Nhờ chồng rửa bát hộ, vợ phát hoảng vì phản ứng không tin nổi của mẹ chồng
Rửa bát là chuyện nhỏ nhưng mẹ chồng lại làm ầm ĩ và phản ứng khiến con dâu không thể nào hiểu nổi.
Vấn đề giữa mẹ chồng và nàng dâu không phải vài câu mà có thể giải quyết được. Có những mâu thuẫn trong mối quan hệ này đến vô lý đến mức chẳng biết gỡ rối từ đâu. Nhưng nếu như trong trường hợp mâu thuẫn đó, người chồng ở giữa có thể dung hòa mối quan hệ hai bên thì có khi mọi chuyện không quá mức căng thẳng.
Mới đây, một người phụ nữ họ Trương đăng tải lên group “Diễn đàn mẹ chồng nàng dâu” câu chuyện của bản thân mình.
Theo đó, mối quan hệ của cô và mẹ chồng cũng khá bình thường. Chỉ có điều họ hay bất đồng quan điểm vì mẹ chồng bao bọc chồng quá mức. Thậm chí những việc bình thường bà cũng muốn tự tay làm hộ, không để con trai phải đụng tay tới.
Một hôm nọ, sau bữa cơm, cô nhờ chồng mình rửa bát vì chồng cô là người ăn xong cuối cùng. Hơn nữa lúc đó cô đang có việc bận cần làm luôn. Bởi vậy, cô nhờ anh rửa bát giúp.
Ai ngờ, lúc thấy con trai rửa bát, mẹ chồng đã làm ầm ĩ lên và điên cuồng hét: “ Sao con lại rửa bát” rồi hỏi con dâu: “Cô dám để con trai tôi rửa bát à” .
Ảnh minh họa.
Lúc này, cô Trương cảm thấy mẹ chồng đang chuyện bé xé ra to. Việc này cực kỳ bình thường, đâu cần ầm ĩ đến vậy. Cô quay sang bảo: “Rửa bát có gì to tát đâu mẹ, ngày xưa đi học ở trường mẫu giáo có ăn trưa ở trường, cô giáo đã dạy dọn dẹp bát rồi mà”.
Mẹ chồng cô Trương nghe thế thì điên tiết phản bác: “Con trai tôi từ bé đến giờ không bao giờ phải rửa bát cả. Bát đĩa tôi đều rửa hết hoặc quá lắm là chị gái nó rửa thôi. Bây giờ cưới vợ về lại phải nhúng tay vào rửa bát à?”.
Những câu nói ấy khiến cô con dâu chết lặng vì không ngờ tới.
Video đang HOT
“Tôi có nên yêu cầu mọi người trao giải thưởng danh dự cho người 32 năm chưa rửa bát một lần không nhỉ”, cô viết.
Cô cũng cho biết chỉ sau khi gặp mình, chồng mới đụng tay vào những công việc đời thường. Anh cũng vui vẻ rửa bát, giúp đỡ việc nhà. Tuy nhiên, chỉ cần thấy con trai làm việc gì đó là mẹ chồng lại la hét và làm ầm ĩ.
Quá mức mệt mỏi với sự vô lý của bà, cô Trương tiếp tục giãi bày: “Như con trai con, con sẽ dạy nó rửa bát ngay từ khi còn bé để rèn luyện. Chồng con cũng vậy, nếu không biết rửa bát thì làm thế nào tự lập được chứ. Đây đâu phải là công việc vất vả khó nhọc gì”.
Kết quả, mẹ chồng nổi nóng và quay lại chất vấn: ” Tại sao con trai tôi lại cưới phải cô cơ chứ? Sao lại có người vợ kỳ quặc như thế này?”.
Cô Trương cũng chán ngán, chẳng biết làm thế nào. Tuy nhiên, cô vẫn giữ vững quan điểm yêu cầu chồng phụ giúp vợ việc nhà từ những chuyện đơn giản như rửa bát.
Ảnh minh họa.
Ngay sau khi bài viết đăng tải, nhiều người cho rằng mẹ chồng này quá mức bao bọc con cái. Chuyện đơn giản như rửa bát mà không làm được thì chẳng biết nên xử lý vấn đề đơn giản khác trong cuộc sống ra sao.
