Nỗi đau nào hơn bằng sự phản bội
Tôi khinh bỉ anh, chẳng lẽ người đàn ông của tôi tồi tệ đến vậy sao?
Tôi có một tình yêu kéo dài suốt gần 8 năm trời với người đàn ông mà tôi gọi là chồng bây giờ. Chúng tôi yêu nhau khi tôi đang học năm thứ nhất, anh hơn tôi 2 tuổi, là sinh viên năm 4 (tôi học đại học muộn 1 năm). Như bao mối tình sinh viên khác nhiều ngọt bùi mà cũng lắm khó khăn, tôi chăm sóc người yêu, cùng anh trải qua bao khó khăn, vất vả, đắng cay. Người đàn ông của tôi chỉ bình thường chứ không có gì nổi trội cả về ngoại hình lẫn tài năng hay ăn nói, tuy hơn người yêu về mọi mặt nhưng tôi bằng lòng với những gì mình có. Vì thế mà đến chết tôi cũng không bao giờ nghĩ mình lại bị phản bội phũ phàng đến như vậy.
Ra trường anh ở Hà Nội làm còn tôi sau 5 năm học đã bỏ lại tất cả để về quê xin việc chờ anh chuyển về. Công việc nhà nước ổn định, tôi quen biết nhiều người và không thiếu những chàng đẹp trai, giàu có theo đuổi, nhưng tôi vẫn một lòng với anh, mặc dù đi làm không có nhiều thời gian quan tâm anh như trước. Được hơn nửa năm thì gia đình anh bắt đầu giục chuyện cưới xin, đúng vào cái lúc nhà anh định ngày thăm nhà cưới hỏi thì tôi phát hiện ra anh đang yêu một người khác, là một sinh viên năm thứ hai. Tôi nói chuyện với cô ta thì được biết hai người họ đã yêu nhau mấy tháng nay, và cũng đã có quan hệ với nhau. Khỏi phải nói tôi đã sốc tới mức nào, tình yêu gắn bó ngần ấy năm, nào tôi có để người yêu thiếu thốn điều gì… nếu không yêu tôi thì 8 năm anh có thể rời xa tôi bất cứ lúc nào.
Thì ra anh khuyên tôi về quê làm việc để hai đứa dần ổn định còn anh ở lại trăng hoa thế này ư? Tôi đau khổ vật vã, mất ăn mất ngủ… mà lại không thể nói chuyện này ra với ai, càng đau khổ hơn khi từ miệng anh thú nhận mọi chuyện. Anh đã 3 lần đưa cô ta đi nhà nghỉ, rằng cô ta cũng yêu đương vài người rồi chứ đến với anh cũng không phải người đầu tiên, rằng cô ta bảo anh dùng bao ngày từ lần đầu nên không thể có con với nhau…
Tôi vẫn quan hệ với chồng nhưng bị ám ảnh bởi ý nghĩ anh cũng làm thế với người đàn bà khác (Ảnh minh họa)
Tôi khinh bỉ anh, chẳng lẽ người đàn ông của tôi tồi tệ đến vậy sao? Tôi hỏi tại sao thì anh trả lời tại anh chỉ chơi bời, nghĩ rằng tôi sẽ không bao giờ biết được… Anh nói thương cô ta vì gia cảnh khó khăn, khó khăn tại sao không chăm lo học hành mà còn hư hỏng yêu đương hết người nọ người kia. Tại sao cô ta dễ dàng quan hệ với chồng sắp cưới của tôi mà không hề biết anh là ai, ở đâu, gia đình thế nào?
