Níu kéo tôi nhưng anh vẫn qua lại với tình cũ
Trong khi chờ tòa giải quyết, anh nói: “Anh đã quen cuộc sống có em, người hợp với anh trong vấn đề sex chỉ có mình em. Anh rất tiếc khi giờ đây đã để mất em”. Vài ngày sau anh đã hẹn hò và đi ngủ với người tình của năm năm về trước.
Trong thời gian chờ tòa thụ lý án ly hôn, qua hai lần hòa giải không thành, một phiên tòa sơ thẩm anh vẫn không chịu ly hôn với lý do: “Còn thương yêu vợ con”. Do tuổi anh hơi lớn cộng thêm lý do của anh đã buộc quan tòa phải cho thêm thời gian để sửa đổi tính tình, về hàn gắn hạnh phúc gia đình. Tôi nộp đơn kháng cáo, được tòa chấp nhận và đang chờ mở phiên tòa phúc thẩm. Tôi không nghĩ anh lại tìm đến người tình cách đây năm năm trước (trong thời gian tôi quyết định ly thân và đưa con gái về ngoại ba năm) nhanh đến như vậy. Thú thật tôi không buồn, không hề giận mà thấy mừng cho anh, tôi vui vì bản thân không bị anh quấy rối, năn nỉ hay bới móc nữa.
Giờ đây có chăng chỉ là niềm tin đối với đàn ông trong tôi thật sự bị xuống dốc nghiêm trọng. Tôi thuộc hàng 7x, suy nghĩ và hành động đều thoáng, duy nhất trong tình yêu hơi cổ hủ. Quan niệm đạo đức và pháp luật luôn xuất hiện đúng lúc mỗi khi có những yếu tố sai lệch trong suy nghĩ. Vì vậy, tôi luôn tỉnh táo mặc dù không còn yêu chồng và đôi khi có đàn ông xung quanh muốn phát triển mối quan hệ trên mức bình thường.
Đàn ông hay đàn bà cũng năm bảy dạng, tôi không chụp mũ hay vơ đũa cả nắm, chỉ có điều là sức chịu đựng sự cô đơn trong đàn ông kém xa so với đàn bà. Trong khi chờ tòa giải quyết ly hôn, chúng tôi nói chuyện trong những lần cuối còn có những câu: “Anh đã quen cuộc sống có em, người hợp với anh trong vấn đề sex chỉ có mình em. Anh rất tiếc khi giờ đây đã để mất em”. Vài ngày sau anh đã hẹn hò và đi ngủ với người tình của năm năm về trước. Thế đấy, tôi vẫn luôn nói với anh: “Em khác anh, em vẫn phải từ chối khi thấy việc sai trái hay thiếu đạo đức. Vẫn biết rất khó để tìm được một nửa còn thiếu trong trái tim của những tháng ngày tới nhưng em không bao giờ hồ đồ hay thiếu suy nghĩ trong quyết định, nhất là từ bấy đến giờ”.
Tôi không nghĩ mình cao thượng, chỉ luôn nghĩ về tình người, tính thiện trong tim mỗi khi suy nghĩ và hành động. Tôi vẫn nói với anh: “Em mong anh sớm tìm được người bạn chân thành để chia sẻ mọi chuyện trong cuộc sống tiếp sau” nhưng bản thân cũng không ngờ anh hành động nhanh đến vậy. Có lẽ anh đang nghĩ tôi không hề biết chuyện. Tôi vẫn lạc quan, suy nghĩ tích cực, luôn vui vẻ và tự tin nhưng đối với đàn ông thì tôi hoàn toàn không còn như trước dù giao tiếp xã giao luôn phải giữ sự vui vẻ lịch sự bởi đó là công việc. Tôi chưa có ý định tìm kiếm một tình yêu mới (mặc dù người thích tôi không thiếu), trong lòng cảm thấy họ thật trống rỗng và rất xa cách. Phải chăng tôi đang dần bị chứng lãnh cảm? Đàn ông có còn đáng tin?
Theo Blogtamsu
Video đang HOT
Anh yêu em nhưng vẫn qua lại với người tình cũ
Anh ấy và em trước học cùng khối ở cấp 3. Cũng quen biết qua loa. cách đây hơn 1 năm, anh ý với em có nói chuyện qua điện thoại, vì anh đang ở quê, còn em vẫn học trên Hà Nội.
Ban đầu chỉ nói chuyện vui vui giết thời gian, sau thân hơn 1 chút thì chúng em có kể cho nhau nghe về chuyện tình cảm của mình. Anh ấy có yêu 1 người 5 năm rồi. Nhưng có vẻ cô ý không đối xử tốt với anh ý lắm. Có những đêm, bọn em thức trắng chỉ để nghe anh ấy kể lể.
