Người yêu dẫn trai về tận nhà “hưởng thụ”
Không còn gì đau đớn hơn khi người yêu dẫn trai về ngủ trên chính chiếc giường của tôi
Sau khi đọc được những dòng tâm sự của anh chàng trong bài viết “Giữ em 7 năm cho kẻ khác hưởng”, tôi chợt giật mình vì thấy hoàn cảnh của bạn sao sao giống hoàn cảnh của tôi quá! Chuyện của tôi cũng bi đát chẳng kém gì câu chuyện của bạn, chỉ khác là chuyện của tôi xảy ra cách đây 5 năm rồi.
Sáu năm trước, tôi đi tu nghiệp ở Mỹ nên phải xa người yêu một thời gian khá dài. Bạn gái tôi kém tôi 2 tuổi, là một cô gái khá xinh đẹp, người Thanh Hóa. Chúng tôi đã yêu nhau được gần hai năm nên hai đứa rất hiểu và yêu thương nhau. Khi tôi chuẩn bị sang Mỹ, cô ấy đã khóc lóc rất nhiều vì “không biết trong thời gian vắng anh, em sẽ phải sống thế nào”. Nhưng tôi đã động viên cô ấy rất nhiều và hứa hẹn: “Khi nào có thời gian rảnh rỗi, anh sẽ về thăm em”.
Xa nhau gần một năm, chúng tôi vẫn duy trì được mối quan hệ rất tốt. Dù không được ở bên cạnh nhau nhưng ngày nào chúng tôi cũng gọi điện, nhắn tin, chat chít với nhau qua mạng. Hai chúng tôi cũng đã hẹn ước với nhau, khi nào tôi về nước và ổn định công việc sẽ cùng nhau tổ chức đám cưới.
Trước khi tôi sang Nhật, chúng tôi cũng đã chung sống với nhau như vợ chồng nên khi sang đây, cô ấy vẫn một mình ở trong căn nhà riêng ở tôi ở Sài Gòn. Dù biết cô ấy sẽ rất buồn khi không có tôi bên cạnh nhưng tôi vẫn luôn tin rằng, cô ấy sẽ một lòng chung thủy với tôi để cùng nhau chung sống hết cuộc đời này.
Học được gần một năm thì tôi được nghỉ phép gần hai tuần. Tôi muốn tạo cho người yêu một sự bất ngờ nên khi về nước, tôi đã không báo cho cô ấy biết trước. Và anh có biết không? Tôi cũng như anh… khi tôi chưa kịp “tặng quà” cho người yêu thì cô ấy đã tặng cho tôi một “món quà” quá bất ngờ khiến tôi đứng như trời trồng trong căn nhà mình.
Khi vừa về đến nhà cũng đã gần 12 giờ đêm. Tôi thấy căn phòng của mình vẫn le lói ánh sáng của đèn ngủ. Tôi cười thầm nghĩ: “Chắc cô ấy đang ngồi online chờ mình cũng nên…”. Để tạo cho người yêu sự bất ngờ, tôi đã không gọi cửa mà lấy chìa khóa để mở cửa, rồi nhẹ nhàng bước vào nhà.
Video đang HOT
Dù cô ấy không ngớt lời van xin tha thứ nhưng tôi vẫn không thể nào chấp nhận (Ảnh minh họa)
Khi vừa để đồ đạc dưới tầng một, tôi rón rén đi lên tầng hai… vừa vui mừng hạnh phúc, vừa hồi hộp lo lắng…. Thế nhưng, khi vừa đi được mấy bậc thang, tôi đã giật mình vì tiếng cười thích thú của cô ấy. Càng bất ngờ hơn khi tôi nghe được giọng của một gã đàn ông: “Em có thích anh yêu em thế này không?”. Nghe đến đó, tôi không thể nào kiềm chế được bản thân mình…
Tôi vội vã lao lên phòng ngủ và tận mắt bắt được quả tang hai kẻ dối trá kia đang quấn quýt lấy nhau trong chính căn nhà của tôi, ghê gớm hơn là họ đang hưởng thụ niềm vui sướng trên chính chiếc giường ngủ gắn với tình yêu của hai đứa. Tôi không thể tưởng tượng nổi tại sao cô ấy – người con gái tôi yêu và tin tưởng nhất lại có thể dễ dàng phản bội tôi như vậy. Lúc đó, tôi không biết làm gì hơn ngoài nở nụ cười chua chát và bắt hai kẻ “gian phu dâm phụ” đó mặc hết quần áo để “nói chuyện cho rõ ràng”.
