Ngụp lặn giữa hai cuộc tình
Chúng tôi đã qua đêm với nhau trong một lần tôi nói dối chồng sắp cưới đi công tác
Tôi không biết bắt đầu từ đâu và nói những gì nữa, chỉ biết rằng giờ đây tôi đang rất cần một người bạn để tâm sự, để dựa vào mà khóc cho dù tôi đã khóc rất nhiều, rơi không biết là bao nhiêu nước mắt rồi, vậy mà cho đến giờ phút này tôi vẫn muốn khóc…
Tôi 26 tuổi, hoạt bát lanh lợi, gia cảnh tốt, có thu nhập khiến nhiều người mơ, và một anh chồng sắp cưới cũng tốt về mọi mặt. Chính xác là tôi đang rất hạnh phúc. Nhưng… quay ngược thời gian lại nhé, vào khoảng 6 năm trước, khi tôi gặp và bắt đầu tình yêu với chồng sắp cưới của tôi, mọi thứ rất khác. Anh hoàn hảo ngay từ lúc mới yêu và ngày càng hoàn hảo hơn.
Ngày xưa, anh là một chàng sinh viên không có gì đặc biệt, có chăng chỉ là anh lành quá, khác hẳn những anh chàng khác quanh tôi. 6 năm sau, anh vẫn lành như thế, chỉ khác là có chỗ đứng trong xã hội khiến không ít người ngưỡng mộ. Anh hơn tôi rất nhiều, nhưng vẫn yêu tôi, còn hơn cả ngày xưa. Giá mà tôi an phận với tình yêu đó thì đã khác…
Thường thì cái gì bình yên quá đâm ra chán. Tôi biết, lỗi là ở tôi, một phụ nữ ngu ngốc nhất thế gian. Sau 4 năm yêu anh, trong một lần cà phê tôi dã gặp một người, là người quen của cả tôi và anh. Anh ta thực ra cũng hiểu tôi là “hoa đã có chủ” nên không thể có chuyện gì được. Nhưng tại sao ông trời lại cho chúng tôi lần tình cờ ấy, để tôi và anh ta gặp nhau, tình yêu bắt đầu rất nhanh. Lúc đó, tôi nghĩ đó là tình yêu.
Chúng tôi trao đổi số điện thoại, email, rồi những buổi cà phê, ăn sáng, ăn trưa và rồi tăng dần. Chúng tôi thành một cặp khi nào không hay, trong khi mà tôi vẫn giữ tình yêu với người mà sắp là chồng tôi. Tôi lao vào cuộc tình với anh ta như con thiêu thân, anh ta chấp nhận lén lút và cho tôi thời gian để chia tay với chồng sắp cưới.
Video đang HOT
Chúng tôi bên nhau suốt, rất vui vẻ và hạnh phúc, cảm giác cuồng nhiệt và không thể thiếu nhau lấy một phút. Ngay từ lúc đầu khi đến với nhau tôi đã biết về hoàn cảnh gia đình và công việc của anh ta rất khó khăn: Ở trọ cùng mẹ, cha thì bài bạc suốt ngày, anh còn đứa em đang đi học và anh thì làm nhân viên phục vụ với lương tháng gần 3 trệu đồng. Tôi thương anh và nghĩ mình có điều kiện sẽ đỡ đần anh, rồi tìm giúp anh công việc khác với thu nhập ổn hơn. Khi đó tôi vô cùng hạnh phúc với suy nghĩ này, như kiểu một cô vợ trẻ được chăm lo cho chồng từng cái quần, cái áo. Đi đâu tôi cũng muốn anh đi cùng, dù là lén lút.
Qua bao nhiêu chuyện, tôi hiểu anh là người yêu tôi nhất (Ảnh minh họa)
Tôi mua cho anh ta nhiều thứ dù rất đắt, lúc nào cũng chỉ sợ người quen bắt gặp. Tôi không còn lý trí nữa. Dù vô số tật xấu và bất ổn ở anh ta đã lộ ra nhưng tôi cố tình che lấp đi bằng tình yêu của mình.
