Những điều chưa kịp
Anh như người bước hụt và rơi vào khoảng đen u tối khi nghe tin mẹ mất. “Trễ rồi”, anh lẩm bẩm như vừa tỉnh cơn mê.
Sau mỗi cái tết, người ta thường lắng lòng lại để nhìn về những điều đã qua và đang đến. Khoảnh khắc ấy, vẫn như bao cột mốc thời gian trong cuộc đời, nhưng nó mang ý nghĩa khác về sự đổi thay, biến chuyển và dễ khiến lòng người chênh chao nhất.
Sẽ có những khoảnh khắc ngồi lặng ngắm những cánh hoa vương vãi bên thềm nhà, nghĩ về cảnh đầm ấm cả nhà bên nhau đón giao thừa… mới đó thôi mà giờ đã thuộc về quá khứ. Có những điều chưa kịp nói với nhau, có những việc chưa kịp làm cho nhau…
Anh bạn của tôi giọng run run báo tin mẹ anh vừa mất hôm mùng Bốn tết vì đột quỵ. Tôi hiểu, trong mớ vỡ vụn tan tác của lòng anh hiện giờ không chỉ là sự tiếc thương mẹ, mà còn là cảm giác hối hận day dứt vì chưa kịp làm cho mẹ những điều bà mong chờ.
Trước tết, mẹ anh bảo nhớ về sớm đưa bà đi chợ mua bánh mứt và dạo chợ hoa xuân cùng bà. Công ty anh nghỉ tết từ 25 tháng Chạp, nhưng anh phải ở lại đưa người yêu đi sắm quần áo, đi thăm hỏi và gửi quà cho đối tác, khách hàng lớn. Mất thêm một ngày nữa để về nhà người yêu chào hỏi và gửi quà vì tết không đến được. Đến khi mọi cửa ngõ ra vào thành phố đều đông nghịt, anh vội vàng phóng lên chiếc xe dù về quê thì đã hết ngày 29 tết. Chợ hoa ngày 30 tết cũng hết vui rồi; bánh mứt, dưa, quýt cũng đã sắm xong… Mẹ anh bảo, con cứ đi chơi, gặp bạn bè vì lâu lâu mới về.
Mớ vỡ vụn tan tác của lòng anh hiện giờ không chỉ là sự tiếc thương mẹ, mà còn là cảm giác hối hận day dứt vì chưa kịp làm cho mẹ những điều bà mong chờ. (Ảnh minh hoạ)
Anh như người bước hụt và rơi vào khoảng đen u tối khi nghe tin mẹ mất. “Trễ rồi”, anh lẩm bẩm như vừa tỉnh cơn mê.
Cô bạn đồng nghiệp cũ của tôi chia sẻ trên trang cá nhân trạng thái mới, là biểu tượng mặt khóc mà không viết gì cả. Nhiều người vào hỏi thăm. Thì ra, những ngày tết cô vẫn phải túc trực ở Viện K vì sức khỏe của con trai nhỏ quá kém, đợi sau tết sẽ hóa – xạ trị đợt tiếp theo. Gọi cho cô, cô nói bây giờ cô suy sụp lắm vì nỗi sợ mất con và ân hận vì chưa dành thời gian cho con đủ nhiều như mong ước của cậu bé.
Thường ngày, vợ chồng cô mải miết kiếm tiền để trả nợ mua ô tô và căn nhà bề thế mới xây. Hết làm chính rồi làm phụ, làm thêm đủ thứ việc. Họ đã thành công khi rút ngắn thời gian trả nợ từ 5 năm xuống còn 3 năm. Trớ trêu thay, ngay khi vừa dứt nợ thì lại phát hiện bệnh của con trai nhỏ. Cậu bé bị u lympho ác tính – một dạng ung thư.
Cô nhớ, nhiều lần cậu bé đòi mẹ chơi cùng hay ôm chân bố bảo muốn đi công viên nước, nhưng hai vợ chồng gạt đi, bảo con tự chơi để bố mẹ làm việc. Ngay cái hôm trước khi rơi vào tình trạng mê man, cậu bé còn đòi mẹ đọc truyện cho nghe và ngủ cùng, nhưng cô bảo con vào phòng ngủ để cô còn làm mấy việc dang dở. Suốt cuộc điện thoại với tôi, cô cứ lặp đi lặp lại “giá như em…”, giọng nghẹn ngào khàn đặc.
