Nhìn mâm cơm cữ của mẹ chồng, tôi khóc không cầm được
Cuối cùng tôi đã hiểu, mẹ chồng thực tâm đối tốt với con dâu dù trước đó tôi đã nghĩ đủ cách để chống đối bà.
Tôi lấy chồng năm 29 t.uổi. Vốn là một cô gái ở thành phố nên việc lấy một người đàn ông ở quê như tôi không dễ dàng. Gia đình không chấp thuận, tôi cũng hơi nghĩ ngợi nhưng vì tình yêu dành cho anh, tôi quyết bỏ qua tất cả. Tôi ra điều kiện với chồng, dù sau này thế nào chúng tôi cũng không về quê mà phải ở thành phố lập nghiệp.
Dù là vậy thì những ngày lễ Tết, tôi vẫn phải về nhà chồng thực hiện trách nhiệm của con dâu trưởng. Sau hơn 1 năm kết hôn, tôi sinh con. Chồng bảo tôi về quê để mẹ chồng chăm sóc vì mẹ già cả không lên được thành phố. Ở quê, mẹ lại có nhiều việc phải lo nên anh cũng muốn tôi chủ động. Ban đầu tôi kiên quyết không chấp nhận vì sợ cảnh về quê chồng ở cữ. Nhưng mẹ đẻ bận, tôi một mình vất vả không xoay được nên đành phải về nhà chồng hai tuần.
Những ngày đó, tôi thực sự hoang mang vì sợ cảnh con dâu sống chung với mẹ chồng, sợ cảnh cơm cữ mẹ chồng nấu. Tôi chủ động đưa cho mẹ một khoản t.iền lớn, lo t.iền ăn của hai mẹ con nhưng mẹ nhất định không cầm. Bà bảo: “Chẳng mấy khi cháu về chơi, bà nội nào lại đi lấy t.iền của cháu”.
Nghe mẹ nói vậy tôi cũng có chút xúc động nhưng lại lo mẹ không nhận t.iền, cơm cữ không được như ý. Sớm hôm đầu tiên ngủ lại nhà chồng, tôi thấy mẹ lên tận phòng hỏi thích ăn gì. Dù có chút ái ngại nhưng tôi cũng đưa ra thực đơn mình yêu thích. Đồ ăn sáng mẹ cũng đã dậy sớm ra tận chợ mua cho tôi.
Video đang HOT
Ảnh minh họa. Nguồn: Sohu
Trưa hôm đó, mẹ bê mâm cơm lên phòng cho tôi. Mâm cơm quá thịnh soạn, bày biện món nào ra món ấy. Bản thân tôi cũng không thể nấu được chuyên nghiệp như vậy dù tôi là người khá khéo nấu ăn.
Thấy tôi có chút tò mò, mẹ khoe ngày trước từng đi nấu cỗ thuê nên việc bếp núc rất sành. Bữa cơm hôm đó tôi ăn tận 3 bát. Mẹ chồng ngồi bên cạnh vừa liên tục giục tôi ăn nhiều và gắp thức ăn cho tôi. Thấy tôi hơi ngại, bà lại bế cháu sang phòng khác để con dâu ăn tự nhiên.
Ăn xong mẹ không cho tôi động vào bát đũa, bảo tôi cứ nghỉ ngơi rồi cho con chơi. Mẹ bưng mâm cơm đi rửa.
Tối hôm đó, vì phòng hết nước, tôi đi xuống bếp uống. Lờ mờ tối nên mẹ không nhìn thấy tôi. Còn tôi thì thấy mẹ cặm cụi trong bếp, ăn lại đồ ăn tôi để thừa hồi chiều. Cảnh tượng ấy khiến tôi rất xúc động. Vậy mà lúc chiều tôi bảo mẹ ăn cùng, mẹ khăng khăng không ăn, bắt tôi ăn bằng hết.
Hôm sau tôi thử hỏi dò mẹ thức ăn thừa hôm trước. Tôi bảo mẹ nấu lại để đỡ tốn kém. Mẹ bảo: “Con không phải lo, cứ ăn thức ăn mới. Bà đẻ không nên ăn thức ăn thừa, không tốt cho sức khỏe”. Nhìn mẹ chồng tận tụy với mình lại yêu thương cháu hết mực, tôi cảm thấy tủi hổ trong lòng. Vậy mà trước giờ tôi luôn ác cảm về mẹ chồng.
Hơn 2 tuần ở nhà chồng, chưa có bữa cơm cữ nào dưới 3 món. Tất cả đều thơm ngon, đầy đủ chất dinh dưỡng. Mẹ còn lo đủ các bữa phụ và hoa quả cho tôi mà không hề phàn nàn câu nào về t.iền bạc. Biết mẹ khó khăn, ngày lên thành phố, tôi lén nhét hơn chục triệu vào dưới gối giường biếu mẹ. Lên nhà, tôi mới gọi điện. Mẹ cũng đành phải nhận vì không có cách nào trả lại cho tôi.
