Những ngày sống dưới một mái nhà với người chồng mà tôi từng nghĩ sẽ luôn tin tưởng, nay lại trở thành một chuỗi bi kịch khó ngờ
Kể từ khi anh phát hiện tôi từng lén mang vàng cưới về cho mẹ đẻ, thái độ của anh với gia đình tôi khiến tôi không khỏi đứng hình, nhiều lần phẫn nộ đến tột cùng.
Ảnh minh họa.
Vàng cưới bị mất, niềm tin cũng tan biến
Ngày cưới, tôi được nhận gần hai cây vàng – món quà cưới đầy ý nghĩa. Chồng tôi, với lòng tin tưởng tuyệt đối, giao toàn bộ số vàng ấy cho tôi giữ. Nhưng tôi, vì thương bố mẹ đẻ đang chật vật xây nhà, đã lén mang một nửa số vàng về đưa mẹ. Tôi nghĩ đơn giản, lúc ấy gia đình chưa cần dùng đến, việc này cũng chẳng ai hay.
Video đang HOT
Nhưng rồi biến cố ập đến. Mẹ chồng tôi bất ngờ lâm bệnh, trong khi tiền tiết kiệm của gia đình lại đang “nằm chết” trong khoản đầu tư. Chồng tôi quay sang tìm đến số vàng cưới, và sự thật phũ phàng được phơi bày. Khi anh phát hiện số vàng chỉ còn phân nửa, cơn giận dữ bùng lên. Tôi kể sự thật, nhưng thay vì thông cảm, anh lập tức quy chụp rằng mẹ vợ đã “ngọt nhạt” xin của con gái.
Từ đó, mọi sự nghi ngờ dồn hết lên mẹ tôi. Dù tôi đã cố gắng giải thích, anh vẫn giữ cái nhìn đầy định kiến, thậm chí thể hiện sự lạnh nhạt rõ ràng với mẹ vợ mỗi khi bà đến chơi.
Đỉnh điểm: “Nhà mất gà, mẹ vợ bị nghi ngờ”
Câu chuyện ngày càng tồi tệ. Một lần, mẹ tôi sang chơi, nhặt được tiền rơi dưới sàn và đặt lên bàn. Nhưng chồng tôi lại âm thầm “ghi nhớ”, rồi châm biếm tôi rằng mẹ vợ “định lấy tiền nhưng không thành”. Những lời bóng gió ấy khiến tôi nghẹn đắng, nhưng vẫn cố nhịn vì muốn gia đình êm ấm.
Thế nhưng, ngày hôm qua, mọi thứ đã vượt quá giới hạn. Mẹ tôi đến nhà chơi khi tôi đang ở nhà một mình. Lúc bà về, tôi còn tiễn tận cửa. Đến chiều, chồng tôi trở về và phát hiện nhà mất một con gà. Không chút suy nghĩ, anh xộc vào hỏi thẳng: “Mẹ em hôm nay sang đây phải không?” Tôi gật đầu, và điều kế tiếp khiến tôi chết lặng. Anh lẩm bẩm đầy mỉa mai: “Biết ngay mà, nhà vừa mất con gà.”
Tôi không thể tin được chồng mình lại có thể nghi ngờ mẹ tôi ăn cắp một cách vô căn cứ như vậy. Câu nói của anh khiến tôi như bị tát thẳng vào mặt. Cơn giận bùng lên, chúng tôi cãi nhau dữ dội. Tôi kiên quyết bảo vệ mẹ, khẳng định bà không bao giờ làm chuyện như thế. Nhưng chồng tôi, cố chấp và bảo thủ, khăng khăng giữ vững suy diễn của mình.
Bước đường cùng
Tôi giờ đây không biết phải làm gì để giải quyết mớ bòng bong này. Nỗi đau từ sự nghi ngờ vô cớ và thái độ thiếu tôn trọng dành cho mẹ đẻ khiến tôi nghẹn ngào từng ngày. Liệu có nên mời mẹ đến đối chất để làm sáng tỏ, hay phải chịu đựng sự bất công này thêm nữa?
Nếu tiếp tục im lặng, mẹ tôi sẽ mãi là nạn nhân của những suy diễn cay độc từ chồng tôi. Nhưng nếu trực tiếp đối diện, liệu mọi chuyện có thực sự được giải quyết, hay chỉ khiến mâu thuẫn gia đình ngày một sâu thêm? Tôi đang đứng giữa hai làn ranh, không biết lối nào là đúng.
Hạnh phúc gia đình tưởng chừng viên mãn, nay trở thành chuỗi ngày nặng nề với những lời mỉa mai, nghi ngờ và lạnh nhạt. Liệu có lối thoát nào cho tôi trong cuộc hôn nhân đầy bất ổn này?
Cảm thấy bất tiện khi chị chồng để con trai sống cùng gia đình tôi
Cháu trai con của chị chồng tôi đang là sinh viên năm nhất đại học. Mẹ chồng và anh chị chồng muốn cháu sống cùng gia đình tôi ở Hà Nội.
Nhưng nhà tôi khá chật chội, lại có 2 con gái lớn nên tôi cảm thấy bất tiện.
Chị chồng tôi có con trai đang học năm nhất đại học, hồi cháu mới đỗ đại học, cả nhà đưa cháu lên nhà tôi ở Hà Nội ở, nhưng ban đầu anh chị cũng nói chỉ để cháu ở tạm một thời gian sau khi tìm được chỗ trọ sẽ chuyển ra ngoài. Tôi vui vẻ đón cháu lên. Nhưng đến nay, mẹ chồng và chị chồng lại muốn vợ chồng tôi cho cháu ở hẳn cả 4 năm, không ra ngoài thuê nhà nữa. Chị chồng nói, ở cùng cậu mợ, có người chăm sóc cơm nước, lại có thể trông chừng thằng bé, không sợ ăn chơi theo bạn bè cũng sẽ tốt hơn. Nhưng nhà tôi khá chật, căn chung cư nhỏ, hơn 57m2, 2 phòng ngủ, nhà có 2 vợ chồng cùng 2 cô con gái đang tuổi lớn, một cháu học lớp 9, một cháu lớp 11.
Mẹ chồng và chị chồng muốn để cháu trai sống cùng gia đình tôi đến khi hết 4 năm đại học (ảnh minh họa, nguồn: KT)
Quả thực có cháu trai lớn ở cùng trong không gian chật chội khiến tôi thấy bất tiện. Tôi có nói chuyện với chồng, chồng tôi cũng thấy vậy nhưng lại ngại nói chuyện với chị gái. Nếu tôi lên tiếng lại mang tiếng là em dâu hẹp hòi.
Tôi không biết nên giải quyết chuyện này thế nào để tránh mất lòng bên gia đình chồng.
Con gái qua đời vì tai nạn, mẹ vợ tìm mọi cách giữ chân con rể ở lại và kế hoạch của bà đã thành công Tôi sợ bị người ngoài dị nghị khi con rể sống cùng nhà với mẹ vợ nên muốn ra ở riêng nhưng bà không cho. Vợ từng kể cho tôi nghe về người bố chẳng ra gì. Khi cô ấy còn nhỏ xíu, bố đi làm ăn xa nhưng không đưa tiền cho mẹ trong nhiều năm. Sau đó ông ta dắt nhân...