‘Người vợ nào không được chồng tặng quà là người quá thiệt thòi’
Người vợ nào không được chồng tặng quà ngày 20/10 là người phụ nữ thiệt thòi không sao kể xiết.
Sáng nay ngày 20/10, vừa sắp bước chân xuống giường thì tôi đã nhận được một món quà bất ngờ từ chồng tặng vợ. Khỏi phải nói, tôi bất ngờ và cảm động lắm. Tôi càng thích thú hơn khi quà tặng 20/10 là một chiếc váy rất đẹp.
Thật sự để mua cho tôi quà tặng này, được biết chồng tôi đã phải dồn hết tiề.n nhịn đàm đúm bia bọt với bạn bè của chồng. Vì thế, tôi càng hạnh phúc hơn khi thấy chồng chăm chút và trân trọng vợ.
Khi đang hạnh phúc, tôi lại bất chợt thương những phụ nữ ngày 20/10 không được tặng quà. Thật sự mà nói, phụ nữ xấu hay đẹp ngày này đều có quà hết. Vì đây là ngày tôn vinh Phụ nữ Việt mà. Người vợ nào không được chồng tặng quà ngày 20/10 là người phụ nữ thiệt thòi không sao kể xiết. Tôi nói như vậy là có lý do của nó.
Thứ nhất, mang tiếng là chồng mà không yêu vợ, trân trọng vợ hay quan tâm đến vợ không tặng quà vợ thì quả thật người phụ nữ sẽ tủi
Khi yêu đương thì không nói làm gì, anh nào chẳng thích thể hiện bản thân, tìm mọi cách để tiếp cận đối phương, tìm mọi cơ hội để quà cáp, thể hiện sự quan tâm. Nhưng khi kết hôn rồi thì rất nhiều cánh mày râu đã tự cho mình bỏ qua cái sự quan tâm ấy dành cho người vợ của mình. Vậy là những người vợ ấy nghiễm nhiên trở thành bất hạnh trong cuộc sống vì không được chồng yêu thương, tâm lý.
Như chị gái tôi, lấy được ông chồng tốt tính nhưng vô tâm thì khỏi nói. Mỗi dịp ngày kỉ niệm, có khi nhắc đến tận nơi vẫn không để ý tới. Bà chị tôi không lần nào sang nhà tôi mà không cằn nhằn, khó chịu vì không được chồng hỏi han gì.
Có khi còn đao to búa lớn, “chắc anh ấy không còn yêu chị nữa rồi, người gì mà chẳng tâm lý gì cả!”. Đùa đùa thật thật động viên bà chị cho tình hình nguôi đi, nói bà ấy cứ cầu kỳ nhưng tôi nghĩ cũng khổ thân chị ấy thật. Bởi quà của em gái tặng làm sao có sức nặng bằng quà của chồng chị ấy chứ.
Thứ 2, chồng không tặng quà vợ vì quá khô khan. Người phụ nữ trong hoàn cảnh này cũng bất hạnh. Đó là những anh chồng tính tình khô như ngói. Có khi cả năm, cả đời chẳng biết nói lời yêu thương nào với vợ mình.
Video đang HOT
Nếu người vợ đó tính cách xuề xòa thì cuộc sống còn dễ dung hòa, còn nếu chỉ cần người vợ hơi có chút mơ mộng 1 chút là cuộc sống hôn nhân chắc chắn sẽ có những lúc ngột ngạt khó chịu vì tính khí 2 người không giống nhau. Nói tới đây lại nhớ chuyện chiều hôm qua ở văn phòng tôi.
Sáng qua đến công ty, tôi đã thấy các chị em trên phòng đã thi nhau hỏi 20/10 đã được chồng tặng gì chưa? Hay kế hoạch hôm nay thế nào? Trong cái không khí ấy, chị kế toán trưởng ở công ty tôi đã ném cái thở dài: “Ôi giời, hai mươi với cả hai mốt tháng mười! Cứ gặp phải ông chồng chị thì ngày nào cũng giống nhau hết”.
Chẳng hiểu gì nên mọi người xúm ra hỏi han. Chị mới kể, anh nhà vốn tính khô khan, từ ngày làm vợ tới giờ, chị chưa bao giờ được nhận bất kì món quà nào của chồng cả. Giọng đùa vui kiểu chấp nhận số phận thế thôi, chứ nhìn là biết chị thấy mình lạc lõng, tủi thân thế nào.
