Nỗi bi ai cực lớn của phụ nữ trong một cuộc hôn nhân đến với nhau quá vội vàng!
Đàn ông vô trách nhiệm, không muốn đóng góp, không có tinh thần bồi đắp cho tổ ấm thì làm sao giữ được hạnh phúc của mình.
01
Người ta nói rằng, ba yếu tố của một cuộc hôn nhân hạnh phúc là: Yêu nhau không rời xa, có đứa con kết tinh từ hạnh phúc và một ngôi nhà ấm áp.
Trong một cuộc hôn nhân, cặp đôi nào có đủ 3 yếu tố đó thì sẽ chung sống hạnh phúc. Họ vui vẻ về thể xác và tinh thần, cảm thấy thoải mái. Dù đôi khi gia đình mâu thuẫn thì cũng giải quyết nhanh chóng.
Hôn nhân là chuyện hai người quen nhau, yêu nhau, về chung một nhà. Những cặp đôi không có nền tảng tình cảm chỉ như người xa lạ ở trọ cùng chỗ mà thôi.
Thực tế, trong hôn nhân, điều mà phụ nữ mong mỏi nhất chính là sự gần gũi, quan tâm của đàn ông. Dù anh ta nghèo, không một xu dính túi nhưng anh ta biết quan tâm phụ nữ và thực sự chiếm được trái tim của cô thì đàn bà sẽ theo họ cả đời.
Nhưng đôi lúc đàn ông vẫn luôn gây thất vọng bởi vì sự lạnh lùng, vô trách nhiệm của bản thân. Đàn ông như thế chỉ khiến cuộc sống của phụ nữ rơi vào cảnh góa bụa dù vẫn có chồng.
Thúy cưới Phong khá vội vàng chỉ sau vỏn vẹn 2 tháng tìm hiểu bởi vì đã qua tuổi 30. Những kỳ vọng ban đầu của cô vào chồng tan vỡ khi anh ta đòi rạch ròi kinh tế sau khi kết hôn. Điều này khiến Thúy sốc bởi trước đó, Phong vẽ nên viễn cảnh hôn nhân rất khác. Thế nhưng sau khi kết hôn, cô nhận ra chẳng phải chồng thay đổi mà do anh ta che giấu kỹ càng, chỉ sau khi cưới mới bộc lộ hoàn toàn bản chất.
Từ tiền thế chấp mua ô tô, chi tiêu trong nhà cho đến việc đi siêu thị mua đồ hai vợ chồng đều chia đôi toàn bộ. Sau một buổi đi chơi mua sắm, khi về đến nhà, không đầy nửa tiếng chồng đã mang hóa đơn qua để Thúy thanh toán. Nhiều lần như thế, trái tim Thúy nguội lạnh. Thúy tự hỏi tại sao bản thân lại chọn người đàn ông vô lý đến thế này và tại sao mình lại vội vàng kết hôn khi chưa hiểu sâu về đối phương.
Video đang HOT
02
Phong không phải là một người khó chịu, trong mắt người ngoài, anh ta lương thiện, nhẹ nhàng, biết cách giúp đỡ việc nhà. Thế nhưng càng sống lâu cùng anh, Thúy càng hoảng hốt bởi người chồng có quá nhiều vấn đề.
Dù cho Thúy có làm gì, nếu như không đụng chạm đến kinh tế thì anh ta sẽ không phản hồi lại. Thúy nấu nướng, chồng cứ ăn. Thúy có thành tích mới trong công việc, chồng mặc kệ hay kể cả khi cả hai cãi vã, cô như một khẩu súng liên thanh nói liên tục, Phong như bức tường thành, không một lời đáp trả.
Phong khăng khăng với quan điểm kinh tế chia đều, Thúy trao đổi nhiều lần với chồng vẫn chẳng thành công. Anh ta không nói nhiều, không đưa ra lí do. Khi Thúy òa khóc vì uất ức, anh ta thủng thẳng đáp: ” Anh để em toàn quyền nói ra suy nghĩ, anh chẳng có suy nghĩ gì cả”.
Câu trả lời đó khiến Thúy chán ngán đến nghẹt thở. Một ông chồng chỉ quan tâm đến việc chia tiền bạc, hoàn toàn không có trách nhiệm với hôn nhân như thế khiến Thúy có cảm giác không hiểu mình kết hôn để làm gì. Cô muốn trao đổi để được giao lưu, bày tỏ suy nghĩ với chồng, xem cuộc hôn nhân này còn cứu vãn được không.
