Những tâm hồn lạc loài ở ‘chợ đồng tính’
Sau mấy vụ án mạng liên tiếp xảy ra đã khiến nhiều người đồng tính “sợ” không dám bén mảng đến họp “ chợ tình”. Thế nhưng, giờ đây đã có những chuyện nhức mắt diễn ra.
“Chợ cũ” – “Bãi đáp” của dân nghiện
Quay trở lại cánh đồng Bông – nơi có những vườn ổi ngút ngàn, xum xuê, là chợ tình đầu tiên của những người đồng tính ở khu vực Hà Nội khi trời đêm đã đổ sương. Nhìn từ ngoài, con đường đi vào chợ đã bị những bụi cỏ dại mọc che chắn hết lối đi. Mặc dù đèn điện từ dãy tường rào của kho hàng không ở gần đó chiếu sáng hơn trước nhưng cái cảm giác rờn rợn như vẫn còn bao trùm cả một vùng không gian.
Đang ngần ngại chưa dám vào thì chúng tôi gặp lại được anh xe ôm Trần Văn Thành quê ở Thanh Oai, Hà Nội đang đón khách gần đấy. Thấy người quen, anh Thành khuyên: “Các cậu đừng vào đó, bây giờ trong đó nguy hiểm lắm. Sau vụ án mạng của ông giám đốc công ty bảo vệ, dân gay không còn vào đó họp chợ như trước nữa đâu. Giờ đó trở thành bãi đáp của con nghiện rồi. Vào đó, lớ phớ bị chúng nó dí kim tiêm vào người xin tiền đểu đấy”.
Đường dẫn vào “chợ tình” cũ.
Anh Thành cho biết thêm, sau khi đã tìm được hung thủ giết ông giám đốc công ty bảo vệ, đêm đến cũng có một số cặp đồng tính kéo nhau đến đây, nhưng nhiều cặp khi đi được nửa đường không hiểu sao họ lại quay ra không dám vào nữa. Một số bạo gan hơn đi sâu vào trong nhưng chỉ vừa vào đến nơi là họ lại phóng xe ra ngay. Ban ngày thì vẫn có một số người, đặc biệt là khách ở bến xe Mỹ Đình tìm ra đó để đi vệ sinh. Còn đêm xuống, nơi đây lại trở thành địa chỉ của dân hút chích.
Mặc dù rất tin những lời anh Thành nói nhưng vì tò mò chúng tôi vẫn đề nghị anh dẫn vào trong để được “tận mục sở thị”. Phóng qua đoạn đường đất đầy cỏ dại chúng tôi đặt chân đến lãnh địa “chợ tình” rồi đi sâu vào trong vườn ổi. Không gian vắng lặng như tờ. Quan sát kỹ thấy những khoảng đất trống giữa những bụi ổi giờ đây đã không còn, lối đi vào cũng bị những cành ổi mọc vươn ra thu hẹp dần. Tuy nhiên, ở một số đoạn đường lại có khá nhiều kim tiêm, nằm vương vãi trên mặt đất.
Quay xe trở ra, chúng tôi lại tìm đến “chợ tình” mới trước công viên Dịch Vọng. Đập vào mắt đầu tiên là sự thay đổi đến ngỡ ngàng của “chợ tình” vốn trước đây đầy màu đen u ám. Những bụi cỏ lau mọc cao quá đầu người đã được chặt ngắn. Các lối đi vào chợ từng bị bịt kín bằng các khối bê tông giờ một số lối đã được khai thông. Đèn từ công viên Dịch Vọng chiếu sáng khắp cả một vùng rộng lớn làm cho không gian ở đây sáng sủa lên rất nhiều.
Cô Ngô Thị Ái, quê Thái Bình, bán nước ở đây cho biết, từ ngày công viên Dịch Vọng đưa vào khai thác, khu vực này đã lành mạnh hơn rất nhiều. Đêm đến đã có nhiều cặp tình nhân đưa nhau đến đây tâm sự hơn. Những cặp tình nhân chủ yếu “đáp xe” ở xung quanh chứ không đi vào bên trong như trước. Còn những người đồng tính thì không kể buổi tối mà ngay cả buổi trưa cũng có nhiều người đến đây “tâm sự”.