Cách xử sự vô lý của mẹ chắc chắn sẽ khiến các cô con dâu không thể nào ưng ý được. Đơn giản bởi phụ nữ nào cũng muốn được chồng phụ giúp công việc nhà.
Tuy nhiên, dân mạng cũng đặt câu hỏi về cách cư xử của người chồng trong câu chuyện trên. Dù sao anh cũng đã lớn, nên có chính kiến của mình hơn là chỉ biết im lặng trong “cuộc chiến” của mẹ và vợ.
Nhiều ý kiến cho rằng, trong trường hợp này thì người chồng nên chủ động lên tiếng bày tỏ quan điểm của bản thân. Việc giúp đỡ vợ trong chuyện rửa bát là việc rất nhỏ nhưng nó đã gây nên mâu thuẫn trong nhà. Nếu như anh lên tiếng quyết định và thẳng thắn nói chuyện với mẹ mình thì có lẽ câu chuyện đã được giải quyết triệt để và nhanh chóng.
Mẹ chồng tức giận khi thấy con trai tiến sĩ làm "việc của đàn bà"
Tối hôm ấy, khi chúng tôi vừa ăn cơm xong, mẹ chồng và bác họ sang. Vào nhà, thấy chồng tôi đang đứng rửa bát, mẹ ném túi xách xuống ghế và vô cùng tức giận.
Tôi năm nay 33 tuổi, làm lễ tân tại một bệnh viện. Chồng tôi hơn tôi 8 tuổi, là giảng viên của một trường đại học. Chúng tôi có 2 con, một trai, một gái. Chồng tôi là người của công việc, nghiên cứu. Anh ít nói, hiền lành, biết chiều theo ý vợ.
6 năm kết hôn, việc quan trọng nhất anh làm được chính là giúp tôi sinh hai đứa con. Phần lớn quỹ thời gian của anh đều dành cho trường lớp, sinh viên, hội thảo và nghiên cứu khoa học.
Công việc của tôi không áp lực, chỉ làm giờ hành chính. Vậy nên, tôi hoàn toàn có đủ thời gian để chăm sóc các con, quán xuyến việc nhà. Cuộc sống không giàu có nhưng nhìn chung khá ổn.
Nếu có một điều gì đó khiến tôi cảm thấy không thoải mái, chính là không được lòng mẹ chồng. Ngay từ đầu, tôi đã không được mẹ chồng yêu mến. Lý do là vì mẹ cho rằng, tôi không tương xứng với chồng tôi.
Mẹ chồng nói con trai mình học rộng tài cao, hoàn toàn có thể lấy cô vợ tốt hơn tôi, ít nhất cũng tương xứng về trình độ. Có con dâu chỉ làm lễ tân bình thường, không bằng cấp, học vị, mẹ chồng cho đó là điều làm bà "mất mặt".
Nhưng dù không thích, mấy khi cha mẹ cấm nổi chuyện yêu đương của con cái. Huống hồ chồng tôi là người khô khan, không giỏi lấy lòng phụ nữ. Anh "bập" vào tôi chính là mối tình đầu.
Mẹ chồng ghét tôi vì cho rằng, tôi "ít học" hơn chồng (Ảnh minh họa: iStock).
Anh nói với mẹ: "Hoặc là mẹ đồng ý cho con cưới cô ấy, hoặc là chẳng biết tới bao giờ mẹ mới có con dâu". Nhìn con trai mình đã lớn tuổi, lại chẳng chịu yêu đương, mẹ anh bị con dọa cho sợ mà phải đồng ý.
Cũng may sau khi kết hôn, chúng tôi chọn sống riêng nên mẹ chồng - nàng dâu dù không bằng lòng cũng cố "bằng mặt". Thỉnh thoảng vào cuối tuần, chúng tôi sẽ đưa cháu về nhà bố mẹ cùng ăn cơm. Còn bố mẹ chồng rất ít khi sang nhà tôi, trừ lúc có việc.