Còn nhớ cách đây ba năm, cậu bạn thân của tôi đã chới với đến mức bỏ hết công việc và mọi mối quan hệ, vào tá túc trong chùa thời gian dài sau cái chết đột ngột của vợ. Cô ấy bị tai nạn giao thông và ra đi chóng vánh. Cậu chới với vì mất vợ, nhưng có lẽ vì nỗi đau chưa kịp bù đắp cho vợ còn lớn hơn. Cậu chưa dành đủ sự quan tâm và thời gian cho vợ, dù bản thân cậu không phải là người bỏ bê gia đình mà chỉ là quá yêu công việc, để nó chi phối gần như toàn bộ tâm trí và quỹ thời gian trong ngày.
Có lẽ ai trong chúng ta cũng có nhiều ước mong, dự tính cho bản thân và cho người thân của mình. Hãy hiện thực hóa chúng, ngay từ bây giờ, để không phải nói “giá như…” hay “ước gì…”. Bởi có những giá trị một khi đã mất đi là vĩnh viễn không tìm lại được. Hãy bắt đầu từ những người thân yêu bên cạnh, để những điều tốt đẹp sẽ không trở thành những điều chưa kịp.
Vũ Hải An
Theo phunuonlune.com.vn
Tình yêu cổ tích: Chồng sống 'thực vật', vợ tận tình chăm sóc vì 'chỉ cần nhìn thấy anh mỗi ngày là đủ'
Giây phút hay tin chồng bị tai nạn giao thông, chấn thương sọ não, cho đến khi mất hoàn toàn ý thức, bên bờ vực cái chết, người vợ vẫn một lòng tin rằng, chồng sẽ nghe thấy tiếng gọi và những giọt nước mắt của mình...
Video đang HOT
Một khi đã yêu, con người ta thường cố chấp và chỉ mong muốn được ở gần, được nhìn thấy người mình thương.
Khi thần chết chuẩn bị tước đi mạng sống của người chồng, người vợ chỉ biết khóc và chắp tay cầu nguyện. Đấng tối cao nghe thấy lòng thành, đã mang người chồng trở lại. Không lành lặn, không ý thức, không cử động và sống như người thực vật, nhưng người vợ vẫn kiên trì ở cạnh mỗi ngày để chăm sóc, bởi một lý do giản đơn: ' Em chỉ cần nhìn thấy anh mỗi ngày'.
Câu chuyện cổ tích ấy đang hiện hữu giữa đời thường, người vợ là Êban Tình (sinh năm 1991, dân tộc Ê-đê, Đăk Lăk) và người chồng là Tạ Văn Hải (sinh năm 1992, Hải Dương). Hiện tại, đôi vợ chồng 9X đang sống ở Hải Dương.
Cặp đôi hạnh phúc ngày mới cưới, lúc Hải chưa gặp tai nạn giao thông.
Ghét của nào trời trao của đó
Êban Tình là một cô gái xinh đẹp và khá thông thạo tiếng Anh, cô gái được khá nhiều người yêu mến và theo đuổi. Tốt nghiệp Cao đẳng ở Sài Gòn, Tình trở về quê nhà Đăk Lăk và gặp Hải, năm đó là 2016.
Thời gian đầu gặp mặt, Tình không có nhiều ấn tượng tốt về Hải. Thậm chí, còn muốn né tránh, xa lánh người đàn ông có ngoại hình sáng và tính cách thân thiện này. Người xưa nói chẳng sai, ghét của nào trời trao của ấy, càng cố tránh né càng liên tục được gặp mặt. Cứ như thế, Tình dần bị cuốn vào những cuộc trò chuyện không đầu không cuối với Hải.
Sau 1 năm tìm hiểu, nhận ra sự hòa hợp về tính cách và quan điểm sống, cặp đôi 9X tổ chức đám cưới trong sự chúc phúc của 2 bên gia đình và bạn bè. Hải sống ở quê vợ, tình cảm vợ chồng hạnh phúc và mặn nồng được hơn 1 năm thì xảy ra chuyện chẳng lành.
Tháng 10/2017, vợ chồng Tình ra Hải Dương thăm nhà nội, nhân tiện chia tay chị chồng đi làm xa. Hải là con trai một trong nhà nên gia đình đưa ra ý kiến để 2 vợ chồng ở lại Bắc sinh sống và lập nghiệp. Khi chồng hỏi ý kiến, Tình đề xuất phương án sống thử ở đây 6 tháng, nếu cảm thấy không hợp sẽ tính tiếp.
Hạnh phúc bên nhau chưa được bao lâu thì Hải gặp nạn...
Ngày định mệnh
Đôi vợ chồng trẻ xin làm công nhân ở gần nhà. Được hơn 4 tháng, giám đốc nhận thấy năng lực của Tình thì đề xuất cho cô được phỏng vấn, vào làm văn phòng. Không dễ gì có được chút thành quả, vợ chồng trẻ rất phấn khởi và có thêm động lực trong công việc.