Sau lời “tâm sự” ấy, chị không tham gia câu nào vào cuộc tám chuyện trong phòng nữa mà lặng lẽ ngồi làm việc. Đấy, trong sự nghiệp chị ấy là một người phụ nữ thành đạt là thế nhưng cuộc sống hôn nhân cũng vẫn gặp phải bất hạnh vì người chồng khô không khốc.
Thứ 3, bất hạnh hơn là chồng đã không tặng vợ quà còn “sĩ diện hão”. Khi ấy chồng chỉ thích thể sự ga lăng với người ngoài còn với vợ thì hiển nhiên coi là không cần thiết, không cần “bày vẽ”.
Tôi đã từng được chứng kiến nhiều phụ nữ như thế. Ngay như ở công ty tôi, nhiều chị em vẫn than thở điệp khúc này như thế. Những ngày này, chồng các chị ấy chẳng hỏi gì tới vợ, đợi cả ngày không thấy nhắn tin chúc mừng, cũng chẳng hẹn hò vợ điều gì.
Thế nhưng đến tối, chồng họ lại báo vợ không ăn cơm nhà vì phải làm “trưởng đoàn” đi ăn liên hoan tổ chức 20/10 cho chị em cùng phòng. Nghĩ mà đúng là nực cười cho anh chồng ấy. Vợ mình chẳng chăm đi chăm vợ người khác. Người cần ga lăng chẳng thể hiện lại đi thể hiện với vợ thiên hạ?
Nói tóm lại, cũng là một người vợ tôi thấy là chồng thì phải biết trân trọng, quan tâm chăm sóc vợ từ những điều nhỏ nhất. Nếu không chính bạn sẽ là những người mang tội – tội đẩy vợ vào thân phận người phụ nữ bất hạnh nhất.
Nói không phải quy chụp nhưng tôi thấy tất cả những người chồng vô tâm, không tâm lý với vợ, tính tình khô khan cho tới những người không ga lăng với vợ mình đều là những người kém cỏi trong hôn nhân. Và những người phụ nữ nào không may “vớ” phải những anh chồng quý hóa thì quả là những người phụ nữ thiệt thòi trong hôn nhân.
Nếu kém may mắn ở trong hoàn cảnh này, các chị em đừng quá buồn phiền và tủi thân. Theo tôi, các chị em đó càng phải biết nuông chiều bản thân và tự chăm sóc bản thân mình nhiều hơn. Hãy cứ làm gì mình thích. Đặc biệt, hãy đứng lên, đi ra ngoài và mua tặng cho mình một quà tặng ưng ý để ngày lễ này trở nên đặc biệt theo cách riêng của bạn nhé.
Chúc các chị em ngày 20/10 tràn đầy hạnh phúc!!!
Theo Afamily
Giật mình vì lời trăng trối của người chị kết nghĩa
Chị nói trong nước mắt là chị biết làm thế thì tôi sẽ có phần thiệt thòi nhưng chị mong tôi hãy giúp chị. Chị còn nói thêm rằng đã nói chuyện với anh rồi, thương con nên anh cũng không có ý kiến gì.
Tôi sinh ra và lớn lên ở ngoại ô, trong một gia đình bình thường. Bố mẹ tôi chỉ có mình tôi, vì việc sinh nở của bà gặp nhiều khó khăn.Vừa tốt nghiệp 12, bố tôi đột ngột qua đời vì bệnh hiểm nghèo. Lúc ấy, tâm lý tôi không tốt và cũng vì hoàn cảnh gia đình nên tôi không tiếp tục học đại học. Khi mọi việc dần ổn định, tôi tham gia học pha chế, sau khi kết thúc khóa học tôi xin vào làm ở quán café trong trung tâm thành phố.
Vợ chồng anh chị chủ quán còn khá trẻ, chị hơn tôi 6 tuổ.i còn anh hơn tôi 11 tuổ.i. Tôi vào làm khi anh chị vừa khai trương quán, đồng thời cũng có một b.é tra.i đầu lòng 4 tháng tuổ.i.
Vợ chồng anh chị là người dễ mến, đối xử với nhân viên rất tốt, đặc biệt là những nhân viên cùng chung khó khăn ngay từ hồi đầu mới mở quán. Tôi nhỏ tuổ.i nhất, được anh chị xem như em gái và tạo điều kiện giúp đỡ tôi rất nhiều. B.é tra.i nhà anh chị là cu Bin cũng quấn quýt và quý mến tôi, đôi tuần còn đòi về phòng trọ của tôi để ngủ. Vì tình cảm đó mà tôi gắn bó với anh chị đến nay đã gần 5 năm.
