Nhận hay không nhận phong bì?
Lý giải về việc phụ huynh đưa phong bì, các giáo viên đều cho rằng do phụ huynh tự nguyện. Tuy nhiên, việc có nhận hay không nhận phong bì lại tùy thuộc vào quan niệm và suy nghĩ của mỗi giáo viên.
“Họ tự nguyện tặng, sao không nhận?”
Một giáo viên trẻ tại Đồng Nai hồ hởi khoe với người thân rằng, Tết này đã đủ tiền để về quê. Trước đó, cô còn buồn rầu cho biết, lương giáo viên mới ra trường chỉ được vài triệu đồng, chỉ đủ cho chi tiêu, thuê nhà hàng tháng chứ không dư ra được đồng nào, trong khi Tết muốn về quê lại rất tốn kém.
Khi được hỏi, cô giáo trẻ này không giấu giếm cho biết, cô mới nhận được quà từ phụ huynh nhân dịp lễ 20/11: “Ít là 300.000 – 500.000 đồng, nhiều thì cả triệu, lớp em có 50 học sinh nên em đủ tiền để về quê ăn Tết rồi. Toàn là các phụ huynh tự nguyện tặng, em không có gợi ý gì. Lúc đầu cầm cũng thấy ngại, không nhận nhưng họ cứ ấn vào tay rồi nói: Không đáng là bao, chỉ có chút quà cảm ơn cô thôi”.
Không ít giáo viên có cùng suy nghĩ như cô giáo trẻ này. Họ lý giải: Lương không đủ sống, nếu không cật lực làm thêm, dạy thêm thì không thể dư dả, vì thế khó mà có thể can đảm từ chối món quà mà phụ huynh tự nguyện mang đến. Có giáo viên nhận định rằng, nhận phong bì cảm ơn tự nguyện của phụ huynh không xấu, chỉ có giáo viên gây áp lực cho học sinh để phụ huynh phải tặng phong bìmới là xấu.
Người nhận liệu có hạnh phúc?
Trong một buổi tọa đàm về người thầy, cô Lê Mỹ Trang, giáo viên dạy Trung cấp Kinh tế Kỹ thuật Q.12 thẳng thắn nói về việc phụ huynh tặng phong bì cho thầy cô không phải để tri ân, mà vì mong muốn con mình được “bảo đảm” trong trường học về sự quan tâm, về điểm số. Cô tâm sự: “Đây có phải là hành động tri ân không? Dù rằng giáo viên lương thấp, như tôi phải làm thêm nhiều việc để nuôi sống mình nhưng việc tri ân như vậy, thầy cô có thật sự hạnh phúc với điều này hay không?”.
Với phụ huynh tặng phong bì cho thầy cô liệu có bao nhiêu người thực sự vì tri ân, vì biết ơn hay mang ẩn ý muốn gửi gắm để cô không “đì” con mình hay quan tâm, ưu ái con hơn? Các thầy cô có thể nhẹ nhõm, thanh thản khi “quà biếu” của cha mẹ học sinh là tiền và những gửi gắm không lời ẩn chứa sau đó?
TS Nguyễn Tùng Lâm, Chủ tịch Hội Khoa học Tâm lý giáo dục Hà Nội chỉ ra một thực tế, truyền thống tốt đẹp “Tôn sư trọng đạo” của dân tộc ta dù vẫn đang phát huy nhưng ngày càng có dấu hiệu bị biến tấu, mang màu sắc của vật chất. Trước đây, người ta thăm thầy chỉ là hoa quả, vài cân gạo… dù nhỏ nhưng hết sức trân trọng, biết ơn người thầy. Bây giờ, một bộ phận giáo viên ham vật chất mà gợi ý, gây sức ép để phụ huynh phải quà cáp.
