Nhà nghèo, có 3 đứa con rồi vợ chồng chị gái vẫn đẻ tiếp đứa thứ 4, thương xót tôi xin nhận nuôi thì bị từ chối vì lý do dở khóc dở cười này
Ngớ người với lý do anh rể đưa ra, tôi không biết mình nên giận hay nên mừng cho anh chị nữa đây.
Bố mẹ tôi mất sớm, nhà có 3 chị em nên chị gái tôi chấp nhận học hết lớp 12 ở nhà đi làm công nhân nuôi các em. Dưới tôi là em trai kém 3 tuổi. Biết hoàn cảnh gia đình mình, thương chị nên 2 chị em tôi khi lên Đại học đều đi làm thêm kiếm tiền trang trải cuộc sống, giảm gánh nặng cho chị. Tôi ra trường, xin được việc ổn định chị mới chịu lấy chồng. Khi ấy chị 27 tuổi rồi.
Chồng chị là người làng bên, anh làm thợ xây, nhà cũng nghèo nhưng được cái chịu khó, yêu chị tôi lắm. Chị ở với bố mẹ chồng già, nuôi cả ông bà nên cũng vất vả, nhưng nhìn chị yên bề gia thất tôi cũng yên tâm. Sau đó 1 năm, tôi cũng lấy chồng. Anh là người thành phố, gia đình có điều kiện, nói chung tôi có cuộc sống hôn nhân sung túc, không phải lo toan về kinh tế. Em trai tôi giờ cũng bắt đầu đi làm và lương ổn.
(Ảnh minh họa)
Quay đi quay lại từ ngày chị gái lấy chồng giờ đã 9 năm rồi, trong khi tôi có 2 cháu thì chị gái đẻ 3 đứa, em trai tôi mới lấy vợ đầu năm. Sau bao năm, gia đình chị vẫn nghèo, chẳng có gì trong nhà vì nhà đông con, nuôi bố mẹ chồng rồi lại tối ngày đi trả nợ cho cậu em chồng ăn chơi, lô đề. Nhìn chị vất vả, cơ cực tôi thương nên thi thoảng giấu chồng cho chị ít tiền. Vậy mà lần nào chị cũng từ chối, chẳng nhận vì lo cho tôi, sợ chồng tôi biết lại xích mích.
Video đang HOT
Chị cứ nhận phần thiệt về mình, vẫn tự gánh vác hết mọi trách nhiệm thì không biết bao giờ chị mới hết khổ đây? Vậy mà vừa rồi chị lại bầu đứa thứ 4, nghe xong tôi choáng vô cùng. Nhà 3 đứa là đông rồi, lại thêm việc nghèo nữa thì lấy tiền đâu ra nuôi con bây giờ? Tôi đã dặn chị kế hoạch, vậy mà chẳng hiểu sao lại vẫn cố đẻ nữa dù có đủ trai gái rồi.
Thương chị, thương cả đứa cháu chưa chào đời, tôi bàn với chồng sau khi chị sinh qua một năm tôi sẽ nhận đứa thứ 4 về nuôi, chăm sóc thay chị. Chồng tôi lúc đầu cũng phản đối, nhưng sau nghe tôi phân tích, nài nỉ anh cũng đồng ý. Vui mừng, tôi vội về quê báo tin này với chị. Thế nhưng vừa nghe xong vợ chồng chị đã giãy nảy từ chối và kiên quyết không để tôi nuôi.
(Ảnh minh họa)
Khó hiểu khi chị đã không có điều kiện lại còn đòi nuôi, trong khi tôi là dì thì khác gì mẹ, nuôi cháu có làm sao đâu. Tôi chỉ có ý tốt, giúp đỡ chị thôi mà. Một tháng nữa chị sinh rồi, đến hộp sữa chị còn phải đi vay tiền mua thì chăm con kiểu gì không biết. Cương quyết đòi đón cháu về nuôi, vậy mà chị gắt lên với tôi, nói không cần tôi quan tâm, thương hại. Giận chị, tôi bỏ về mà lòng buồn và hậm hực vô cùng.
Dắt xe ra đến cổng, anh rể chạy theo nói với tôi rằng vợ chồng anh có nỗi khổ riêng, tôi đừng trách chị gái, chị cũng mệt, chịu đựng nhiều rồi. Gặng hỏi mãi, anh mới tiết lộ: “Thực ra đứa thứ 4 là vợ anh đi đẻ thuê thôi, chứ con là con của người ta em ạ. Đẻ xong 6 tháng họ sẽ đến đón con đi, đổi lại vợ chồng anh được 1 khoản kha khá. Vợ chồng anh giấu tất cả mọi người, xin em đừng nói với ai cả, kể cả chị gái kẻo cô ấy tủi thân” .