Rồi một ngày anh ấy hỏi rằng anh ấy thích em ấy có được không? Lúc đó em chỉ coi anh ấy như 1 người bạn bình thường. Anh ấy nói tình cảm của anh ấy dành cho người con gái kia không còn là tình yêu nữa, nhưng anh ấy cũng không thích em trọn vẹn.
Cứ như thế, bọn em cứ bên nhau rồi lại xa nhau, vì anh ý vẫn còn dùng dằng với người kia. Rồi có 1 lần theo mong muốn của anh ý bọn em chơi trò yêu nhau 7 ngày, rồi sau lại như cũ.
Anh ấy cứ đến rồi lại đi, 1 ngày em bỗng thấy nhớ anh ấy, rồi khóc khi anh ấy không còn nói chuyện với em nữa. Cứ thế, nỗi nhớ ngày một lớn dần và em cũng không biết em đã yêu anh ấy từ lúc nào. Rồi anh lại về bên em, rồi lại xa em. Em không đếm nổi nữa, những giọt nước mắt và những đêm thức trắng khắc khoải chờ đợi. Người con gái kia khi biết tình cảm của em và anh ấy, đã ra sức níu kéo và cũng đã đối xử tốt hơn với anh ấy rất là nhiều.
Anh ấy là một người lạnh lùng nhưng sống tình cảm. Nhìn người con gái anh ấy từng yêu suốt 5 năm trời, khổ sở anh ấy không chịu được. Không biết bao nhiêu lần anh ấy bỏ mặc em để ở bên người con gái ấy vì anh ấy nghĩ em mạnh mẽ, còn người con gái kia yếu đuối và không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Anh ấy nói rất yêu em, không ít lần anh ấy nói thẳng với người con gái kia rằng người anh ấy yêu là em, rồi tình cảm anh ấy dành cho người đấy không còn là tình yêu nữa, và tình cảm thì không thể gượng ép, nhưng người đó không hiểu, lại luôn nghĩ rằng tình cảm anh ấy dành cho em chỉ là bồng bột, rồi người đó làm mọi cách níu giữ anh ấy, kể việc cầu xin anh ấy đừng xa mình.
Đã có lần 3 người gặp mặt, anh ấy đã cầm tay em và nói với người kia rằng anh ấy yêu em. Sau đó bọn em về thì trời như sắp mưa giông, em cũng lo không biết cô ấy có làm sao không, rồi anh ấy quay lại đưa người kia về sau khi đã đưa em về. Chuyện không dừng ở đấy. Người con gái ấy cùng bạn bè bắt đầu tìm hiểu về quá khứ của em, em đã từng yêu nhiều người và đã từng vượt quá giới hạn với 2 người, nhưng em không phải loại con gái hư hỏng.
Khi biết được điều ấy anh ấy đã rất đau lòng, nhưng anh ấy nói anh ấy chấp nhận, còn người con gái kia thì nói với anh ấy không mất người yêu vào tay người không xứng đáng như em. Thế rồi mọi chuyện cứ như thế. Anh bên em và bên cả người kia.
Em tin lời anh ấy nói rằng yêu em, và chờ đợi ngày anh ấy là của riêng em, còn cô gái kia thì chờ ngày anh ấy hồi tâm chuyển ý và lại yêu cô ấy như ngày xưa. Cứ lúc đi chơi với em là cô gái kia gọi điện, còn khi nào tự nhiên em không thấy anh ấy nói gì, nhắn tin gọi điện không thấy trả lời em cũng ít nhiều đoán được anh ấy đang đi với cô kia, mấy hôm trước cũng thế.
Không thấy anh ấy nhắn tin gọi điện gì em lên facebook viết trạng thái cho riêng anh ấy đọc. Em nói em muốn em và anh ấy sống thành thật với nhau trong mọi hoàn cảnh. Chắc anh ấy đọc rồi nên cũng viết trạng thái cho em, anh ấy nói hôm nay cô kia nhận được lương, tháng lương đầu tiên trong đời, anh ấy đã tới phòng trọ của cô đó ăn cơm, rồi 2 người đi siêu thị... lúc đó em thật không thể bình tĩnh nổi. Em đã nói giờ anh đi hoặc ngay lúc đó dứt khoát hoàn toàn với người kia, nhưng anh ấy chỉ nhắn tin lại anh xin lỗi.
Em đã quyết tâm dứt hẳn. Em bỏ mặc anh ấy 1 mình. Có lẽ anh ấy đã rất khổ sở. Một ngày sau em nhắn tin cho anh ấy. Thì anh ấy nói anh ấy đã ổn. Rồi tới lượt em lảm nhảm khóc lóc, anh ấy cũng kệ. Một ngày sau nữa thì bọn em cũng bình thường trở lại, rồi tới tối qua, tự nhiên cô kia nhắn tin cho em bảo có muốn mọi chuyện kết thúc dễ dàng không, hãy gửi những tin nhắn anh ấy gửi cho em cho cô ấy.