Những tâm hồn lạc loài
Đã 22 giờ, trong công viên Dịch Vọng người dân đi tập thể dục vẫn rất đông đúc, nhộn nhịp. Thế nhưng đối diện với công viên, cách chỉ đúng một con đường, không gian lại rất vắng lặng. Vắng lặng không phải vì không có người mà là vì những người ở đây rất ít nói hoặc có nói thì cũng nói rất nhỏ.
Video đang HOT
Hầu hết những người đồng tính vào đây đều đi riêng lẻ, một người một xe. Hy hữu lắm chúng tôi mới nhìn thấy một vài nhóm gồm ba, bốn người dựng xe sát vào nhau trò chuyện, cười đùa rôm rả.
Một cặp tình nhân đang quyện lấy nhau trên con đường đất ở chợ tình mới.
Những người đi lẻ thường dựng xe ngay giữa lòng đường đi rồi leo lên xe quan sát để chờ “hàng” (bạn tình) hoặc nếu chờ một lúc lâu không tìm được “hàng” họ lại vòng xe đi khắp các con đường nhỏ để tìm bạn. Quan sát kỹ thấy những người đồng tính đến đây giờ không chỉ có những gay “quá đát” (luống tuổi) hay những “bóng” lộ mà còn có khá nhiều dân gay trẻ. Họ ăn mặc cũng bình thường và nói năng khá lịch sự chứ không lòe loẹt, lộ liễu hoặc ẻo lả như những gì người ta thường hay nghĩ.
Tách nhóm, tôi mạnh bạo đến gần một gay trẻ tên Linh, 23 tuổi, học Đại học ở khu Cầu Giấy. Sau một hồi trò chuyện, Linh cho biết, một tuần cậu lại đều đặn ra đây vào thứ Bảy. Hôm nào không ra được lại thấy nhớ. Những người đến đây như Linh không phải ai cũng chỉ để tìm bạn tình mà một số đến đây vì quá mệt mỏi với thế giới ảo. Họ đến đây để có được một không gian của riêng mình và tìm những người bạn thân quen để tâm sự. Tuy nhiên, Linh vẫn không phủ nhận đại đa số dân gay đến đây vẫn chủ yếu là tìm bạn tình.
Chia tay Linh tôi phóng xe lòng vòng một mình qua những nơi có nhiều dân gay đang đứng đợi “hàng”. Thấy tôi là người lạ, một số người lao ra chặn xe lại để nói chuyện. Vừa kịp dựng xe thì một anh chàng đầu hơi hói, tầm trên dưới 30 tuổi đã nhảy bổ ra ôm chặt lấy tôi không một chút ngại ngần như thể tôi đã thuộc quyền sở hữu của gã. Thấy tôi lúng túng, một số người đứng gần đó đang nghe hát chầu văn qua điện thoại di động phá lên cười.
Mất một lúc giành giật, cuối cùng gã đầu hói cũng chịu buông tha và trò chuyện với tôi. Theo gã thì những người đến đây đều là những người quen nên khi nhìn thấy người lạ là gã nhận ra ngay. Dân gay ở đây chơi với nhau khá lành mạnh và sòng phẳng, nếu có nhu cầu thì “Ok”, còn không thì vẫn có thể nói chuyện như bạn bè. Còn về bãi đáp thì dù cây cối đã được chặt ngắn nhưng vẫn có thể “đáp” được một số chỗ. Nói rồi gã chỉ tay về phía con đường đất, nằm phía trước bên trái công viên Dịch Vọng, nơi duy nhất ở khu này còn có nhiều cây cối um tùm.
