Nghịch lý chiến tranh Việt Nam: Mỹ hối hận vì có tên lửa hiện đại
Không quân Mỹ đã phải hối hận vì tưởng có tên lửa hiện đại thì có thể không cần đến những chiếc súng máy lạc hậu nên không trang bị chúng cho các máy bay.
Lực lượng không quân của Mỹ bước vào bầu trời Việt Nam với suy nghĩ rằng những trận đánh theo kiểu cận chiến đã kết thúc. Cuộc đấu trên bầu trời hiện tại là của những tên lửa hàng không được hiện đại. Chính vì vậy, cả máy bay của không quân lẫn hải quân Mỹ đều không được thiết kế để cận chiến trên không.
Những chiếc F-4 được thiết kế theo đúng nghĩa là 1 dàn phóng tên lửa công nghệ cao biết bay. Mỗi chiếc F-4 thường mang 4 AIM-9 và 4 AIM-7, sau này có giai đoạn tên lửa AIM-9 được thay bằng các tên lửa AIM-4.
Nói rằng F-4 có lợi thế khi phóng tên lửa từ tầm xa không có nghĩa là tên lửa hoạt động tốt. Những tên lửa AIM-7E có radar dẫn đường bán chủ động được F-4 mang theo có hiệu quả rất thấp. Trong 224 quả bắn từ đầu cuộc chiến năm 65 cho đến tháng 3 năm 1968, chỉ có 20 quả trúng mục tiêu, tức 8.9%. Hiệu quả thấp như vậy là do radar của máy bay không thể chỉ dẫn cho tên lửa liên tục vì bản thân máy bay phải cơ động liên tục để tránh MiG và pháo cao xạ cùng tên lửa phòng không các kiểu.
Máy bay F-4 của Mỹ và các vũ khí
Không quân Mỹ khá đau đầu khi loại tên lửa thế hệ đầu AIM-4 Falcon cũng còn trúng mục tiêu 4 quả trong số 43 quả bắn đi, tức 10.7%. Tên lửa AIM-9B cũng chẳng khá khẩm gì hơn, trong số 175 quả phóng đi chỉ 25 quả trúng mục tiêu, tức 16%.
Hiệu quả quá thấp của những loại tên lửa này có chung từ một lí do: chúng không được thiết kế để hạ các máy bay chiến đấu có tính cơ động cao và áp dụng chiến thuật bí mật, bất ngờ áp sát và tận dụng ưu thế cận chiến như MiG.
Tên lửa không đối không tầm nhiệt AIM-4
Tên lửa không đối không tầm nhiệt AIM-7E
Tên lửa không đối không tầm nhiệt AIM-9B
Ví dụ: Tên lửa tầm nhiệt AIM-4D có hệ thống làm mát đầu dò bằng dung dịch nitơ lỏng nhằm tăng độ nhạy. Tuy nhiên, hệ thống làm mát chỉ hoạt động trong thời gian 2 phút, do đó sau khi kích hoạt tên lửa AIM-4D phải được bắn trong vòng 2 phút nếu không nó sẽ trở nên vô dụng.
Video đang HOT
Phi công F-4D sẽ có 2 lựa chọn: kích hoạt tên lửa khi bắt đầu trận đánh và hy vọng sẽ có cơ hội sử dụng nó trong vòng 2 phút sau; hoặc chờ và nhớ kích hoạt nó sau khi trận đánh bắt đầu và có mục tiêu. Trong những trận đánh cận chiến cơ hội khai hỏa trôi qua rất nhanh, sự hạn chế này làm lỡ mất thời cơ.
Vẫn còn những vấn đề khác: tên lửa AIM-4D được tuyên bố có tầm bắn tối thiểu rất thấp, 750 m, nhưng thử nghiệm ở cự ly gần nhất thành công là 1500 m. Tên lửa AIM-9B có tầm bắn tối thiểu thấp nhất cũng tới 600 m. Ngoài ra, có rất nhiều công tắc liên quan đến khai hỏa và trình tự này khá phức tạp.
Súng máy 23 mm trên máy bay MiG-21
Dù có động cơ mạnh và khi tải nhẹ, nhưng độ linh động của F-4 chỉ tương đương với MiG-21 và kém hơn MiG-17. Trong một bản báo cáo được giải mật của không quân Mỹ, trong đó so sánh khả năng của F-4C và MiG-21, các chuyên gia quân sự đã viết rằng: “F-4C chỉ chiếm được lợi thế khi tấn công ở tầm xa (dùng tên lửa có dẫn đường) và là người bắn trước”. Nói cách khác, nếu F-4 bị MiG kéo vào cận chiến, có nhiều khả năng F-4 sẽ là kẻ bị hạ.