Thầy Bùi Văn Phùng, giáo viên đã nghỉ hưu tại sống tại TPHCM tâm sự: “Những năm tôi còn đi dạy, thời kỳ bao cấp khó khăn đâu có ai tặng quà, mãi sau này phụ huynh, học sinh mới tặng thầy cô bông hoa, túi trái cây. Nhưng dù có dù không, tình thầy trò trước sau vẫn không có gì thay đổi. Với tôi, chỉ cần những nụ cười, những lời chúc ngượng ngập của các em là đủ. Tôi nghĩ rằng, quà tặng thầy cô giáo đơn giản là lòng biết ơn của phụ huynh, học sinh. Vì vậy, một tấm thiệp, chậu hoa nhỏ, hay món quà có trị giá cao cũng khó có thể so được với tình cảm thầy trò”.
Video đang HOT
Nhiều giáo viên cho biết, phụ huynh chỉ đơn giản cho rằng, tặng phong bì cho giáo viên là thuận tiện và gọn nhẹ nhất, nhưng họ không biết rằng, sau quà tặng đó, người thầy, người cô bị xầm xì, bị bàn tán, bị đánh giá còn người tặng lại không ảnh hưởng gì, thậm chí còn có lúc, người tặng còn được thông cảm như kiểu một “nạn nhân” của cơ chế thị trường.
Lê Dương
Theo GDTĐ
Nhà báo Thu Hà: Đừng tặng quà rồi "đẩy hết trách nhiệm lên vai thầy cô"
Mình thích tặng cô vào cuối năm, sau khi con đã học xong rồi, như 1 lời cảm ơn, chứ không hàm ý gửi gắm nhờ vả và kỳ vọng.
Ngày 20/11, trường con mình có thông báo "không nhận hoa, quà tặng, phong bì của phụ huynh". Bánh kem cũng bị từ chối.
Trường còn thả nhẹ 1 câu: "Rất mong ba mẹ giúp thầy cô thực hiện đúng quy định của nhà trường!".
Thế là phụ huynh khá bối rối. Bởi nhiều chục năm nay, ngày này vẫn là ngày của hoa và quà.
Cô Nguyễn Phương Hoa kể: Một đồng nghiệp Đức của mình, giáo viên THCS tại Berlin, nhân dịp Noel nhận được chiếc khăn lụa từ một học sinh châu Á. Nhưng cô ấy rất bất an và lo lắng. Nói thế nào cô ấy cũng lắc đầu quầy quậy. Vì một đồng nghiệp của cô ấy đã bị phạt 4.000 Euro (khoảng 103 triệu đồng) chỉ vì đã nhận món quà từ các phụ huynh.
..."Cho tôi xin lỗi, tôi hiểu tấm lòng của bà nhưng tôi không được phép nhận quà, tôi không muốn mất việc".
Ở Đức, tặng quà có giá trị trên 15 Euro (khoảng 385.000 đồng), không chỉ cô giáo chịu hình phạt ấy mà đến cả các phụ huynh học sinh cũng đang có nguy cơ bị truy cứu.
Không biết bao nhiêu lần học trò Cao học cứ hỏi mình làm cách nào để tri ân công lao các thầy cô (họ muốn tri ân bằng "phong bì"). Mình bảo: "Các anh chị cứ học cho tử tế, làm việc cho nghiêm túc, đấy là cách tốt nhất các anh chị tri ân chúng tôi".
"Thầy cô cũng như mọi người bình thường, họ cũng có lúc sai, lúc đúng" (Ảnh minh họa).
Mình thấy xã hội ta rất giỏi xô đẩy những điều hay lệch qua 1 bên thành "xéo xẹo xèo xeo".
Nói: "Tôn sư trọng đạo", nghề giáo là nghề cao quý nhất, rồi tung hô, rồi ép "tiên học lễ", là cũng chưa hẳn đã tốt cho thầy cô đâu ạ. Thầy cô cũng như mọi người bình thường, họ cũng có lúc sai, lúc đúng. Lúc hiền hoà, khi tức giận, lúc nghiêm nghị, khi thư giãn.
