Những ngóng trông ở đời
Lúc nhỏ, mình ngóng mẹ đi chợ về với niềm sốt sắng đến lạ. Mỗi lúc mẹ đi, dù đang chơi trò gì vui lắm, thế nhưng chốc chốc hai chị em lại phân công nhau chạy ra ngõ, ngóng xem cái dáng hình thân thương ấy đã về chưa.
Mẹ mua mớ thức ăn xong, chẳng quên dành mấy đồng bạc lẻ mua chiếc bánh tráng, dăm cái kẹo hay bịch chè quê, xong xuôi tất tả đi về, vì biết có những đôi mắt đang chờ mẹ lắm lắm.
Cũng chẳng hạnh phúc nào bằng khi lần sau ra đứng ở ngõ, thấy dáng mẹ liêu xiêu từ đằng kia, hai chị em cùng reo lên: “A! Mẹ về, mẹ về rồi, mẹ về rồi!” Hai đứa chạy ra níu vạt áo mẹ, rồi nhìn vào giỏ và bắt đầu thỏ thẻ “mẹ có mua gì không”. Mẹ xoa đầu hai đứa, lôi từ trong giỏ ra, này kẹo của hai đứa, này chè này. Ba mẹ con dung dăng dung dẻ về nhà, niềm hạnh phúc chùng chình đi theo vào cửa.
Lớn một chút, mình hay ngóng đến Tết vì chẳng ngày nào vui bằng ngày Tết. Trẻ con được nghỉ học, người lớn nghỉ làm. Áo quần mới xúng xính, phong bao lì xì đầy ắp, lại không phải nghe la mắng, chẳng nghe ai phàn nàn, toàn những lời chúc tụng, vui vẻ hân hoan. Để rồi những ngày Tết trôi qua mau lại tiếc hùi hụi và cất công giở lịch chờ một mùa Tết mới.
Lớn hơn nữa, mình lại ngóng cho qua những mùa thi, qua những hôm phải chong đèn thức khuya dậy sớm. Bài vở chất chồng, hổn hển mà học cho không phụ lòng ba mẹ, thầy cô. Để mùa thi nào qua, thân thể cũng gầy rạc, mắt mũi bơ phờ đến tội.
Càng lớn, càng ngóng sự nỗ lực sẽ được đền đáp, ngóng những cố gắng và khả năng của mình sẽ được người ta thừa nhận. Ngóng nhiều hơn đến những thành quả trong công việc, ngóng được tự do tự tại mà có thể an tâm cho cuộc sống của mình.
Một vài lúc lãng mạn, mình ngóng hoàng hôn xuống, ngóng bình minh lên để được đắm mình trong màu mặt trời chập choạng nhá nhem ấy, rồi thả rơi mớ cảm xúc hỗn độn lang thang đâu đó ngoài kia. Lẩn thẩn, bỗng dưng lại ngóng những ai đi xa nhớ trở về, ngóng cho những yêu thương đừng bao giờ lạc lối để người mất nhau phải hoang hoải, dở dang cả một đời.
Rồi có ngày, mình sẽ ngóng người thương. Mỗi lúc người ta lỗi hẹn, lại giận dỗi và lo lắng. Những ai may mắn sẽ gặp được người không để ta phải ngóng lâu, bởi chẳng có gì đáng sợ bằng sự ngóng mà không rõ ràng như thế. Sợ nhất là người bắt ta phải ngóng cả đời bằng một vài câu thề hẹn mông lung nào đó.
Nhận ra, càng ngày càng ngóng trong một tâm trạng không mấy tốt đẹp, nếu ngày xưa mình ngóng tất thảy bằng niềm hân hoan thơ dại thì bây giờ, mỗi lúc lại ngóng điều gì đó đều bằng nỗi phập phồng, lo sợ, bất an.
Video đang HOT
Suy cho cùng, ai cũng ngóng và mỗi người một nỗi niềm trông ngóng khác nhau trong những thời điểm khác nhau.
Vẫn đang ngóng trông rằng những điều phía trước sẽ tốt đẹp hơn những gì ở lại đằng sau. Ảnh: internet
Ví như, nội ngóng bác về những ngày người tha hương để hàn huyên cho bõ bao năm xa cách bởi thời cuộc.
