Nhật ký cô dâu trẻ
Em đã là vợ rồi ư? Có gì khác nhau đâu nhỉ? Sau một vài thủ tục đơn giản, vài câu nói đãi bôi của hai gia đình, bữa tiệc túy lúy, bia chảy tràn ra sân, em bước líu ríu vào hôn trường trong tiếng nhạc ầm ĩ. Thế là yên phận.
Đêm tân hôn nhàn nhạt sau cả ngày vất vả, hay là chúng ta đã quá quen hơi rồi. Không biết nữa. Anh nhậu xỉn ngáy như sấm rền, nhìn kỹ anh khi ngủ em khe khẽ giật mình, anh còn vô tư quá, gương mặt non nớt, rồi đây gánh nặng gia đình như chiếc áo quá khổ khoác vào người cậu bé đang tuổi ăn tuổi lớn. Em trằn trọc một mình, trong căn nhà lạ rộng thênh thang, em khó ngủ.
Ngày… tháng… năm
Em đã kỳ công mất cả buổi sáng chọn lựa mãi mới được miếng xương ưng ý, trổ hết tài năng định bụng nấu cho cả nhà bát súp ưng ý, mẹ khẽ múc một thìa nếm thử đoạn nhăn mặt: “Mặn”, định bụng tìm anh chia sẻ nhưng anh cùng đám bạn đi nhậu mất tăm, gọi điện tìm bị anh mắng sa sả. Buồn một mình, khóc một mình.
Ngày… tháng… năm
Được bốn tháng kể từ ngày em về làm dâu, chúng mình đã làm được gì nhỉ? Hình như chúng ta đã quá vội vàng, khái niệm về tình yêu, hạnh phúc gia đình là thứ gì đó quá mới mẻ, quá xa vời mà anh và em chưa nắm bắt được. Em mới mười tám còn anh hơn em một tuổi, giá như chúng mình bình tĩnh hơn, em thầm trách số phận. Chiều nay gặp lại đứa bạn thân nhất thời phổ thông về nghỉ hè, nó vui mừng chúc phúc hai đứa mình nhưng em biết thâm tâm nó đang cố nén tiếng thở dài ái ngại.
Ngày… tháng… năm
Đến hôm nay em thấm thía hết thảy những bi hài của cặp vợ chồng tuổi teen, không nghề ngỗng. Cái Na lấy chồng, mời hai vợ chồng đến dự. Từ nhỏ đến giờ em có biết đãi bôi lấy lòng là gì đâu, nhưng hôm nay cố nặn ra vài mĩ từ khen mẹ ăn mặc đẹp và hợp mốt, xong mân mê tà áo chờ mẹ móc ví giúi cho hai trăm nghìn kèm theo tiếng thở dài: “Đám với đình liên miên, mới hai tháng mất toi triệu bạc…”.
Ngày… tháng… năm
Video đang HOT
Lần đầu tiên em cãi lại mẹ chồng, rồi mai thôi mấy bà rỗi hơi kia sẽ có chủ đề sốt dẻo mà đàm tiếu, em sẽ bị liệt vào danh sách những đứa con dâu hỗn hào. Biết thế nhưng ức quá không chịu được:
Anh cùng đám trai làng đi đánh lộn với bọn làng dưới, mặt mũi sưng húp, tím bầm. Em phải hòa nước muối lau vết thương trong khi mẹ vừa móc tiền đi nộp phạt cho công an vừa mắng nhiếc ầm ĩ, cho rằng em là đứa hãm tài, về làm dâu kéo theo bao nhiêu là xui xẻo. Không biết sức chịu đựng của em đến đâu nữa?
Muốn tìm anh nghe một lời chia sẻ cũng không có. Anh còn trẻ con đến bao giờ nữa, trong căn nhà rộng chỉ một mình em cô độc nơi xứ người, lặng lẽ khóc không thành tiếng. Giờ này không biết anh đang nhậu nhẹt hay cờ bạc nơi nào?
Ngoài kia mấy hố bom ngập nước bầy ễnh ương phùng miệng trợn mắt gọi bạn, đêm ủ ê, buồn tẻ. Chắc rằng lại một đêm em mất ngủ.