Phiên bản đầu tiên của F-4 không được gắn súng máy để tự vệ. Vấn đề thiếu súng máy trở nên trầm trọng khi tên lửa AIM-9B có tầm bắn tối thiểu là 600m. Vậy nên F-4 có ở ngay sau bên cạnh MiG nhưng khoảng cách ngắn hơn 600m thì F-4 chỉ có thể… nhìn. Điều này tạo nên một nghịch lý cười ra nước mắt, những chiếc F-105 mà đáng lẽ ra F-4 có nhiệm vụ bảo vệ lại phải ứng cứu cho F-4 bằng khẩu súng máy 20mm cổ lổ của mình.
F-4 và súng máy kiểu SUU-16
Mỹ nghĩ ra biện pháp tạm thời là dùng giá treo súng máy kiểu SUU-16 gắn vào giá chính giữa máy bay. Nhưng việc này làm giảm tính cơ động và tăng độ tiêu hao nhiên liệu vì giá và súng máy treo ngoài có độ cản không khí lớn. Vấn đề không chỉ có như vậy, F-4 không được thiết kế để dùng súng máy nên không có có thiết bị ngắm cho súng máy. Thành thử các phi công đành phải bắn “đoán”.
Những chiếc F-4D sau này dùng súng máy kiểu SUU-23 có thiết bị ngắm. Dù chỉ là biện pháp tạm thời, những chiếc máy bay kiểu này cũng hạ được 10 máy bay MiG từ 1965-1968 và đây là một thành công ngoài mong đợi (số liệu Không quân Mỹ cung cấp).
Súng máy kiểu SUU-23 được lắp bên trong máy bay F-4 nhằm giảm lực cản, tăng tính cơ động
Do đó, không quân Mỹ bắt đầu gắn súng máy cho F-4D. Ban đầu số F-4 này được thiết kế để mang 2 thùng dầu phụ – 1 ở cánh ngoài và 1 ở trung tâm. Nếu với mang súng máy ở giá trung tâm có nghĩa là F-4 sẽ không đủ dầu cho tác chiến ở Việt Nam. Mỹ đã giải quyết được bằng cách thay đổi để thùng dầu ở cánh ngoài và súng máy ở giá treo trung tâm. Thay đổi này chi phí thấp và đơn giản nhưng đạt được hiệu quả cao.
Từ đó F-4 được mang thêm súng máy 20 mm, vũ khí tưởng chừng đã thuộc loại vứt đi.
Theo NTD
Cuộc đua chế tạo vũ khí siêu vượt âm
Các cường quốc quân sự thế giới đang tiến hành chạy đua chế tạo vũ khí siêu vượt âm. Đây là loại vũ khí có tốc độ triển khai khủng khiếp và gần như không thể bị đánh chặn ở thời điểm hiện tại.
Mỹ: "Cánh én nhỏ" báo hiệu kỷ nguyên mới
Đầu tháng 5/2013, Mỹ đã thử thành công phương tiện bay X-51A đánh dấu bước tiến mới trong quá trình chinh phục tốc độ của vũ khí hàng không của nước này.
Trong quá trình bay kéo dài 6 phút, X-51A Waverider đã đạt tốc độ 5,1M (6.100 km/h). Tên lửa đã tự hủy sau khi bay được 426 km. Đây là chuyến bay dài nhất trong số các chuyến bay đã tiến hành trước đây và dài nhất trong lịch sử tên lửa siêu vượt âm. Giới quân sự Mỹ đánh giá vụ thử nghiệm "thành công hoàn toàn".
Phương tiện bay siêu vượt âm X-51A
-51 với khung thân làm bằng hợp kim titan và hợp kim nhôm (phần chót mũi làm bằng volfram), được phủ một lớp chống nhiệt tan mòn. Phương tiện bay này có trọng lượng phóng 1.100 kg, trọng lượng phần chiến đấu 110 kg, tầm bắn đến 1.200 km, tốc độ bay tối đa trên 2.400m/giây ở độ cao 27-30 km.
X-51A được thiết kế để bay với tốc độ Mach 6 hoặc hơn, gấp 6 lần tốc độ âm thanh và đủ nhanh để có thể bay từ New York sang London trong chưa đầy 1 giờ đồng hồ. Dự kiến, tên lửa -51 có thể được nhận vào trang bị sau năm 2015.
Giới chức quân sự Mỹ hy vọng có thể phát triển tên lửa hành trình tốc độ cao dựa trên chương trình này. Nếu thành công, phương tiện quân sự đạt được tốc độ siêu vượt âm sẽ trở thành vũ khí bất khả xâm phạm. Hiện nay, hầu như chưa có hệ thống vũ khí đánh chặn nào có thể ngăn cản các đòn tấn công bằng vũ khí siêu vượt âm.
