Nỗi lòng sinh viên trông quán net để theo đuổi giấc mơ đại học
Những ngày lễ, ngày nghỉ, ngày tết, tôi không về quê. Thấy tôi ngồi một góc chơi game ở máy chủ, anh chủ động hỏi han, quan tâm.
Tâm sự game thủ mang lại cho người đọc một cái nhìn tổng quát hơn về đời sống, những điều khó nói, éo le của những con người yêu game, gắn bó với game trong thời gian qua. Hôm nay, chúng ta cùng đến với câu chuyện của một anh chàng có nickname Facebook Drea***, người đã inbox cho chúng tôi qua Fanpage GameK. Ngồi biên tập lại câu cú của anh chàng này, chúng tôi cũng phần nào cảm thông, chia sẻ những áp lực mà anh đang gánh trên vai.
“Tôi năm nay 20 tuổi, cuộc sống đơn giản như bao con người khác thời cấp 3 nông nổi. Bố tôi gia trưởng lại nóng tính nữa, mẹ thì hiền lành hơn chút, gia cảnh gia đình không đến nỗi quá khó khăn nhưng vô cùng bấp bênh mỗi khi có sóng gió tới. Những ngày giông bão, ba tôi lại nổi cơn lôi đình, thường xuyên quát nạt tôi, em và mẹ.
Bố thường xuyên nổi nóng với tôi (Minh họa).
Trong một trận đòn roi của bố, lúc giới hạn chịu đựng đau đớn không thể chịu nổi nữa, tôi có cãi lại ông. Bố tôi tức giận, quyết tâm từ mặt tôi. Thời điểm ấy cũng gần sát kì thi đại học sắp tới. Lúc đó, bố tôi quyết tâm lắm, lại thêm ảnh hưởng của tính cách gia trưởng, cổ hủ trong hoàn cảnh khó khăn, tôi đành sang nhà ông bà ngoại để tiếp tục ôn thi. Dù ông bà, hàng xóm có khuyên bảo, bố tôi vẫn giữ lập trường. Tôi không trách bố tôi, mỗi người mỗi tính cách, hoàn cảnh ép buộc, tôi chấp nhận với số phận.
Trận đòn roi đến tới tấp (Minh họa).
Ngày ra đi, tôi chỉ có vài trăm nghìn đồng trong tay. Rồi tôi cũng đỗ đại học, một khoa thấp điểm của đại học nổi tiếng tại Hà Nội.
Khăn gói mãi cũng không đủ để xin vào kí túc xá, tôi chấp nhận “ở bụi” vài ngày, kiếm chỗ tạm bợ ngả đầu qua ngày. Tôi không có điện thoại, chấp nhận cắt đứt liên lạc với người ở quê. May thay, tôi gặp một người anh cùng quê, sau khi nghe câu chuyện của tôi, vài anh cùng phòng cũng thông cảm và ủng hộ tôi nhiều lắm.
Tôi bơ vơ, vạ vật những ngày đầu bỡ ngỡ (Minh họa).
Nhưng rồi đồng tiền cũng cạn dần, tôi dần dần tìm một công việc phù hợp với bản thân. Khu vực xung quanh tôi gần khá nhiều quán net, tôi quyết định mạnh dạn xin thử sức. Trải qua 2-3 quán net, khi nghe chuyện, anh chủ quán nhận tôi vào làm tạp vụ, bưng bê đồ ăn, nước uống. Dần dần, tôi phụ trách cả ca đêm, bao gồm tất cả mọi thứ.
Sau khi làm một thời gian, tôi cũng có một khoản tiền nho nhỏ cho riêng mình. Đầu tiên, tôi tự trang trải cuộc sống bản thân, dành dụm mua chiếc điện thoại 1280 huyền thoại. Tiếp đến, tôi tiết kiệm nộp tiền học và phòng lúc ốm đau.
Video đang HOT
Trông quán net để theo đuổi ước mơ.
Tôi bắt đầu chơi game và cũng nhận cắm nick cho chơi cùng tựa game nên kiếm thêm khoảng 400.000 – 500.000 VNĐ/ tháng. Cuộc sống game thủ của tốt bắt đầu từ ấy, tôi giao tiếp nhiều hơn, Offline cũng những người bạn mới, những anh em mới
Những ngày lễ, ngày nghỉ, ngày tết, tôi không về quê. Thấy tôi ngồi một góc chơi game ở máy chủ, anh chủ động hỏi han, quan tâm. Khi nghe tôi kể chi tiết, anh thông cảm, vỗ vai khen tôi và tăng thêm vài trăm ngàn tiền lương. Dù chẳng đáng là bao nhưng đó tôi cảm ơn anh, một nguồn động lực nho nhỏ để tiếp tục làm việc. Đôi khi tôi tự nghĩ: “Người thân cũng không bằng một phần người thế gian vậy”.
Họ nghỉ lễ còn tôi thì tiếp tục làm việc.