Ngày 4/2/2018, khi Hải nói sẽ đi tất niên với các đồng nghiệp chung phòng ban, Tình đã gắng năn nỉ để được theo cùng. 'Vợ chồng mình như hình với bóng, không bao giờ có chuyện anh đi nhậu một mình mà không có vợ. Nhưng hôm đó nhất quyết không để vợ đi cùng, dù mình đã cố năn nỉ, khóc lóc, thậm chí hờn dỗi' - Tình kể lại.
Hải xuất phát từ 4h30 chiều, Tình ngồi làm việc mà trong lòng cứ phập phồng không yên. Muốn để chồng có thời gian bên bạn bè nên 7h tối, Tình nhấc máy gọi cuộc gọi đầu tiên. Bên kia là giọng một người đàn ông xa lạ, người này thông báo rằng chồng của Tình bị tai nạn giao thông rất nặng, đang được đưa vào bệnh viện.
Đầu dây bên kia đã tắt máy hồi lâu nhưng Tình cứ như người mất hồn, không dám tin vào những gì mình vừa nghe thấy. Cô gọi lại lần nữa vào số chồng mình, vẫn giọng người đàn ông ban nãy... Tình ngã gục xuống đất, nước mắt lăn dài và lòng thầm cầu nguyện đó không phải là chồng mình.
Êban Tình luôn cố gắng mạnh mẽ làm chỗ dựa cho người chồng đang sống 'thực vật'.
Chạy vội vào viện, Tình nhận được thông báo từ bác sĩ: dập não, chấn thương sọ não, tụ máu não, dập lách và thận. Sau khi phẫu thuật cắt bỏ lá lách và thận, Hải được chuyển lên bệnh viện Việt Đức để mổ não.
'Khi mẹ chồng cởi nhẫn cưới trên tay anh ra đưa cho mình, mình đau đớn lắm, tưởng như bao nhiêu nỗi đau từ bé gộp lại cũng không bằng, sợ sẽ không thể đeo lại vào tay anh lần nào nữa' - Tình kể trong nước mắt.
Đêm hôm đó, Tình phải ký khá nhiều giấy cam kết rủi ro nếu chồng lên bàn mổ, bởi anh có thể ra đi bất kỳ lúc nào. Điều kỳ diệu đã đến khi ca mổ thành công và hơn 20 ngày sau, Hải mở mắt tỉnh lại. Anh nhận ra vợ, nắm chặt bàn tay vợ và nước mắt chảy dài trên má.
Điều kỳ diệu
Cứ nghĩ Hải sẽ hồi phục và trở về với gia đình, nhưng không, đêm đó Hải bị áp-xe (khối mềm với vùng da bao quanh màu từ hồng đến đỏ đậm) phải mổ lại lần nữa. Từ đó, anh mất hết ý thức và không còn nhận biết được gì. Bác sĩ chuẩn đoán, Hải bị hoại tử não, không sống thêm 24h...
'Gia đình anh khi đó đã thuê sẵn bàn ghế, đặt máy niệm kinh ở đầu giường vì nghĩ anh sẽ không qua khỏi. Mình lúc đó chỉ biết đẩy mọi người ra, la lớn rằng chồng mình chưa chết và anh sẽ không chết đâu. Mình khóc, mình cầu xin Chúa đừng mang anh đi. Trên cao nghe thấy lòng mình, để anh mở mắt tỉnh lại ngay sáng hôm sau' - giọng cô gái trẻ nghẹn đi vì xúc động.
Có thêm niềm tin, Tình và gia đình chồng chăm sóc chu đáo cho Hải mỗi ngày. Sau thời gian điều trị ở bệnh viện, Tình đưa chồng về nhà. Từ ngày Hải bị tai nạn, 2 vợ chồng kẹt luôn ở Hải Dương. Gia đình chồng khó khăn mà việc điều trị của Hải lại khá tốn kém, Tình vẫn duy trì công việc văn phòng để kiếm thêm thu nhập lo cho chồng.
Đến nay đã hơn 1 năm, kể từ ngày bác sĩ bất lực, suy đoán Hải chỉ sống được 24h. Tình và mẹ chồng thay nhau chăm sóc Hải. Hải nằm yên bất động trên giường, việc ăn uống và sinh hoạt đều phải nhờ đến sự trợ giúp của người thân.
1 năm từ ngày được được trả về, Hải trong tình trạng bất động, mất ý thức và chỉ nằm một chỗ trên giường.
