Nhìn chiếc giường kỳ quái bố chồng tương lai chuẩn bị cho, tôi không bất ngờ mà chỉ thấy kinh hãi
Đang lúc tôi và người yêu căng thẳng thì bố anh ấy xuất hiện, nói những câu khiến tôi đau như cắt ruột gan.
Tôi và anh đều là những công nhân ở khu công nghiệp nên cuộc sống cả hai chẳng giàu có gì. Bố mẹ chúng tôi cũng là những người bán sức lao động kiếm từng đồng tiền sống qua ngày.
Quen nhau cũng đã hơn 1 năm rồi, nhưng anh chưa bao giờ đưa tôi về nhà chơi. Chỉ sau khi tôi chấp nhận lời cầu hôn của anh, lúc đó người yêu mới đủ tự tin đưa tôi về ra mắt bố mẹ.
Nhìn ngôi nhà cấp 4 lọt thỏm giữa hai ngôi biệt thự cao 4 tầng khiến tôi có chút chạnh lòng. Nhưng nghĩ đến nồi nào úp vung nấy nên tôi chỉ thở dài an phận.
Bố mẹ anh đối xử với tôi rất niềm nở và nhiệt tình, nên ngay từ lần gặp mặt đầu tiên tôi đã rất có cảm tình với mọi người trong gia đình nhà anh. Sau khi cơm nước xong anh đưa tôi vào phòng ngủ để giới thiệu về chiếc giường độc đáo mà bố chồng tương lai chuẩn bị cho đám cưới của chúng tôi.
Tôi chấp nhận lời cầu hôn của anh, lúc đó người yêu mới đủ tự tin đưa tôi về ra mắt bố mẹ. (Ảnh minh họa)
Vừa nhìn thấy chiếc giường ở giữa nhà, tôi đã kinh hãi nghĩ đến lăng mộ mà không thốt được lời nào. Còn người yêu thì nói thao thao bất tuyệt, anh bảo bố anh ấy rất khéo tay, tự mình thiết kế và xây chiếc giường này.
Anh còn nói chiếc giường này thì bền vĩnh cửu, mùa đông thì bỏ đệm vào để nằm, mùa hè thì nằm trên gạch hoa có cảm giác như là chiếc giường băng rất là mát.
Nghe người yêu nói có vẻ rất thích chiếc giường hình hộp chữ nhật này mà tôi sởn hết cả da gà. Sau khi suy nghĩ kỹ tôi góp ý thẳng với người yêu, là chiếc giường này chỉ thiếu một bức ảnh đặt trên tường nữa là giống lăng mộ. Vì thế tốt nhất hãy đập bỏ chiếc giường đi mà mua chiếc giường gỗ.
Người yêu trợn trừng mắt bảo là bố anh ấy vì muốn tiết kiệm nên mới nghĩ ra chiếc giường độc đáo này. Tôi khuyên thế nào anh cũng không chịu bỏ chiếc giường đi.
Video đang HOT
Đang lúc chúng tôi cãi nhau kịch liệt thì bố người yêu bước ra và bảo: “Nhà tôi nghèo nên chỉ có thể cho con chiếc giường xây gạch này thôi. Nếu con không chấp nhận thì hãy kiếm nhà người khác giàu có hơn mà lấy để được ngủ trên giường gỗ”.
Thế nhưng người yêu bảo lãng phí vào chuyện vô bổ. (Ảnh minh họa)
Nghe những lời bác ấy nói mà lòng tôi đau như bị dao cứu, không ngờ trong mắt bố người yêu, tôi lại là đứa con gái tham của. Tôi không muốn hàng ngày ngủ trên chiếc giường giống như lăng mộ nên mới nói ra những lời thật lòng thôi chứ có ý chê bai gì đâu.
Rời khỏi nhà người yêu với tâm trạng căng thẳng vô cùng. Mấy ngày sau người yêu cũng chịu xuống thang làm hòa trước. Thấy vậy tôi góp ý với anh đập bỏ chiếc giường đáng sợ đó đi rồi hai người sẽ góp tiền mua chiếc giường mới.
Thế nhưng người yêu bảo lãng phí vào chuyện vô bổ và quyết không chịu đập bỏ chiếc giường đó.
Tôi thật sự đã nói hết nước hết cái để người yêu hiểu là không nên sử dụng chiếc giường kỳ quái đó, thế nhưng không lay chuyển được suy nghĩ của anh ấy. Mọi người cho tôi lời khuyên?
Theo Afamily
Cháu bà nội tội bà ngoại - Cô gái nào cũng phải chạnh lòng
Cháu bà nội nhưng chỉ tội bà ngoại, người ta nói thế đúng là chẳng sai tý nào các chị em nhỉ? Nghe mà cứ rưng rưng nước mắt. Mẹ ơi! Bà ngoại ơi!.
Mẹ vất vả nuôi dưỡng con gái, tới khi con lấy chồng tưởng thế là xong, hết nghĩa vụ. Ai ngờ khi con bầu bí, sinh nở một lần nữa lại phải phiền tới mẹ.
