Con trai nằm viện, tôi hỏi vay bố vợ 50 triệu ai ngờ ông bắt phải trả cả gốc lẫn lãi
Con trai phải nằm viện, thiếu tiền nên tôi đành cắn răn vay 50 triệu của bố vợ. Theo thỏa thuận, tôi sẽ trả lại ông 70 triệu trong hai năm.
Tôi đã kết hôn được 5 năm. Tính cả từ lúc hẹn hò đến khi về chung một nhà, tôi và vợ đã bên nhau 7 năm. Nhìn lại quãng thời gian đã qua thực sự không dễ dàng gì với vợ chồng tôi. Cách đây 7 năm, tôi chỉ là một cậu sinh viên mới ra trường, đang làm kế toán cho một công ty với mức lương 5 triệu/tháng. Vốn là một người trầm tính nên mặc dù đã đi làm nhưng tôi có rất ít các mối quan hệ bạn bè. Sau giờ làm việc, tôi thường ở nhà đọc sách và lướt internet, hoặc đi câu cá một mình.
Thói quen ấy đã gắn với tôi rất lâu, vì vậy đã 27 tuổi rồi mà tôi vẫn chưa có lấy một mảnh tình vắt vai. Cho đến khi gặp vợ mình trong bữa tiệc sinh nhật một bạn học cấp 3, tôi đã bị tiếng sét ái tình đánh trúng. Giây phút gặp Xuân, tôi đã yêu cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tôi chủ động xin làm quen với Xuân và một tháng sau, vì cảm mến tính cách trung thực của tôi nên Xuân đã đồng ý nhận lời yêu. Chúng tôi đã hẹn hò một năm trước khi gặp mặt bố mẹ hai bên.
Sau khi về nhà Xuân chơi, tôi mới biết gia đình em làm kinh doanh. Tuy chỉ buôn bán nhỏ nhưng xét về điều kiện kinh tế thì cũng tốt hơn nhà tôi rất nhiều. Bố mẹ Xuân không thích tôi nên đã ép hai đứa chia tay, nhưng vì thấy con gái quá si tình nên ông bà đành miễn cưỡng đồng ý.
Năm thứ hai sau khi kết hôn, chúng tôi vay tiền họ hàng mua được một căn nhà nhỏ. Khi ấy, vợ cũng sinh cho tôi một cậu con trai kháu khỉnh, cuộc sống của tôi diễn ra thật tốt đẹp và hạnh phúc. Dù hàng tháng phải trích tiền ra lo trả nợ khá căng thẳng nhưng chỉ cần nhìn thấy vợ con là mọi buồn phiền như tan biến hết, có khó khăn đến đâu tôi cũng cố gắng nỗ lực hết mình mà vượt qua.
Tuy nhiên, sau đó mọi chuyện không còn mãi màu hồng như vậy nữa. Khi con trai tôi lên hai tuổi thì đột ngột ốm nặng phải nhập viện. Lúc đó tôi mới trả hết nợ nhà, bố mẹ tôi năm ấy cũng mổ xẻ nên tốn một khoản tiền không nhỏ vào viện. Hết chuyện này đến chuyện khác kéo đến khiến số tiền tiết kiệm ít ỏi chẳng đủ chi tiêu. Trong khi đó bác sĩ nói con trai tôi nằm viện phải đóng 50 triệu, không biết xoay sở như thế nào nên bất đắc dĩ tôi đành phải sang vay tiền bố mẹ vợ.
Video đang HOT
Khi tôi đến nhà bố vợ giải thích mục đích của mình, ông đồng ý cho vay tiền nhưng lại yêu cầu tôi viết giấy vay nợ và phải trả cả gốc lẫn lãi là 70 triệu trong hai năm. Đúng là khi hoạn nạn mới biết ai thương mình thật lòng, đứng trước yêu cầu của bố vợ, tôi cảm thấy nhục nhã vô cùng. Định đứng dậy bỏ về khỏi vay mượn nữa nhưng khi nghĩ đến con trai đang nằm viện, nếu không đóng đủ tiền thì thằng bé sẽ gặp nguy hiểm nên tôi đành cắn răn làm theo yêu cầu của bố vợ.
