Người đàn ông “hạnh phúc” và 2 kết quả ADN của 2 cậu quý tử
Tôi nghĩ tốt nhất bây giờ anh nên chủ động đưa kết quả xét nghiệm ADN của hai bé cho hai người phụ nữ, một là vợ, một là bồ trẻ của anh để họ cùng biết là anh đã rõ ngọn ngành.
Ảnh minh hoạ: Internet
Sau những diễn biến của câu chuyện “Chết điếng khi biết mình “đổ vỏ” cho cả bồ lẫn… vợ”, tôi nghĩ dù có an ủi, chia sẻ cách nào với anh thì cuối cùng sự thật đắng cay này anh cũng đành phải gánh chịu một mình. Tôi nghĩ tốt nhất bây giờ anh nên chủ động đưa kết quả xét nghiệm ADN của hai bé cho hai người phụ nữ, một là vợ, một là bồ trẻ của anh để họ cùng biết là anh đã rõ ngọn ngành.
Làm như vậy để đỡ phải nghe hai mối tình của anh tiếp tục lừa đảo, tiếp tục “cắm sừng” anh nữa! Lỗi của anh đúng là anh đáng bị dư luận lên án và lương tâm cắn rứt, nhưng thôi chuyện đã lỡ rồi, có đau khổ, có đắng cay anh mới có cơ hội để hiểu hai người ” thương yêu” đã đi qua đời mình trớ trêu như vậy. Kết quả cả hai con trai đều không phải con anh, có nghĩa là anh không cần tiếp tục đóng vai trò người đàn ông của hai phụ nữ kia, cũng như không cần có trách nhiệm nuôi dạy hai đứa bé của họ!
Video đang HOT
Anh cứ mạnh dạn nói lời chia tay với cô bồ trẻ và ra toà li hôn vợ mà không cần sợ người đời cười chê. Chỉ mong rằng qua chuyện buồn này anh nên rút cho mình bài học nếu còn muốn tìm cho mình một mái ấm. Hãy tìm hiểu cho kĩ để không phải nuôi con tu hú khi quyết định lấy vợ cũng như giữ chung thuỷ đừng quan hệ ngoài luồng thì sẽ tránh được cảnh “đổ vỏ” cho kẻ khác anh nhé.
Chúc anh sớm ổn định cuộc sống sau khi giải quyết êm thấm chuyện riêng tư của mình.
Theo Tienphong
Thương một người đàn bà đã từng đổ vỡ như em, liệu anh có dám?
Nhưng nếu có thể, hãy ở lại dài lâu bên em. Đàn bà như em rồi sẽ chẳng thể đứng dậy nổi nếu có thêm bất kì tổn thương nào khác, liệu có được không hả anh?
Em không ngại khi thẳng thắn nói với anh rằng em đã từng trải qua những đổ vỡ và cả mất mát. Em cũng không sợ sệt khi để anh biết rằng người đàn bà như em đầy rẫy tổn thương và đã chẳng còn nguyên vẹn. Em muốn anh hiểu rằng kẻ đã từng trải qua nỗi đau như em đã không còn hồ hởi với hy vọng hay yêu thương nữa. Thương một người đàn bà đã từng đổ vỡ như em, liệu anh có dám?
Anh luôn bảo em sao có thể nghĩ xấu về đàn ông như thế? Thật ra, em không nghĩ xấu về đàn ông, mà là em sợ họ, em sợ họ lại không nề hà mà tổn thương em. Chẳng có ai muốn bản thân luôn nhìn cuộc sống một cách tiêu cực cả. Ai cũng đã từng là kẻ ngây ngô và đầy tin yêu trước khi bước qua những đau lòng của cuộc đời. Đàn bà từng tổn thương như em cũng như thế.
