Nhìn chiếc ô tô lao xuống sông, tất cả đều kinh ngạc không thốt lên lời, sau phút bàng hoàng chồng tôi rút hẳn một triệu đồng biếu người ăn xin
Sau khi đám cưới của em trai kết thúc, cả gia đình tôi vội vã trở lại thành phố làm việc. Trên đoạn đường về nhà, chúng tôi phải đi qua một con sông rộng và sâu, người đi lại rất đông nên đợi phà cũng hơi lâu.
Bị nhỡ phà nên chồng tôi có vẻ hơi khó chịu, không muốn nói chuyện với chồng nên tôi ở lì trong xe dù chồng con đã xuống xe. Đang thiu thiu ngủ thì nghe thấy chồng lớn tiếng khiến tôi giật mình.
Sự nóng nảy của chồng khiến tôi mất mặt vô cùng, mọi người đứng đợi phà đều đổ dồn ánh mắt về phía chồng tôi và bà cụ ăn xin. Thương bà cụ, gặp phải đúng ông chồng khó tính của tôi nên bị chửi oan uổng, tôi mở cửa xe bước ra và đang định lấy 20 nghìn đồng ra để cho bà ấy.
Nhưng đúng lúc đó thì mọi người la ó rồi chỉ về chiếc xe của tôi, nó lao rất nhanh xuống sông khiến tất cả kinh ngạc đứng nhìn mà không ai có thể cứu vãn được. Lúc ấy tim tôi muốn vỡ ra, tay chân tôi bủn rủn phải mất vài phút mới trấn tĩnh lại.
Nếu tôi mà không bước ra khỏi chiếc xe đó, biết đâu giờ phút ấy đang nằm dưới con sông sâu. Chính người ăn xin đã cứu tôi một mạng thì đúng hơn. Sau phút bàng hoàng nhìn chiếc xe lăn xuống sông, chồng tôi rút ví ra hẳn một triệu đồng để biếu bà cụ ăn xin.
Video đang HOT
Thay vì những lời chửi mắng lúc trước, chồng tôi nói lời xin lỗi và cảm ơn bà cụ đã xuất hiện đúng lúc để cứu mạng tôi. Nhìn hành động cảm ơn của chồng tôi mọi người vỗ tay hưởng ứng như thể vừa xem vở kịch cảm động.
Thế nhưng bà cụ ăn xin đó nhất định không cầm số tiền chồng tôi biếu, khiến mọi người ngỡ ngàng vô cùng. Nhìn kỹ bà cụ tôi mới nhớ ra, bà ấy ở gần nhà bố mẹ tôi, bà cụ đang sống rất khó khăn, già rồi mà phải nuôi đứa cháu mồ côi bố mẹ.
Sau khi trở lại thành phố tôi vẫn còn day dứt về hoàn cảnh bà cụ ăn xin nên bàn với chồng khi nào về quê sẽ đến hậu tạ bà lão sau và chồng tôi đã ủng hộ ngay.
Đón bà ngoại lên trông cháu nhưng hành động của chồng vào ngày 30 khiến tôi phải đưa mẹ về quê sớm
Cả tôi và mẹ đều ngớ người trước hành động của chồng, bà bực tức bỏ vào phòng còn tôi thì cau có trách anh tại sao làm như vậy? Lời giải thích của anh khiến tôi càng bực hơn.
Vợ chồng tôi đều là người ở quê lên thành phố học tập và lập nghiệp, sinh sống tại đây. Bố mẹ chồng hiếm muộn, mãi năm 34 tuổi mới sinh được anh thành ra bây giờ ông bà đã gần 70 hết cả rồi. Bố mẹ chồng già yếu tôi cũng chẳng nhờ được gì. Tôi sinh con phải nhờ mẹ đẻ lên trông, đỡ đần hộ.
Đón mẹ lên trông con cho tôi đi làm, chồng hết giờ cũng tranh thủ vào bếp nấu nướng cùng tôi hoặc bế con thay mẹ. Anh luôn lễ phép, cư xử phải đạo với mẹ vợ nên tôi không có gì băn khoăn cả. Mẹ tôi cũng hiền, thương con cháu và quý chồng lắm, bà làm gì cũng nghĩ đến con rể, sợ anh nghĩ ngợi hay không hài lòng khi mẹ vợ lên ở cùng.
(Ảnh minh họa)
Thú thực có mẹ lên trông cháu đỡ, tôi nhàn nhã hẳn đi. Chẳng phải đêm hôm dậy bế con, pha sữa một mình mà có mẹ đỡ hết. Nhiều khi về nhà chẳng phải dọn dẹp nhà cửa, mẹ lo hết rồi. Mẹ mới lên được gần một tháng nhưng trộm vía con tôi lớn hơn nhiều, mẹ mát tay chăm cháu nào cũng lớn như thổi, ngoan, ít khóc. Tôi cũng bàn với chồng giữ bà ở lại cho đến khi con được 2 tuổi đi học thì mẹ về quê cũng được, chồng ậm ừ đồng ý nhưng xem chừng không thích lắm.