Tôi phóng xe lên đoạn đường đất đầy ổ gà, ổ vịt. Trong bóng tối, một số đôi đồng tính đang “quyện” lấy nhau. Những bóng người cứ nối tiếp qua lại trong đêm…
Theo Gia Đình Xã Hội
Trạm chuyển gái lớn nhất Hà Nội lại nóng?
Khi đêm càng về khuya, các chân dài bắt đầu lộ diện rõ ràng hơn (Hình minh họa)
"Có mà dẹp! Chúng nó lượn phố rồi, không tụ tập ở đây nữa đâu. Nếu không, chúng nó ngồi trong quán Karaoke hay quán trang điểm nào đó. Có khách thì a lô cho nhau chứ tội gì ngồi phơi hàng ra đây, công an họ để ý".
Sau khi các clip về "trạm chuyển gái gọi" lớn nhất Hà Nội được đăng tải, lực lượng công an đã tiến hành truy quyét những "bóng hồng" tụ tập chờ khách tại khu vực phố Nguyễn Chí Thanh giao với đường Láng. Tuy nhiên, "chợ tình" chỉ tạm lắng một thời gian rồi lại hoạt động, với nhiều hình thức tinh vi hơn nhằm trốn tránh cơ quan chức năng...
"Làm sao mà dẹp được!"
Trời đứng bóng, tại ngã ba phố Nguyễn Chí Thanh giao với đường Láng, mấy chị bán trà đá ngồi buồn thiu. Chị ngồi chống cằm, chị ngồi tựa cột điện chập chờn ngủ.
Thấy chúng tôi dừng xe uống nước, như đón được khách quý, họ đon đả mời. "Sao vắng khách quá chị? Mọi khi đông lắm mà?". Sau một thoáng, chị chủ quán ngao ngán: "Độ này các em út bị dẹp, chúng nó không dám tập trung ngồi đây nữa nên cũng vắng khách".
Quả thật, trước đây tại các quán trà đá ở khu vực này, các "bóng hồng" thường xuyên tụ tập như một "điểm giao dịch" với khách làng chơi, không kể ngày hay đêm. Thậm chí, có khách nam ghé quán uống cốc trà đá cũng được các em xúm lại mời mọc và làm giá.
Chúng tôi lại hỏi chị chủ quán: "Thế dẹp được hết thật à? Không biết giờ các em dạt về đâu?". Chủ quán nước cười khểnh: "Có mà dẹp! Chúng nó lượn phố rồi, không tụ tập ở đây nữa đâu. Nếu không, chúng nó ngồi trong quán Karaoke hay quán trang điểm nào đó. Có khách thì a lô cho nhau chứ tội gì ngồi phơi hàng ra đây, công an họ để ý".
Gái gọi đang được "điều chuyển" từ quán này sang quán khác trên đường Láng
Chị tiếp tục câu chuyện: "Làm sao mà dẹp được! Chúng nó không làm nghề này thì còn biết làm gì? Trót rồi mà...".
Chúng tôi lên xe lượn lờ quanh quẩn khu vực này. Thấy con mắt như đang "soi mói, kiếm tìm" của chúng tôi, một tay xe ôm ngồi ngay đầu đường Nguyễn Chí Thanh hỏi: "Kiếm gái à mấy chú? Các chú không phải dân chơi rồi, lúc này làm sao mà bắt gái dọc đường được?".
"Ngày trước nhiều lắm cơ mà, sao giờ khó khăn thế?". Tay xe ôm tỏ vẻ coi thường, đáp lại: "Chỉnh đốn hàng ngũ rồi, nếu muốn thì vào quán karaoke, a lô cái có ngay chứ lang thang ngoài này thì đến... tết Tây cũng chẳng có...".
Tay xe ôm đá thêm câu nữa: "Chúng nó khôn lắm, ở trọ cũng không ở quanh khu vực này nữa đâu, toàn ở những địa bàn khác để tránh sự kiểm tra của công an phường...".