Rồi một năm trôi qua, tôi nghĩ mình đủ tin tưởng và chúng tôi đã chính thức qua đêm với nhau trong một lần tôi dối chồng sắp cưới là đi công tác. Sau đó, tôi nhận thấy anh yêu tôi nhiều hơn, tôi chăm cho anh không chỉ còn là cái quần cái áo, chi phí sinh hoạt, từ tiền xăng, điện thoại, tiền tiêu vặt đến cả nhu cầu sinh lý. Anh đòi hỏi tôi hằng ngày. Cứ bên nhau là không sao kìm chế được.Tôi đắm chìm trong hạnh phúc vì nghĩ mình đang được yêu rất nhiều. Cứ thế tôi ngụp lặn giữa cả hai cuộc tình ấy và thấy mình đang rất yêu người thứ hai, dù anh ta yếu hơn về mọi mặt.
Chồng sắp cưới của tôi chưa biết gì và tôi vẫn còn đang phiêu lưu với tình yêu vụng trộm ấy mà chưa có ý định dừng lại. Nhưng khi đó tôi đã nhận ra người đàn ông tôi đang yêu là một kẻ lười biếng, ba hoa, nghênh ngang và không biết mắc cỡ, tiêu xài từng đồng tôi đưa, vẫn nhậu nhẹt cờ bạc và bòn rút tiền tôi, vẫn xòe tay xin tôi tiền ăn sáng, đổ xăng. Tôi biết hết những trò ấy của anh dù anh nói dối và viện đủ lí do bao biện.
Cứ anh ta van xin là tôi xiêu lòng, lại chạy đến và thỏa mãn cho anh ta, cũng là cho cả tôi nữa vì tôi không thể thiếu anh ta được. Rồi tôi chết điếng khi phát hiện anh ta có bồ, một cô bạn của bạn thân anh ta. Tôi đau đớn đòi chia tay, anh ta lại van xin và gia đình anh ta cũng phản đối cô gái kia.
Thế là tôi lại tha thứ. Nhưng ngựa quen đường cũ, anh ta tái phạm, lừa tôi để qua lại với cô ta và ngày càng lộ liễu. Khi đó, tôi không còn chu cấp tiền cho anh ta nữa và chủ động hạn chế gặp anh ta. Dù muốn dứt khoát, nhưng lòng tôi còn yêu anh ta rất nhiều nên không làm được.
Tưởng sẽ qua, vậy mà tôi lại quay lại với anh ta sau một làn gặp gỡ và không kìm chế được cảm xúc. Quay lại, dù vết thương còn nguyên ở đó. Chỉ vì tôi đã quá yêu anh ta. Nhưng vết thương hằng ngày giờ dày xéo tôi. Tôi không tha thứ được. Tôi nhớ đến là lại trách móc. Chúng tôi cãi nhau như cơm bữa. Chia tay rồi lại gặp bao nhiêu lần. Cho đến lần cuối gần đây, khi tôi nhận ra anh chưa bao giờ ngừng dối tôi, thì tôi tỉnh hẳn.
Tôi từ bỏ và kinh khủng hơn là tôi nghe tin họ sắp cưới chỉ sau đó chưa đầy nửa tháng. Điều đó như nước lạnh trút xuống đầu tôi, giúp tôi tỉnh ngộ rằng anh ta dành cho tôi thứ tình cảm từ xưa đến nay như thế nào. Tôi đau lắm, rất rất đau nhưng tôi nghĩ mình đáng bị trừng phạt như thế! Tôi chỉ tự trách mình quá ngu ngốc. Chồng sắp cưới của tôi vẫn hối thúc đám cưới, và chúng tôi đang chuẩn bị cho đám cưới sẽ tổ chức trong năm nay.
Không biết bao lần tôi muốn nói với anh về tội lỗi của mình nhưng tôi không đủ can đảm. Tôi biết lỗi lầm của tôi không thể tha thứ được và sợ một ngày anh sẽ phát hiện ra. Nhưng giờ tôi chỉ cố gắng làm tròn bổn phận một người vợ, vì qua bao nhiêu chuyện, tôi hiểu anh là người yêu tôi nhất, và tôi cũng vẫn yêu anh. Tôi sẽ cùng chồng vun đắp cho tổ ấm của mình, tôi tin và sẽ cố gắng làm được!
2 năm với thứ tình yêu mụ mị, giả tạo ấy là bài học quá lớn với tôi. Đó cũng là vết thương tôi biết rất khó lành, nhưng tôi sẽ cố xem đó là vết tích để mình không còn phạm một sai lầm nào nữa. Tôi cảm ơn các bạn đã đọc thư tôi. Cảm ơn vì đã cho tôi một nơi để chia sẻ. Cảm ơn rất nhiều!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bạn trai quay lại với mối tình đầu
Tôi là người con gái nhẹ dạ cả tin, đã chấp nhận yêu anh và trao cho anh thứ quý giá nhất của người con gái dù biết anh mới chia tay với người yêu. Sáu tháng trôi qua, tôi cứ nghĩ mình là cô gái hạnh phúc nhất vì đã tìm thấy được bờ vai vững chắc để dựa. Nhưng...
