Người yêu “ghê” nụ hôn của cháu
Không hiểu vì sao lúc ấy cháu lại đòi anh làm “chuyện đó”. Cháu chỉ muốn cho anh một lần rồi thôi, chứ không có ý định dùng “chuyện đó” để níu kéo anh.
Cháu sinh ra trong một gia đình nhà nông bình thường, bố là giáo viên về hưu non và bố cháu lấy mẹ là vợ hai khi còn có vợ cả và những đứa con riêng của bố. Tuổ.i thơ chị em cháu là những chuỗi ngày bị bà vợ cả của bố và các con của bà chử.i rủa, mẹ cháu còn thường xuyên bị họ dọa đán.h vì tội… cướp chồng.
Rồi thời gian qua đi, bọn cháu lớn lên và mọi chuyện cũng dần lắng xuống. Nhưng vì hoàn cảnh khó khăn nên hai chị học hết phổ thông rồi đi làm công nhân, còn cháu quyết tâm theo học đến cùng và cuối cùng, cháu cũng đậu đại học. Đến năm 2006, khi cháu học Đại học thì chị cả cháu đi làm công nhân xa nhà nhiều năm vướng vào chuyện tình cảm, chị ấy bị người yêu bỏ với cái thai đã gần 5 tháng. Gia đình cháu đành nuốt đắng lo cho mẹ con chị.
Ba chị em gái cháu có ngoại hình quá bình thường, nếu nói không quá thì còn có thể gọi là xấu nên trong chuyện tình cảm không gặp nhiều thuận lợi. Từ cấp 3, khi bắt đầu vào cái tuổ.i biết rung động, cháu đã khao khát được như các bạn nữ khác, xinh xắn và tự tin nhưng có lẽ vì ngoại hình cháu thật sự không ưa nhìn nên không những chẳng được người cháu quan tâm để ý mà còn bị bạn bè chọc ghẹo. Từ đó cháu rất hay tự ti và tủi thân về hình thức của mình.
Sau này khi đã đi học Đại học, mọi chuyện cũng chẳng khá khẩm hơn khi suốt 4 năm cháu không có lấy một cuộc tình cho đúng nghĩa. Toàn là những người cháu quen qua điện thoại, nói chuyện với cháu họ đều có cảm tình, muốn gặp gỡ nhưng cháu không đủ tự tin để gặp họ nên tất cả những cuộc tình ảo ấy đều kết thúc nhanh chóng và không có hậu. Năm thứ tư, người bác họ cho cháu một số tiề.n kha khá để đi niềng răng và “trùng tu nhan sắc”.
Ra trường, cháu xin được việc với mức lương bình thường nhưng cũng bắt đầu cảm thấy tự tin hơn. Nhưng suốt một thời gian khá dài, cũng không có ai trong cuộc sống thực tế để ý đến cháu. Rồi một ngày, lúc cháu đang cảm thấy buồn chán vì một cuộc tình ảo nữa lại tan vỡ, cháu đã gọi điện nói chuyện với cô bạn thân học chung Đại học, bạn ấy cho cháu nói chuyện với một người cùng quê bạn ấy, khi đó người ấy đang ở cùng chỗ với bạn cháu.
Chỉ qua hai, ba lần tâm sự với nhau, cháu biết được người đó cũng có một cuộc sống khó khăn và khá gian nan. Người ấy kể cho cháu nghe về mối tình đầu của người ấy và những chuyện tình yêu sau này. Lúc đầu cháu cũng chỉ xác định nói chuyện để khỏa lấp sự cô đơn và nỗi buồn của một đứa con gái đi làm xa nhà và không có ý định bắt đầu thêm một cuộc tình ảo giống như bao cuộc tình ảo trước đây nữa. Nhưng dần dần, sau mỗi đêm trò chuyện tương đối nhiều, cả hai bọn cháu đều bắt đầu thấy cần nhau.
Rồi bọn cháu giữ mối quan hệ gần như người yêu để chờ ngày gặp mặt. Trong thời gian đó, cũng có những lần xảy ra hiểu lầm, cãi vã nhưng rồi đâu lại vào đấy và cũng có một vài lần anh ấy nói đến chuyện đi đến hôn nhân mặc dù lúc đó bọn cháu chưa hề gặp nhau.