Nhưng nếu bị đẩy lên quá cao thì có nghĩa là khi giáo viên sai, học sinh vẫn phải tuân thủ, phục tùng. Khi đó, cái sai đó sẽ bị đẩy tới mức độ kinh khủng. Như quả cầu tuyết, càng lăn xa càng to lên.
Nói: "Trăm sự nhờ thầy" là chúng ta đang đặt quá nhiều trách nhiệm và kỳ vọng vào vai giáo viên.
Trong khi, dòng máu chảy trong tim con, cấu trúc não bộ của con, những ký ức, những tổn thương con đã phải chịu, tiềm thức của con... đều do ba mẹ cả.
Mình thấy nhiều ba mẹ rất nỗ lực tìm trường, tìm thầy cho con. Sẵn sàng chạy xe rất xa để cho con được học thầy tốt. Sẵn sàng làm lụng như thiêu thân để có tiền nộp học phí những khoá học đắt nhất cho con.
Nhưng ở nhà thì, hoặc là nuông chiều con, hoặc là bạo lực với con, hoặc là nói đủ thứ chuyện tiêu cực của cuộc sống trong bữa cơm chung... trống đánh xuôi, kèn thổi ngược vậy thì khó cho giáo viên lắm.
Đố các bạn, giữa 2 kiểu học sinh này, thầy cô sẽ muốn dạy ai hơn:
- Một học sinh có phong bì dày, nhưng kể khắp nơi là mình đã "đút" cho giáo viên bao nhiêu, thản nhiên oang oang về "văn hoá phong bì", "đi chùa Thầy", bài thì không học, ngồi trong lớp thì nghịch phá, giáo viên nói thì vênh váo cãi, hơi chút là vác điện thoại ra doạ quay phim, chụp hình cô...
- Một học sinh không có phong bì, chỉ có tinh thần tự giác, ham học hỏi, có kỷ luật tốt trong giờ học, kiên trì vượt qua khó khăn, cư xử đúng đắn, phản biện hoà nhã, biết chia sẻ, biết cảm ơn xin lỗi,...
Mình thì vẫn tin ba mẹ là người thầy lớn nhất của con cái. Mái nhà là trường học đầu tiên và quan trọng nhất của con.
Ba mẹ ạ, đừng đẩy hết trách nhiệm lên vai thầy cô.
Nói thật là xưa nay mình cũng vẫn tặng quà giáo viên, nhưng mình không thích xếp hàng Ngày 20/11 vội vội vàng vàng. Mình thích tặng cô vào cuối năm, sau khi con đã học xong rồi, như 1 lời cảm ơn, chứ không hàm ý gửi gắm nhờ vả và kỳ vọng.
Khi được nghỉ học ngày 20/11, mình luôn thích về thăm thầy cô giáo cũ!
Có ai muốn 20/11 này tặng cô một câu: "Thưa cô, tôi xin đứng cùng team với cô, cùng chịu trách nhiệm dạy dỗ con tôi!".
Vài nét về tác giả:
Chị Thu Hà là một nhà báo hiện đang sống và làm việc ở TP HCM, đồng thời là tác giả cuốn sách: "Con nghĩ đi, mẹ không biết". Chị là mẹ của hai cô con gái vô cùng đáng yêu, cá tính là Xu và Sim. Tự nhận mình là một người mẹ không hoàn hảo và mắc nhiều sai lầm khi nuôi dạy con, nhưng chị coi đó là những bài học lớn của mình để thay đổi và trở thành một người bạn đồng hành thực sự cùng con lớn lên.
Theo Helino
Học trò cũ, sao để thầy cô mang quà biếu mình như thế? Ngày lễ tri ân nhằm tôn vinh truyền thống tôn sư trọng đạo nhưng đâu đó vẫn còn những kiểu "tri ân ngược" để mua lợi cho cá nhân rất cần lên án để dẹp bỏ. Sẽ có người thắc mắc "tri ân ngược" là thế nào? Đó là kiểu thầy cô giáo lại mang phong bì, quà cáp đi biếu xén chính...