Video đang HOT
Tôi không mắng chửi mà còn an ủi cô ta hãy quên đi mọi chuyện. Tôi ngậm đắng nuốt cay một mình chịu đựng. Sau những ngày chết đi sống lại ấy thì tôi vẫn quyết định làm đám cưới với lời hứa của anh “sẽ kết thúc tất cả và không bao giờ như thế nữa”. Lúc đó tôi nghĩ sẽ không để anh có cơ hội đến với cô ta, và sẽ trả thù anh vì sự phản bội này. Vì anh là người đàn ông đầu tiên tôi trao thân gửi phận, vì những khó khăn vất vả không thể tưởng tượng của tôi với tình yêu suốt gần 8 năm qua tôi không cam tâm phá đi tất cả những gì mình vun đắp.
Đến nay đám cưới đã xong hơn nửa tháng mà nỗi đau vẫn hoàn nỗi đau. Tôi để chồng quay lại với công việc cũ, và chỉ có thể đoàn tụ vào những ngày cuối tuần. Tôi vẫn quan hệ với chồng nhưng bị ám ảnh bởi ý nghĩ anh cũng làm thế với người đàn bà khác. Tôi nhìn anh không khỏi thấy trên người anh nhơ bẩn nhớp nháp của những cuộc ân ái với người khác. Nhưng tôi vẫn làm cho cuộc yêu của chúng tôi tốt đẹp, tránh để chồng thiếu thốn mà tìm đến người khác. Tôi vẫn sống là một người con dâu, một người vợ bình thường nhưng hằng đêm một mình lại rơi nước mắt vì nỗi ám ảnh và những tưởng tượng liệu anh và cô ta có đến với nhau nữa không? Giờ này họ có ở cạnh nhau không? Liệu họ có gặp lại nhau? Rồi lỡ may tôi có bầu chuyện “yêu” anh sẽ phải nhịn thì anh có phản bội tôi nữa không?… Tôi cứ sống với nỗi đau, sự dằn vặt thế này sao? Tôi không mạnh mẽ như người vợ đã ép chồng ngủ với bồ, tôi không muốn họ làm thế, và cũng không đủ bản lĩnh để trả thù chồng như thế. Tôi lại không lựa chọn cách bỏ chạy như chị bị chồng phản bội trước hai ngày cưới. Tôi không biết phải làm sao với cuộc sống của mình và tìm đâu một niềm tin với chồng? Không nỗi đau nào bằng nỗi đau bị phản bội phải không các bạn?
Theo VNE
"Anh à! Em là cô gái còn trong trắng"
Tôi không biết phải nói sao cho anh ấy hiểu, tôi vẫn là cô gái còn trinh trắng?
Tôi có nên nói với anh ấy rằng tôi là gái còn trinh không?
Bạn đang trong giai đoạn hẹn hò với bạn trai của mình, vì vậy bạn nghĩ cần phải cho anh ấy biết rằng bạn còn trinh hay không, đúng không? Nhưng sự dằn vặt của bạn là sai hoàn toàn! Bạn không bắt buộc phải phơi bày tình trạng mình còn trong trắng với bất kì ai. Thậm chí nếu bạn đã từng quan hệ tình dục với người khác thì bạn cũng không cần thiết phải thú nhận với người yêu của mình.
Có một vài lý do mà bạn nên nói câu: "Anh à, em là cô gái vẫn vẹn nguyên" với những lý do: Thứ nhất, chỉ đơn giản là bạn không muốn phải giấu diếm bất cứ điều gì mặc dù bạn đang rất lo lắng và không hề muốn đối phương hiểu sai rằng, bạn không hề thích thú gì chuyện ấy. Một lý do khác bạn nên nói ra đó là bạn muốn "chuyện ấy" diễn ra một cách thật chậm vì bạn chưa từng đối diện với chuyện này bao giờ.
Cũng có một số người khác lại cẩn thận hơn, đó là chờ sau khi họ kết hôn họ mới thú nhận tất cả mọi chuyện. Cho dù đó là lý do nào đi chăng nữa thì vẫn có thể chấp nhận được.
Vậy tôi có nên nói điều ấy ra chỉ trước khi chúng tôi "quan hệ"?