Cháu cũng có tìm hiểu anh ấy qua cô bạn học chung Đại học và được biết anh ấy là người sống nội tâm, rất hay suy nghĩ, thoáng trong chuyện chi tiêu, biết cách quan tâm đến mọi người và cũng tương đối đào hoa. Anh đang có kế hoạch theo học một lớp Trung cấp xây dựng. Và vì thế, cháu có cảm giác an tâm và tin tưởng hơn: “ Dù sao lần này mình cũng quen một người thực tế hơn những người trước rất nhiều”.
Rồi 3 tháng sau, cháu và người ấy gặp nhau, kế hoạch là gặp nhau mấy ngày xem có thể chấp nhận được nhau hay không rồi tính tiếp. Khi đó bọn cháu đã quyết định thuê nhà nghỉ ở cùng nhau. Lúc ban đầu gặp gỡ, mọi chuyện đều diễn ra bình thường, anh ấy có đòi hỏi chuyện se.x nhưng cháu đã từ chối và chỉ giúp anh ấy thỏa mãn bằng oral se.x (quan hệ bằng miệng). Lúc đó cháu bắt đầu cảm nhận được niềm vui vì đã có một người chấp nhận cháu.
Nhưng tối hôm đó, khi hai bọn cháu đi chơi thì anh ấy nói anh ấy không muốn chuyện se.x đó xảy ra nữa. Cháu không cảm nhận được đó là vì anh ấy muốn giữ gìn cho cháu mà chỉ thấy hình như anh ấy không muốn xảy ra chuyện đó vì sợ trách nhiệm với cháu thôi. Sang ngày hôm sau thì đúng như cháu linh cảm, anh ấy tỏ ra chán chường và tỏ vẻ muốn ra về trước kế hoạch. Cháu đã gặng hỏi nguyên nhân thì cuối cùng anh ấy bảo, “ Anh không yêu en mà chỉ thương em thôi”. Lúc đó cháu rất hụt hẫng, thật lòng cháu nghĩ anh ấy cũng như cháu, đều có tình cảm với nhau, vậy mà…
Nếu xét về điều kiện thì anh ấy không học cao, chỉ học hết cấp 3 rồi đi làm công nhân xây dựng, hình thức cũng bình thường cháu thì lại xấu về hình thức nhưng lại có công việc ổn định. Nghĩ như vậy nên cháu mới thấy tự tin hơn trong mối quan hệ của hai đứa để đi đến quyết định gặp mặt.
Rồi sau đó bọn cháu ngồi nói chuyện và cả hai đứa đều khóc rất nhiều. Đêm ấy cháu không ngủ được và thấy rất đau khổ. Những khao khát được thương yêu mà cháu ao ước bấy lâu nay cuối cùng vẫn chỉ là giấc mơ. Sáng hôm sau tiếp tục lại là nước mắt, anh ấy nói muốn về vì không có tình yêu với cháu. Lúc ấy cháu chỉ có cảm giác đa.u đớ.n và rất sợ mất anh ấy, cháu chỉ nghĩ được là phải giữ anh ấy lại nên cháu khóc lóc, va.n xi.n rồi dọa t.ự vẫ.n. Anh ấy tỏ ra lo lắng trước thái độ của cháu như vậy, rồi anh ấy quỳ trước chân cháu cầu xin tha thứ. Khi gặp anh ấy, cháu có cảm giác là cháu đã yêu anh ấy thực sự nên khi anh ấy quỳ xuống cháu biết không thể níu kéo được nữa rồi… Không hiểu vì sao lúc ấy cháu lại đòi anh làm “chuyện đó”. Cháu chỉ muốn cho anh một lần rồi thôi, chứ không có ý định dùng “chuyện đó” để níu kéo anh.
Dưới sự quyết liệt của cháu, anh ấy đành làm theo. Lần đầu tiên đa.u đớ.n và tưởng như không thể được… Xong rồi, tự nhiên cháu như bừng tỉnh, cháu sợ sau này sẽ chẳng có ai chấp nhận cháu vì chuyện này nữa nên vẫn xin anh ấy đừng xa cháu nhưng chỉ nhận được sự im lặng.