Ngoại hằng ngóng cậu khi cậu đang ở chiến trường, sau rồi thót tim giật mình mỗi lần nghe tiếng súng ở đâu đó ngoài kia.
Mẹ hay ngóng mỗi lúc trời chuyển mùa, để lại sục sạo tìm áo khoác cho mấy bố con. Ba ngóng mấy chị em về nhà sớm, mỗi lúc đứa nào đó phải đi học thêm buổi tối. Dì ngóng trời mưa cho cây lúa đừng khát, đất đừng nứt nẻ để cây mọc thêm đau. Cậu ngóng ngày mùa những hạt gạo chắc tay, cầm lên nặng trịch như cầm cả tấm lòng thơm thảo của bà con quê mình. Chị ngóng chồng khi anh đi làm ăn xa cả năm về đôi lần, mà lúc nào về vợ chồng con cái chỉ được sum vầy dăm ba bữa.
Người càng lớn những ngóng trông càng nhiều và càng không phải cho mình. Đôi khi nhẹ nhõm, lắm lúc thở dài khi sự ngóng trông có hay không theo chiều hướng mình mong đợi.
Như mình, đã lắm lúc thở dài vì những mong ngóng chẳng đi tới đâu, thế nên bây giờ, mong ngóng lớn nhất là sức khỏe ba mẹ luôn luôn tốt, em út mau lớn, ngoan ngoãn thành người, ngóng sao cả nhà ai cũng an yên.
Sau cùng, vẫn đang ngóng trông rằng những điều phía trước sẽ tốt đẹp hơn những gì ở lại đằng sau.
Theo VNE
Chồng đi công tác, vợ tranh thủ... làm thêm ở nhà nghỉ
Bố mẹ, người thân đều phản đối tôi cưới em làm vợ bởi lúc ấy em làm cái nghề mà nhiều người không thể chấp nhận: gái bán hoa.
Tôi là một kỹ sư xây dựng 37 tuổi và có cuộc sống gia đình hạnh phúc, con trai đầu lòng của tôi năm nay hơn 3 tuổi. Vợ chồng tôi khi đến với nhau không được sự đồng ý của gia đình.
Tôi quen em trong một tình huống chớ trêu. Hôm ấy, tôi kết thúc công việc khá khuya, trong lúc trên đường trở về phòng trọ thì bất ngờ gặp em đang chạy trốn cảnh sát trật tự truy quét gái bán dâm, nhìn thấy em bị thương chân đi khập khiễng, máu chảy ở cánh tay do ngã. Lúc ấy, tôi không nghĩ em là gái và cho đi nhờ xe. Trên đường đi, em thú nhận mình là gái bán hoa.
Quả thực lúc ấy, tôi không hề để ý đến nghề nghiệp của em, tôi hỏi em địa chỉ nhà để đưa về thì em nói bây giờ không thể về vì công an đang ở đó. Thế là tôi đành đưa em về phòng trọ của tôi, băng bó vết thương cho em.
Em kể với tôi, em xuất thân trong gia đình nông thôn, gia đình nghèo, em chỉ học hết lớp 12 rồi nghỉ học lên thành phố kiếm sống. Em làm nhiều nghề từ phục vụ bàn ở quán cà phê, quán ăn cho đến bán quần áo thuê rồi bị lừa vào đường dây bán dâm của một tú ông khét tiếng. Nhiều lần muốn từ bỏ nghề nhưng không thể vì liên tục bị đe doạ nếu không tiếp tục làm sẽ bị đánh chết.
Em từng là gái mại dâm trước khi chúng tôi nên vợ nên chồng (Ảnh minh họa).
Thế là em đành nhắm mắt đưa chân trượt dài trong những chuỗi ngày ê chề. Quả thực, nghe những lời em tâm sự, tôi đã vô cùng cảm động. Nếu không nghe em kể thì chẳng ai có thể nghĩ em là gái làng chơi, khuôn mặt em hiện lên vẻ đẹp trong sáng và thánh thiện đến kỳ lạ, giọng nói dịu dàng và dáng hình mảnh mai, em ăn mặc kín đáo hơn nhiều so với những cô gái bán dâm mà tôi từng được nhìn thấy.
