu kinh tế tài chính của tôi tốt hơn, thì tôi đã cắt đứt với Mạnh từ lâu rồi, không cần số tiền 8 triệu kia.
Tôi đã bảo con trai rằng mẹ không còn tình cảm với bố nữa, mẹ không quay lại sống chung với bố đâu. Con tỏ vẻ buồn rầu, còn khóc nói rằng con thấy bố cũng tốt, chỉ muốn sống cùng cả bố và mẹ mà khó đến vậy sao?
Tôi không biết có phải vì mình vẫn còn nghe điện thoại, vẫn để Mạnh làm phiền, nên anh ta sinh ra "ảo giác" rằng tôi đang cho anh ta cơ hội để quay lại?
Tôi có nên triệt để chặn chồng cũ, để anh ta hết hi vọng không? Và phải giải thích với con trai như thế nào để không làm tổn thương con, để con hiểu rằng chuyện tình cảm của người lớn phức tạp lắm, chứ không phải mẹ ích kỷ không nghĩ tới con?
Trước khi mất mẹ đòi đưa 20 cây vàng cho vợ cũ, biết được lý do tôi bàng hoàng tột độ Sau khi tôi ly hôn vợ không lâu thì mẹ tôi trở bệnh nặng. Tôi cứ thấy bà ngồi buồn chẳng nói gì, tôi hỏi thì bà im lặng không trả lời. Mẹ tôi bị bệnh ung thư nhiều năm nay, cuối cùng cũng không thể duy trì được nữa. Bà biết mình không còn nhiều thời gian nên gọi mấy anh em...