“Nhờ nhẫn nhục làm ô sin 10 năm cho nhà anh nên giờ tôi mới có căn biệt thự 7 tỷ này đấy chồng ạ”
Mẹ anh xem tôi là ô sin chính trong nhà, bà đuổi cô giúp việc rồi giao hết công việc nội trợ cho tôi. Nhưng đâu phải thế là xong, bà soi tôi từng li từng tí rồi tổng sỉ vả tôi không sót ngày nào.
Trời chưa sáng, tiếng mẹ chồng tôi đã oang oang dưới nhà: “Cái Vân đâu, giờ này còn ngủ đẫy giấc à? Không nhanh dậy đi chợ mua đồ ăn đi, đợi 7h mới đi thì khuân đồ ươn về à?”. Tôi cuống cuồng vùng dậy khỏi chăn, không may làm rơi cái chăn xuống nền nhà, chồng tôi vùng dậy đạp cho tôi một cái ngã dúi dụi rồi rít lên: “Cô không ngủ thì cũng để cho người khác ngủ với chứ”.
Đấy, buổi sáng của tôi thường bắt đầu bằng những cơn gào thét của mẹ chồng và bằng những cát bạt tai, cú đấm đá của ông chồng mà tôi từng yêu mê mệt. Tôi xuất thân nghèo khó nhưng cũng cố gắng học xong đại học, có việc làm hẳn hoi. Từ khi lấy chồng, tôi chẳng khác gì một con ô sin chính hiệu, sáng mòn mặt ở bếp, trưa tất tả chạy về cũng chui vào bếp, tối cũng kết thúc ở bếp. Tôi cũng không hiểu vì sao mình lại chịu đựng giỏi đến vậy. Có lẽ là vì nhờ cái giọng điệu khi ngọt ngào, khi phũ phàng của chồng.
Tôi lấy Nam vì yêu. Nam trước khi trở thành chồng tôi không tệ như bây giờ, nhưng sau khi tôi về làm vợ anh khoảng 1 năm thì anh lại hùa theo mẹ bắt nạt tôi. Mẹ anh xem tôi là ô sin chính trong nhà, bà đuổi cô giúp việc rồi giao hết công việc nội trợ cho tôi. Nhưng đâu phải thế là xong, bà soi tôi từng li từng tí rồi tổng sỉ vả tôi không sót ngày nào.
Tôi cực khổ làm ô sin cho nhà chồng suốt 10 năm (Ảnh minh họa)
Nhưng cũng tại tôi ngu, cứ nghe chồng rót mật vào tai là mọi đau khổ, uất ức biến mất hết. Tôi lại lao đầu vào làm ô sin cho nhà chồng, phục vụ bố mẹ chồng chu đáo. Thế mà họ không biết trân trọng tôi, họ xem tôi như cái giẻ lau xe không hơn không kém. Tôi sinh được 1 đứa con gái, nhưng họ không hài lòng. Họ muốn một đứa cháu train en xúi giục chồng tôi ra ngoài kiếm con. Đến khi chồng tôi dắt một cô gái với cái bụng lùm lùm về thì tôi chết ngất. Tôi hận chồng, hận cả nhà chồng, nhưng tôi cứ cắn răng chịu đựng, đợi ngày trả thù.
Thấm thoắt tôi ở nhà chồng cũng được 10 năm. Đêm hôm đó, cô vợ bé của chồng tôi đòi ăn thịt gà, mẹ chồng tôi bắt tôi đi mua. Tôi bảo với bà rằng, giờ này chả còn quán nào bán, với lại đang mưa to, tôi không muốn ra đường. Thế là bà túm tóc tôi, vừa đánh vừa chửi. Đêm hôm đó, bao nhiêu uất ức trào lên, tôi ôm con bỏ đi trong đêm mưa gió.
Tôi bắt đầu làm lại cuộc đời, tôi thuê một căn phòng nhỏ làm chốn dung thân, thế rồi vận may cũng đến khi tôi trúng tuyển vào làm việc cho một công ty nước ngoài. Vì giỏi tiếng Anh nên lương tôi khá cao, tôi có thể nuôi con thoải mái. Bỏ đi được 2 tháng thì tôi đâm đơn ly hôn rồi gửi về cho chồng.
Bẵng đi được 5 năm, giờ đây tôi đã có chồng mới, anh rất giàu, anh đón mẹ con tôi về ở trong căn biệt thự 7 tỷ. Đời tôi thế là đã kết thúc được những chuỗi ngày đau khổ, tủi nhục.
