Người yêu hủy hôn vì không thể sinh con
Cô ấy không thể sinh con tự nhiên, nên từ chối làm đám cưới với tôi. Cô ấy muốn tôi được hạnh phúc,…
Ảnh minh họa
Năm nay tôi 27 t.uổi, tôi và bạn gái quen nhau được 2 năm và chính thức yêu nhau được 1 năm, cô ấy hơn tôi 1 t.uổi và có công việc ổn định. Trong thời gian yêu nhau, chúng tôi cảm thấy rất hợp nhau, lại được sự ủng hộ của hai bên gia đình, nên hai đứa dự định tổ chức đám cưới vào sang năm khi cô ấy bước sang t.uổi 29.
Trước khi cưới, hai đứa muốn đi kiếm tra sức khỏe nên cùng vào bệnh viện kiểm tra, sức khỏe của tôi khá tốt, nhưng cô ấy thì bác sĩ kết luận suy buồng trứng sớm. Tôi tìm hiểu trên mạng thì biết đây là một loại bệnh người trẻ dễ mắc và thường dẫn đến vô sinh.
Trong thời gian yêu nhau, tôi cũng nghe bạn gái nói chu kỳ k.inh n.guyệt của cô ấy không đều, tháng có tháng không, có khi nửa năm mới bị một lần, nhưng tôi chỉ nghĩ đơn giản là cô ấy bị rối loạn nội tiết, chứ không nghĩ đây là một loại bệnh.
Bác sĩ nói, nếu muốn sinh con, sau này chỉ có cách thụ tinh nhân tạo và có khi cô ấy còn phải xin trứng của người khác chứ bản thân không sinh tự nhiên được. Tôi rất lo lắng, nhưng vẫn quyết tâm đến với cô ấy, vì tôi rất yêu bà muốn sống cùng cô ấy.
Video đang HOT
Nhưng bạn gái lại từ chối lời cầu hôn của tôi, cô ấy nói sẽ không lấy chồng, vì không muốn những người đàn ông phải gánh đau khổ do mình gây ra. Cô ấy khuyên tôi đi tìm người phụ nữ khác xứng đáng hơn với mình và có khả năng sinh con cho tôi để sau này không ân hận vì cô ấy nhiều khả năng không thể sinh con tự nhiên được.
Bố mẹ tôi cũng nói tôi nên nghe theo lời cô ấy, tìm một người con gái khác phù hợp hơn với mình và quên cô ấy đi. Bố mẹ nói sẽ nhận cô ấy là con gái nuôi, vì cả gia đình tôi rất quý mến cô ấy. Nhưng tôi thì không muốn cô ấy chỉ là em gái nuôi, tôi muốn chúng tôi làm vợ chồng.
Song tôi lại cũng rất lo lắng trước những lời nói của bác sĩ, tôi sợ cô ấy không thể sinh được con. Mà bản thân tôi thì lại muốn mình có con với chính người vợ của mình, vì chỉ như vậy chúng tôi mới là một gia đình thực sự và có sự gắn kết bền vững thực sự trong hôn nhân. Tôi nên làm gì bây giờ, quên cô ấy đi theo lời của gia đình hay cố gắng thuyết phục cô ấy làm vợ tôi?,
Theo Đất Việt
Hóa ra bấy lâu nay tôi đã hiểu lầm mẹ chồng
Mẹ chồng tôi bỗng nói một hồi rằng: "Con là phụ nữ thì phải biết giữ chồng, không cần tiết kiệm quá mức, có t.iền thì cứ mua quần áo mà diện, chồng đi ăn tiệc ở đâu thì cứ cố mà bám theo, không cho nó đi sớm về khuya...".
Tôi và chồng tôi yêu nhau 3 năm rồi mới đi đến quyết định kết hôn. Trong thời gian yêu nhau, hai bên gia đình không hề biết về chúng tôi. Chỉ đến khi anh quyết định cưới nên đưa tôi về ra mắt, mẹ bạn trai không nói gì nhưng tôi thấy trong mắt bà hiện lên 3 chữ "không đồng ý" rất rõ ràng.
Sau buổi ra mắt, bạn trai tôi bảo rằng mẹ không đồng ý vì quê 2 đứa xa nhau quá, mẹ sợ sau này cả 2 đứa đều vất vả. Nhưng vì quyết tâm nên chúng tôi tiếp tục đấu tranh và cuối cùng chúng tôi cũng được ở bên nhau.
