Người nước ngoài làm hướng dẫn viên chui ở Việt Nam
Để người nước ngoài làm HDV có thể gây hậu họa lâu dài. Họ có thể đem nhiều trò vui sai lệch ra làm cho khách hài lòng, thậm chí bóp méo văn hóa, lịch sử, phong tục để thu hút sự chú ý của du khách.
Hướng dẫn viên ngoại (đội nón bảo hiểm) đang hướng dẫn đoàn khách nước ngoài ở đường Lê Duẩn, TP.HCM
Nội làm bình phong cho ngoại
Cơ quan quản lý không thể kiểm soát được HDV ngoại truyền đạt những gì cho du khách. Có thể họ sẽ gây hiểu lầm cho du khách nước ngoài về văn hóa, lịch sử, phong tục của Việt Nam.
Sáng ngày 19/6, trong sân Bảo tàng Chứng tích chiến tranh, một đoàn khách nước ngoài hơn 40 người đứng vây quanh chăm chú lắng nghe một người đàn ông “tóc vàng mắt xanh” thuyết minh bằng tiếng Anh. Đi kèm với HDV ngoại còn có một thanh niên Việt nam mặc áo xanh, là HDV người Việt đóng vai trò “bình phong” cho HDV ngoại, sẽ trình thẻ HDV nếu bị kiểm tra. Phần lớn công việc từ quan trọng nhất là thuyết minh, hướng dẫn đoàn cho tới tìm kiếm phương tiện di chuyển, tập trung đoàn… đều do HDV ngoại đảm trách. Anh này có thể giao tiếp bằng tiếng Việt, thậm chí còn đùa giỡn thân mật với người bán sách dạo trong khuôn viên bảo tàng, chứng tỏ đã nhiều lần đưa khách đến đây.
Trong lúc du khách đang tham quan bảo tàng thì anh ta ra phía ngoài cổng nói chuyện với những người đạp xe xích lô để chuẩn bị đưa khách đến địa điểm tham quan khác. Hơn một giờ sau, anh ta vào bên trong bảo tàng tìm kiếm khách của mình và nhắc họ hết thời gian tham quan. Khách đi bằng xe xích lô, riêng anh ta di chuyển bằng xe ôm.
Điểm đến tiếp theo là nhà thờ Đức Bà. Sau khi ngắm nghía nhà thờ, đoàn khách được HDV ngoại dắt tới Bưu điện thành phố. Tại đây, anh ta giúp đỡ du khách mua hàng rong được bày bán trước cổng bưu điện. Xong, du khách leo lên xích lô đi dọc đường Lê Duẩn về hướng Thảo Cầm Viên (tham quan Bảo tàng Lịch sử). Tới phía đối diện Lãnh sự quán Mỹ, khách được thả xuống xe rồi vây quanh người đàn ông người nước ngoài để nghe hướng dẫn. Người này lôi ra một tập ảnh về con đường này ngày xưa và mải mê chỉ trỏ nói về chúng.
Trước đó, tại Hội An, nơi các hoạt động du lịch được kiểm soát rất chặt chẽ, chúng tôi vẫn bắt gặp HDV ngoại đưa đoàn khách ngoại tham quan các chùa trong phố cổ. HDV này rất thản nhiên hướng dẫn cho khách, xem như ở VN không hề có quy định cấm nào. Quan sát cho thấy, anh ta không mang thẻ HDV.
Các HDV chuyên nghiệp người Việt ở TP.HCM không lạ lẫm gì những HDV ngoại đang hành nghề ở VN. “Có rất nhiều HDV ngoại. Nhiều nhất là HDV người Hàn Quốc. Ở các tỉnh phía bắc, còn có cả người Trung Quốc. Đến vịnh Hạ Long hay các điểm tham quan ở Hà Nội, thế nào cũng gặp. Ở nhà ga quốc tế sân bay Tân Sơn Nhất, có thể nhìn thấy nhiều người nước ngoài cầm bảng đón khách”, một nữ HDV người Việt khẳng định. Anh Huy, HDV của một công ty du lịch lớn ở TP.HCM cho hay, nhiều người nước ngoài đến Việt Nam sinh sống đã chọn nghề HDV làm kế sinh nhai.