Mẹ chồng tuy không lên trông cháu được nhưng bà cũng hay gọi điện hỏi thăm, thi thoảng mẹ lại bắt xe lên chơi với cháu 1 - 2 hôm rồi về. Mẹ chồng lúc nào gặp thông gia cũng cảm ơn, nhờ mẹ tôi giúp đỡ thay bà vì đây là trách nhiệm của đằng nội, vậy mà đằng ngoại phải làm thay. Mẹ tôi thì nghĩ đơn giản, con cháu nào cũng như nhau không phân biệt nội ngoại. Vả lại chưa bao giờ mẹ trách hay tị với nhà nội không giúp đỡ con cái gì cả.
Bà lên trông cháu, quán xuyến việc nhà cho là thế, ấy vậy mà hôm 30 tháng trước, cả nhà vừa ăn cơm xong chồng tôi vào phòng lấy ra 4 triệu rồi gửi mẹ: "Con gửi mẹ tiền công mẹ chăm cháu tháng này. Từ giờ cứ 30 hàng tháng con sẽ gửi mẹ tiền. Mẹ cầm lấy tiêu gì thì tiêu hay tích cóp cũng được. Chúng con mới có từng này, mẹ thông cảm ạ" . Cả tôi và mẹ đều ngớ người trước hành động của chồng, bà từ chối nhận và cho rằng chồng làm thế khác gì mẹ lên đây làm công ăn lương?
Mẹ giận, bỏ vào phòng còn tôi cũng bực chồng hỏi tại sao anh làm vậy mà không hỏi ý kiến tôi. Chồng thẳng thắn nói luôn: "Anh không muốn mang tiếng nhờ vả, mang ơn nhà vợ. Mẹ lên chăm cũng phải trả công như bình thường chứ, ai làm không cho em được. Anh làm thế để bố mẹ anh đỡ phải qụy lụy, xấu hổ với thông gia" .
Đứng hình nghe chồng nói, tôi không ngờ anh lại coi mẹ vợ như giúp việc muốn sòng phẳng đến vậy. Hóa ra anh không coi mẹ tôi là mẹ anh, anh cho rằng đồng tiền của anh sẽ khiến mẹ tôi vui vẻ mà chăm cháu, có trách nhiệm hơn, gia đình anh không áy náy vì nhà nội không làm tròn trách nhiệm ư? Bực mình vì chồng, tôi thẳng thắn đáp lại: "Vậy từ mai anh tìm người giúp việc đi. Em sẽ đưa mẹ về quê. Mẹ em lên đây không phải làm giúp việc, nhận tiền của anh" .
Giận chồng, tôi sang ngủ luôn với mẹ và xin lỗi bà vì hành động của chồng. Mẹ thất vọng, hụt hẫng đòi về quê. Tôi không cản bà, ngay sáng hôm sau tôi bắt xe đưa mẹ về quê ngay. Còn về phần chồng, tôi giao nhiệm vụ cho anh tìm giúp việc, bằng không tôi đề nghị: "Ai làm lương thấp người ấy ở nhà trông con" . Chồng nghe vậy giãy nảy không đồng ý, anh làm lương bằng của tôi. Bảo chồng nghỉ làm anh không đời nào chịu.
Mấy bữa nay, tôi tạm thời xin nghỉ ở nhà trông con, còn chồng ra sức đi tìm giúp việc về trông con thay tôi. Tôi cho anh thời hạn 1 tuần nữa, nếu không tìm được giúp việc anh sẽ phải nghỉ làm thay tôi nên chồng sợ lắm. Mẹ chồng biết chuyện, bà gọi điện xin lỗi mẹ tôi ngay, bắt chồng tôi xin lỗi mẹ vợ. Anh xin lỗi rồi nói khó với mẹ, mong mẹ lên trông cháu giúp chẳng hiểu sao mẹ tôi lại mủi lòng đồng ý.
Bây giờ chồng không dám ý kiến hay cho rằng mẹ vợ như giúp việc nữa. Lúc nào anh cũng sợ mẹ vợ giận dỗi bỏ về quê thì anh khốn đốn với việc trông con thế nào. Nhưng càng nghĩ tôi càng bực về cách hành xử của chồng. Theo mọi người tôi có nên nghe mẹ bỏ qua cho anh hay không?
Tự dưng nói trả em về nơi sản xuất, cô dâu khiến quan khách xúc động, dân mạng chê: Mất giá quá Trong giây phút xúc động, cô dâu đã có những phát ngôn không hay lắm. Cứ ngỡ là lời n ói ý nghĩa nhưng không ngờ nó chẳng khác nào cô đang tự hạ thấp giá trị của mình một cách rõ rệt. Đối với chị em phụ nữ, lấy chồng là sự kiện lớn và ấn tượng nhất cuộc đời. Vì vậy...