Khi hiểu ra sự quan tâm và tấm lòng của mẹ chồng, tôi rất ân hận vì từng nghĩ xấu cho bà
Cũng vì cái ấn tượng lần đầu tiên ra mắt làm cho tôi không thể nào có tình cảm tốt đẹp với mẹ chồng được. Tôi đối với bà thực chất cũng chỉ là bằng mặt mà không bằng lòng. Bà nói gì thì tôi dạ vâng, tránh hết sức xảy ra va chạm chứ nói là để có tình cảm yêu thương thì hoàn toàn không có.
Cũng may là gia đình nhà chồng ở quê, chúng tôi ở thành phố nên cũng không thường xuyên phải va chạm với mẹ chồng, tạm thời cũng không xảy ra xung đột gì quá lớn.
Cưới chồng sau một năm thì tôi sinh con. Sau khi sinh con, tôi phải về ở nhà chồng 3 tháng để mẹ chồng chăm nuôi ở cữ. Suốt khoảng thời gian này tôi thấy vô cùng ngột ngạt, khó chịu mặc dù mẹ chồng cũng không làm gì quá đáng, mọi quyết định nuôi con của tôi, bà đều tôn trọng.
Tôi luôn cố gắng tỏ ra xa cách và chống đối với mẹ chồng. Sau khi hết 3 tháng, mặc dù mẹ chồng vẫn muốn giữ tôi ở lại nhưng tôi tìm mọi cách để không phải ở lại nhà chồng.
Cuộc sống của tôi cứ thể bình yên trôi qua, cứ cách 1, 2 tháng thì tôi cho con về quê chơi với ông bà nội 1, 2 ngày rồi lại đi. Va chạm cũng không có.
Về chồng tôi, anh làm trưởng chi nhánh cho một công ty nước ngoài tại Việt Nam. Công việc của anh khá bận rộn, thường xuyên đi sớm về muộn. Có những lần sếp tổng sang thì có khi đi cả đêm không về. Vốn tính hiền lành, lại tin tưởng chồng nên tôi không suy nghĩ gì về việc đó.
Bỗng nhiên có một hôm mẹ chồng gọi điện lên và hỏi tôi về chuyện của 2 vợ chồng. Tôi không biết ý bà là gì nhưng cũng trả lời là vẫn bình thường.
Mẹ chồng tôi bỗng nói một hồi rằng: "Con là phụ nữ thì phải biết giữ chồng, không cần tiết kiệm quá mức, có t.iền thì cứ mua quần áo mà diện, chồng đi ăn tiệc ở đâu thì cứ cố mà bám theo, không cho nó đi sớm về khuya. Bắt nó đi đến đâu, làm gì cũng phải báo cáo với vợ. Mẹ thấy con hiền quá là không được. Dù có không làm ra t.iền thì quyền quản lý chồng vẫn là ở mình. Còn thằng H, để lát nữa mẹ gọi điện thoại mắng cho một trận, đừng tưởng nó làm cái gì mà mẹ không biết, mẹ có camera theo dõi trên ấy hết đấy".
Nghe mẹ chồng nói xong thì tôi ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì xảy ra. Tôi vội gọi điện cho cô em chồng để hỏi ngọn ngành. Hóa ra, có người nào đó đã bảo với mẹ chồng tôi về tình hình đi sớm về muộn của chồng tôi, bà cho người theo dõi thì nghi chồng tôi có bồ nên mới nói với tôi như thế.
Thật sự là không biết chồng tôi có bồ hay không, nhưng khi biết được tấm lòng của mẹ chồng như thế, tôi bỗng nhiên lại cảm thấy yên lòng và hạnh phúc. Hạnh phúc vì có một mẹ chồng tâm lý như thế, nhưng cũng xen lẫn một chút xấu hổ và ân hận vì đã từng nghĩ xấu cho bà.
Theo Trí Thức Trẻ
Tôi quá vô tâm nên bạn gái đã có tình cảm với người khác Người yêu của tôi, cô ấy là bạn học cùng trường từ cấp 2 - 3. Đến năm thứ tư đại học, tôi và cô ấy chính thức yêu nhau, đến giờ chúng tôi đã đi làm được 2 năm. ảnh minh họa Tôi thừa nhận trong thời gian yêu nhau, tôi có hơi vô tâm với cô ấy, tức là vẫn quan...