Nhưng cách đây khoảng 8 tháng, chị bị phát hiện mắc bệnh ung thư dạ dày và đa.u đớ.n hơn là bệnh đã ở giai đoạn cuối. Khi biết tin, tôi đã khóc nức nở. Anh chị suy sụp rất nhiều, nhất là chị, sau những đợt trị xạ kéo dài, chị gầy đi nhanh chóng. Trong thời gian ấy, anh chị để tôi quản lí công việc của cửa hàng, quán xuyến nhà cửa và chăm sóc cháu. Đôi khi tôi còn nhờ mẹ đẻ mình lên giúp vì việc quá nhiều.
Thời gian chị bệnh, tôi thật sự khâm phục anh. Tôi ngưỡng mộ tình yêu mà anh dành cho chị. (Ảnh minh họa)
Thời gian chị bệnh, tôi thật sự khâm phục anh. Tôi ngưỡng mộ tình yêu mà anh dành cho chị. Anh ân cần đút chị từng muỗng cháo, sẵn sàng hứng chịu sự tức giận vô cớ từ chị vì cảm giác đa.u đớ.n và buồn tủi mang lại.
Thấy tình yêu của chồng dành cho mình như vậy, chị càng buồn và tủi thân nhiều hơn. Mỗi lần dắt cu Bin vào viện thăm chị, bao giờ tôi cũng thấy chị khóc. Nhìn người phụ nữ xinh đẹp đầy sức sống trở nên héo hắt, tóc tai xơ xác, mặt mũi hốc hác gầy rọc, tôi thương chị quá đỗi.
Cách đây mấy ngày, chị có nói chuyện với tôi. Chị bảo rằng, chị biết tôi là người tốt, bao năm qua chị luôn xem tôi như một đứa em gái kết nghĩa, vô cùng tin tưởng. Giờ chị biết mình chỉ sống được vài tháng nữa nên mong tôi thực hiện tâm nguyện cuối cùng của chị, là trở thành vợ anh, làm mẹ của cu Bin thay chị.
Chị vừa khóc vừa kể lể rằng, chị không muốn anh khổ, chị cũng ao ước sau khi chị chế.t, anh sẽ có người chăm sóc. Nhưng chị không tin tưởng người khác, chị sợ họ đến với anh vì tiề.n và đối xử tệ với cu Bin. Chị thương con sớm mất mẹ rồi phải chịu đựng thêm sự ghẻ lạnh của mẹ kế.
Chị nói trong nước mắt là chị biết làm thế thì tôi sẽ có phần thiệt thòi nhưng chị mong tôi hãy giúp chị. Chị còn nói thêm rằng đã nói chuyện với anh rồi, thương con nên anh cũng không có ý kiến gì. Chị biết cu Bin cũng rất thương tôi nên tôi sẽ được hạnh phúc.
Nghe chị nghẹn ngào mà tôi xúc động không biết phải trả lời thế nào. (Ảnh minh họa)
Nghe chị nghẹn ngào mà tôi xúc động không biết phải trả lời thế nào. Hai chị em ôm nhau khóc nức nở. Tôi nói chị cho tôi chút thời gian để suy nghĩ.
Mấy ngày nay, tôi trăn trở rất nhiều. Tôi biết rất rõ về anh, tôi biết anh sẽ là một người chồng tuyệt vời và lấy anh tôi chẳng thiệt thòi gì. Nhưng liệu khi chị mất đi, tôi có thể làm lành vết thương trong lòng của anh được không? Tôi cũng không biết liệu anh có co.i thườn.g tôi? Anh có cho tôi là người cơ hội lợi dụng hoàn cảnh không?
Rồi còn chị nữa, nếu tôi đồng ý làm vợ anh, mỗi ngày nghĩ tới cảnh tôi, anh và cu Bin sống chung chị có đau lòng? Tôi có nên đồng ý lấy anh rồi chăm sóc chị cho đến lúc chị mất để sau này anh trân trọng mình hơn. Hay tôi nên thuyết phục chị chờ thêm một thời gian, đợi chị mất rồi mới đến với anh để không cảm thấy có lỗi? Trong tôi rối bời với biết bao câu hỏi. Tôi nên làm sao cho phải đây?
Theo Afamily
Không "chiều" chồng, tôi bị đổ tội đã "dâng hết cho bồ" Em cứ nghĩ anh ấy do quá yêu em mà cư xử khắc nghiệt như vậy để răn đe em ngay từ đầu, vì dẫu sao anh ấy cũng đã một lần li hôn, chắc anh ấy sợ gặp phải cảnh đó một lần nữa. Ảnh minh họa: Internet Đọc hết những lời tâm sự của em trong câu chuyện, chị ủng hộ...