Em đã nhắn tin và cả gọi điện cho anh ý để hỏi nhưng không thấy anh ý trả lời, ngay sau đó em gửi cho người kia tin nhắn gần đây nhất của anh ấy và em nghĩ sẽ làm cô đó tổn thương, rồi anh ấy bảo em đừng nói gì, nhưng em bảo em gửi một tin rồi. Anh ấy nhắn lại bảo em ích kỷ, và từ hôm qua tới giờ anh ấy bỏ mặc em lảm nhảm một mình, em nhắn tin không hồi đáp.
Em thật sự đang rất bế tắc. Em làm như thế có phải em đã sai, là độc ác không ạ? Em luôn nghĩ khi không yêu nữa sự dứt khoát là giúp người kia sớm vượt qua được mọi chuyện. Em không hiểu thứ anh ấy muốn là gì. Anh ấy có thật sự muốn bên em. Em biết vì chuyện này mà anh cũng chịu không ít khổ sở, dằn vặt, tổn thương, em rất yêu anh ấy.
Em biết em là đứa lụy tình, mù quáng. Nhưng em lại không thể nào dừng tình cảm này lại. Vì tình yêu này mà em đã khổ sở quá nhiều. Em không có cách nào chấm dứt tình cảm này. Em không biết mình nên làm gì, anh chị có thể cho em xin lời khuyên được không ạ!!! Em xin cảm ơn nhiều lắm ạ. Em mong sớm nhận được sự tư vấn của anh chị!
Chuyên gia Tâm lý Tịnh An:
Chị chào em! Tình yêu là một thứ tình cảm huyền bí và thiêng liêng của tạo hóa, nó mang lại hạnh phúc và nụ cười nhưng mang lại cả nỗi đau và nước mắt. Vậy tình yêu của em mang lại cho em điều gì? Lá thư của em chứa đầy cảm xúc và sự kiện về chuyện tình của 3 người và em là một trong số đó, sự không dứt khoát của cả ba người đã đẩy cả 3 vào tình huống đau khổ và bế tắc. Chúng ta nói kỹ hơn về bạn trai em.
Thứ nhất bạn trai không dứt khoát trong chuyện tình cảm, bạn trai em chưa bao giờ chia tay bạn gái của mình (dù có lúc họ không hạnh phúc) nhưng vẫn đón nhận tình cảm của em, anh ấy cứ đến với em rồi lại đi, đến rồi lại đi, nhưng không biết khi nào anh ta đến và khi nào anh ta đi. Em chỉ có thể chờ đợi khi anh ta đến thì em vui, khi anh ta đi thì em đau. Như vậy có công bằng với mình không em? Hiện giờ anh ta không liên lạc với em vì anh ta cho rằng tin nhắn của em làm tổn thương cô bạn gái.
Từ đó em có nhận ra được vị trí của em trong lòng anh ta không? Một người đàn ông không thể dứt khoát chọn lựa người con gái mình yêu mà chỉ gây đau khổ cho cả hai cô gái? Em nghĩ sao?
Thứ hai là về chính bản thân em, có thể cảm thấy tình yêu mãnh liệt của em dành cho anh ta, em luôn đứng để đợi anh ấy và dõi theo anh ấy. Đã qua đi bao nhiêu thời gian, em được gì và mất gì trong cuộc tình này? Em cảm thấy mình lụy tình và mù quáng và em nói mình không thể dừng lại? Người takhó khăn và đau khổ chỉ nói mình không thể khi họ không muốn làm. Nếu em muốn tiếp tục duy trì tình cảm với anh ta chị hoàn toàn tôn trọng quyết định của em. Chị chỉ cần em suy nghĩ nghiêm túc về những em cần đối mặt thậm chí những mất mát sẽ có. Nếu anh ta cứ dùng dằng không dứt khoát, nếu anh ta chọn cô gái kia hay nếu anh ta chọn em nhưng vẫn nhớ bạn gái của mình. Em sẽ như thế nào? Đó có có phải là điều mong ước trong tình yêu của em. Nếu biết tiếp tục sẽ đau khổ, tại sao em vẫn chọn lựa điều đó.
Cuộc sống cho chúng ta cơ hội để lựa chọn. Mong em lựa chọn cho mình điều tốt nhất.
Nguoiduatin
Triệu phú Trung Quốc đua nhau ôm tiền ra nước ngoài định cư Có một khuynh hướng ngày càng gia tăng trong số những người giàu nhất tại Trung Quốc là họ dùng tài sản để đưa cả gia đình ra nước ngoài. Điều này chủ yếu được thực hiện dưới dạng visa đầu tư. (Ảnh minh họa: Ozy) Không ai có thể trả lời được câu hỏi rằng liệu tiền có mua được hạnh phúc...