Theo STT
Đau lòng vì người yêu "bán thân" nuôi gia đình
Vì cuộc sống khó khăn, tôi đành lòng để em làm nhân tình cho một gã đàn ông có quyền thế trong thành phố.
Em sinh ra và lớn lên trong một gia đình đầy những sóng gió và bất hạnh. 15 tuổi, ba mẹ em ly dị nhau, họ đã nhanh chóng tìm cho mình một hạnh phúc mới, để lại cho em một cuộc sống cô độc bên cạnh bà ngoại tuổi đã gần đất xa trời.
Khi có được hạnh phúc mới, ba em chiếm hết tài sản trong gia đình, để rồi đi theo một người phụ nữ đáng tuổi con mình. Mẹ cũng không còn dành tình cảm cho em như trước và bà quyết định đi theo người đàn ông khác. 18 tuổi, em bước vào giảng đường đại học. Từ đây, cuộc đời của em cũng bắt đầu bước sang một ngã rẽ mới.
Em sở hữu một ngoại hình đẹp, lại có giọng nói ngọt ngào, dễ thương... cũng chính vì những yếu tố đó đã giúp em đạt được danh hiệu Hoa khôi nét đẹp học đường 2011 do tỉnh tổ chức.
Từ ngày giành được danh hiệu Hoa khôi, em được biết đến nhiều hơn, cũng được nhiều chàng trai săn đón hơn... nhưng vì tự ti với bản thân mình nên em không mảy may chú ý đến tình cảm của họ dành cho mình.
Lên đại học, em chỉ có hai bàn tay trắng. Thời gian này mẹ cũng từ bỏ người đàn ông ấy để quay về với hai bà cháu em... nhưng cuộc sống nghèo khó, không đủ ăn, đủ mặc đã khiến em lầm đường lỡ bước.
Chỉ vì cái nghèo, vì thiếu tình cảm từ cha mẹ đã khiến cho em bắt đầu có những suy nghĩ lệch lạc.. Từ khi được biết đến sau cuộc thi sắc đẹp của tỉnh, em đã lọt vào mắt xanh của một người đàn ông có địa vị trong thành phố. Tuy ông ấy gấp đôi tuổi em nhưng vì ông ấy quá giàu sang, sẵn sàng cho em những thứ em cần như xe máy, điện thoại, lap top, tiền tiêu xài... khiến em bắt đầu dấn thân vào con đường tội lỗi đó.
Tôi đau đớn khi nhìn người yêu làm nhân tình cho gã đàn ông ấy (Ảnh minh họa)
Em đã không thể cưỡng lại được sự cám dỗ của đồng tiền, để rồi cái quý giá nhất của người con gái, em cũng bị ông ta cướp mất sau một lần đi chơi. Khác với những anh chàng họ Sở, khi họ chiếm đoạt được cái quý giá nhất, họ sẽ trở mặt và bỏ đi... nhưng ông ấy thì không. Ông ấy không bỏ rơi em mà vẫn lo lắng, chỉ bảo cho em về những điều trong cuộc sống, về cách đối nhân xử thế cũng như cách sử dụng đồng tiền sao cho hợp lý.
Ông ấy sẵn sàng cung cấp cho em mọi thứ, chỉ cần em chấp nhận làm người tình trong bóng tối của ông ấy. Em đã gật đầu chấp nhận một phần vì em không có tiền học đại học, một phần bà và mẹ của em đang sống một cuộc sống nghèo hèn, vất vả. Khi có ông ấy, em sẽ có được những thứ em cần và một số tiền tiết kiệm ít ỏi mang về quê biếu mẹ. Khi mẹ hỏi "Con lấy tiền đâu ra?" thì em phải nói dối, "Con đi làm thêm sau giờ học. Việc khá nhàn nhưng tiền lương cũng khá ổn".
Người đàn ông ấy đã có vợ con và có một địa vị quan trọng trong xã hội nhưng mỗi khi nhớ em, ông ấy vẫn phải đến một cách bí mật. Em không yêu ông ấy nhưng vì những cái em cần, vì cuộc sống của ba bà cháu, mẹ con em nên em bất chấp tất cả để đạt được mục đích của mình.