Quả thực là tôi đã đem lòng quý mến em ngay từ giây phút ấy. Tôi quyết định sẽ đưa em ra khỏi con đường tội lỗi ấy bằng một cái nghề trong sạch.
Bản thân em cũng hoàn toàn đồng ý với điều ấy, em nói với tôi sẽ quyết tâm từ bỏ. Vài ngày sau, tôi thuê cho em một căn phòng kín đáo ở cùng chỗ tôi ở, hàng ngày, tôi dạy em cách sử dụng máy tính. Vì em cũng đã học hết phổ thông nên những kiến thức cơ bản về tin học cũng khá thành thạo. Sau gần 1 tháng sau, em được nhận vào làm lễ tân cho công ty tư nhân của một anh bạn thân của tôi làm chủ. Kể từ đó, em không còn quay trở lại cái nghề kia nữa.
Sau gần 2 năm đón nhận tình cảm của tôi, tôi quyết định đưa em về ra mắt gia đình và quyết định tổ chức đám cưới. Tuy nhiên, sau khi biết được quá khứ không mấy tốt đẹp của em thì tất cả mọi người trong gia đình tôi đều từ chối.
Nhưng tôi vẫn quyết định cưới em bằng được, thấy tôi quá quyết tâm, bố mẹ tôi cũng nhắm mắt đồng ý. Sau khi đám cưới diễn ra, vì chưa có đủ tiền mua nhà nên tôi quyết định thuê một căn hộ nhỏ đủ để vợ chồng sống thoải mái. Vì công việc của tôi thường xuyên phải đi công tác xa nhà nên thời gian bên vợ cũng thưa hơn. Sau 1 năm thì em sinh cho tôi một cậu con trai kháu khỉnh, đáng yêu. Em tỏ ra là một người vợ, người mẹ đảm đang và rất mực yêu thường chồng, con.
Chưa bao giờ em phản đối bất cứ quyết định gì của tôi và ngoan ngoãn sống trong vòng tay che chở của tôi. Em nói, đối với em, tôi không chỉ là chồng mà là ân nhân đưa em ra khỏi con đường lầm lỡ. Tôi đã tin tưởng em tuyệt đối, vả lại, sống với nhau mấy năm trời nhưng tôi chưa thấy ở em có biểu hiện gì đáng nghi. Thế là tôi yên tâm đi công tác, dù bận rộn nhưng tôi vẫn tranh thủ về thăm vợ, con mỗi tuần.
Thế nhưng, dạo gần đây, tôi được điều chuyển đi công tác xa nhà nên thời gian về nhà cũng ít hơn lúc trước. Cũng đúng lúc này, tôi mới thấy ở em có những biểu hiện lạ. Em vẫn vui vẻ mỗi khi tôi về nhà, nhưng em không còn mặn mà chuyện chăn gối như lúc trước nữa. Tôi có hỏi thì em chỉ nói rằng em không được khoẻ.
Tôi ắt hẳn sẽ tin lời em nói nếu như con trai tôi không thủ thỉ rằng buổi tối mẹ thường đi đâu đó rồi về.
Tôi quyết định theo dõi vợ mình, đúng như lời con tôi nói, em đã quay trở lại con đường kia trong lúc tôi vắng nhà. Em ung dung vào nhà nghỉ với một người đàn ông lạ mà không hề biết tôi đã đứng tim trong chiếc taxi đi theo em.
Tôi chưa biết phải làm thế nào, sẽ phải nói với em những gì?. Tôi có để em thiếu thốn gì để đến nỗi em phản bội tôi như vậy?
Theo VNE
Cưới vợ chỉ vì trót làm cô ấy phá thai Bạn gái đã phá thai nhiều lần vì tôi nên tôi phải cưới, còn hiện tại, tôi thích một người đã ly dị chồng. Tôi năm nay 31 tuổi, có việc làm ổn định, gia đình có mẹ, chị gái và em gái ở chung. Mọi người đều có thu nhập đủ sống. Tôi quen bạn gái, cũng là vợ sắp cưới của...