Có một điều rất đặc biệt là cô bạn gái của tôi cũng giống như cô bạn gái của anh. Khi ân ái với kẻ khác thì cười sung sướng nhưng khi bị bắt quả tang thì khóc lóc, van xin vì “Đây chỉ là phút giây rung động, còn em chỉ yêu mình anh mà thôi”. Chao ôi! Vừa mới rung động thôi mà đã kéo nhau về nhà tôi ở thế này thì khi “yêu” không biết họ sẽ như thế nào nữa.
Khi không chịu đựng được sự trâng tráo đó, tôi yêu cầu hai người “Dọn hết đồ đạc và biến khỏi nhà của tôi ngay lập tức”. Dù người yêu tôi khóc lóc, đau đớn như không thể gượng dậy nổi thì tôi vẫn giận dữ quát mắng và đuổi ra khỏi nhà ngay lúc đó.
Từ khi ra khỏi nhà tôi, đã rất nhiều lần cô ấy gọi điện, nhắn tin tỏ ra rất hối hận và “cầu mong anh tha thứ để cho tình yêu của hai chúng ta thêm một cơ hội”… nhưng tôi không chấp nhận. Tôi có thể bỏ qua những lỗi lầm trong quá khứ của người yêu nhưng tôi không thể chấp nhận được một kẻ dối trá, phản bội ở thời điểm hiện tại.
Sau gần ba năm nguôi ngoai nỗi đau đó, tôi cũng đã tìm cho mình được một nửa yêu thương thực sự. Người yêu hiện tại của tôi cũng không có gì nổi bật hơn người cũ như tôi đọc được ở cô ấy một nhân cách tốt đẹp và luôn dành cho tôi một tình yêu chung thủy, sâu sắc.
Bạn ạ! Tôi biết khi bạn quyết định chia tay là rất đau khổ… nhưng tôi dám cam đoan rằng, bạn không thể sống hạnh phúc với một người con gái đã trắng trợn phản bội bạn như vậy đâu. Khi trái tim đã bị tổn thương quá đau, khi tâm trí đã bị ám ảnh sâu sắc thì rất khó để bạn có thể tìm lại cho mình được những phút giây yêu thương hạnh phúc, trọn vẹn như thuở ban đầu nữa.
Tôi cũng hiểu bạn đang lưu luyến mối tình đẹp với 7 năm gắn bó của mình. Nhưng bạn ạ! Hãy bắt đầu cho mình cuộc sống không có cô ấy bên cạnh. Thời gian đầu chắc hẳn sẽ còn nhiều khó khăn… nhưng dần dần, bạn sẽ quen với cuộc sống mới và bắt đầu với một tình yêu khác.
Chúc bạn có được sự lựa chọn đúng đắn nhất.
Theo VNE
Người tình vĩnh cửu
Em mong anh trở lại, để em được ngây ngất trong men say tình ái anh trao.
Tình yêu thật ra là thứ gì mà khiến con người ta không làm chủ được cảm xúc, không làm chủ nổi chính mình hả anh? Em nhớ anh, yêu anh biết bao nhiêu sao anh không hiểu và đón nhận tình yêuem trao trọn vẹn để mắt em luôn u buồn lòng em nặng nề, ấm ức lắm anh có biết không?
Dù gia đình em cũng bình thường như bao gia đình khác nhưng em lại thấy bản thân không hề bình thường chút nào bởi em nhận ra rằng em rất là xinh đẹp, khó ai có được vẻ đẹp hiện đại như em. Thế mà anh lại thờ ơ, dửng dưng không cảm xúc. Cho dù trước đó anh đã phải dành rất, rất nhiều cử chỉ yêu thương, quan tâm, chăm sóc khi chưa có được em, để khi ấy em tự hào kiêu hãnh lắm anh có biết không?
Khi chưa có được em đêm đêm anh nhắn tin, gọi điện, lo lắng cho em dường như hơn cả chính bản thân mình. Những dịp đặc biệt anh mua quà là chiếc khăn ấm áp, chiếc vòng tay xinh xắn anh trao... khiến em ngây ngất. Dù giờ này anh đã cách xa em ngàn trùng thì em vẫn nhớ. Em vẫn không thôi nhớ anh da diết, bồi hồi. Con tim em lại rung lên từng nhịp hạnh phúc tựa như anh vẫn ở bên em như ngày xưa... Nhớ mong anh nên em vẫn lưu giữ tất cả mọi kỉ niệm về anh. Mùa đông lạnh em vẫn quàng trên mình chiếc khăn anh tặng, em cảm nhận hơi ấm của khăn thay cho đôi tay anh dịu dàng ấm áp...