Sau khi được chữa trị kịp thời, sức khỏe con trai tôi cũng dần tốt lên, tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện trả nợ. Tôi thề sẽ phải trả lại số tiền đã nợ bố vợ càng sớm càng tốt, và chẳng bao giờ quên được “lòng tốt” mà ông dành cho mình.
Tôi làm ngày làm đêm để sớm trả tiền cho bố vợ. Hôm vừa rồi, thấy đã gom đủ số tiền, tôi đến nhà bố vợ sớm và đưa cho ông 70 triệu như đã hứa. Trái với những gì tôi tưởng tượng trong đầu, khi đưa tiền cho bố vợ, ông vừa cười vừa tâm sự: ” Bố biết con rất giữ lời hứa. Sở dĩ, bố bắt con viết giấy ghi nợ là mong con phấn đấu nhiều hơn, tạo động lực làm việc tốt hơn thôi. Số tiền này bố cho thằng Tít mua sữa nhé”. Nói xong, bố vợ xé bỏ tờ giấy ghi nợ vứt vào thùng rác.
Sau khi nghe bố vợ giải thích, mặt tôi cứ nghệt cả ra, chẳng hiểu chuyện gì. Mãi sau mới thốt lên được câu cảm ơn bố vợ, không ngờ ông lại có suy nghĩ sâu sắc như vậy. Về nhà, tôi kể lại chuyện vay nợ cho vợ nghe. Cô ấy cứ cười tôi suốt, nói tôi dễ bị lừa, làm gì có chuyện bố mẹ đi bắt con phải viết giấy ghi nợ bao giờ, rồi bố mẹ nào mà chẳng thương con. Nghe vợ nói tôi mới vỡ lẽ ra nhiều điều, thấy mình đúng là ngố tàu thật. Nhưng cũng nhờ bố vợ dạy cho một bài học như thế mà tôi hiểu hơn về bên nhà vợ và thêm yêu quý cũng như trân trọng tình cảm gia đình hơn.
(vuphong…@gmail.com)
Bạn trai mắng "chưa qua cửa nhà chồng mà đã hỗn", tôi đáp lại "may chưa dẫm vào cửa nhà anh"
30 chưa phải là Tết, may mà nhìn rõ cái nết của gia đình chồng nên tôi đã kịp quay xe ngay và luôn!
Đến giờ này khi về báo tin hủy cưới cho bố mẹ xong rồi, tôi vẫn chưa tin là mình có thể "ngầu" đến như thế. Nghĩ lại thì tôi cũng không thấy tiếc lắm, dù phí mất 2 năm thanh xuân vì một thằng con trai không ra gì.
Năm nay tôi 26 tuổi, chưa già nhưng cũng được tính là không còn trẻ lắm. Sau khi trải qua vài mối tình dở hơi, tôi gặp Toàn trong một buổi ngồi cafe một mình cách đây 2 năm, rồi chúng tôi yêu nhau cho đến khi quyết định về chung một nhà vào dịp sinh nhật tôi cuối tháng 7 vừa qua.
Toàn bảo tôi cho anh nợ chiếc nhẫn cầu hôn, vì dịch nên đợt này anh đi làm không được nhiều tiền như trước. Tôi vui vẻ đồng ý vì nghĩ trước sau gì cũng quản hết tiền bạc của chồng, trừ một vài tật xấu như hút thuốc với mê game thì Toàn cũng khá yêu chiều tôi. Cưới về chắc cũng không đến nỗi, nên tôi quyết định theo Toàn về nhà gặp bố mẹ anh báo tin kết hôn.
Yêu nhau 2 năm nhưng tôi mới về nhà bạn trai chơi vài lần, lần nào cũng ăn mỗi bữa cơm rồi đi luôn vì bận công việc. Lần này tôi xin nghỉ phép hẳn mấy hôm, định bụng về nhà chồng tương lai trải nghiệm cảm giác làm dâu sớm một chút. Từ Hà Nội về Hải Phòng không xa lắm, nhưng tôi cũng chuẩn bị đủ thứ như đi du lịch, còn mang theo 2 con vịt quay đặc sản quê nhà để biếu bố mẹ chồng tương lai.