Động lực của Tình là những lần hiếm hoi chồng nhận ra và nắm chặt bàn tay cô. Khoảnh khắc đó, hạnh phúc đó không gì có thể diễn tả. Chỉ cần như thế thì dù ngoài kia, cuộc sống có mệt mỏi bao nhiêu, sóng gió bao nhiêu, Tình vẫn cố gắng để vượt qua.
Không ít lần, bạn bè và người thân khuyên Tình nên từ bỏ, kể cả chị ruột của Hải, chồng cô. 'Mình luôn khẳng định, mình yêu anh ấy, mình sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Từ Đăk Lăk ra đây (Hải Dương) là 2 người thì về lại cũng phải 2 người. Chỉ cần anh ấy ngồi được xe lăn và nói chuyện được thì mình sẽ đưa anh về Đăk Lăk.
Chỉ cần anh nhận ra mình, còn lại mình không cần anh ấy phải làm gì cả. Mình sẽ kiếm việc và đi làm nuôi anh' - Tình khẳng định.
'Em chỉ cần nhìn thấy anh mỗi ngày'
Ban ngày Tình đi làm, tối đến thì thay mẹ chồng chăm sóc Hải. Mệt mỏi nhưng hạnh phúc vì người chồng đã vượt qua được cửa tử. Tình có niềm tin rằng, chính tình yêu mãnh liệt mà cô dành cho chồng đã níu kéo anh ở lại với thế giới này.
Tình tâm sự : 'Anh ấy không nhận ra vợ nhưng mình tin, trái tim anh dành trọn cho mình. Anh ấy mạnh mẽ sống, không để vợ bơ vơ giữa cuộc đời, thì mình càng phải yêu anh nhiều hơn. Tự nhủ không để bản thân yếu đuối thì mới lo lắng được cho anh'.
Tình sinh ngày 13/2, Hải sinh ngày 21/2, vậy là năm 2018 vừa rồi, cả 2 cùng nhau đón sinh nhật, Valentine và Tết trong bệnh viện. Năm nay vui hơn, khi Tình được gần chồng, được gục đầu vào vai anh, chỉ cần nhắm mắt lại, Tình có thể hình dung chồng đang nói những câu ngọt ngào chúc mừng vợ, dỗ dành vợ. 'Mình chỉ cần nhìn thấy anh ấy mỗi ngày thôi là đã mãn nguyện' - Tình nói, lấy tay lau nhanh những giọt nước mắt.
9X tâm sự thêm, Valentine năm nay không biết mua quà gì cho chồng, nên cô dành thời gian bên anh để hát cho anh nghe. Nhắm mắt lại, cô ước chồng mình nhanh chóng hồi phục, để cô có thể đưa anh đi khắp mọi nơi. Tình yêu với cô gái trẻ, đơn giản chỉ là được nắm tay người mình thương, thấy anh khỏe mạnh và cùng anh làm mọi thứ...
Êban Tình sẽ cố gắng làm việc để đưa chồng sang Nam Phi chữa bệnh.
Ya Tân, một người bạn của Êban Tình chia sẻ: 'Năm 2018, khi nghe cô ấy thông báo về tai nạn của chồng, mọi người đã an ủi và động viên rất nhiều. Từ đó đến nay (năm 2019), mới thấy Tình đăng lại ảnh của chồng, như một lời thông báo đến bạn bè là gia đình nhỏ của cô vẫn ổn.
Êban Tình là một cô gái mạnh mẽ, dù chuyện gì xảy ra vẫn mỉm cười đầy nghị lực. Tình trân trọng người chồng của mình và xem anh như món quà Thượng đế ban tặng. Mình tin, đó là tình yêu thật sự'.
Câu chuyện xúc động của Êban Tình phần nào trả lời được câu hỏi 'Tình yêu là gì?'.Niềm tin, sự kiên nhẫn đã tôi luyện một cô gái yếu ớt trở thành người phụ nữ mạnh mẽ.
Cả gánh nặng giờ đặt lên vai Tình, khó khăn vẫn còn nhiều lắm, nhưng cô có niềm tin cháy bỏng rằng, tình yêu chân thành và mãnh liệt của mình sẽ giúp Hải, chồng cô có thêm nghị lực vượt qua bệnh tật, đoàn viên cùng gia đình một ngày không xa.
Theo tiin.vn
Nghi vợ ngoại tình khi thấy người khác có bồ Gần đây tôi thấy vợ thường xuyên đi công tác, trả lời tin nhắn hay điện thoại như kiểu cho có chứ không tình cảm như trước. Hình ảnh minh họa Tôi 45 tuổi, từng làm trong cơ quan nhà nước. Cách đây 4 năm, tôi bị tai nạn giao thông khá nặng. Dù chạy chữa nhiều nơi nhưng tôi đi lại không...