Hôm đó, tôi ở nhà một mình với con gái thì nghe có tiếng chuông cửa. Mở ra, tôi ngạc nhiên vô cùng khi thấy chồng cũ cầm thùng sơn cùng dụng cụ đứng bên ngoài. Thấy tôi, anh cười ha hả bảo:
- Ơ, trốn khỏi nhà tôi rồi giờ đi làm ô sin cho nhà giàu hả? Hèn gì biệt tăm biệt tích mấy năm trời.
Video đang HOT
- Ai bảo tôi làm ô sin cho nhà giàu? Đây là nhà tôi mà, anh đến quét lại sơn tường phải không? Đi theo tôi.
Ai bảo tôi làm ô sin cho nhà giàu? Đây là nhà tôi mà (Ảnh minh họa)
- Cô á? Cô mà có được căn nhà hoành tráng thế này ư? Tiền đâu ra?
- À, nhờ nhẫn nhục làm ô sin 10 năm cho n hà anh nên giờ tôi mới có căn biệt thự 7 tỷ này đấy chồng ạ.
Đúng lúc đó, chồng tôi về. Thấy tôi, anh gọi vợ ríu rít rồi chạy đến hôn tôi vào má. Anh kéo ông chồng cũ đang ngẩn tò te ra phía tường bị tróc sơn rồi chỉ trỏ. Tôi bình thản đi vào nhà, tôi biết lúc đó, ông chồng cũ của tôi đang ngạc nhiên tột độ. Chắc họ nghĩ tôi đang sống khổ sống sở ở một chỗ nào đó, chứ không nghĩ tôi đang ở trong căn biệt thự 7 tỷ. Tôi cười hả dạ, cuối cùng sau 10 năm nhẫn nhục tôi đã có thể cười khẩy vào mặt của những con người mà tôi đã từng xem là nhà chồng của mình.
Theo Một Thế Giới
Trước mặt người yêu và mẹ anh ta tôi nhếch mép: "Cầm về đi, tội lỗi anh gây ra cho mẹ con tôi không trả nổi bằng tiền đâu"
Tôi đã sống những ngày tháng khổ sở, sợ hãi tột cùng khi cái bụng ngày 1 to ra còn người yêu và mẹ anh ta thì suốt ngày bắt ép tôi bỏ thai quyết không chịu trách nhiệm. Vậy mà mấy năm sau họ lại dám vác mặt đến nhận cháu.
Tôi cứ nghĩ mình đã gặp được người đàn ông tốt, nhưng có lẽ tôi đã nhầm. Đàn ông đều như nhau cả, khi yêu đương vui vẻ thì nịnh nọt đủ thứ nhưng khi để lại hậu quả thì cao chạy xa bay.
Tôi đã sống những ngày tháng khổ sở, sợ hãi tột cùng khi cái bụng ngày 1 to ra còn người yêu và mẹ anh ta thì suốt ngày bắt ép tôi bỏ thai quyết không chịu trách nhiệm. Bố mẹ tôi ban đầu chưa biết chuyện, đến khi biết rồi họ cũng suy sụp hẳn. Nhưng rồi họ cũng đồng ý cho tôi để đứa bé lại, tôi làm mẹ đơn thân khi tuổi đời còn rất trẻ.
Hàng đêm ôm con tôi vẫn nhớ những lời cay nghiệt của hai mẹ con họ. Họ giàu nhưng sống rất bạc bẽo. Nếu tôi nghe lời họ thì giờ đã không có cậu bé con đang yêu bụ bẫm như thế này.
(Ảnh minh họa)
Thời gian trôi đi, tôi đã là 1 bà mẹ mạnh mẽ, dù tôi đã không chồng mà chửa nhưng bên tôi vẫn có nhiều người theo đuổi và nguyện chăm sóc hai mẹ con. Nhưng giờ đây tôi quá sợ hãi đàn ông rồi, tôi không muốn mở lòng thêm nữa. Tôi biết có thể họ chân thành thật nhưng tôi muốn sống bình yên, không muốn cảnh con anh con tôi rồi đứa trẻ lại là người chịu nhiều tổn thương nhất.