Quả đúng như lời chị chủ quán cóc và tay xe ôm nói. Trước đây, bắt đầu khoảng hơn 13h chiều cho đến khuya, lúc nào gái bán dâm cũng lượn lờ tại khu vực này và sẵn sàng chào đón các thượng đế. Sau khi lực lượng công an chức năng làm mạnh tay, gái gọi tại khu vực này không còn công khai, thô thiển hoạt động, mời chào.
Bóng hồng "di động"
Một ngày đầu hè oi ả, "chợ lao động" của gái gọi khu vực Nguyễn Chí Thanh tưởng chừng đã vắng kẻ mua người bán. Nhưng đằng sau vẻ yên ả là một thế giới ngầm của các chân dài cũng sôi động không kém gì trước kia.
Phục kích tại khu vực này, thỉnh thoảng chúng tôi lại bắt gặp những chiếc xe máy chở 4-5 gái gọi đi "giao hàng". Họ có chung một điểm: trang phục thiếu vải, son phấn loè loẹt, tóc tai xanh đỏ tím vàng và không bao giờ đội mũ bảo hiểm.
Bảo kê chở gái gọi đi "giao"
Một chiếc Nouvo trắng không biển "kẹp" 4 lao vút qua mặt, chúng tôi đuổi theo. Con Nouvo lao một mạch vào đường Nguyễn Khang và "tút" vào nhà nghỉ M.H. Khoảng 10 phút sau, trên xe chỉ còn 2 bóng hồng, điểm trở về là quán karaoke P.A trên đường Láng. Có nghĩa là, trong 4 gái gọi được chở đến, đã có 2 người vừa "nhận việc", còn 2 phải trở về "điểm tập kết".
Sau khoảng 1 tiếng đồng hồ quan sát quán karaoke P.A, có hàng chục "bóng hồng" ra vào tại đây, khách vào "hát" tại quán này cũng khá đông.
Khoảng 14h30, hai chiếc xe ga chở 4 người đàn ông lịch sự dừng xe tại quán karaoke này và lặng lẽ đi vào. Chừng khoảng 15 phút sau, có chiếc xe máy không còn rõ hãng xe, màu sơn lòe loẹt chở 4 "chân dài" đã có mặt...
Đó là ngày, còn ban đêm thì lại càng tấp nập, nhộn nhịp. Từ 22h trở đi là thời điểm các chân dài bận rộn nhất trong ngày, khi mà dân chơi đã tan tiệc rượu và muốn đi giải khuây.
Khi đêm càng về khuya các chân dài bắt đầu lộ diện rõ ràng hơn, tuy nhiên các ả vẫn khá tỉnh táo tránh cặp mắt của lực lượng chức năng. Một đoạn ngắn từ quán karaoke P.T đến quán karaoke P.A trên đường Láng có khá nhiều quán trà đá vỉa hè.
Đây là đoạn "nóng" nhất tại khu vực "chợ tình" này. Gái được chuyển đi chuyển lại khá nhiều từ hai quán karaoke này. Khi có khách vào chơi tại các quán, "xe ôm" sẽ chạy ngược chiều từ quán P.A sang quán P.T, hoặc ngược lại. Trên đoạn đường đi từ 2 quán nói trên, "xe ôm" sẽ lần lượt đón các chân dài ngồi tại các quán trà đá. Khi "đủ hàng" là đi thẳng đến điểm dừng.
Một người bạn sành sỏi về khu vực này cho chúng tôi biết: "Chúng tản ra như thế, không tập chung nhiều chẳng qua để tránh sự để ý của lực lượng chức năng. Hơn nữa làm như vậy sẽ không bị túm cả bầy...".
Theo Vietnamnet
Công viên biến thành... ổ tiêm chích Dân nghiện "vô tư" bán "thuốc trắng", ngang nhiên chích hút giữa ban ngày, dưới gầm ghế đá nhan nhản kim tiêm dính máu... Đó là cảnh nhiều người dân gần công viên Hà Đông, Hà Nội, nhìn thấy thường nhật. Công viên Hà Đông nằm ngay kề trục đường Nguyễn Trãi, vốn được gọi là "lá phổi xanh" của quận Hà Đông....