Nhìn mớ da bụng xồ sề của vợ, chồng buông lời chê bai, hôm sau thấy bức thư để trên bàn mới biết mình đã gây ra chuyện tày đình
Nhưng phúc nhà tôi vẫn còn to lắm. Tôi thấy vợ ôm con ngồi ở ngoài đường, cô ấy bảo có lẽ mình bị trầm cảm sau sinh rồi, nhiều lúc chỉ muốn ôm con đi thật xa mà thôi.
Vợ tôi ngày xưa là một cô gái rất xinh đẹp. Hồi ấy khi tán tỉnh vợ, tôi còn phải vượt qua rất nhiều đối tượng mới có được cái gật đầu của cô ấy. Ngày chúng tôi lấy nhau, tôi có cảm giác mình đã có cả thế giới và trên đời này, không ai đẹp bằng vợ mình.
Sau khi kết hôn, chúng tôi nhanh chóng có em bé. Có lẽ vì ăn uống tốt, lại toàn đồ bổ nên vợ tôi tăng cân một cách chóng mặt. Con ở trong bụng thì thiếu cân, thành ra cứ thứ gì ngon và tốt cho sức khỏe là tôi mua về ép vợ ăn bằng được. Lúc đó vợ tôi rất sợ sẽ mất dáng, cô ấy bảo sau khi sinh, phụ nữ hay tăng cân mất kiểm soát, sợ rằng sẽ chẳng thon thả như lúc đầu.
Lúc lên bàn đẻ, vợ tôi nặng gần 80kg. Đàn ông cao ráo thì có thể chấp nhận được, nhưng một người phụ nữ chỉ cao 1m60 như vợ tôi thì đó là một vấn đề. Thú thật, đối với tôi, vợ có béo hay gầy thì tình cảm cũng như vậy, tôi chưa bao giờ thấy xấu hổ khi cô ấy xuống sắc hơn ngày trước.
Bình thường tôi vẫn động viên, hôm ấy thấy vợ nói nhiều quá, tôi mới nổi cáu. Ảnh minh họa: Internet
Video đang HOT
Thế nhưng vợ tôi rất quan tâm vấn đề này. Sinh con xong, cô ấy ở nhà chăm con cả ngày, lúc rảnh rỗi lại xem ảnh hồi còn trẻ đẹp để so sánh, rồi lại than thở với tôi và nói nuối tiếc những ngày son sắc. Bình thường tôi vẫn động viên, hôm ấy thấy vợ nói nhiều quá, tôi mới nổi cáu: “Ừ, đúng là cái mớ da bụng bùng nhùng của em trông xấu thật, nhưng tại sao em cứ phải quan tâm đến vấn đề đó? Hay em ân hận vì sinh con cho anh?”.
Vậy là chúng tôi cãi nhau. Ngày hôm sau, tôi vẫn đi làm như cũ, chiều về mới tả hỏa khi thấy tờ giấy trên bàn nói vĩnh biệt, vợ con thì không có nhà. Tôi hốt hoảng đi tìm, trong đầu chỉ nghĩ đến những chuyện không may. Nhưng phúc nhà tôi vẫn còn to lắm. Tôi thấy vợ ôm con ngồi ở ngoài đường, cô ấy bảo có lẽ mình bị trầm cảm sau sinh rồi, nhiều lúc chỉ muốn ôm con đi thật xa mà thôi. Gặp được vợ khi cô ấy vẫn còn lành lặn, tôi thầm cảm ơn trời Phật đã che chở. Chỉ là tôi rất lo lúc mình không có nhà, vợ sẽ lại tiếp tục nghĩ quẩn. Mọi người có cách nào để vợ tôi bớt tự ti cơ thể không?
Vợ thản nhiên làm điều này trước mặt, tôi kinh hoàng khi thấy bí mật trên người em
Đây cũng là lần đầu tiên tôi tận mắt nhìn thấy em làm điều này trước mặt mình.
Ngày trước vợ có tiếng là "hotgirl của xã", vừa xinh đẹp lại nết na nên mới gặp lần đầu tiên, tôi đã bị tiếng sét ái tình đánh trúng. Chính vì vậy tôi quyết tâm trồng cây si trước nhà vợ, chai mặt suốt cả 1 năm trời mới rước được nàng về dinh.
Hạnh phúc càng nhân đôi khi vợ lần lượt đẻ cho tôi 2 thằng cu, kháu khỉnh và khỏe mạnh. Nhưng cũng từ khi có con, vợ trở nên cáu kỉnh và luộm thuộm hơn. Vì thế, tôi chẳng còn muốn ôm vợ khi ngủ. Nhiều lúc tôi cảm giác vợ thay đổi hoàn toàn, không còn giống trước kia nữa.