Ngớ người với lý do anh rể đưa ra, tôi không biết mình nên giận hay nên mừng cho anh chị đây? Được một số tiền lớn, nhưng chị phải mang thai, đánh cược sinh mạng trong lần sinh đẻ này liệu có đáng không? Sao vợ chồng anh chị lại nghĩ đến cách kiếm tiền đó chứ? Anh chị từ chối sự giúp đỡ, hỗ trợ từ tôi nhưng lại nhận của người ngoài để rồi mang tiếng đi đẻ thuê. Phải chăng chị coi trọng người ngoài hơn đứa em gái này?
(Xin giấu tên)
Đêm tân hôn, chạm phải ánh mắt sắc lẹm qua khe cửa, em đã linh tính cuộc hôn nhân của mình có chuyện chẳng lành
Em biết kiểu gì mẹ chồng cũng không bỏ qua cho mình. Chỉ không ngờ bà lại hỏi xét nét cả những chuyện nhỏ nhặt như vậy.
Em không biết nên làm thế nào để được ra ở riêng các chị ạ. Vợ chồng em mới cưới nhau được hai tuần, cuộc sống vẫn còn mới mẻ nên em chưa kịp thích nghi, nhưng điều quan trọng là càng ngày, em càng thấy mình không thể sống với mẹ chồng.
Chồng em là con trai duy nhất trong nhà. Trước anh có một chị gái, bây giờ chị ấy đi lấy chồng nên ít khi lui tới nhà mẹ đẻ. Còn em, ngay từ lúc yêu đã được quán triệt rằng sau này sẽ ở chung với nhà chồng. Lúc đó mọi người vẫn vui vẻ nên em không xem đó là vấn đề to tát.
Cho đến đêm tân hôn, em mới thực sự hoảng hồn. Khi chuẩn bị đi ngủ, em với tay tắt điện, chợt nhìn ra cửa, em giật thót mình vì chạm phải ánh mắt giữa khe cửa. Sợ có người lạ, em bật dậy rồi chạy ra ngoài. Không ngờ lại bắt gặp mẹ chồng. Thấy con dâu lao ra, bà luống cuống thanh minh: "Mẹ sợ các con ngủ không buông màn nên mới đi kiểm tra, con cứ ngủ tiếp đi".
Khi chuẩn bị đi ngủ, em với tay tắt điện, chợt nhìn ra cửa, em giật thót mình vì chạm phải ánh mắt giữa khe cửa. (Ảnh minh họa)
Thế rồi sáng hôm sau, bà lên phòng bọn em từ sớm. Sau một hồi lật tung chăn chiếu, bà kêu con trai xuống nói chuyện. Lúc sau chồng trở về phòng, em hỏi mãi anh mới chịu nói. Thì ra mẹ chồng hỏi đêm tân hôn có phải lần đầu của cả hai không? Chồng em thật thà nói trước khi đến với nhau, cả hai người đều đã từng có người yêu cũ. Kể từ hôm đó, mẹ chồng liền thay đổi thái độ với em.
Mấy hôm nay, bà luôn dò xét và hỏi han về quá khứ tình cảm của em. Thậm chí có lúc, mẹ còn hỏi em đã từng bỏ thai lần nào chưa. Thấy em khó chịu, bà biện bạch: "Mẹ sợ ảnh hưởng tới chuyện sinh đẻ của con thôi. Nếu chưa thì tốt".
Vậy đấy các chị ạ. Mới lấy chồng nửa tháng mà em có cảm giác cả năm rồi. Nói công bằng thì ngoài việc xét nét và xen vào đời tư của con cái, mẹ chồng em là người chu đáo. Có điều em sợ cứ thế này sớm muộn gì cũng nảy sinh mâu thuẫn. Bây giờ nếu ra ở riêng, vợ chồng em sẽ phải thuê nhà trọ. Vì thế mà em rất đau đầu và không biết có nên mở lời với chồng không. Các chị cho em lời khuyên với ạ.
(my.ky...@gmail.com)
Vắt kiệt sức kiếm tiền tỷ trả nợ mua nhà, không ngờ chồng lại nghe theo âm mưu thâm độc của chị gái Bà chị chồng rú lên sợ hãi, ôm lấy má em trai xoa lấy xoa để. Tôi nhếch mép cười, đá quả cam văng vào trong nhà nát bét. Ngày nhận được căn nhà đầu tiên tự mình mua trong đời, tôi ôm chồng khóc nấc vì quá hạnh phúc. Tuy vợ chồng tôi phải mua bằng tiền vay nợ ngân hàng, song...