Thỉnh thoảng, tôi vẫn gọi vài cuộc ngắn gọn về quê cho mẹ để hỏi thăm nhà cửa và cả bố tôi nữa. Bố vẫn vậy, bảo thủ và uống rượu nhiều hơn nữa. Bắt máy, mẹ khóc ngắn khóc dài, chỉ biết động viên tôi, mong tôi tìm được công việc ổn định.
Ấy vậy mà cũng hơn một năm trời trôi qua, tôi vẫn duy trì công việc học ở mức trung bình khá đồng thời trông coi quán net cho anh chủ. Tôi giao tiếp nhiều với đủ các loại game thủ, họ ngô nghê, không thạo việc đời, không giỏi xoay sở nhưng luôn tình cảm và nhiệt huyết lắm. Còn chuyện gia đình tôi, những thời gian đầu, tôi nhắm mắt lại là nước mắt tuôn. Rồi cũng quen, tôi chấp nhận cuộc sống như số phận vậy.
Tôi vẫn duy trì kết quả học ở mức ổn.
Tôi mơ ước về một tương lai sau này, một cuộc sống ổn định, một gia đình êm ấm dù khó khăn vất vả. Tôi không trách bố tôi, không trách những ngày bố từ mặt tôi bởi nếu không có ngày ấy, tôi đã không cứng cỏi như thế này. Tôi tự nhủ sau này mình sẽ không lặp lại những sai lầm như vậy để thế hệ sau có thể phát triển hết khả năng. Tôi chậm rãi bước về căn phòng trọ, nghĩ về những người bạn chơi game, những người đã giúp tôi trước đó và nghĩ về con đường mình đang lựa chọn.
Tôi vẫn tiếp tục theo đuổi giấc mơ.
Theo Gamek
Tâm sự chủ quán net: Mất khách hàng chỉ vì hack disconnect
Ở chuyên mục tâm sự game thủ, chúng tôi sẽ gửi đến độc giả câu chuyện chân thực trong đời sống của những con người gắn bó với màn hình và bàn phím.
Tâm sự game thủ mang lại cho người đọc một cái nhìn tổng quát hơn về đời sống, những điều khó nói, éo le của những con người yêu game, gắn bó với game trong thời gian qua. Hôm nay, chúng ta sẽ đến với một anh chàng chủ quán net có email tungd***@gmail.com. Theo như lời anh, anh đã gắn bó với game trong một khoảng thời gian rất dài, từ thời game thủ cho đến lúc làm kinh doanh.
Tôi năm nay 27 tuổi, do không có năng khiếu trong khoản học hành nên bố mẹ quyết định mở cho tôi một quán net nho nhỏ ở Thanh Xuân để tiện đường làm ăn. Cũng bởi tình yêu với game ngay từ khi còn bé đồng thời cả thời thơ ấu làm bạn với máy tính, tôi yêu cái nghề này một cách kì lạ. Ngay cả những bạn bè, anh em của tôi cũng xuất phát từ game cách đây vài năm về trước.
Tôi sở hữu một tiệm net nhỏ.
Ngày trước, khi các tựa game đối kháng, game MOBA chưa phát triển, tôi sống cùng các tựa game "cày cuốc", các Clients Game đòi hỏi thời gian, công sức kèm thêm một chút trí tuệ như Võ Lâm Truyền Kì, Thiên Long Bát Bộ, Kiếm Thế,... Thời đó, vì chưa có cơ ngơi để làm ăn nên tôi thường ra quán net với bạn bè, anh em chơi cùng tựa game.
Tôi mê game từ thời Thiên Long Bát Bộ còn nở rộ.
Những ngày ấy, vì không có khiếu học hành cũng như không có đam mê, tôi quyết định chỉ cố gắng kết thúc chương trình giáo dục phổ thông rồi bẻ nhánh kiếm đường tương lai. Bởi vậy, tôi hay có những buổi chơi game hơi quá đà, thậm chí là thâu đêm. Tuy nhiên, cũng bởi giây phút nói chuyện với anh em, bạn bè, đôi khi nhập tâm vào tựa game, tôi quên đi hết mọi phiền muộn, áp lực của cuộc sống. Không biết các bạn ra sao nhưng game là một phần trong cuộc sống tấp nập của tôi.
Game cũng mang tới cho tôi những người bạn tuyệt vời (Minh họa).
Biết tôi yêu game, bố mẹ quyết định mở một tiệm net để mở đường làm ăn. Thời sở tiệm net, DOTA 1 đang nổi lên như một vị thần trong khi các tựa game nhân vật bắt đầu chìm dần bởi chính sách hút máu của các nhà phát hành. Dần dần, tôi tò mò bắt đầu làm quen với DOTA 1 và nhận ra mình thực sự có năng khiếu ở tựa game MOBA. Buồn thay, thời DOTA 1 Hack Map tràn lan, tôi quyết định thử sức với Liên Minh Huyền Thoại mới mở vào ngày 08/08/2012.