Đi ra ngoài, bao nhiêu em trẻ đẹp, xức nước hoa thơm phức, về nhà thấy vợ xều xòa, tôi lại càng chán nản. Vì thế, cứ đến tầm tan sở là tôi lại la cà, chè chén với mấy ông bạn, ngồi tám chuyện đến 8-9 giờ tối mới về. Sau đó, tắm rửa là chui tọt lên giường ngủ luôn. Có lẽ vì thấy tôi như thế nên vợ cũng chẳng buồn nói gì nữa.
Cuộc sống vợ chồng cứ tẻ nhạt như vậy trôi qua. Cho đến một ngày, công ty tôi tổ chức tiệc tất niên và yêu cầu ai cũng phải mang gia đình đi theo. Nghĩ đến vợ, tôi lại chán, mang đi chỉ làm xấu mặt mình thôi. Nhưng mà ai cũng cho gia đình theo nên tôi đành miễn cưỡng về nói với vợ để em chuẩn bị.
Ảnh minh họa: Internet
Vợ có vẻ hớn hở khi được tham gia lễ tất niên của công ty cùng tôi. Còn lòng tôi lại buồn rười rượu. Cuối cùng cũng đến ngày đó, tôi đã dặn chuẩn bị nhanh lên, tôi ra ngoài một lát rồi sẽ quay về đón vợ con. Ai ngờ, về đến nhà, vợ còn chưa chuẩn bị xong, đầu tóc vẫn còn lù xù, quần áo thì chưa thay. Thấy cảnh đó, tôi ngao ngán, lên giường nằm bẹp luôn, bảo em thay đồ nhanh rồi tôi chở đi.
Có lẽ vội quá, nên em thay đồ trước mặt chồng luôn. Đây cũng là lần đầu tiên tôi thấy em thay đồ trước mặt mình, mọi lần vợ đều đi vào nhà tắm để thay. Nhìn em lóng ngóng thay đồ, tôi tiến lại gần, quan sát kĩ thấy chỗ đó, tôi có phần hoảng sợ. Cái bụng thon gọn, trắng nõn nà của em đã biến đâu mất thay vào đó là bụng đầy vết rạn và thâm đen. Không hiểu sao tôi lại có thể rơi nước mắt khi nhìn thấy cái bụng đầy vết rạn của em.
Cũng đúng lúc đó em quay lại nhìn tôi, với ánh mặt sợ hãi, chắc sợ tôi la vì em lề mề, nên cứ luôn miệng xin lỗi tôi. Và em thấy tôi khóc và hỏi tôi sao thế. Tôi vội quay mặt đi và nói anh không sao. Rồi tôi bảo mặc đồ vào đi, anh dẫn ra tiệm mua váy mới. Nhanh lên không muộn rồi. Sau khi mua cho vợ váy mới, trang điểm xong tôi chở vợ đến lễ tất niên của không ty.
Cả buổi tối hôm đó, tôi mới để ý vợ nhiều hơn, có lẽ lâu lắm rồi em mới vui như thế, mới được đi cùng chồng. Nhìn em tôi càng trầm ngâm suy nghĩ về những vết rạn ấy, tôi thấy mình thật đáng sợ đã biến em từ 1 người con gái xinh đẹp trở thành 1 bà mẹ bỉm sữa xấu xí và thô kệch vậy mà còn luôn tỏ thái độ khó chịu với em.
Có lẽ là vợ người khác chắc đã ẵm con và bỏ đi lâu rồi, chứ chẳng bao giờ còn ở lại với một người chồng như tôi. Vì thế, tôi tự hứa với lòng mình, từ này sẽ bù đắp cho em, dành cả cuộc đời này để làm em hạnh phúc. Vợ vì tôi và vì con mới xấu xí như thế này. Vợ hy sinh cả tuổi thanh xuân và cả đời mình vì chồng con, nhưng có nhận lại được bao nhiêu.
Chồng tối nào đi ngủ cũng mang vào phòng 1 trái mướp, hết trái to rồi đến trái nhỏ, hỏi ra nguyên nhân mà tôi sốc không thể tưởng Tôi nghe mà vừa giận vừa tủi thân kinh khủng, chỉ muốn viết đơn ly hôn ngay với chồng. Không ngờ anh ấy lại có suy nghĩ như thế. Tôi quen biết chồng 10 năm, từ bạn bè thành người yêu, rồi trở thành bạn đời. Chúng tôi là cặp đôi được bạn bè ngưỡng mộ. Nhưng từ ngày lấy nhau, tôi phát...