Nhà em dâu cho 2 tỷ mua chung cư, mẹ chồng bóng gió tôi: “Cưới được cô con dâu nhà giàu về cũng sướng”
Trong khi tôi xuất thân con nhà nông dân, bố mẹ ở quê quanh năm với ruộng đồng, lấy đâu ra tiền để cho con gái?
Mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng bấy lâu vẫn rất tốt đẹp. Thú thực, tôi biết thân biết phận mình ở dưới quê, nhà lại nghèo, lấy chồng Hà Nội, gia đình khá giả nên luôn tâm niệm phải sống sao để họ không coi thường mình.
Mọi chuyện chỉ thay đổi khi em dâu của tôi được cưới về. Khác với tôi, cô ấy cũng là người Hà Nội, gia đình có điều kiện lại chỉ có duy nhất hai cô con gái. Dù không nói ra, nhưng không khó để tôi cảm nhận được, từ ngày Ngọc về, tình cảm mẹ dành cho tôi đã vơi hẳn.
Nếu như ngày xưa, thỉnh thoảng tôi và mẹ vẫn cùng nhau đi mua quần áo hay lên phố ăn sáng, uống cà phê thì nay, Ngọc thay tôi đưa mẹ đến những cửa hàng đắt đỏ để mua sắm, dùng bữa ở những nhà hàng sang trọng. Rồi đến ngày nọ ngày kia, vợ chồng chú út bao giờ cũng quà cáp nhỉnh hơn vợ chồng tôi. Của đáng tội, thu nhập của chúng tôi đã không bằng vợ chồng chú ấy, tôi lại vẫn trích tiền gửi về biếu bố mẹ đẻ hàng tháng nên chẳng còn dư dả bao nhiêu.
Tôi bỗng nhiên bị mẹ chồng phân biệt đối xử khi có thêm em dâu. (Ảnh minh họa)
Những tưởng, phận mình thì mình chịu, tôi vẫn cố gắng vui vẻ để giữa hòa khí trong nhà, chị em vẫn chơi với nhau chứ không xích mích hay ghét bỏ. Nhưng, đến khi chú út muốn ra ở riêng, hai vợ chồng dự định mua căn chung cư hơn 3 tỷ. Cô chú ấy mới chỉ tiết kiệm được 500 triệu, trong khi bố mẹ chồng tôi đang lo lắng chuyện tiền nong thì bất ngờ, gia đình ngoại nhà Ngọc tuyên bố cho con gái và con rể 2 tỷ mua nhà. Thế là, bố mẹ tôi chỉ cho thêm chú Khang, cô Ngọc chút ít. 2 vợ chồng trẻ nhưng đã có chung cư cao cấp. Còn vợ chồng tôi, cưới nhau đã 3 năm, vẫn ở chung với bố mẹ, nói đến chuyện ở riêng đã thấy sợ vì số tiền tiết kiệm được không đủ mua chục mét nhà chung cư.
Video đang HOT
Vậy là từ ngày ấy, mẹ có vẻ không ưa tôi ra mặt. Một câu cái Ngọc, hai câu cái Ngọc. Có gì ngon là gọi điện cho vợ chồng chú út sang lấy về. Đi du lịch thì cũng chỉ nhớ quà cáp cho con dâu út mà thôi. Lễ tết có gửi quà biếu thông gia thì cũng khác nhau một trời một vực. Nhà tôi thì được túi quà bình dân còn nhà Ngọc thì nào rượu Tây, bánh ngoại. Không những thế, mẹ còn nói thẳng vào mặt tôi không kiêng nể: “ Dưới quê nhà con chắc bánh này là xịn rồi chứ nhà em Ngọc nó có điều kiện, toàn dùng những hàng cao cấp thôi, biếu cái đồ rẻ tiền thì mất mặt lắm!”.
Mẹ chồng bóng gió chê tôi xuất thân nghèo khó. (Ảnh minh họa)
Thế rồi, cô hàng xóm khen nhà chồng tôi tốt phước, có hai cô con dâu vừa xinh xắn lại ngoan hiền. Mẹ tôi tự hào ra mặt nhưng nói chuyện thì chỉ kể mỗi về em dâu tôi. Nào cái Ngọc vừa khéo léo, đảm đang lại kiếm tiền giỏi, gia đình điều kiện nhưng gia giáo, nề nếp. “ Đấy, chọn vợ như thằng Khang nhà tôi mới là tinh tường. Cưới được cô con dâu nhà giàu về cũng sướng. Thằng An thì vất vả, gớm chẳng biết bao giờ mới có cái nhà riêng mà ở, tự thân mà làm thôi chứ nhà ngoại chẳng ngòng được gì” – mẹ hào hứng kể mà không quan tâm đến cảm xúc của tôi đang ngồi cạnh.
Nghe mẹ nói, tôi chỉ biết chạy lên nhà, đóng cửa phòng nức nở khóc. Tôi chỉ nhớ ngày chồng ngỏ lời yêu, tôi bảo anh rằng, em thấy hai nhà chúng mình không môn đăng hộ đối, sợ sau này khó sống. Anh đã bảo tôi: “ Em yên tâm, bố mẹ anh cũng từ hai bàn tay trắng, gặp thời nên có được ngày hôm nay. Bố mẹ bảo không quan tâm chuyện em giàu hay nghèo mà chỉ mong sao chúng mình sống với nhau vui vẻ, hạnh phúc là được“. Đúng là, cuộc đời thật chẳng lường trước được điều gì, tôi sai khi tin những lời ấy, còn bây giờ, tôi phải sống tiếp thế nào trong căn nhà này đây?