Kể từ đó đến nay cũng gần 4 năm, khoảng thời gian khá dài so với một game thủ Liên Minh Huyền Thoại. Vừa là game thủ, vừa là chủ tiệm net, tôi cảm nhận được rất nhiều thứ khác biệt đến từ các thay đổi cho tới các chính sách quản lí của nhà phát hành. Tuy nhiên, gần đây, tình trạng Hack Disconnect khiến tiệm net của tôi giảm lượng khách hàng khá mạnh.
Hack Disconnect khiến tiệm net của tôi sút giảm doanh thu tương đối.
Vài ngày đầu, khách hàng họ cứ kêu rằng không thể kết nối tới game khi vừa bị Disconnect trong khi các máy bên cạnh vẫn lướt Web, chơi game vèo vèo. Một hai lần không sao, nhưng đến lần thứ 3, họ ức chế, đập bàn đập ghế, khua môi múa mép liên tục. Buồn nhất, khi nhân viên tạp vụ bảo tôi có chuyện gì đó thì các game thủ nói thẳng: "Mạng nhà anh quá cùi, tiệm net như @#$,... tôi sẽ không bao giờ tới đây nữa".
Cảm xúc game thủ (Minh họa).
Với một người tâm huyết với nghề, tôi buồn lắm chứ. Bởi ông cha ta có câu: "Khách hàng là thượng đế", chứng kiến cảnh khách hàng phản ứng dữ dội vậy , tôi không giận họ, chỉ trách bản thân không đáp ứng đầy đủ yêu cầu người chơi đưa ra. Tuy nhiên, khi liên tiếp nhận được phản hồi như vậy, tôi bắt đầu hoài nghi, tìm biện pháp khắc phục. Cuối cùng, tôi mới ớ người ra rằng Hack Disconnect còn nguy hiểm hơn gấp vạn lần so với Tool Hack.
Status trạng thái chung của chủ quán net.
Những ngày qua, số lượng game thủ chơi Liên Minh Huyền Thoại ở tiệm net của tôi giảm đi đáng kể. Cơ ngơi của tôi có 60 máy, trong đó gần một nửa khách hàng chơi Liên Minh Huyền Thoại. Hiện tại, con số ấy chỉ rơi vào khoảng trên 1/4 hoặc 1/3. Khi tôi hỏi họ về nguyên nhân, họ nói đã quá chán ngán với tình trạng Hack hiện nay, khiếu nại nhà phát hành cũng như không.
Tiệm net vắng như chùa Bà Đanh.
Tôi cũng từng là game thủ, tôi hiểu tâm lí của họ chứ. Nếu mình thua khi đối phương chơi tốt, trình cao còn đỡ, đằng này game thủ phải chịu cảnh rất thảm: "Chiến thắng gần đến tay rồi còn để tuột mất vào người khác, cái cảm giác ức chế nó lên tận cổ họng". Nhìn cái cảnh họ phản ứng dữ dội, miệng nói liên hồi, tôi chỉ biết ngán ngẩm mà thôi.
Việc Hack Disconnect lan tràn các cộng đồng mạng ảnh hưởng rất nhiều tới cộng đồng game thủ Liên Minh Huyền Thoại trên toàn Việt Nam. Kể từ khi xuất hiện, cộng đồng ngày một đi xuống cũng dẫn tới tiệm net của tôi "ế" dần đi. Doanh thu giảm sút, các game thủ không còn không khí sôi nổi như xưa, chẳng lẽ Liên Minh Huyền Thoại Việt Nam đến ngày tàn rồi sao?
Cảnh nạn nhân của Hack Disconnect.
Những ngày qua, tâm trạng tôi rối bời bởi tôi không biết nên làm gì tiếp theo. Liệu có nên tiếp tục chờ đợi từ nhà phát hành hay sẽ lách khéo, thu hút game thủ chuyển sang tựa game khác, DOTA 2 chẳng hạn. Doanh thu quán net tôi đang giảm sút khá nhiều, liệu tôi nên làm gì đây hả các bạn?
Liệu có nên đầu tư cho DOTA 2 không?
***Lưu ý: Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả, các bạn có thể gửi phản hồi cũng như ý kiến của mình về chủ đề này bằng cách để lại bình luận phía dưới hoặc gửi mail tới địa chỉinfo@gamek.vn. Mọi thắc mắc sẽ nhanh chóng được giải đáp.
Theo Gamek
DOTA 2 tạo vết nhơ khó phai cho cả cộng đồng eSports Việt Nam Chuyên mục tâm sự game thủ của chúng sẽ mang đến những câu chuyện, những cái nhìn muôn màu muôn vẻ về đời sống của cộng đồng người chơi. Tâm sự game thủ mang lại cho người đọc một cái nhìn tổng quát hơn về đời sống, những điều khó nói, éo le của những con người yêu game, gắn bó với game...