Với phần lớn những người phụ nữ được hỏi thì họ đồng ý rằng, nói ra điều này chỉ trước khi họ đã sẵn sàng cho lần đầu tiên quan hệ. Tại sao ư? Bởi vì sau khi nói ra điều này, bạn sẽ phải đối diện với tuýp người đàn ông mà bạn có thể thích hoặc không thích.
Tuýp người thứ nhất, đó là kiểu đàn ông không muốn mình phải nhận trách nhiệm là người "khám phá" bạn đầu tiên. Tuýp người đàn ông thứ hai, hoàn toàn trái ngược với tuýp người đầu tiên, đó là họ cảm thấy vui mừng vì họ là người quan trọng, là người đầu tiên được "khám phá" bạn. Và tuýp người còn lại là những người không mảy may quan tâm đến những điều đó, mà họ chỉ quan tâm đến tình cảm của bạn dành cho họ.
Dù sao đi nữa, bạn cũng cần phải cẩn trọng suy nghĩ kỹ càng những điều bạn có được và có thể mất sau khi nói ra điều ấy.
Có nhiều người họ không quan tâm đến bạn "còn" hay "mất" (Ảnh minh họa)
Kỳ quặc quá nhỉ? Hay tôi không nên nói chuyện trực tiếp màn chỉ nhắn tin, gửi thư điện tử hay điện thoại cho anh ấy nói về việc mình còn trinh?
Liệu nhắn tin, gửi thư... có thể là cứu cánh cho bạn trong khoảnh khắc lúng túng ngượng ngùng này không? Hoàn toàn không! Nếu bạn không thể đối diện với bạn trai mình, thoải mái và thẳng thắn nói ra chuyện ấy thì làm sao bạn có đủ dũng khí để thử một lần quan hệ với anh ta? Vậy nên hãy chọn cách đối diện trực tiếp và nói rằng "Anh à, em là cô gái còn trinh".
Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi nói lý do tôi còn trinh là muốn giữ gìn nó vì tình yêu đích thực và vì không muốn quan hệ trước hôn nhân?
Nếu bạn muốn chờ đến khi kết hôn rồi mới quan hệ thì bạn nên nói rõ với đối phương của mình ngay từ đầu. Nếu vì thế mà anh ta rời xa bạn, vậy thì sao? Đó là lúc bạn có thể lại mở cửa trái tim mình để đón chờ những người đàn ông khác thực sự yêu con người bạn hơn đấy. Cũng tương tự nếu bạn có chính sách "yêu- không tình dục" mà anh ta không thể chấp nhận được điều đó thì hãy tìm người khác xứng đáng với bạn hơn.
Nhưng ...tôi sẽ phải nói điều ấy ra như nào?
Mọi thứ xung quanh chúng ta chỉ có thể trở nên có ý nghĩa khi chúng ta tạo ra nó. Đừng bắt bản thân mình "phải" có một "câu chuyện quá nghiêm túc". Hãy cứ thoải mái lên. Khi bạn ở một mình, hãy thử nói những câu dạng như: "Này anh! Em rất thích anh, vì vậy em nghĩ mình nên cho anh biết rằng, em chưa từng quan hệ tình dục với ai bao giờ. Em biết chắc rằng, anh sẽ không nghĩ gì đâu nhưng em chỉ biết là mình nên nói ra điều này với anh. Anh có thể cho em biết anh cảm thấy thế nào về điều này không?"
Chúc bạn may mắn!
Theo VNE
Cố gắng anh nhé! Em muốn vực anh dậy, để anh lại vững niềm tin và đi tiếp, để anh luôn cười trong bình an. Gần 1 giờ sáng, em vẫn ngồi nghĩ và khóc... Đã qua ngày mới rồi, nhưng sao mọi thứ của ngày cũ cứ bám riết lấy dòng tâm trạng của em. Em muốn gọi cho anh một cuộc điện thoại vào giờ...