Rồi hai bọn cháu nằm bên nhau, cháu kể về câu chuyện đời mình cho anh ấy nghe anh ấy cũng kể chuyện của anh ấy. Anh ấy nói khi mới gặp đã thấy cháu quá giống một chị gái anh ấy và cháu có cái môi trên cong cớn giống bà nội. Bà nội ngày xưa đối xử rất tệ với gia đình anh nên anh rất ghét bà và cứ nhìn cháu là anh lại nghĩ đến bà nên không có cảm giác yêu cháu nữa… Nhưng dường như khi anh nghe những chuyện cháu kể về những gian truân trong cuộc sống của cháu từ nhỏ đến lớn, anh ấy thương cháu nên bảo, “Đợi anh 2 năm, khi anh học xong rồi chúng mình sẽ tổ chức đám cưới”. Nói rồi, đến buổi chiều anh lại nói, “ Bọn mình về quê đăng ký kết hôn trước rồi 2 năm sau cưới, vì để em ở lại một mình anh không yên tâm”. Lúc đó cháu không nghĩ gì cả, chỉ cảm thấy mọi chuyện diễn ra quá nhanh nhưng vẫn cùng anh bắt tài về quê ngay tối hôm đó.
Video đang HOT
Hôm sau về nhà cháu, anh nói với bố mẹ cháu là xin phép đăng ký kết hôn trước rồi cưới sau. Bố mẹ cháu thì rất vui vẻ và cảm thấy con người anh hiền lành, thật thà nên đã nhanh chóng đồng ý.
Ở nhà cháu một ngày, rồi hôm sau anh điện cho tất cả các anh chị em trong nhà về để dẫn cháu về ra mắt. Mọi chuyện diễn ra bình thường, gia đình anh cũng không có ai phản đối cháu, chỉ có điều gia đình anh không đồng ý cho bọn cháu đăng ký ngay vì lúc đó đang là tháng 7 âm lịch nên theo phong tục thì không được tổ chức các hoạt động cưới xin vào thời gian này.
Tối hôm đó cháu ở lại nhà anh (vì nhà anh cách nhà cháu khoảng 30 km) và bọn cháu lại làm “chuyện ấy”. Cháu cảm thấy dường như anh đã bắt dầu chấp nhận cháu…
Hai hôm sau, bọn cháu chia tay nhau, mỗi người lại về nơi làm việc cũ. Cháu cũng xác định niềng răng xong sẽ chuyển ra gần anh ấy để vun vén tình cảm với nhau. Rồi qua tháng 7 âm lịch, gia đình anh sang nhà cháu thưa chuyện người lớn để xin phép cho hai bọn cháu qua lại với nhau (ở quê cháu thì đây có thể xem là bước đầu tiên trong 3 bước chính để chuẩn bị cho một đám cưới).
Rồi mọi chuyện diễn ra bình thường, quan hệ của cháu với gia đình anh càng ngày càng thân thiết hơn, bố mẹ, các chị anh thường xuyên gọi điện hỏi thăm cháu và cháu cũng vậy. Nhưng có vài lần bọn cháu cãi nhau và anh nói đã cố gắng nhưng vẫn không có tình yêu với cháu, chỉ là do hai gia đình đã qua lại như vậy nên không thể chấm dứt được mối quan hệ giữa anh và cháu. Lần gần đây nhất, 2 bọn cháu cãi nhau và anh cũng nói như vậy, rồi anh nói thực ra anh đang day dứt vì có lỗi với một người. Đó là một cô bé gần nhà rất xinh xắn chứ không giống như cháu. Trước đây anh tán tỉnh c.ô b.é đó, ban đầu chỉ là do thách đố với bạn bè nhưng sau thì cũng có tình cảm nhưng do bố mẹ cô bé quá phản đối và do cô bé còn đang học nên hai người đã chia tay.
Sau khi chia tay, anh nghe bạn bè kể lại c.ô b.é đó giờ rất gầy, còn bị bố mẹ đán.h đậ.p, chử.i bới rất nhiều vì quen anh. Ngày bố mẹ anh sang nhà cháu nói chuyện người lớn, c.ô b.é ấy biết được nên đã ngất đi. Giờ anh cảm thấy rất day dứt vì đã có lỗi với c.ô b.é đó. Khi cháu hỏi, “A nh còn yêu c.ô b.é đó không?” thì anh nói, “Anh chỉ thương và cảm thấy có lỗi với c.ô b.é ấy thôi” và anh đưa ra lý do mà anh không yêu cháu vì cháu có cái môi trên rất xấu, anh khó chấp nhận được. Trong lúc cãi nhau anh có nói một câu làm cháu rất tổn thương: “Anh cảm thấy ghê nụ hôn của em”.
