Nghe tiếng mẹ khóc trong điện thoại, tôi gặng hỏi và biết được hành động khó có thể chấp nhận của anh trai chị dâu
Tôi gọi điện cho anh trai và trách anh chị bạc tình, bạc nghĩa. Anh nghe thấy vậy liền lớn tiếng mắng tôi xối xả.
Tôi và chồng là bạn cùng lớp đại học, chúng tôi cảm mến nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi nhanh chóng thành đôi. Sau khi ra trường được hai bên gia đình ủng hộ, chúng tôi quyết định làm đám cưới. Gia đình chồng tôi ở quê, điều kiện kinh tế bình thường nhưng sống cực kỳ tình cảm. Sau cưới, vợ chồng tôi quyết định lên thành phố làm việc, bố mẹ chồng đã dồn hết tiền tiết kiệm đồng thời còn vay mượn thêm để giúp chúng tôi mua một căn hộ chung cư nhỏ với mong ước cho các con an cư lập nghiệp.
Gia đình tôi có phần khó khăn hơn vì bố tôi mất sớm, một mình mẹ phải làm việc nuôi tôi và anh trai hơn tôi 4 tuổi ăn học. Tôi cố gắng học hết đại học, còn anh trai tốt nghiệp cấp 3 xong đã ra ngoài đi làm. Được vài năm, anh trai tôi lấy một cô vợ ở khác tỉnh. Sau cưới về sống chung, chị dâu khiến tôi và mẹ không khỏi “sốc” trước tính cách thật. Khác với vẻ hiền lành ngày mới về, càng ngày chị dâu càng thể hiện rõ tính đanh đá chua ngoa, cách chị nói chuyện cũng rất “chợ búa”.
Dù mẹ đã cao tuổi, nhưng ngày nào cũng phải chăm lo gia đình anh chị từ cơm nước, giặt giũ quần áo đến chăm sóc con cái. Thế nhưng chị dâu không những không biết ơn, mà còn hỗn láo với mẹ chồng. Vì thế mối quan hệ của tôi và mẹ với chị dâu không được tốt. Anh trai tôi lại có phần nhu nhược thường nghe theo lời vợ nên tôi cũng giận, thỉnh thoảng tôi về thăm mẹ chứ cũng không thèm đoái hoài gì đến vợ chồng anh trai.
Video đang HOT
Tôi gọi điện thì thấy mẹ nói chuyện không được vui vẻ như mọi ngày. (Ảnh minh họa)
Khoảng đầu tuần trước mẹ tôi bị tai biến, sức khỏe của mẹ không được tốt nữa và việc đi lại cũng gặp khó khăn, cần phải nhờ đến sự hỗ trợ của người nhà. Từ ngày mẹ xuất viện, tôi vẫn thường gọi điện về hỏi thăm. Nhưng hôm nay, tôi gọi điện thì thấy mẹ nói chuyện không được vui vẻ, tôi gặng hỏi mãi mẹ mới chịu nói thật.
Mẹ nói trong tiếng khóc nghẹn ngào, lúc còn khỏe cố gắng chăm sóc con cháu, cơm nước đầy đủ cho các con đi làm. Tưởng về già sẽ được an nhàn, có chỗ nương tựa. Nào ngờ lúc bị bệnh, con trai nghe lời vợ rồi nói “mẹ là gánh nặng”, muốn gửi mẹ vào viện dưỡng lão. Tôi nghe mẹ nói mà vô cùng tức giận. Không ngờ rằng anh trai tôi lại có thái độ với mẹ như vậy.
Ngay sau đó, tôi gọi điện cho anh trai và trách anh chị bạc tình, bạc nghĩa. Anh nghe thấy vậy liền lớn tiếng mắng tôi xối xả vì là em mà dám trách anh chị. Thái độ của anh khiến tôi rất kinh ngạc.
Mẹ đang bị bệnh, cần con cháu túc trực chăm sóc, thế mà vợ chồng anh tôi không thể làm được. Tại sao có con cái mà mẹ tôi phải vào viện dưỡng lão? Tôi rất lo lắng cho sức khỏe của mẹ, liệu tôi có nên nói chuyện với chồng việc đưa mẹ về nhà chăm sóc không?
