Nhân danh tình yêu, cô nàng chấp nhận làm kẻ thứ ba trong bóng tối suốt 10 năm trời
Dương đã bảo cô đi lấy chồng và đừng đợi anh nữa. Thế nhưng suốt 10 năm qua, cô vẫn tự nguyện đứng sau anh như một cái bóng bởi vì nếu không phải là người đàn ông ấy, cô không muốn đến với bất kỳ ai khác.
Tối qua, khi cơn đau đầu cùng cơn sốt ập đến và thi nhau hành hạ, cô đã cắn răng chịu đựng. Đến khi không thể chịu nổi nữa, cô đành gọi cho Dương. Anh hỏi qua tình hình rồi bảo: “Em kiếm cái gì ăn rồi uống 1 viên paracetamol, sẽ khỏi ngay thôi. Bây giờ anh không thể đến chăm em được vì bé An đang bị sốt”.
Và cũng giống như những lần trước, cô lại phải tự lo một mình. Những lúc cô cần anh nhất thì chưa bao giờ anh ở cạnh cô. Một người đàn ông đã có gia đình như anh luôn có lý do chính đáng để từ chối. Chỉ khi nào mệt mỏi vì công việc và cuộc sống anh mới tìm đến cô.
(Ảnh minh họa)
Suốt 10 năm qua, cô đã tự nguyện làm cái bóng của anh như vậy. 10 năm, đáng lẽ cô cũng lấy chồng và sinh con như những người phụ nữ khác. Chính Dương cũng từng bảo: “Hay là em lấy chồng đi, đừng chờ anh nữa. Nhưng mà nếu thế thì anh sẽ buồn đến chết mất.”
Cô biết Dương ích kỉ, vừa muốn duy trì tổ ấm nhỏ vừa muốn giữ cô bên mình. Cô cũng biết trong mối quan hệ này, cô là người chịu thiệt thòi lại còn bị người đời xỉ vả nếu mọi chuyện vỡ lở. Nhưng chỉ câu nói đó của anh, cô đã không thể nào nghĩ đến việc rời xa anh, chỉ cần người mình yêu hạnh phúc thì cô nguyện sống trong bóng tối cả đời.
Có lần cô hỏi Dương:
- Anh có hạnh phúc với chị Phương không?
Video đang HOT
Quang suy nghĩ khá lâu rồi mới trả lời:
- Lúc có, lúc không, chủ yếu là cảm giác quen thuộc. Cô ấy là một người hết lòng vì chồng con và khiến anh cảm thấy bình yên.
Không nén được tò mò, cô hỏi tiếp:
- Có bao giờ chị ấy nghi ngờ chuyện chúng mình không?
- Thấy anh và em hơi thân mật, cô ấy cũng có dò hỏi một vài lần. Nhưng khi thấy mọi thứ trong gia đình vẫn không có gì thay đổi thì cô ấy yên tâm. Có thể cô ấy không nghĩ rằng đó em.
Cô chưa từng có suy nghĩ sẽ giật chồng hay cướp chồng từ tay người khác. Cô chỉ cần những lúc Dương bế tắc với cuộc sống mà không thể chia sẻ cùng ai, kể cả Phương, thì anh có thể về bên cô. Suốt 10 năm qua cô đã sống như thế, đóng vai một cô gái già độc thân và tìm kiếm những giây phút hiếm hoi bên cạnh người đàn ông của người khác, cũng là người khiến cô yêu đến mù quáng.
(Ảnh minh họa)
Nhưng cô cũng chỉ là một con người bình thường, cũng có lúc này lúc kia. Những lúc vui vẻ mạnh khỏe thì không sao nhưng khi ốm đau mệt mỏi như bây giờ cô chỉ mong có anh bên cạnh. Cô thèm được ăn bát cháo cảm do người đàn ông của mình nấu. Cô thèm được thấy bóng dáng người đàn ông của mình trong căn nhà những khi cô mệt mỏi. Cô thèm những đêm dài được cuộn tròn trong vòng tay ấm áp của một người đàn ông thật sự thuộc về mình chứ không phải phút giây vội vàng của kẻ vụng trộm.
Có lần cô bảo với anh rằng sẽ lấy chồng. Mà nói vậy thôi chứ cô biết lấy ai? Năm nay cô đã 36 tuổi, ai mà thèm để ý và lấy một người đã qua nửa băm như cô? Hơn thế nữa, từ ngày gặp và đem lòng yêu Dương, tất cả những gã đàn ông khác đã trở nên vô hình trước mắt cô. Cô không muốn anh đau lòng, lại càng không thể quên anh. Có lẽ, cả đời này, cô sẽ chỉ có thể làm cái bóng của anh mà thôi!
Theo Afamily
Cần gấp một tấm chồng - Phần 1: Thanh xuân chẳng còn mấy khắc
Đã 2 tuần trôi qua, những người đàn ông xa lạ làm Trang mệt mỏi đến phát ốm. Sao cái việc lấy chồng với cô nó lại khủng khiếp đến vậy?
Hà Trang, 32 tuổi, là một cô nàng xinh đẹp, giỏi giang với ngoại hình không kém hotgirl, bỏ xa độ tuổi của mình. Cô đang sở hữu một công ty riêng về lĩnh vực thời trang. Với những gì có trong tay, không ai có thể tin được cô gái có vẻ đẹp hút hồn ấy lại "ế" lâu năm.