Tình yêu anh dành cho em nhẹ nhàng ấm áp và rất đỗi dịu dàng. Anh có tất cả mọi thứ của một người đàn ông thành đạt, ga lăng, giàu có... một lời anh nói ra khiến bao người nể trọng, xung quanh anh bao kẻ cơ hội mong nhận được một nụ cười hào phóng nên anh đã khiến một đứa con gái xinh đẹp "Nghiêng nước, nghiêng thành" như em thật vừa lòng và hãnh diện, sung sướng, tự hào. Nhưng mọi điều không như em mong muốn. Là anh thay đổi hay lòng tham trong em không bờ bến nên không thể giữ nổi anh bên mình? Người tình mà em đã dặn lòng không thể mất. Em từng tin tưởng vào bản thân, tin rằng em xinh đẹp chắc anh không thể nào mà bỏ mặc em để yêu ai khác. Xung quanh anh làm gì có người con gái nào xinh đẹp hơn em chứ? Mọi thứ anh đang có cũng chính là của em thôi.
Tương lai tươi sáng của anh cũng trở nên tăm tối, mịt mù theo giọt nước mắt em rơi (Ảnh minh họa)
Em ghen ghét bất cứ người phụ nữ nào đến gần anh dù họ là chị, em gái, họ hàng hay bạn học. Thậm chí là đồng nghiệp của anh nếu như anh có vẻ quan tâm đến họ, em đều khó chịu. Sự quan tâm ưu ái anh dành cho họ dù họ gặp gỡ anh vì công việc chung hay việc cá nhân nhờ anh giup đỡ thì em đều không được vui vẻ, hài lòng. Em từ hờn dỗi, đến dọa nạt khiến anh không dám làm gì để giúp đỡ họ. Những người đó đã phải nhận thất bại dù họ không có gì thiếu sót, họ không hiểu tại sao họ thất bại khiến em sung sướng phì cười đắc thắng... Ai bảo em là người yêu của anh chứ?
Nhưng em cũng rất lo sợ, sợ đến lúc lỡ em không còn anh nữa. Không còn được nhận từ anh mọi thứ chắc em không thể sống nổi bởi hào quang danh vọng, vật chất... anh san sẻ cho em không còn. Em nghĩ mọi cách để buộc anh phải vào quỹ đạo mà em mong muốn. Anh đã trót yêu em lẽ nào em có thể dễ dàng để cho anh rời xa em được? Suốt 2 năm yêu nhau, em từng nói với anh nhiều lần rằng "Anh đừng trách em nếu như anh hết yêu em!".
Cuối cùng thì em cũng không có cách nào đưa được anh vào cái quỹ đạo mong ước ấy của em dù em đã từng nhắc nhở rằng anh không được làm em thất vọng. Em đã công khai lớn tiếng nói anh không thương tiếc, nhiều lần lên tiếng thật to để giữ anh nhưng em đã thất bại. Tương lai tươi sáng của anh cũng trở nên tăm tối, mịt mù theo giọt nước mắt em rơi. Con đường anh đi em đã can thiệp bằng tất cả những gì mà em có thể...
Anh chọn cách xa em, chọn cách rời xa quê hương ruột thịt, bỏ lại tất cả những đam mê, thành quả cả một thời trai trẻ... một mình làm lại từ đầu nơi đất khách quê người, nơi lạnh giá, tuyết rơi để lại em đau đớn cùng những giọt nước mắt không ngừng rơi trong nỗi nhớ ngẹn ngào.
Noel năm nay khác với 2 năm qua nhiều quá. 2 năm đó em vẫn có anh ở bên, được anh yêu thương che chở... Nhưng sau 2 năm hạnh phúc là một năm đong đầy nỗi buồn đau, sự hụt hẫng, bơ vơ trống trải nơi em. Làm sao em sống nổi khi em đã không còn anh nữa? Thế giới với em giờ đây dường như không tồn tại. Tất cả đã vỡ vụn cùng ngày anh ra phi trường bay sang xứ lạ bỏ lại sau lưng một người con gái mắt buồn không nguôi nuối tiếc...
Anh ơi! Dù vật đổi sao rời em vẫn chưa hết yêu anh, vẫn mong ngày anh quay trở lại để con đường em đi hoa lá lại reo vui, em lại được sống những tháng ngày hạnh phúc, hãnh diện, say sưa ngây ngất trong men tình ái với tấm lòng hào phóng anh trao... Người em yêu nhé!
Tạm biệt anh trong nước mắt, người tình vĩnh cửu của em.
Theo VNE
Vợ sắp cưới có một đời chồng Còn chuyện động trời nào mà tôi chưa biết? Sao em lại xem tôi như một gã khờ thế kia? Ở đời có những chuyện tình cờ có thể làm thay đổi mọi thứ. Nó kỳ lạ đến nỗi đôi khi ta tự hỏi tại sao chuyện đó lại xảy ra với mình mà không phải với người khác, tại sao lại xảy...