Thấm thoắt thời gian trôi qua con tôi đã đi học lớp 2, mẹ con tôi chuyển từ Sài Gòn về sống với bố mẹ. Lúc này mẹ và gã người yêu cũ tìm gặp, khi đó tôi và con đang ăn cơm. Thấy họ xuất hiện tôi đánh rơi cả bát cơm trên tay, tôi ôm lấy con như sợ họ cướp mất. Bà ta luôn miệng nói:
- Giống quá, nó và con hồi nhỏ cứ như hai giọt nước.
Gã người yêu cũ đòi ôm thằng bé, nhưng nó trốn phía sau lưng tôi.
- Hai người đến đây làm gì, mẹ con tôi chẳng có gì liên quan đến hai người cả. Mong hai người về đi nếu không tôi sẽ gọi công an đấy.
Lúc này người nhà tôi đi vắng hết nên tôi cũng lo và rất khổ sở khi để thằng bé chứng kiến cảnh tượng đáng buồn này. Tôi nói nhỏ với con:
- Con lên phòng đóng thật chặt cửa lại làm bài nhé, lát mẹ lên kiểm tra nha.
- Vâng ạ.
Thằng bé chạy tót lên phòng, còn tôi một mình đối diện với hai con sói dữ ấy.
- Minh Anh à! Xin cháu hãy cho thằng Toàn được nhận con. Năm xưa bác và nó đã sai rồi, bác thực sự xin lỗi cháu.
- Bà thôi đi, đến đây giả vờ khóc lóc cho ai xem hả? Năm xưa tôi van xin các người nhưng các người đã tuyệt tình thế nào hả? Vậy mà còn đến đây mặt dày xin nhận con nhận cháu sao ? Hai người không có tự trọng à.
- Anh sai rồi em à, anh thật đáng trách nhưng nó là con anh. Xin em hãy cho anh 1 cơ hội để sửa sai.
Nói rồi họ đưa ra 1 xấp tiền 200 triệu nói là đền bù và mong tôi cho họ 1 cơ hội. Thấy thế máu tôi sôi lên:
- Các người cầm tiền về đi, những tội lỗi mà anh đã gây ra cho mẹ con tôi bao nhiêu tiền cũng không bù đắp nổi đâu. Ngày xưa anh không muốn nó chào đời thì giờ hãy xem như đứa bé đó không tồn tại. Nó là con tôi, con của riêng tôi anh hiểu không hả?
- Kìa Minh Anh, bác xin con đấy, đừng làm vậy mà.
(Ảnh minh họa)
Đúng lúc này bố mẹ, anh em, chú bác của tôi kéo tới. Họ đuổi mẹ con anh ta như đuổi tà, cả nhà tôi chửi họ không ra gì khiến họ nhục nhã quay về. Lúc này tôi ngã quỵ xuống sàn, tim đau nhói:
- Họ mặt dày quá, con một mình chinh chiến tuy tỏ ra mạnh mẽ nhưng thực sự con rất sợ. Làm sao mọi người biết mà đến vậy ạ.
- Nhật Minh gọi điện cho bố đây, may mà thằng bé nhanh nhẹn. Mẹ con bà ta thật quá đáng, năm xưa tàn nhẫn như vậy mà giờ còn dám vác mặt đến, bố mà thấy lần nữa thì bố sẽ không tha.
Tôi khóc nghĩ đến con mà xót xa vô cùng. Tối đó qua người bạn tôi biết được gã người yêu cũ lấy vợ sau khi bỏ tôi được 4 tháng. Vợ anh ta là tiểu thư nhà nghèo nhưng đẻ mãi vẫn chỉ là con gái. Nên giờ họ mới dò la ra tin tức của chúng tôi đến đây để xin nhận cháu đích tôn. Càng nghĩ tôi càng cay cú, ở đời đúng là lắm loại người, vì lợi ích của bản thân mà họ không từ 1 thủ đoạn nào. Liệu tôi có nên đưa con chuyển đi nơi khác sống, mấy lâu nay tôi cứ sợ họ theo dõi rồi cướp mất con mình. Đêm nằm ôm con mà tôi cứ run rẩy không tài nào chợp mắt nổi. Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Một Thế Giới
Tôi yêu mê mệt người phụ nữ tôi từng coi khinh lẳng lơ, hư hỏng Tôi không biết làm cách nào để cân bằng lại cảm xúc của mình, mọi thứ đổ ụp xuống tôi, bất ngờ. Tôi có một tình cảm sâu đậm với mối tình đầu, kéo dài suốt 4 năm đại học và hơn 2 năm đi làm. Tôi và cô ấy cũng xác định đầu năm sau làm đám cưới. Người yêu tôi là...