Nhiều người xung quanh lại cho rằng Thúy cưới được ông chồng tốt. Tan sở thì về nhà, sẵn sàng làm việc nhà, cũng biết hỏi han bố mẹ vợ… Song sau tất cả điều đó, anh ta đối xử với Thúy như tượng sáp, chỉ càng làm nổi bật hơn sự vô trách nhiệm.
Hôn nhân trong mắt Thúy đâu phải như thế này. Cô có chồng nhưng như không, ngoài việc tự cáng đáng như hồi độc thân thì còn treo thêm cả sự phiền lòng sâu sắc. Có lẽ, tất cả những thứ đó đến từ việc anh ta không đủ yêu Thúy mà đã vội vàng kết hôn.
03
Nỗi đau sâu sắc nhất một người phụ nữ trải qua trong hôn nhân chẳng phải không có tiền, không có nhà mà là thiếu đi tình yêu, sự săn sóc và tinh thần trách nhiệm của chồng.
Hôn nhân là cả hai người xa lạ về chung một nhà để có thể tạo nên cuộc sống mới, đồng hành cùng nhau vượt qua khó khăn trong đời. Nhưng cuối cùng, anh ta lại khiến cho cuộc sống của vợ như góa bụa, cô đơn, buồn tẻ, phiền lòng vì bỗng đâu cưới về rồi chịu khổ.
Rõ ràng, cô có chồng nhưng lại sống như không. Việc gia đình, chăm lo vun đắp tổ ấm, lo toan cuộc sống hôn nhân đều một tay cô vợ thực hiện.
Trong cuộc sống, có không ít những người đàn ông như vậy. Họ bo bo giữ mình dù đã kết hôn. Họ chỉ quan tâm đến chuyện kinh tế của mình có bị ảnh hưởng hay không còn chuyện xây dựng cuộc sống ai lo thì đi mà lo, mình ra sao cũng được.
Đây chính là một nhát búa đánh lên cuộc hôn nhân, khiến cho nó chẳng sớm thì muộn cũng tan vỡ.
Đàn ông vô trách nhiệm, không muốn đóng góp, không có tinh thần bồi đắp cho tổ ấm thì làm sao giữ được hạnh phúc của mình. Để rồi khi đã mất đi tất cả, họ có hối hận thì cũng đã muộn.
Đây cũng là một bài học lớn cho tất cả phụ nữ. Đừng bao giờ vội vàng khi quyết định kết hôn. Sự tìm hiểu vô cùng quan trọng cho bất cứ ai chuẩn bị bước vào hôn nhân. Đừng có cô đơn rồi cầm nhầm một bàn tay chuyện kết hôn là đại sự cả đời!
Tháng nào vợ cũng nói đưa mẹ 3 triệu, ngày mẹ bị bệnh tôi nín lặng khi biết sự thật
Tôi thật không tin nổi vào những gì mình nghe thấy. Thì ra bao lâu nay vợ tôi vẫn thù hằn chuyện cũ.
Ngày tôi lấy vợ, mẹ tôi không ưng cho lắm. Thật ra, chúng tôi không có gì không môn đăng hộ đối chỉ là vợ tôi và tôi không hợp tuổi nhau. Đó là do mẹ tôi nói như vậy. Mẹ lo lắng tuổi xung khắc, sau này hai đứa lấy nhau về sẽ làm ăn lụi bại. Khổ nỗi, mẹ tôi khá mê tín nên không tin mấy lời mẹ nói. Tôi luôn động viên mẹ rằng, tình yêu đồng cam cộng khổ mới quan trọng.
Rồi mẹ tôi cũng phải chấp nhận vì bà rất tin yêu con trai. Tưởng chuyện đơn giản nhưng có vẻ vợ tôi không hài lòng. Nhiề lần cô ấy nhắc về chuyện cũ. Có lúc cô ấy còn mang chuyện đó ra để đòi chia tay. Tôi cũng giải thích mẹ chỉ là nhất thời nghe lời thầy bói chứ không phải có ác ý. Vợ tôi gật đầu này kia nhưng có vẻ trong lòng vẫn không được vui.
Sau tất cả, chúng tôi vẫn về chung một nhà. Thực ra, gia đình tôi cũng không giàu có gì nên ngày cưới, mẹ chồng tôi chỉ trao cho con dâu được 3 chỉ vàng. Vợ tôi có vẻ không hài lòng. Tối đó, cô ấy bảo lo là mẹ ghét mình nên không muốn trao nhiều quà. Còn tôi thì giải thích là gia đình cũng không giàu có gì nên mẹ chỉ có từng ấy tiền.