Theo Afamily
Chỉ đến khi nghe lỏm được cuộc nói chuyện của mẹ chồng và em dâu, tôi mới ngớ người hiểu nguyên nhân mình và em dâu ghét nhau bấy lâu
Nghe những lời mẹ chồng nói với em dâu, lòng tôi rối một nắm như tơ vò.
Số tôi cũng may mắn, sinh ra được bố mẹ cưng chiều, chăm sóc chu đáo. Lấy chồng cũng được mẹ chồng thương yêu. Lần đầu tiên gặp mẹ chồng, tôi còn nghĩ mẹ rất hung dữ, bắt bẻ vì lông mày của mẹ rất đậm và dữ. Chưa kể cách nói chuyện của mẹ cũng sắc sảo, giọng nói cao vút.
Nhưng về sống chung một nhà rồi tôi mới thấy phán đoán của mình sai lầm.
Sáng đầu tiên làm dâu, tôi cố gắng dậy sớm để phụ mẹ nấu ăn. Không ngờ mẹ đuổi tôi về phòng: "Chắc đêm qua hai đứa cũng mệt rồi, cứ nằm chút nữa. Lát mẹ kêu xuống ăn". Tôi vào phòng, chồng tôi cười hà hà nói tính mẹ hiền lắm, bảo tôi cứ dạ vâng ngọt ngào là cái gì mẹ cũng chiều hết.
Số tôi cũng may mắn, sinh ra được bố mẹ cưng chiều, chăm sóc chu đáo. (Ảnh minh họa)
Mối quan hệ của tôi và mẹ chồng rất tốt. Cho đến khi em chồng tôi lấy vợ. Vì nhà chồng khá giả, cơ ngơi rộng rãi nên cả ba gia đình đều ở chung. Tôi ở tầng 2, vợ chồng em trai ở tầng 3, bố mẹ ở tầng 1, tầng trệt cho người khác thuê kinh doanh.
Một nhà hai nàng dâu, tôi cũng muốn dung hòa mối quan hệ cho dễ sống. Nhưng tôi thấy em dâu cứ tỏ thái độ khó chịu với mình. Tôi không hiểu vì sao? Thậm chí khi tôi sinh con, em dâu còn thuê người lắp phòng cách âm để khỏi nghe tiếng con tôi khóc. Hành động đó khiến tôi không còn chút cảm tình nào với em ấy nữa.
Mẹ chồng tôi cũng thường xuyên nói xấu em dâu với tôi. Mẹ kể em ấy hỗn hào, xấc láo, đối xử với hàng xóm, với bố mẹ, anh chị em không ra gì. Thái độ của mẹ khi kể rất tức giận. Mỗi lần vào phòng tôi chơi với cháu, mẹ lại lấy em dâu ra làm đề tài nói chuyện với tôi. Từ đó, tôi khẳng định mẹ chồng mình cũng chẳng ưa nổi em ấy.
Đến khi vô tình nghe được cuộc nói chuyện của mẹ chồng và em dâu, tôi mới ngớ người ra. Tối ấy, chồng tôi đi trực đêm không về. Tôi đói bụng nên tự xuống phòng bếp dưới tầng một tìm gì đó ăn. Không ngờ, từ trên cầu thang tôi đã nghe tiếng mẹ chồng nói chuyện với em dâu. Tôi ngồi xuống thành lan can lắng nghe. Vì đêm khuya, âm thanh càng to rõ hơn. Có lẽ hai người đều nghĩ là tôi đã ngủ rồi nên mới mạnh dạn như thế.
Nghe những lời mẹ chồng nói với em dâu, lòng tôi rối một nắm như tơ vò. (Ảnh minh họa)
"Chị dâu mày nó vô dụng, lười biếng quá. Suốt ngày ôm rịt thằng nhỏ trong người rồi chẳng muốn làm gì cả. Đúng là mẹ phải hầu nó. Đến cơm cũng đem tận miệng cho nó ăn. Sau này con có con rồi cũng không được như thế. Mẹ không ưa mấy đứa đàn bà ăn không ngồi rồi như vậy".
Nghe những lời mẹ chồng nói với em dâu, lòng tôi rối một nắm như tơ vò. Cơn đói bụng cũng biến đi đâu mất. Hóa ra, mẹ chồng không những nói xấu em dâu với tôi mà còn làm điều ngược lại. Thì ra mối quan hệ của tôi và em dâu bị chính mẹ chồng phá vỡ bằng chính sự "ứng xử khôn ngoan tệ hại" này.
Chỉ là tôi không biết vì sao bà lại làm thế? Tôi rối rắm quá, cũng mất niềm tin vào những lời mẹ chồng kể. Tôi có nên hỏi thẳng mẹ về việc này không?
Theo Afamily
Em dâu của tôi đòi bán cả cây kỷ niệm của bố chồng Chưa bao giờ tôi thấy một người làm dâu có thể phách lối đến như vậy. Nhà chồng tôi có 2 anh em trai. Chồng tôi là con trưởng, khi chúng tôi cưới nhau thì chú út vẫn còn đang đi học năm thứ hai đại học. Hai anh em yêu thương nhau lắm. Tôi cũng quý chú út, coi như em trai...