Vân sinh con đã được 6 tháng, lúc ở cữ chăm con thì không sao. Nhưng đến khi đi làm thì cô thật sự cảm thấy mệt mỏi vô cùng, đi làm cả ngày tối về chỉ muốn ngủ nhưng thằng cu con cứ khóc ầm ĩ. Lắm hôm ngái ngủ nghe con khóc Vân cứ bấu vào tay chồng.
- Anh, dậy pha sữa cho con đi.
- Em điên hả? Đó là việc của em mà, vợ với chả con...để yên cho anh ngủ mai còn đi làm.
- Anh làm thế em không làm à?
- Con là do em sinh, ở đó mà còn lắm lời nữa.
Nói rồi chồng Vân ôm gối xuống phòng khách ngủ, Vân chỉ biết cắn chặt rằng mà khóc. Biết lấy chồng khổ như này có khi Vân chẳng lấy làm gì. Và rồi Vân quyết định thuê ô sin, chứ cái cảnh vừa đi làm vất vả lại chăm con thì cô không trụ nổi. Ấy thế nhưng tìm mãi mà chẳng được người ưng ý, lúc này chồng Vân mới nói nhỏ.
- Hay em bảo mẹ em lên trông con cho vợ chồng mình đi. Thuê ô sin vừa tốn kém mà em không thấy toàn ô sin đánh đập trẻ nhỏ đấy à?
- Sao lại là mẹ em? Sao anh không mở lời với mẹ anh ấy. Cháu là cháu của bà nội mà.
- Cái gì mà bà nội với bà ngoại. Bà nào thì chẳng là bà, hơn nữa mẹ anh bận chăm con cho cái Hà ( em chồng Vân ) rồi. Mẹ thường bế cháu cho con gái mà, em cũng bảo mẹ em lên đi. Thế là vẹn cả đôi đường.
Không còn cách nào khác nên Vân đành nhờ mẹ lên chăm sóc thằng cu con hộ mình. Từ ngày có mẹ thì Vân khỏe hẳn ra, đêm con khóc Vân dỗ mãi không nín thì mẹ cô cũng bảo.
- Để đó em bế cho, mai con còn phải đi làm nên lo ngủ đi. Sáng mai mẹ ôm cháu ngủ ngày bù lại cũng được.
Mẹ nói thì nói thế nhưng mẹ làm gì có thời gian mà ngủ, sáng dậy mẹ còn dậy sớm nấu bữa sáng cho vợ chồng con gái. Pha sữa, pha bột cho cháu ăn, mà có phải là bón cái nó ăn ngay. Cứ phải làm đủ trò thì nó mới chịu há miệng, ăn cả tiếng mới được 2 thìa cháo. Rồi thì thay bỉm, tranh thủ cháu ngủ thì mẹ dọn nhà, giặt quần áo. Mẹ cứ làm quần quật như vậy đến thời gian nghỉ ngơi không có chứ đừng nói là ngủ bù. Cứ bảo bà nào cũng là bà nhưng việc khó khăn gì cũng đến tay bà ngoại hết cả.
Đến bữa ăn, cháu quấy khóc mẹ cũng buông đũa.
- Thôi, hai vợ chồng con ăn trước đi. Mẹ bế cháu tý mẹ ăn sau.
Mẹ chăm cho con cho cháu đến mức hàng xóm cứ xì xào.
- Mẹ của cái Vân mang tiếng ra trông cháu mà cứ như là ô sin, người ở ấy. Con Vân chẳng biết thương mẹ tý nào cả.
Rồi hàng xóm còn khuyên mẹ Vân, có tuổi rồi, sống được bao lâu nữa, có chăm con chăm cháu thì cũng phải thương lấy mình. Vậy nhưng mẹ Vân chẳng quan tâm, với bà lo cho con, bế cháu hộ con gái để con gái mình không vất vả là bà vui sướng nhất.
Nhìn mẹ gầy gò mà vẫn cõng cháu trên lưng, Vân thương mẹ vô cùng.
- Mẹ ơi, con xin lỗi...vì từ trước đến nay việc gì cũng phải nhờ đến tay mẹ.
Mẹ Vân nhìn con.
- Có sao đâu, ở nhà mẹ còn làm nhiều việc hơn ấy chứ?
Thế đấy, dù vất vả mẹ vẫn vì con vì cháu là trên hết. Con gái à, đôi khi chúng ta biến cha mẹ thành người giúp việc không công cho gia đình, nên nhớ phận làm con cháu thì không có nhiều thời gian ở bên bố mẹ nữa đâu.Hãy quan tâm đến bố mẹ nhiều hơn nhé. Là con gái thì phải biết thương mẹ mình....
Theo Khoevadep
Mẹ ngoại tình rồi bỏ rơi tôi, đến khi tôi chuẩn bị kết hôn bà bất ngờ xuất hiện và giáng cho tôi một đòn đau không tưởng Lúc này đây, tôi chỉ mong bà ấy biến mất mãi mãi. Tôi đã sống những ngày khốn khổ vì nỗi xấu hổ có người mẹ ngoại tình còn chưa đủ hay sao? Tôi lớn lên bằng tình yêu thương duy nhất của bố, người đàn ông khắc khổ, đôi mắt luôn buồn và giải sầu bằng rượu vì vợ bỏ. Mẹ ngoại...