(Ảnh minh họa)
Thấy chúng tôi về chơi thì bố mẹ Toàn vui lắm, đứng đón từ sáng tới trưa, nhưng bỗng dưng tôi cảm giác có gì đó lạ lùng. Nếu trước đây mẹ Toàn xởi lởi vô tư thì lần này lại tỏ thái độ hơi khách sáo, lại còn bắt tôi bỏ giày bên ngoài hiên để đi chân đất vào nhà dù mấy lần trước không như thế. Tôi đi rửa mặt mũi chân tay thì mẹ anh cũng đi theo, nhắc khéo tôi về cái váy hơi ngắn đang mặc trên người. Tôi biết ý nên vội đi thay bộ đồ dài rồi tự giác vào bếp dọn cơm.
Biết chúng tôi về bàn chuyện cưới xin nhưng bữa cơm đầu tiên mẹ anh chỉ nấu mỗi rau cải luộc, thịt mỡ rang và một đĩa lạc rang đen thui (?!?) Tôi cố bấm bụng không thắc mắc về mâm cơm đạm bạc, mang túi đựng 2 con vịt quay ra cho cả nhà thưởng thức. Không ngờ mẹ Toàn lại nhếch mép nói món vịt quay này ở thành phố mua đâu cũng được, gia đình Toàn chẳng bao giờ ăn thứ kém sang như vậy! Tôi giận tím ruột gan nhưng vẫn nhẫn nhịn, đợi mẹ Toàn mỉa mai xong tôi mới tươi cười đáp lại:
- Vâng thế để cháu xách về tặng người khác, chứ ở đây một hôm cháu nhìn quanh thấy nhà cô cũng không có chỗ nào xứng để bày món này, bát đũa cũng không có cái nào tử tế để ăn. Với bố mẹ cháu thì con gái quý hơn cả vàng bạc, cháu sợ bố mẹ không đồng ý gả cháu vào nhà mình đâu vì có khi chẳng tương xứng. 2 năm trước Toàn sống chết đòi theo đuổi cháu, bao nhiêu lần cháu đá anh ấy đều chạy theo van xin, lần này về nhà bác là do Toàn năn nỉ bảo muốn cưới. Nhưng cháu nghĩ lại rồi, bác cứ giữ con trai lại mà quản, chứ cháu còn trẻ trung xinh đẹp nhiều người theo, cháu không cưới Toàn đâu bác ạ! Chào bác cháu về!
Nói xong tôi đi lấy đồ đạc rồi xỏ giày bước thẳng ra đường gọi taxi, Toàn chạy theo kéo lại sỗ sàng bắt tôi phải xin lỗi mẹ anh rồi mới được đi. Tôi cầm túi vịt mở ra đổ thẳng lên đầu Toàn, nước mỡ thịt chảy xuống ngập ngụa, anh ta rú lên chỉ vào mặt tôi:
- Cô bị điên à? Chưa bước vào nhà tôi làm dâu mà đã giở trò khốn nạn như thế này à!!!
Tôi "chặt" lại ngay không kiêng nể:
- Ôi thế may quá tôi lại chưa dẫm lên cửa nhà anh nổi 1 ngày cơ. Ai vô phước mới vớ được anh làm chồng!
Cả nhà Toàn chạy ra, mẹ anh ta hốt hoảng gào lên chửi tôi là con mất nết hay xấu xa gì đó chả nhớ rõ. Lên xe xong tôi chặn hết mọi đường liên lạc của Toàn, hủy cả trên mạng xã hội. Không hiểu sao từ lúc ra khỏi cái nhà đấy tôi thấy lòng nhẹ nhõm lạ thường. Chắc mẹ Toàn cố tình ra oai mẹ chồng để dọa tôi, nhưng xui cho bà là tôi đâu có hèn nhát như thế! Tôi sẽ không bao giờ là một đứa con dâu hư láo, nhưng mẹ chồng cũng phải lựa người tử tế chứ ở đâu ra cái kiểu chưa dạm ngõ đã "diễu võ giương oai"!
Dẹp, không cưới xin gì nữa!
Di chúc toàn bộ tài sản cho con rể sau nửa tháng nằm viện Bố tôi từng phản đối chồng tôi đến mức chúng tôi phải lén lút yêu nhau. Ảnh minh họa. Nhà tôi khá giả, bản thân tôi cũng được học hành tử tế, hiện giờ đang làm việc trong một ngân hàng tư nhân. Vì thế, bố mẹ luôn muốn tôi tìm một người chồng xứng đáng, ít ra cũng phải ngang hàng với...