Từ hôm đó, tối nào tôi cũng gọi điện nói chuyện với mẹ chồng, cho bà nhìn cháu. Tôi còn hứa hẹn với mẹ khi nào cháu được 7 tháng sẽ đưa cháu về chơi với bà nội lần nữa. Nhìn mắt bà ánh lên niềm hạnh phúc, tôi biết mình đã làm đúng. Tôi bớt đi cái nhìn định kiến là nhờ sự tận tình, chu đáo của mẹ chồng. Tôi thầm biết ơn mẹ.
Dâu mới dẫn mẹ chồng đi mua sắm rồi hoa mắt với món quà bà tặng
Tôi nhìn giá t.iền của chiếc vòng tay mà bất ngờ.
Tôi là dâu mới, về nhà chồng được hơn 2 tháng thôi. Mẹ chồng tôi là người làm ăn kinh doanh nên ăn nói sắc sảo, lập luận chặt chẽ. Bố chồng tôi còn phải sợ vợ một phép, mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều do mẹ chồng quyết hết.
Tôi cũng nghe chồng kể nhiều về mẹ và trong suy nghĩ, tôi luôn cho rằng mẹ rất khó gần, khó nói chuyện. Thế mà không, ngay ngày cưới, tôi đã ngạc nhiên khi mẹ chồng tự tay tháo gỡ những mảnh kim tuyến dính trên đầu tôi ra. Bà còn là người đi sau nâng váy để tôi không bị vấp ngã.
Đêm tân hôn, tôi đem t.iền vàng đưa cho mẹ. Nào ngờ bà trả lại hết, còn bảo tôi thu xếp thời gian đi ký tên sang sổ đỏ. Bố mẹ cho vợ chồng tôi một mảnh đất 4 tỷ làm vốn khởi nghiệp đúng với lời hứa trên lễ đường. Nếu vợ chồng tôi thích ở riêng thì cứ xây nhà trên mảnh đất đó, ông bà sẽ cho chúng tôi một nửa t.iền. Phải nói là tôi ngơ ngác ngỡ ngàng trước những gì mẹ chồng nói. Đây là những điều mà tôi chưa từng nghĩ đến.
Sống chung với mẹ chồng, tôi thấy cuộc sống làm dâu cũng thoải mái. Bà không bắt ép tôi phải dậy sớm, tôi thích ngủ tới mấy giờ thì cứ ngủ, nhà có cô giúp việc lo rồi. Tôi muốn đi chơi thì cứ đi, bà còn bảo chồng chở tôi đi chơi, dạo mát cho thư thái tinh thần.
Hôm thứ 7, tôi có lương nên chủ động rủ mẹ chồng đi mua sắm. Khi vào trung tâm thương mại, mẹ chồng đột ngột rẽ vào quầy trang sức kim cương. Thú thật, tôi tái mặt khi nghĩ cảnh mẹ sẽ lựa một chiếc nhẫn hay sợi dây chuyền vài chục triệu, số t.iền gấp mấy lần lương của tôi. Rồi khi thấy mẹ cầm chiếc vòng tay đính kim cương nhìn tới nhìn lui, tim tôi như muốn nhảy ra ngoài.
Mẹ vẫy tay gọi tôi lại rồi bình thản đeo chiếc vòng vào tay tôi. Tôi còn chưa kịp định thần lại thì bà đã gật gù khen đẹp rồi thanh toán t.iền. Tôi nhìn giá t.iền 99 triệu mà hoa mắt chóng mặt.
Thấy thái độ của tôi, mẹ chồng cười. Bà nói tặng tôi chiếc vòng tay, xem như quà cho con dâu mới. Với bà, chỉ cần tôi sống biết điều, hiểu chuyện thì chắc chắn bà sẽ thương tôi như con ruột.
Tôi thích chiếc vòng lắm nhưng nó quá đắt. Mà trả lại thì tôi cũng khó xử, hơn nữa mẹ chồng cũng sẽ có những ấn tượng không tốt về con dâu. Giờ đeo chiếc vòng trị giá cả trăm triệu trên tay mà tôi áp lực nặng nề quá.
Cãi nhau để được ở riêng, mẹ chồng đưa một thứ khiến tôi bật khóc Nhiều năm tôi sống với mẹ chồng trong tâm trạng không thoải mái, lúc nào cũng chỉ muốn dọn ra ngoài ở riêng vì mẹ để ý nhất cử nhất động của mình. Sau kết hôn, tôi và anh dọn về sống chung với gia đình chồng. Ban đầu anh có hứa sẽ thuê nhà gần chỗ làm để tiện công việc nên...