Video đang HOT
Du lịch VN dễ mang tiếng xấu
Nước ngoài bao trọn gói Theo một vị nguyên là phó tổng cục trưởng Tổng cục Du lịch, những năm gần đây, nhiều công ty du lịch nước ngoài đưa khách vào Việt Nam làm hết mọi việc, chỉ chừa lại mỗi khâu hướng dẫn cho đối tác Việt Nam. Nhưng giờ họ làm luôn việc này, dù pháp luật nghiêm cấm. Đó là do quản lý lỏng lẻo và có sự tiếp tay của các công ty du lịch Việt Nam khi cử HDV làm “sitting guide” (ngồi không) canh chừng cho HDV ngoại.
Hiện nay có hai kiểu HDV ngoại tồn tại ở Việt Nam, thứ nhất là HDV được các công ty du lịch nước ngoài thuê để dẫn đoàn, bên cạnh có HDV người Việt đi kèm. Thứ hai là các HDV ngoại trước đây làm trưởng đoàn đưa khách từ nước ngoài vào Việt Nam, sau một thời gian quen đường đi nước bước đã ở lại Việt Nam tự tổ chức tour. Đối tượng thứ hai này tổ chức tour khép kín, tự móc nối khách ở bên ngoài, đặt phòng, ăn uống… mà không thông qua công ty.
Như vậy chúng ta sẽ bị thiệt hại do họ không đóng thuế, dẫn tới môi trường kinh doanh du lịch trở nên hỗn loạn. Các công ty du lịch Hàn Quốc cũng tổ chức tour khép kín, HDV là người Hàn Quốc và cuối cùng phần lớn doanh thu quay về lại Hàn Quốc.
Những năm trước đây, khách Hàn Quốc vào VN thông qua các công ty Việt Nam. Nhưng sau này không còn mấy người Hàn Quốc đi tour công ty Việt Nam do các công ty VN không thể cạnh tranh về giá với công ty Hàn Quốc. Các công ty này lấy khách từ gốc và tổ chức tour khép kín nên giá tour bao giờ cũng rẻ hơn công ty du lịch Việt Nam.
Một nguy hiểm nữa là cơ quan quản lý không thể kiểm soát được HDV ngoại truyền đạt những gì cho du khách. Có thể họ sẽ gây hiểu lầm cho du khách nước ngoài về văn hóa, lịch sử, phong tục của Việt Nam. Các HDV ngoại làm việc không lương và họ thu nhập từ tiền “típ” của khách hoặc hoa hồng từ mua sắm. Do đó, khách rất dễ bị đưa vào những cửa hàng chặt chém và du lịch Việt Nam sẽ chịu tiếng xấu vì tất cả những rủi ro mà HDV ngoại mang lại.
Bà Huỳnh Ngọc Vân, Giám đốc Bảo tàng Chứng tích chiến tranh, bức xúc: “Điều mà chúng tôi lo lắng nhất là không thể biết được HDV ngoại này thuyết minh những gì cho du khách. Chắc chắn họ không thể giới thiệu với du khách về đất nước và con người Việt nam tốt như người Việt Nam”.
Theo luật Du lịch, người được cấp thẻ HDV quốc tế phải hội đủ nhiều điều kiện, trong đó buộc phải có quốc tịch Việt Nam, thường trú tại Việt Nam. Ông Nguyễn Trí Dũng, một HDV tiếng Anh kỳ cựu ở TP.HCM, cho hay các nước trong khu vực cũng không cho phép người nước ngoài làm HDV. Để người nước ngoài làm HDV có thể gây hậu họa lâu dài. Họ có thể đem nhiều trò vui sai lệch ra làm cho khách hài lòng, thậm chí bóp méo văn hóa, lịch sử, phong tục để thu hút sự chú ý của du khách. Ngay cả HDV người Việt, học văn hóa, lịch sử Việt Nam từ nhỏ, mà khi vào nghề còn phải trau dồi kiến thức liên tục để có thể thuyết minh. Sự việc đã sai thì bằng mọi cách phải chấm dứt.