Khi nghe câu nói đó từ chính người yêu của mình, cháu cảm thấy tổn thương và tủi thân vô cùng. Ban đầu cháu nghĩ dần dần rồi chúng cháu sẽ có tình cảm với nhau nhưng mãi tận đến bây giờ, đã 3 tháng kể từ lần gặp gỡ đó, anh vẫn không yêu được cháu mà còn nói những lời nói khiến cháu đua lòng như vậy. Trong thời gian đó, cháu cũng cảm nhận được anh không yêu cháu nên có nhiều khi nói chuyện với cháu, tâm trạng anh rất chán nản và bế tắc.
Cháu đã đòi chia tay để giải thoát cho anh thì anh không chịu. Anh bảo anh thương cháu, hơn nữa gia đình hai bên cũng rất quý mến hai đứa và chúng cháu cũng đã có những thủ tục ràng buộc nên không chấp nhận chia tay… Nghe được những lời đó, thật sự cháu rất buồn nhưng vì yêu anh thật lòng nên cháu cũng không muốn mất anh.
Dù đã khá lâu chưa gặp lại nhau nhưng những lời nói của anh cứ ám ảnh cháu. Anh là người con trai đầu tiên cháu biết ôm ấp, biết mùi vị nụ hôn như thế nào, cũng là người đầu tiên cháu trao gửi thân xác mà cuối cùng những cảm xúc, khát khao cháu trao cho anh thì anh lại “ cảm thấy ghê nụ hôn” của cháu.
Giờ anh và cháu đã trở lại bình thường. Anh hứa sẽ không suy nghĩ gì nữa và động viên cháu tập trung vào học tập và làm việc, còn cháu thì đợi niềng răng xong (khoảng 6 tháng nữa) sẽ chuyển hẳn về gần chỗ anh làm để 2 đứa có cơ hội vun đắp tình cảm.
Mặc dù rất yêu anh nhưng những câu nói của anh vẫn khiến cháu cảm thấy rất tổn thương và đau khổ. Giờ đây, thực sự cháu không biết mình nên làm gì… vì cháu rất yêu anh nhưng nếu cứ tiếp tục với anh thì liệu rằng sau này, anh có chấp nhận được cháu? Liệu rằng rồi anh sẽ có tình cảm với cháu? Cháu thật sự không dám chắc điều này. Nhưng nếu hai đứa dừng lại thì thật lòng cháu cũng không muốn và còn vì chuyện giữa 2 gia đình nữa… Nếu bọn cháu dừng lại thì cả hai bên gia đình sẽ chịu nhiều tai tiếng mà thật lòng, cháu không muốn bố mẹ cháu lại thêm một lần nữa phải xấu hổ với làng xóm sau chuyện của chị gái cháu!
Hiện giờ cháu rất đau khổ và dằn vặt… Cháu rất mong sớm nhận được lời khuyên của mọi người!
Cháu xin chân thành cảm ơn!
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Đừng chỉ yêu mình anh..."
Giá như em là người phụ nữ khác, anh sẽ nói lời chia tay mà không cần phải suy nghĩ. Giá như em đủ mạnh mẽ để tát thẳng vào mặt anh, anh cũng sẽ không băn khoăn gì...
Hôm ấy, vừa rời công ty và nhìn em cầm ô đứng dưới mưa cạnh công ty mà anh nặng lòng nghĩ: "Có phải em đã quá yêu và hy vọng vọng ở anh hay không?".
Nhiều khi anh sợ đối diện với cái nhìn yếu đuối và ẩn chứa biết bao ngờ vực của em. Em chưa một lần tra hỏi những đêm anh về khuya hoặc không về. Em cứ để tự anh cảm thấy hối hận và tự anh sẽ nói vài điều giải thích gì đó, điều gì cũng đượcmiễn là giải thích là em đều tin.