Trong đám giỗ bố chồng, chị dâu tuyên bố thẳng một câu khiến cả nhà đứng ngồi không yên
Khi chị dâu nói, anh trai tôi chỉ biết lặng lẽ ngồi bên cạnh, không dám hó hé điều gì.
Trong các anh chị em trong nhà, vợ chồng anh trai tôi là giàu có, khá giả nhất. Chị dâu, tên Bối, làm ở công ty nước ngoài, lương tháng rất cao. Anh tôi làm kế toán trưởng của một công ty xuất khẩu, mức lương cũng ổn định. Vậy nên trong chi tiêu, anh chị rất thoáng, không hề tính toán với người nhà. Mẹ tôi tuy không sống chung với anh chị nhưng vẫn được nhờ vả nhiều. Mỗi lần về quê, chị dâu đều mua nhiều đồ đẹp, đồ ăn ngon về cho bà. Mỗi tháng, cứ đều đặn ngày mùng 5, chị sẽ gửi 10 triệu về cho mẹ chồng tiêu dùng thoải mái.
Sẽ chẳng có gì để nói hay xảy ra mâu thuẫn nếu như chị Bối không phát hiện ra chuyện mẹ tôi dùng tiền chị ấy cho để trả nợ cho em trai út tôi. Em út tôi năm nay 25 tuổi mà không công ăn việc làm ổn định, tiền bạc không có mà còn gây nợ nần khắp nơi. Có lần người ta đến tận nhà đòi hơn 100 triệu tiền nợ, mẹ tôi phải nhờ đến chị Bối trả giúp. Sau lần đó, tưởng rằng em sẽ lo làm ăn, tu chí cải sửa bản tính. Nhưng không, em tôi vẫn tiếp tục chứng cũ, tiếp tục gây ra nhiều khoản nợ nhỏ hơn.
Trong đám giỗ bố, chị dâu tôi tuyên bố cắt tiền viện trợ cho mẹ chồng. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi lại lấy tiền con dâu cho để trả nợ cho con trai. Thậm chí, bà còn lấy lý do đau bệnh để xin tiền chị Bối. Tôi biết chuyện, đã nhắc nhở, khuyên răn mà mẹ vẫn chỉ lắc đầu. Bà nói chẳng lẽ bỏ mặc em út không lo?
Hôm qua là ngày giỗ bố tôi. Chị dâu vẫn là người bỏ tiền ra lo liệu chính. Khi khách mời về hết, chị mới tuyên bố thẳng một câu: "Từ nay về sau, con sẽ không gửi tiền về cho mẹ nữa. Mẹ lừa con hết lần này đến lần khác, con quá phóng khoáng nên bị cả người nhà lợi dụng. Sau này mẹ ở với ai thì người đó lo, đừng gọi điện xin tiền con nữa".
Anh tôi đứng bên cạnh, nghe vợ nói thì vẫn bình tĩnh uống trà. Em tôi lại giãy nãy lên, mắng chị dâu vô phép với mẹ chồng. Tôi bực mình quát cho em ấy mới im lặng. Mẹ tôi chỉ biết lí nhí xin lỗi con dâu và nài nỉ chị Bối đừng cắt khoản tiền viện trợ mỗi tháng; nếu không bà không biết lấy gì để sống qua ngày khi mà con út không công ăn việc làm ổn định. Chị dâu vẫn khẳng định chắc như đinh đóng cột rằng sẽ không chu cấp nữa, em út phải tự kiếm việc làm nuôi mẹ. Tôi có kinh tế khó khăn, nếu hỗ trợ mẹ thì mỗi tháng chỉ tầm 2 triệu thôi chứ không thể cao hơn được. Phải làm sao để chị Bối nguôi giận, tiếp tục chu cấp tiền cho mẹ nữa đây?
Chị dâu nằng nặc đòi ly hôn vì vệt son trên áo chồng, tôi check camera thì lại càng sốc hơn Sau khi khiến mọi thứ rối tinh rối mù lên thì cuối cùng chính chị dâu lại là người xấu hổ. Anh tôi là một người rất yêu thương vợ. Từ lúc cưới nhau anh làm gì cũng nghĩ đến vợ, suốt ngày sợ vợ buồn, vợ khổ, vợ tủi thân nọ kia. Cuộc sống của anh rất đơn giản. Sáng đưa vợ...