Theo Thanh Niên
Gã hướng dẫn viên đốn mạt chuyên lừa bán thiếu nữ vào động mại dâm
Tuy chỉ học hết lớp 6 nhưng gã trai đốn mạt này lại có mác ngoài rất oách: Hướng dẫn viên du lịch. Có điều, thay vì tu chí làm ăn với nghề nghiệp không đến nỗi nào này, hắn lại muốn giàu nhanh bằng cách... lừa bán các thiếu nữ vào động mại dâm ở nước ngoài!
Gã hướng dẫn viên du lịch đốn mạt
Theo hồ sơ vụ án, trước khi bị bắt Nguyễn Hoài Thanh (còn có tên gọi khác là Thông, SN 1981) sinh trưởng trong một gia đình có 4 anh chị em ở ấp Hưng Thành Đông, xã Long Hưng B, huyện Lấp Vò, tỉnh Đồng Tháp. Mặc dù trình độ học vấn chỉ có lớp 6 nhưng sau này Thanh lại kiếm được một việc làm khá "hot": Hướng dẫn viên du lịch tại TP.Phan Thiết, tỉnh Bình Thuận.
Ảnh minh họa: Cuộc đời nhiều thiếu nữ đã bị tên Thanh nhấn xuống đáy bùn.
Tại Phan Thiết, Thanh quen một người tên Hùng (chưa rõ lai lịch cụ thể) và được Hùng dẫn về quê vợ Hùng ở xã Hữu Bàng, huyện Kiến Thụy, TP.Hải Phòng chơi. Tại Hải Phòng, Hùng giới thiệu cho Thanh một thiếu nữ tên Mây. Ngày 13/2/2009, Mây gọi điện cho Thanh nói có người em tên Ngô Văn Dương (SN 1981, ở thôn Kim Đới, xã Hữu Bàng) đang vào TP.Hồ Chí Minh tìm việc. Mây nhờ Thanh giúp đỡ Dương và Thanh nhận lời.
Khi gặp nhau ở Phan Thiết, Dương khoe với Thanh rằng Dương có người chị gái đang làm nhà hàng ở Hồng Kông, cần tuyển nữ nhân viên, lương tháng 15 triệu đồng. Dương nhờ Thanh tìm người với thù lao 2 triệu đồng/người.
Thanh đem chuyện này nói với người quen là chị Võ Thị M.T. (quê Hậu Giang, đang làm việc tại Phan Thiết). Chị T. đồng ý "đi làm nhà hàng ở Hồng Kông" và còn rủ thêm hai người bạn là Nguyễn Thị K.Ng. và Nguyễn Thị N. cùng đi.
Ngày 16/2/2009, Thanh và Dương đón xe khách đưa 3 cô gái ra thị xã Móng Cái (tỉnh Quảng Ninh), sau đó đi đò sang Trung Quốc, đến nhà người chị họ của Dương nghỉ một đêm. Trên đường đi, Thanh "mượn" 700.000 đồng của chị T., lấy của chị T. và chị N. mỗi người một chiếc điện thoại di động. Chị Ng cũng bị Dương "mượn" một điện thoại, một dây chuyền vàng, một đôi bông tai vàng, một nhẫn vàng và 1.550.000 đồng tiền mặt.
Sáng 17/2/2009, Thanh và Dương đã bán chị T. cho một người phụ nữ tên Thanh với giá 7.500 nhân dân tệ; bán chị Ng. và N. cho một người phụ nữ Trung Quốc với giá 7.000 nhân dân tệ/người. Xong việc, Thanh được Dương trả tiền công 5 triệu đồng rồi quay về nước. Còn 3 cô gái trẻ thì bị bán vào các động mại dâm, mỗi ngày bị buộc phải tiếp từ 2 đến 9 khách làng chơi.
"Quen mui thấy mùi ăn mãi", ngày 25/2/2009 Thanh đến nhà chị Nguyễn Thị Bế (tên gọi khác là Hằng, ở phường 11, quận 6, TP.Hồ Chí Minh), nhờ chị Bế tuyển nhân viên đi làm cho nhà hàng bên Trung Quốc. Thanh hứa trả chị Bế tiền môi giới 3 triệu đồng/người.