Thành công của vụ thử X-51A vừa qua xóa tan đám mây u ám bao trùm lên các lần thất bại trước đây của dự án. Trong 3 vụ thử trước đó, chỉ có vụ thử thứ nhất vào năm 2010 là "thành công 95%" khi tên lửa duy trì được tốc độ Mach 5 trong vòng 3 phút, nhưng trong khi bay đã phát hiện sự không ổn định của tên lửa.
So sánh tốc độ X-51A với máy bay Boeing 747 và máy bay siêu âm Concorde
Năm 2004, một phương tiện bay có tên X-43 của NASA đã đạt tốc độ Mach 9,6. Tuy nhiên, X-43 chỉ bay được vài giây.
Không chỉ vậy, thành công của X-51A còn đưa tới hy vọng cho các dự án vũ khí thuộc khái niệm "đòn tấn công nhanh toàn cầu" của Mỹ gồm vũ khí siêu thanh tiên tiến (Advanced Hypersonic Weapon - AHW), Falcon HTV-2 (Hypersonic Test Vehicle) ... Thậm chí, HTV-2 được thiết kế để đạt tốc độ siêu kinh khủng Mach 20. Các dự án này cũng trải qua một quá trình nghiên cứu, thử nghiệm với nhiều thất bại hơn thành công.
Tuy nhiên, nếu được đưa vào thực tế, các vũ khí này sẽ hết sức nguy hiểm, vì người Mỹ có thể triển khai đòn tấn công nhanh cấp chiến lược và chiến thuật ở bất kỳ nơi nào trên trái đất trong vòng chưa đến một giờ. Ví dụ như, hành động đáp trả một vụ tấn công như vụ tấn công khủng bố ngày 11.9.2001 hay tiêu diệt trùm khủng bố Osama bin Laden sẽ trở nên cực kỳ đơn giản và nhanh chóng.
Hình ảnh đồ họa của HTV-2 khi tách ra khỏi phương tiện mang
Nếu như, các tên lửa đạn đạo bị đối phương theo dõi một cách chặt chẽ từ khi phóng trên mặt đất tới lúc bay lên khí quyển (có thể bị đánh chặn) trước khi ra đòn tấn công, thì các phương tiện bay tốc độ siêu vượt âm có thể ung dung trực chiến từ trên không rất lâu và sẵn sàng thực hiện mệnh lệnh tấn công một cách nhanh chóng. Do đó, sức mạnh răn đe sẽ to lớn hơn.
Châu Âu và tham vọng vũ khí siêu vượt âm
Tuy nhiên, nói như trên không phải chỉ có Nga và Mỹ là hai "vận động viên" trong cuộc đua làm chủ công nghệ chế tạo phương tiện siêu vượt âm. Với nền tảng kinh tế và khoa học công nghệ đáng kể, các quốc gia châu Âu cũng bắt tay nghiên cứu lĩnh vực này. Bằng chứng là phương tiện bay siêu vượt âm LEA đang được Tập đoàn quốc phòng MBDA (châu Âu) và Cơ quan nghiên cứu Onera (Pháp) phát triển.
Các thử nghiệm đầu tiên đối với khung thân LEA tiến hành ở Pháp đã hoàn tất trước tháng 10.2012. Các thử nghiệm trong ống thổi khí động ở thành phố Modane (Pháp) cho thấy, LEA đã sẵn sàng cho chuyến bay đầu tiên ở tốc độ Mach 6.
LEA có chiều dài 4,2m, trọng lượng gần 5,6 tấn. Nó sẽ lắp thêm tầng khởi tốc được chế tạo dựa trên tên lửa chống hạm Kh-22 của Nga (chiều dài LEA tăng lên 12m).
Khi thử nghiệm, phương tiện mang LEA (dự kiến là máy bay Tu-22M3 của Nga) sẽ bay ở tốc độ Mach 1,7 và thả LEA ở trần bay 13.000m. Bước đầu, tầng khởi tốc kích hoạt và nhanh chóng đưa LEA lên tốc độ Mach 4. Trong vòng 20-30 giây, động cơ phản lực - không khí dòng thẳng của LEA đưa nó đạt tốc độ Mach 8. Nếu tốt đẹp, LEA sẽ bay 40km ở chế độ tự hoạt cho đến khi hết nhiên liệu.
Theo 24h
SU-30MK2 bay đêm trên bầu trời phương Nam Với đặc thù của bay đêm bên cạnh những đòi hỏi về trình độ của phi công còn phải làm tốt công tác hiệp đồng giữa các lực lượng chỉ huy, thông tin, kỹ thuật,... dưới mặt đất. Là một trong những đơn vị được trang bị máy bay Su-30MK2 hiện đại của quân đội ta, trong nhiều năm qua, Trung đoàn 935,...