Nhà gái bị “chấn chỉnh” khi xin thêm tráp ăn hỏi: Mẹ chồng tương lai phản ứng dữ dội, lời tuyên bố gây choáng
Một lần trong đời, mọi cô gái đều mong muốn ngày trọng đại của mình thật chỉn chu, hoàn hảo.
Nhưng đối với tôi, ngày vui chưa kịp đến, nỗi buồn đã ngập tràn chỉ vì… số lượng tráp ăn hỏi.
Ảnh minh họa.
Ở quê tôi, đám hỏi thường đi kèm 5 tráp – một con số truyền thống. Những gia đình khá giả hơn sẽ chuẩn bị 7 hoặc 9 tráp, và nếu thực sự giàu có, con số có thể lên đến 11. Tôi không quá tham vọng, chỉ mong lễ cưới của mình có đủ 7 tráp, vừa để “bằng bạn bằng bè”, vừa để ngày trọng đại thêm phần ấn tượng.
Chuyện tưởng chừng nhỏ nhặt này lại trở thành khởi đầu cho một cuộc tranh cãi nảy lửa giữa hai bên gia đình. Tôi đã sớm bàn trước với chồng sắp cưới – Việt, mong anh đề đạt ý kiến với bố mẹ. Nhưng đáp lại sự háo hức của tôi, Việt tỏ ra thờ ơ: “Đợi các cụ bàn, mình quan tâm làm gì.”
Video đang HOT
Tôi vẫn cố nhắc anh, nhưng mọi chuyện không hề diễn ra như ý. Trong ngày dạm ngõ, nhà trai tuyên bố: “Lễ ăn hỏi xin phép chuẩn bị 5 tráp, đúng truyền thống quê nhà.” Lời này vừa dứt, tôi đã lập tức lên tiếng đề xuất 7 tráp, và đó chính là khoảnh khắc mọi thứ vượt khỏi tầm kiểm soát.
Mẹ chồng tương lai lập tức quắc mắt nhìn tôi, giọng đầy trách móc: “Cô làm dâu chưa vào mà đã đòi hỏi thế này, không tôn trọng người lớn chút nào!”
Những lời này chẳng khác nào lưỡi dao sắc cứa vào lòng tự trọng của tôi trước mặt hai bên họ hàng. Cả phòng rơi vào bầu không khí nặng nề, đến mức bố mẹ tôi phải lên tiếng xoa dịu tình hình. Nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đó. Sau khi “dằn mặt” tôi bằng loạt lời ch.ê ba.i, bà tiếp tục tuyên bố khiến tất cả phải lặng đi: “Nếu muốn 7 tráp thì nhà gái phải đưa tiề.n trước. Nhà trai chỉ chi đúng 5 tráp, ai đòi hỏi thêm thì tự lo.”
Lời này như gáo nước lạnh dội thẳng vào tôi. Bao nhiêu háo hức, kỳ vọng cho ngày vui đều tan biến trong phút chốc. Tôi không phải tiếc tiề.n, nhưng lời lẽ đó khiến tôi cảm thấy bản thân bị co.i thườn.g. Ngày vui của mình, đáng lẽ phải là sự chuẩn bị chu đáo từ nhà trai, giờ đây lại trở thành câu chuyện “mặc cả” không hơn không kém.
Buổi dạm ngõ khép lại trong sự lạnh nhạt. Khi ra về, mẹ chồng tương lai còn không quên nhắc thêm một câu: “Con dâu mà cứ đua đòi như thế này, sau này chỉ có khổ thôi.”
Lời nói của bà làm tôi rơi vào trạng thái hoảng loạn. Tôi ôm mặt khóc ngay khi vừa về tới nhà, cảm giác tủi hổ và bất lực đan xen. Mẹ tôi – người luôn giữ bình tĩnh – cũng không giấu nổi sự bất bình: “Chưa cưới mà đã thế này, con về làm dâu chắc khổ cả đời!”
Đây chỉ mới là bước đầu cho hành trình hôn nhân, nhưng tôi đã cảm thấy nặng nề. Người phụ nữ ấy, với cách hành xử cứng nhắc và đầy áp lực, khiến tôi không khỏi lo sợ về tương lai. Liệu tôi có quá đáng khi mong muốn một chút chỉn chu cho ngày trọng đại của mình? Hay tôi thật sự sai khi bước chân vào một gia đình mà ngay từ đầu đã thiếu đi sự thấu hiểu và tôn trọng?