Chúng tôi biết nhau qua người bạn thân của tôi, cậu ấy là em trai của anh. Bề ngoài anh không có điểm gì đặc biệt, hơi thấp, nhưng nói chuyện rất có duyên. Chúng tôi đã gặp nhau mấy lần nhưng lúc đó tôi không có nhiều ấn tượng về anh, đơn giản nghĩ rằng đó là một người anh. Thế rồi anh dọn đến ở cùng với em trai của anh, tôi, và một cô bé nữa. Những câu chuyện đời thường dần dần đã làm tôi thay đổi cách nghĩ về anh.
Tôi yêu anh từ lúc nào không biết nữa, chỉ biết rằng tôi cảm thấy như ngẹt thở khi thấy anh nói chuyện với người con gái khác. Dẫu biết rằng anh vừa mới chia tay với mối tình đầu dài 4 năm nhưng tôi vẫn cảm thấy rất hạnh phúc khi anh tỏ tình với tôi. Tôi nói rằng tôi chấp nhận yêu anh, chấp nhận quá khứ của anh, miễn là quá khứ vẫn mãi là quá khứ. Tôi cứ chìm dần với hạnh phúc mà mình đang có, tôi như một người say không tìm thấy lối về với thực tại và chấp nhận dâng hiến cuộc đời mình cho anh. Anh luôn tỏ ra quan tâm, lo lắng, chiều chuộng cho tôi từ những việc nhỏ nhặt. Những buổi đưa đón tan sở, gặp gỡ các anh em trong gia đình, phụ giúp tôi nấu ăn, dọn dẹp. Tôi cảm giác đó là một ngôi nhà nhỏ hạnh phúc. Chúng tôi đến với nhau nhẹ nhàng vậy đó, tôi cứ ngỡ rằng tấm chân tình của mình sẽ xóa nhòa vết thương trong lòng anh, cứ ngỡ rằng anh sẽ là của tôi mãi mãi.
Ở đời có ai mà biết trước được chữ ngờ và tôi đã không thể ngờ được là anh và mối tình đầu quay lại với nhau. Lúc đó tôi mới hiểu được tại sao anh không muốn dẫn tôi về ra mắt ba mẹ. Anh nói với tôi là ai cũng biết quan hệ giữa chúng tôi rồi thì chuyện gặp mặt đến một lúc thuận tiện sẽ gặp thôi. Anh không muốn ba mẹ gặp tôi sớm, nếu ba mẹ phản đối sẽ không tốt cho tôi. Nhưng anh đã nói dối, anh không dám dẫn tôi về vì sợ cô gái ấy biết chuyện, vì gia đình anh và gia đình cô ấy có mối thâm tình, vì tôi vẫn chưa phải là lựa chọn của anh... Tôi ngỡ ngàng trước sự thật phũ phàng đang phơi bày trước mắt, tưởng như mình đang rơi xuống đáy vực sâu. Tôi đã khóc rất nhiều, anh đã ôm tôi vào lòng và khóc. Anh nói xin lỗi tôi, nếu cô ấy không là mối tình đầu thì tôi là lựa chọn duy nhất của anh và anh cũng rất yêu tôi. Anh xin tôi hãy cho anh thời gian để xem xét lại mọi chuyện, để suy nghĩ. Giờ tôi rất đau khổ và không biết phải làm gì nữa, tôi muốn ra đi vì anh đã lừa dối tôi nhưng tôi yêu anh, không thể sống khi thiếu anh và đã dành cho anh tất cả thì làm sao tôi chia tay được. Tôi không chấp nhận được sự thất bại mà mình đang nhận lấy. Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Với sếp, rất cần một cái đầu lạnh Sếp luôn yêu quý tôi hơn các nhân viên khác trong công ty... Cũng chính vì thế nên dù là nhân viên mới nhưng sếp đã đặc cách để tăng lương cho tôi. Tôi không phải là một cô gái xinh xắn, cũng không có dáng chuẩn như một người mẫu nhưng ở tôi cũng có những nét riêng mà các cô gái...