Ảnh: Internet
Em đã dành cả thanh xuân để yêu và hy sinh cho một người. Cũng đã từng tin và yêu đến cháy lòng, cho đi không biết mệt nghỉ. Nhưng đến cuối cùng, điều em được lại là bội bạc, là vứt bỏ không thương tiếc. Thứ tha rồi lại bao dung, hy vọng và cả mong mỏi không dứt. Em cũng đã từng tin vào những điều tốt đẹp như thế. Vậy mà đến cuối cùng, họ vẫn một mực ra đi, bỏ đi hết thảy những ân tình một thời. Đau thương đến tận cùng luôn có thể khiến con người ta thay đổi đến đáng sợ. Đàn bà cũng sẽ như thế. Từng đầy mong ước hạnh phúc cũng có lúc cạn kiệt niềm tin, hao gầy yêu thương. Một người đàn bà như thế này, liệu anh có sợ?
Em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ lại yêu lần nữa. Em quá quen với việc từ chối một ai đó đang cố bước đến gần em. Ngay cả việc để họ có thể hiểu hơn về em, em cũng không muốn. Tổn thương khiến con người ta sợ những bắt đầu. Cho đến ngày em gặp anh. Chưa khi nào em có suy nghĩ anh muốn ở bên cạnh em cả. Anh vẫn luôn đứng từ rất xa, luôn tạo một khoảng cách đủ để em thấy an toàn. Không vồ vập, không vội vã, cũng chả có bất kì gợi ý gì cùng em. Em đã từng nghĩ cứ thế này cũng thật tốt. Nhưng một năm, rồi lại năm năm dài, lần đầu tiên, em muốn chạy về phía một người. Anh kiên trì và bền bỉ đứng ở nơi đó có phải chỉ mong sẽ có một ngày thế này? Nhưng liệu anh có đủ kiên nhẫn để nắm tay em đi tiếp những con đường cam go phía trước, không bội bạc, không dối lừa?
Ảnh: Internet
Anh biết không, em thường không kể anh nghe về quá khứ của chính em. Đã có lúc em muốn chôn vùi chính mình của những năm tháng ấy. Cũng không ít lần em luôn dày vò mình bởi những vết nhơ không bao giờ có thể phai mờ ấy. Như thể em muốn chối bỏ chính mình của quá khứ đã qua. Tất thảy đều là vì em muốn mình có thể tốt đẹp hơn đôi chút khi đứng cạnh anh. Vì anh là điều tốt đẹp sau cùng em có thể gặp được. Nhưng đến một ngày, em hiểu rằng em không thể chối bỏ chính mình thêm được nữa, em vẫn chỉ là em, mình đầy thương tích mà thôi. Có thể sẽ chẳng còn xứng đáng với anh, nhưng đó vẫn luôn là em. Liệu anh có đủ dũng khí bên một người như em, không hối tiếc, không hoài nghi?
Em luôn biết chẳng có điều gì là dễ dàng có được trên đời này cả. Mọi thứ đều có cái giá của nó, hạnh phúc cũng như thế. Em đã trải qua đủ đắng cay để hiểu hạnh phúc có một cái giá đắt như thế nào. Đó là khi có thể nắm lấy tay anh, và hiểu rằng những đau lòng đã qua đều thật xứng đáng. Em luôn muốn cảm ơn anh cuối cùng cũng đã đến. Biết ơn rằng anh đã kiên trì để phá vỡ bức tường thành vững chắc trong em. Nhưng nếu có thể, hãy ở lại dài lâu bên em. Đàn bà như em rồi sẽ chẳng thể đứng dậy nổi nếu có thêm bất kì tổn thương nào khác, liệu có được không hả anh?
Theo Phununews
Một thanh xuân không trọn vẹn mang tên 'anh' Em phải làm sao đây khi con tim em dần trở nên yếu đuối, tâm hồn em bỗng chốc chằng chịt những tổn thương? Phải làm sao khi những đêm dài thức trắng. em nhói đau vì nhìn đâu cũng thấy cô đơn? Anh.! Dường như mọi thứ trật khỏi quỹ đạo của nó rồi anh ạ, em chẳng thể kiểm soát nổi...