Đứng trước những cảm xúc hỗn độn, tôi băn khoăn không biết liệu mình nên tiếp tục bước đi hay dừng lại, trước khi mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn…
Tiết lộ động trời trong buổi dạm ngõ: Mẹ chồng tương lai tuyên bố không chấp nhận hôn sự, cô gái tìm đến hỏi rõ sự tình và cái kết gâ.y số.c
Khi tôi bước chân đến ngôi nhà quen thuộc, nơi từng đầy ắp tiếng cười, lần này mọi thứ đều trở nên xa lạ.
Không khí trong nhà tràn ngập tiếng khóc, tiếng bàn tán đầy giận dữ, và cô đứng sững giữa sân, lòng ngập tràn cay đắng.
Ảnh minh họa.
Yêu nhau gần một năm, Trang và Phan là cặp đôi đẹp trong mắt bạn bè, người thân. Trang từng nghĩ mình may mắn khi có Phan - người đàn ông hiền lành, luôn đem đến cảm giác an toàn. Sau thời gian tìm hiểu, cả hai quyết định tiến tới hôn nhân. Nhưng, đời không như là mơ.
Trang bàng hoàng kể lại: "Chúng tôi đã thống nhất tổ chức đám cưới vào tháng 2. Mọi thứ tưởng như đang diễn ra theo đúng kế hoạch thì bất ngờ Phan hẹn tôi ra quán cà phê để nói chuyện. Anh bảo gia đình anh đã đổi ý, không chấp nhận hôn sự này nữa vì lý do tuổ.i tác. Họ tin rằng tuổ.i của hai chúng tôi không hợp, rằng nếu lấy nhau sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh."
Trang khó tin vào những gì mình nghe được. Cô từng rất hòa thuận với gia đình Phan, vậy mà bây giờ lại nhận tin nhắn từ mẹ anh: "Bác xin lỗi, nhưng bác không đồng ý cuộc hôn nhân này. Cháu rất tốt, nhưng hãy tìm người xứng đáng hơn."
Trong cơn giận dữ và tổn thương, Trang quyết định đến nhà Phan để hỏi rõ ngọn ngành. Nhưng cảnh tượng diễn ra trước mắt khiến cô choáng váng. Trước sân nhà Phan, một người phụ nữ trung niên đang lớn tiếng: "Con gái tôi mang thai tháng thứ sáu rồi. Ông bà định phủi bỏ trách nhiệm à?" Cạnh bà là một cô gái trẻ, ôm bụng bầu, cúi đầu với vẻ mặt đầy tuyệ.t vọn.g.
Trang đứng chế.t lặng. Phan từ trong nhà chạy ra, cố gắng thanh minh: "Anh sai rồi, tất cả là lỗi của anh. Anh bị lừa. Hôm đó anh say quá, không kiểm soát được bản thân."
Những lời nói như những nhát dao cứa vào tim cô. Hóa ra, đây mới là sự thật đằng sau quyết định hủy hôn. Tình yêu mà cô tin tưởng bấy lâu nay chỉ là một vở kịch dối trá.
Cố nuốt nước mắt, Trang bước vào sân, nhìn thẳng vào Phan và tuyên bố dứt khoát: "Người có quyền hủy hôn là tôi chứ không phải anh. Cháu xin từ chối cuộc hôn nhân này, thưa hai bác." Nói xong, cô quay sang cô gái đang mang thai: "Em gái, đừng sửa chữa sai lầm này bằng một sai lầm khác. Con em không cần một người cha vô trách nhiệm."
Không chờ ai kịp phản ứng, Trang quay lưng, rời khỏi nơi từng là mái ấm mà cô từng ao ước. Phan đứng ngẩn ngơ, còn Trang biết, chính cô mới là người may mắn khi đã thoát khỏi cuộc tình đầy lừa dối này.
Vô tình nghe mẹ chồng tương lai nhắc tên mình, tôi lập tức gọi điện nhờ anh trai đến đón về ngay lúc bão Từ giờ mẹ chồng tương lai không phải lo tôi làm khổ con trai bà nữa, bởi tôi sẽ làm đúng như ước nguyện của bà. Ngày này tháng sau tôi sẽ thành cô dâu mọi người ạ. Còn ngày mai lẽ ra sẽ là lễ ăn hỏi. Tất cả mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi rồi, nhưng không ngờ bão ập...