Còn tôi chỉ là một chàng trai nghèo, ngoại hình cũng xấu xí nhưng tôi là cậu bạn thân từ thời cấp 3 của em, là người được em tin tưởng nhất. Rồi thời gian này, hai chúng tôi bắt đầu cảm mến nhau... Chúng tôi cùng nhau đi chơi, đi ăn và giúp đỡ nhau vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Thế nhưng, thời gian hai đứa hạnh phúc chưa được bao lâu thì em quyết định nói cho tôi biết về mối quan hệ của mình và người đàn ông ấy.
Khi mới biết được sự thật đó, tôi đã rất sốc vì em vốn là một cô gái ngoan hiền, chịu khó và rất có hiếu với gia đình... không ngờ cuộc sống khó khăn đã khiến em thay đổi một cách nhanh chóng như vậy. Mặc dù rất yêu em nhưng tôi không kiềm chế được nỗi đau của mình. Tôi giận em... và trách em vì sao lại lừa dối tôi? Vì sao em lại tự tay dập tắt niềm hạnh phúc của tôi bất lâu nay?
Nhưng rồi, khi nghe em kể về cuộc đời mình, tôi đã rơi nước mắt... những giọt nước mắt cay đắng thương xót cho số phận bất hạnh của em. Cũng vì hoàn cảnh khó khăn, chật vật nên em đã phải nhắm mắt lao thân vào con đường tội lỗi đó.
Tôi không cảm thấy ghét bỏ hay khinh bỏ em như ban đầu nữa... mà thay vào đó là một tình cảm cho em trào dâng mãnh liệt. Tôi khuyên em hãy cắt đứt mối quan hệ đó nhưng em không thể... Tôi hiểu em làm như vậy, đồng nghĩa với những thứ em đã, đang có sẽ mất hết. Rồi cả bà và mẹ ở quê của em nữa... họ sẽ phải làm lụng rất vất vả nhưng cuộc sống của họ cũng sẽ không bao giờ khá được.
Nghe em kể về cuộc đời mình, tôi trách bản thân đã không thể làm được gì cho em. Tôi không có tiền để lo cho em như người đàn ông kia nên tôi nói, "Em hãy tự quyết định tương lai, cuộc sống của mình. Anh luôn tôn trọng mọi quyết định của em".
Dù em "qua lại" với người đàn ông đó nhưng chúng tôi vẫn dành tình cảm cho nhau. Mỗi khi em đi với người ta, tôi lại đau khổ và cảm thấy bất vì mối quan hệ của em và người đàn ông đó. Tôi sợ khi mọi chuyện vỡ lỡ, em sẽ phải đối mặt với bạn bè, thầy cô, người thân của em như thế nào?
Các bạn ạ! Bây giờ tôi không biết phải làm thế nào nữa? Tôi rất yêu cô ấy nhưng tôi lại bất lực trước hoàn cảnh của mình. Tôi không biết phải làm sao để cho cô ấy một cuộc sống yên ấm, hạnh phúc và không phải đè nặng cơm, áo, gạo, tiền trên đôi vai gầy ấy nữa.
Hôm nay tôi viết lên những dòng tâm sự này, tôi mong các bạn hãy giúp tôi làm sao có thể đưa cô ấy trở về con đường ngay thẳng. Và qua đây thì tôi cũng xin nhắn nhủ với em một điều rằng, "Em à! Khi đọc những dòng chữ này, mong em hãy hiểu cho anh. Anh không trách em, trái lại anh thương em nhiều hơn cả lúc trước. Anh không phải là một kẻ ngốc, anh biết những gì mình đang làm em ạ! Dù mọi chuyện có ra sao đi nữa, anh vẫn yêu và luôn ở bên cạnh em! Cố lên em nhé!".
Theo STT
Anh sẵn sàng đạp đổ khi đã "ăn xong" Anh hỏi tôi về mối quan hệ với người trước đã đi đến mức nào, có những cử chỉ gì, ở đâu? Và tôi đã thật thà kể cho anh nghe những cử chỉ thân mật của tôi và bạn cũ ở nhà mình... dù chúng tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn. Tôi là một cô gái 22 tuổi, có học...