Vài hôm trước, người bà con bên nhà chồng ở quê lên khám bệnh. Mẹ chồng gọi điện bảo tôi cho bác ấy ngủ nhờ một đêm, sáng hôm sau chở bác đến bệnh viện chỗ tôi làm để khám.
Tối hôm ấy, khi chúng tôi vừa ăn cơm tối xong, mẹ chồng và bác họ sang. Vào tới nhà, thấy chồng tôi đang đứng rửa bát, mẹ chồng ném cái túi xách xuống ghế kêu lên: "Trời ạ, đàn ông có vợ mà ăn xong phải rửa bát? Học đến tiến sĩ vẫn phải rửa bát cho vợ à? Con đi ra đi".
Nói rồi, mẹ vội đẩy chồng tôi ra ngoài, xắn tay áo lên đứng rửa bát. Tôi bảo mẹ chồng ngồi chơi, bát để đó, tôi sẽ rửa. Nhưng có lẽ bà giận, im lặng đứng rửa xong mới thôi. Sau đó, dù nhà có khách, mẹ chồng vẫn cho tôi bài giảng về cách làm vợ.
Bà hỏi tôi có biết suy nghĩ không, có biết thương chồng không? Chồng cả ngày làm việc trí óc vất vả, về nhà còn phải làm việc chân tay. Trong khi đó, cả ngày tôi hầu như không phải làm gì ngoài đi lại và nói mấy câu chỉ dẫn ở bệnh viện, có chút việc cỏn con của đàn bà cũng sai chồng làm.
Mẹ chồng nhìn tôi, gằn giọng: "Mẹ cho chồng con ăn học lên tới tiến sĩ không phải để về rửa bát cho con. Hơn 30 năm chồng con ở với mẹ, nó chẳng phải động tay một việc gì. Nếu nó có thể vừa kiếm tiền, vừa tự chăm lo cho bản thân thì cần gì lấy vợ nữa".
Tôi đã cố nhịn nhưng càng im lặng, mẹ chồng càng nói nhiều. Cuối cùng, tôi đành lên tiếng: "Mẹ ơi, anh ấy ở trường là tiến sĩ, nhưng khi về nhà vẫn phải làm chồng, làm cha. Có quy định nào nói tiến sĩ không cần rửa bát?
Con cũng đi làm, chăm con, dọn dẹp nhà cửa, chợ búa bếp núc. Trong lúc con phơi quần áo, anh ấy rửa bát, không có gì nặng nhọc. Trong nhà, anh ấy là chồng, con là vợ. Con có phải osin của anh ấy đâu".
Mẹ chồng tôi nghe xong, đứng phắt dậy. Trước khi về, bà nhìn chồng tôi đầy thất vọng: "Con thấy chưa? Nghe vợ con cãi mẹ chồng chưa? Việc học rất quan trọng, "cá không ăn muối cá ươn"...".
Sau khi mẹ chồng bỏ về, chồng lên tiếng trách tôi: "Người hiểu không cần nói, người không hiểu nói có ích gì? Em biết tính mẹ còn nói lắm thế, định sau này không nhìn mặt nhau nữa à? Xem thế nào, chút nữa gọi điện xin lỗi mẹ đi".
Mẹ chồng đối xử với tôi như vậy đã đành, sao chồng tôi cũng nói cái giọng điệu ấy? Tôi không câm, không điếc, chẳng lẽ mẹ chồng nói đúng, nói sai gì cũng im? Thay vì nói vài lời bảo vệ vợ, anh lại "im như thóc", sau đó buông lời trách móc, bắt tôi xin lỗi mẹ.
Rốt cuộc, tôi đã sai cái gì?
2 lần đưa vợ bầu nhập viện vẫn chưa đẻ được, lần 3 vỡ ối nhưng chồng bảo: "Cố đợi đến sáng" 2 ngày sau cũng đúng đêm đang ngủ thì tôi thấy có những cơn gò thưa thớt và bụng đau từng cơn. Lo sợ đẻ tại nhà, tôi lại đánh thức chồng dậy. Sau hơn năm kết hôn và miệt mài "đúc con" thì tôi có bầu. Khi chia sẻ tin này, chồng tôi và cả nhà vui lắm. Bởi chồng tôi là...