Tin lời Thanh, chị Bế tìm được 4 cô gái gồm: Lê Thị Thu L. (SN 1990), Huỳnh Thị K.X. (SN 1991), Lê Thị L. (SN 1972, mẹ của K.X, đều ở tỉnh Đồng Tháp) và Lin Đa (chưa rõ lai lịch cụ thể).
Ngày 26/2/2009, Thanh mua vé máy bay bằng tiền của chị Bế cho 6 người cùng đi Hà Nội. 21h cùng ngày, Thanh thuê phòng nghỉ tại Hà Nội. Sáng hôm sau, tất cả cùng đi xe khách ra thị xã Móng Cái, thuê khách sạn nghỉ lại một đêm.
Sáng 28/2/2009, Dương dẫn chị Thu L. và Lin Đa sang Trung Quốc trước, hẹn sẽ quay về đón những người còn lại. Chờ đến 3 ngày sau mà không thấy Dương quay lại nên Thanh, chị Bế cùng với mẹ con chị Lê Thị L. quay về quê.
Nghị lực của các cô gái trẻ nơi đất khách quê người
Về phần các nạn nhân bị Thanh lừa bán vào các động mai dâm nơi đất khách, các cô gái này bị tịch thu hết giấy tờ tùy thân và tiền bạc. Hàng ngày, họ bị đám "cô hồn" giam lỏng trong các nhà chứa, không được ra ngoài, không được sử dụng điện thoại.
Sau 70 ngày nhẫn nhục nuốt nước mắt hầu hạ khách làng chơi, ngày 28/4/2009, lợi dụng sơ hở của chủ chứa tên Thanh, chị Võ Thị M.T. đã lén gọi điện thoại về nhà cầu cứu gia đình. Nhận được tin báo, người chú ruột của chị T. đã đến Công an tỉnh Hậu Giang trình báo sự việc.
Ngày 21/5/2009, Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội Công an tỉnh Hậu Giang kết hợp với lực lượng chức năng của Bộ Công an, Công an tỉnh Quảng Ninh và Công an Trung Quốc ập vào ổ chứa của mụ Thanh giải thoát chị T. trở về địa phương.
Hai nạn nhân khác là chị Lê Thị Thu L. và chị Nguyễn Thị N. đều bị bán vào một động mại dâm. Hai cô gái này đã bảo bọc, giúp đỡ nhau trong những ngày tháng hoạn nạn. Ngày 20/6/2009, họ may mắn được một người đàn ông Trung Quốc tốt bụng giúp đỡ trốn về Việt Nam.
Riêng chị Ng và Lin Đa thì bi thảm hơn nhiều. Phải mất hơn một năm sau ngày bị bán, ngày 8/5/2010, chị Ng. mới trốn được về quê nhà. Riêng cô gái có tên gọi Lin Đa hiện vẫn chưa xác định được tung tích.
Trả giá
Nhận được đơn tố cáo của các nạn nhân, sau khi xác minh, thu thập và củng cố chứng cứ, ngày 20/11/2009, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Hậu Giang đã bắt giữ tên Nguyễn Hoài Thanh. Còn đối tượng Ngô Văn Dương mới đây cũng bị công an bắt giữ theo lệnh truy nã.
Về phần chị Bế, do không biết ý đồ, động cơ và mục đích thực sự của những kẻ buôn người nên chị này không bị truy cứu trách nhiệm hình sự.
Sáng 9/2/2012 vừa qua, TAND tỉnh Hậu Giang đã đưa vụ án ra xét xử sơ thẩm. Qua xem xét tính chất, mức độ phạm tội của các bị cáo, Tòa đã tuyên phạt Thanh và Dương mỗi người 10 năm tù cùng về tội "Mua bán phụ nữ", đồng thời buộc các bị cáo phải liên đới bồi thường cho người bị hại theo yêu cầu.
Theo PLVN
Bất hợp lý đào tạo hướng dẫn viên Có những bất hợp lý về việc cấp thẻ và công nhận sự chuyên nghiệp của một hướng dẫn viên (HDV) du lịch. Cần thay đổi quy định về việc cấp thẻ đối với HDV quốc tế - Ảnh: Đào Ngọc Thạch Học 3 tháng trở thành HDV Theo Thông tư 89/2008 của Bộ Văn hóa - Thể thao - Du lịch, những...