Nói vậy để động viên vợ nhưng tôi biết cô ấy cũng chẳng thấy thoải mái cho lắm. Đêm tân hôn cũng không muốn làm mọi chuyện căng thẳng nên tôi bảo vợ đi ngủ sớm, nịnh nọt cho vợ vui.
Sau tất cả, chúng tôi vẫn về chung một nhà. (ảnh minh họa)
Sáng hôm sau, vợ tôi cũng dậy dọn dẹp bình thường, gia đình khá vui vẻ. Nhìn chung mối quan hệ cũng không có gì căng thẳng. Mẹ tôi sau tất cả cũng đón nhận con dâu và hi vọng cả hai tu chí làm ăn.
Cuộc sống chung đụng biết rằng vợ tôi không mấy thoải mái nhưng tôi cũng động viên cô ấy, sau này có điều kiện thì mua nhà to hơn. Thú thực, tôi chỉ có mình mẹ nên việc ở riêng là không thể. Chúng tôi chỉ có thể sống chung ở căn nhà rộng rãi hơn mà thôi. Vợ tôi biết vậy và có vẻ chấp nhận việc đó.
Vợ chồng chúng tôi đi làm ăn xa, chỉ có mẹ ở nhà. Cả hai có mẹ cơm nước đỡ đần việc nhà việc cửa nên đỡ mệt hơn nhiều. Vợ tôi cũng không phải động tay chân vào mấy việc bếp núc. Sáng sớm đi làm thì ăn hang hoặc có mẹ chồng mua, nấu đồ ăn. Chiều về mẹ tôi cũng cơm canh sẵn sàng vì hai con đi làm xa. Tôi cũng thấy vợ về cơ bản là nhàn. Tôi có đề nghị vợ đưa cho mẹ tháng 3 triệu để coi như biếu mẹ hàng tháng. Nhất là sau này có sinh con cái cũng gọi là có chút tấm lòng để mẹ được an ủi phần nào.
Vợ tôi vâng dạ nghe rất thoải mái. Tôi cũng nói với mẹ về chuyện này và mẹ cũng rất vui vẻ. Hơn 2 năm, cuộc sống của chúng tôi cứ thế trôi đi. Tôi có một cô con gái kháu khỉnh, bà ngày ngày chăm sóc cháu chu đáo cho vợ chồng tôi yên tâm đi làm. Có lần tôi hỏi mẹ về tiền bạc, mẹ nói con dâu đưa mẹ đầy đủ. Tiền ăn tiền uống thì vợ chồng tôi lo nên mẹ chỉ dành tiền kia để tiết kiệm cho tuổi già.
Thế nhưng, chính vào cái ngày mẹ bị bệnh, tôi có nói với mẹ lấy tiền tiết kiệm ra để lo chữa trị thì mẹ tôi thú nhận sự thật. Bao năm nay, vợ tôi chưa từng đưa cho mẹ đồng nào. Số tiền hàng tháng 3 triệu vợ vâng dạ với tôi cũng không có. Vậy mà vợ vẫn giả vờ như không biết khi mẹ nói con dâu đưa đầy đủ.
Tôi thực sự không tin nổi vào tai mình. Sau khi tra hỏi vợ, cô ấy đã thú nhận tất cả và lộ rõ sự ích kỉ quá đáng của mình. Cô ấy vẫn còn giận mẹ chuyện ngày xưa ngăn cản chúng tôi. Hơn cả, chuyện mẹ ở nhà chăm sóc con cháu là trách nhiệm. Chúng tôi lo tiền ăn, sinh hoạt đã là hỗ trợ mẹ nên việc biếu mẹ hàng tháng là không hợp lý. Vợ tôi thừa nhận không muốn tôi phật lòng nên mới nói dối. Thì ra tất cả sự thật là vậy.
Nhìn người mẹ già yếu nằm trong viện một mực nói tốt cho con dâu mà tôi thấy xót xa trong lòng. Bao năm nay, không lẽ vợ tôi không có chút tình cảm nào với mẹ. Mẹ cũng đã bỏ qua chuyện cũ mà sống hết lòng với con cái nhưng vợ tôi thì không. Tôi thực sự quá thất vọng và không biết có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này.
Về nhà người yêu ra mắt, bác gái hẹn riêng tôi tâm sự và tiết lộ một chuyện sốc óc Tôi chưa từng thấy một người mẹ nào lại suy nghĩ thấu đáo đến vậy. Tôi yêu Mạnh được 2 năm rồi nhưng mãi gần đây mới về nhà ra mắt bố mẹ anh. Cả hai chúng tôi gặp nhau khi đã có tuổi một chút, người 31, người 33. Sở dĩ tôi và Mạnh chưa kết hôn là vì chúng tôi đều...