Người ta bảo đàn ông phải chống đỡ được sự quyến rũ còn đàn bà phải chịu đựng được nỗi cô đơn. Nếu có dụng cụ đo được chuẩn mực đấy thì có lẽ Hà Trang sẽ đạt mức cao nhất. Quan điểm "phụ nữ chỉ cần thật xinh đẹp và kiếm nhiều tiền" đã ăn sâu vào máu cô để rồi suốt 7 năm nay Trang chìm đắm trong cô đơn, trống trải. Cuộc sống đối với cô là công việc, rảnh rỗi tụ tập bạn bè, shopping, spa, du lịch,... Nhưng như thế chẳng phải quá tuyệt vời sao? Trang hài lòng với những gì mình đang có và mặc kệ mọi thứ xung quanh. Nhưng rồi một ngày...
6 giờ sáng Chủ nhật hôm đó, khi đang vùi mình trong chăn tự thưởng sau chuỗi dự án dài, Trang nhận được cuộc điện thoại mà cô không hề mong muốn. Đầu dây bên kia là một giọng the thé vang lên: "Dì về nhà ngay nhé, có chuyện rồi". Chưa kịp định thần nhưng mệnh lệnh của chị gái cũng khiến Trang đoán được phần nào sự việc. Cô mải mốt thu xếp về quê gấp.
Ảnh minh họa
"Nội trong năm nay, con phải lấy chồng không thì đừng bước chân về cái nhà này nữa", bố Trang hùng hồn tuyên bố khi vừa nhìn thấy mặt con gái. Hỏi ra mới biết lý do là vì bố mẹ cô đi thăm người họ hàng, trạc tuổi Trang, cũng vì mải mê phấn đấu mà lấy chồng muộn, đến giờ lại không thể sinh con. Ông bà do quá lo lắng mà đành dồn áp lực này lên cô con gái. Cũng phải thôi, Trang không còn trẻ trung gì mà bố mẹ cô thì sức khỏe đã yếu. Hơn ai hết lúc này họ rất muốn có đứa trẻ ẵm bồng, phần cũng vì sợ con gái không gả đi sau sẽ cô đơn, không chỗ dựa.
Tuy đây không phải lần đầu tiên Trang bị bố mẹ bắt lấy chồng nhưng cô biết cũng không thể cứ trì hoãn thêm nữa. Quan trọng là từ giờ đến hết năm chỉ còn 8 tháng, cô biết tìm ai để lấy đây?
Trang ban đầu nghĩ ông bà chỉ gọi cô về vì tức giận nhất thời nhưng ai ngờ lần này cả hai quyết tâm lắm. Kể từ hôm đó, ngày nào bố mẹ cũng gọi điện giục nhắc, còn giao hẹn nếu không tự giác thì Trang sẽ phải chịu cảnh "cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy".
Tình thế buộc Trang phải tận dụng hết mối quan hệ, nhờ người giới thiệu rồi xem mặt. Cô đặt ra mục tiêu một tuần phải gặp mặt được ít nhất 3 người. Đã 2 tuần trôi qua, những người đàn ông xa lạ làm Trang mệt mỏi đến phát ốm. Sao cái việc lấy chồng với cô nó lại khủng khiếp đến vậy?
Ảnh minh họa
Đã 2 giờ sáng, Trang vẫn cặm cụi với các mẫu thiết kế. May nhờ có công việc cô mới thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn. Gió ào ạt ùa qua cửa sổ đung đưa chiếc chuông gió, reo rắt trong màn đêm tĩnh lặng, chiếc khung ảnh nơi góc bàn bật ra. Khuôn mặt ấy, ánh mắt ấy, nụ cười ấy lại ùa về trong kí ức, nhức nhối và đau đáu đến khó tả. Trang thấy tim mình nhói lên, lòng quặn lại. Gã đàn ông tồi tệ đã cho cô một bầu trời cô độc để giờ đây Trang mất cảm xúc với tất cả đàn ông trên đời.
Cách đây 7 năm, có một đôi uyên ương mà chuyện tình của họ đẹp chẳng khác nào phim ngôn tình. Khi cái kết có hậu tưởng chừng đã xảy ra thì vào phút giây quan trọng chú rể đột ngột biến mất. Tay Trang run run tấm thiệp hồng, mắt rưng rưng mà cổ họng đã nghẹn đắng. Những nét chữ mềm mại lồng vào nhau như cào xé tim gan: Hà Trang - Minh Vũ".
Cách đây 10 năm ở cái thành phố ồn ào này đã từng in dấu chân đôi tình nhân ấy. Họ đi học cùng nhau, đi làm cùng nhau, cùng nhau cố gắng vì một tương lai phía trước. Thế rồi thời gian qua đi, họ trải qua biết bao buồn vui, sóng gió, ghập ghềnh nhưng ở cuối đường người ta vẫn thấy họ còn chờ nhau.
Trang lật tìm trong ngăn kéo, bức thư Vũ để lại còn vẹn nguyên màu mực. Cô đọc kĩ từng chữ, nỗi uất hận dâng trào. Chú rể của Trang biến mất trước ngày cưới không xa. Anh đi đâu mà cô cũng không hay biết. Vũ hẹn một tuần sẽ trở về làm đám cưới với Trang vậy mà giờ đây đã 7 năm trôi qua. 7 năm qua không có nghĩa là Trang chọn cách độc thân trong cô đơn mà đúng hơn là cô đang tự cho mình một cơ hội để chờ đợi, để hi vọng, để thanh xuân hao mòn.
(Còn tiếp)
Theo Afamily
Nhiều lần tôi bị ban điều hành khu chung cư lập biên bản chỉ vì tính vô tư của mẹ chồng Sống chung cư mà mẹ chồng tôi cứ tự do như ở quê. Vợ chồng tôi sống với nhau được 5 năm nay. Chồng tôi làm trong một công ty truyền thông nên hay đi công tác. Tôi là nhà báo nên mỗi khi nhận được đề tài mới tôi phải cày ngày đêm để nộp bài đúng thời gian. Vì quá bận...