Chúng mình lấy nhau khi anh đã trải qua biết bao cuộc tình, say đắm có, chóng vánh có. Và đương nhiên là em biết tất cả. Anh đã không và cũng không đành lòng giấu giếm em bất cứ một điều gì về quá khứ của anh - cái quá khứ đáng tự hào của bất cứ một gã đàn ông nào - quá khứ ngập tràn nước mắt của những người đàn bà.
Anh đã nói với em trăm ngàn lần rằng: "Anh là một thằng tồi tệ".
Nhưng em vẫn không chịu buông. Cho nên anh đã chọn em khi vừa bước qua độ tuổ.i 30. Em từng bảo:"Anh đã là mối tình đầu của em và cũng sẽ là mối tình cuối trong cuộc đời em".
Chúng mình làm đám cưới khi em vừa bước sang 25. Trong đám cưới ấy, em không thân thích, không họ hàng, bạn bè chỉ dăm ba người. Em đã nói em là trẻ mồ côi nhưng anh chưa từng nghĩ em lại sống khép mình đến thế.
Sau ngày cưới nhau, anh buộc phải thú nhận rằng: Đôi khi thực sự anh không quên được người cũ. Anh đã từng trách mình rất nhiều tại sao lại lấy em quá vội vàng. Như thế có phải phũ phàng cho cả hai quá không?
Còn em, anh biết em hạnh phúc nhiều lắm. Nhìn vào đôi mắt em anh hiểu được điều đó. Em luôn thích đặt bàn tay bé bỏng của mình và bàn tay anh để tìm hơi ấm. Em hay xuýt xoa:
- Bàn tay anh thật là ấm!
Ngược lại anh cũng thấy bàn tay nhỏ nhắn nằm trong bàn tay mình thật lạnh lùng, lạnh đến tê buốt:
- Tại sao em lại chọn anh?
- Vì em cần một bàn tay ấm.
- Rất nhiều người đàn ông có bàn tay ấm. Tại sao lại là anh?
- Vì bàn tay anh đủ lớn để che chở cho bàn tay em.
Vậy là hàng ngày, anh sống trong nỗi dằn vặt, khát khao thầm lặng: Giá như em là người phụ nữ khác, anh sẽ nói lời chia tay mà không cần phải suy nghĩ nhiều đến thế. Giá như em đủ mạnh mẽ để đặt vào mặt anh một cái tát anh cũng sẽ không băn khoăn gì lắm khi buông lời chua chát.
Đôi khi trong những khi tôi cầm tay em:
- Anh, anh có yêu em không?
- Ừ. Nói sao nhỉ...? Tất nhiên là có chứ. Anh yêu vợ anh.
- Nhiều không anh?
- Một chút thôi... nhưng đủ để em không lạnh lẽo...
Em vui cũng không buồn nhìn vào mắt anh:
- Khi nào một chút ấy không còn nữa, anh nhớ bảo em nhé!
- Ừ.
Cuộc sống trôi qua đều đặn với biết bao cơn mưa và cũng từng ấy đêm em đợi anh về dưới những cơn mưa.
- Em sợ anh ướt. Anh chẳng bao giờ mang theo áo mưa hay ô dù cả...
Để rồi cùng đi chung với em dưới một chiếc ô. Chiếc ô không màu có thể nhìn được cả những giọt nước mưa rơi xuống. Em lại nắm đặt bàn tay nhỏ bé vào tay tôi:
- Mưa thật là to anh nhỉ?
- Ừ.
Định nói một vài câu gì đó nữa mà không nói nổi. Chiếc ô và cơn mưa. Chiếc ô thật nhỏ và hai người chúng ta thật lớn. Tôi bỗng nhận ra rằng, chỉ cần nắm lấy bàn tay em là đủ...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Xin một lần lắng nghe con tim tớ Này... Hitbui! Hôm nay cậu sẽ biết một sự thật... "Cậu là người đặc biệt thứ 3 trong suốt 4 năm Đại học đã chạm vào trái tim tớ, làm tâm trí tớ rối bời". Có lẽ cậu sẽ cho rằng tớ là một đứa lăng nhăng, nhưng hãy khoan đán.h giá, nghe tớ nói...chỉ một chút thôi... -- o 0 o --...