Ngày nào tôi cũng bí mật dùng thuốc để “chiều vợ”
Đêm tân hôn, khi vợ đi tắm, tôi đã tranh thủ mở vỉ thuốc ra uống liền lúc hai viên. Sau một thời gian tâm sự nhỏ to với nàng, chúng tôi vào cuộc trong hoan hỉ vì cả hai đều mong đợi và riêng tôi đã có thần dược hỗ trợ.
Tôi với nàng đã có một đêm tân hôn thật ngọt ngào.
26 tuổi, tôi kết hôn với Lan, nàng là con gái bạn thân của bố. Vì là chỗ thâm giao nên chúng tôi không dám ăn cơm trước kẻng. Cả hai cùng phải cố gắng đợi đến ngày thành hôn mới được xúc tiến cảm xúc của mình.
Lan kém tôi hai tuổi, nàng vừa tốt nghiệp đại học, nàng là mẫu con gái nhẹ nhàng và hơi cổ hủ nên chuyện trai gái nàng cũng không thích vượt rào.
Trước khi cưới một tuần, tôi và đám bạn rủ nhau đi nhậu nhẹt, coi như tiệc chia tay đời độc thân của mình. Sau bữa nhậu, chúng tôi hơi phê nên dẫn nhau vào một quán karaoke giải trí.
Hết ca hai, đám bạn khích bác nhau rằng phải đi giải tỏa nỗi buồn đàn ông “đời tự do sắp hết, phải học trước để lấy kinh nghiệm sau này còn chiều vợ”. Đắn đo lúc lâu, tôi gật đầu đồng ý với đám bạn đi tìm của lạ.
Tôi luôn tự hào mình là trai tân xịn với bạn cùng trang lứa vậy mà lần đầu tiên của tôi lại với một cô gái mắt xanh, mỏ đỏ, tóc lò xo. Ban đầu nhìn cô ấy tôi cũng không thích nhưng bạn bè xô đẩy nên tôi gật gù cho qua cửa học hỏi.
Lần đầu tiên của mình, tôi phát hiện mình rất “yếu”. Vừa vào trận tuyến, chưa đầy 3 phút tôi đã “nhả đạn đầu hàng”. Trong khi đám bạn của tôi có hơi mem ngà ngà chúng có thể chiến đấu nửa giờ. Người phụ nữ kia tỏ vẻ thích thú vì ông khách hết tiền sớm.
Video đang HOT
Còn tôi chợt tỉnh nghĩ đến khả năng sinh lý của mình. Ngay hôm sau, tôi đã đến một phòng khám nam khoa để tiêm phòng bệnh xã hội và khám bệnh luôn.
Các bác sĩ làm test thử và phát hiện “cậu nhỏ” của tôi cương cứng được rất ngắn lại ỉu xìu. Sau khi thăm khám về đời sống tình dục, bác sĩ bảo tôi có thể bị rối loạn do tâm lý. Nếu ngày tân hôn, tâm lý tôi ổn định, không dùng rượu nhiều thì mọi thứ vẫn tốt.
Từ sau hôm đó, tôi vẫn ám ảnh chuyện “chưa đến chợ đã hết tiền” của mình. Tôi lên mạng tìm hiểu các câu chuyện về “yêu” cũng như chuyện “yếu” của quý ông.
Tôi lo sợ mình bị vợ chê yếu. Cả hai đều mong đợi đêm tân hôn ngọt ngào, nếu sự việc cứ diễn ra như hôm trước thì tôi rất xấu hổ.
Vừa lo đám cưới, tôi vừa lo cách khắc phục cho mình. Tôi đánh quả liều vào một cửa hàng hỏi mua thuốc hỗ trợ sinh lý.
Đêm tân hôn, khi vợ đi tắm, tôi đã tranh thủ mở vỉ thuốc ra uống liền lúc hai viên. Sau một thời gian tâm sự nhỏ to với nàng, chúng tôi vào cuộc trong hoan hỉ vì cả hai đều mong đợi và riêng tôi đã có thần dược hỗ trợ.
Hôm ấy, tôi và vợ kéo dài cuộc yêu được gần nửa giờ đồng hồ. Cả hai đều tràn trề hạnh phúc. Đến sáng, tôi muốn “chào buổi sáng” với vợ yêu và cậu nhỏ cũng ủng hộ. Tuy nhiên, cuộc yêu lúc này chỉ kéo dài được 3, 4 phút. Xấu hổ với vợ, tôi gãi đầu có thể do mệt mỏi từ hôm qua.
Từ sau hôm đó, ngày nào tôi cũng bí mật dùng thuốc để chiều vợ. Nếu tôi quên không uống hoặc chưa mua được thuốc thì tôi sẽ từ chối khéo vợ và không dám chạm vào cô ấy.
Gần nửa năm nay, tôi không thoát khỏi được những viên thuốc ấy. Mặc dù tôi biết nó rất hại cho sức khỏe nhưng thiếu nó tôi không còn tự tin về bản lĩnh đàn ông. Tôi còn rất trẻ, nếu vợ phát hiện ra chồng “có vấn đề” thì lúc đó tôi chỉ còn nước chui xuống đất.
Mấy hôm nay, chỗ ấy của tôi thường hay đau. Tôi cũng lo lắng có thể do thuốc kích dục gây ảnh hưởng ít nhiều nhưng thằng đàn ông đầy tự tin như tôi không dám đến bệnh viện khám.
Tôi không sợ bác sĩ phán tôi bị bệnh này hay bệnh khác nhưng cái “đàn ông” có vấn đề thì tôi lại rất sợ. Tôi phải làm gì bây giờ, có nên chia sẻ nỗi khổ khó nói này cho vợ mình không?
Theo VNE
Người tình vĩnh cửu
Em mong anh trở lại, để em được ngây ngất trong men say tình ái anh trao.
Tình yêu thật ra là thứ gì mà khiến con người ta không làm chủ được cảm xúc, không làm chủ nổi chính mình hả anh? Em nhớ anh, yêu anh biết bao nhiêu sao anh không hiểu và đón nhận tình yêuem trao trọn vẹn để mắt em luôn u buồn lòng em nặng nề, ấm ức lắm anh có biết không?
Dù gia đình em cũng bình thường như bao gia đình khác nhưng em lại thấy bản thân không hề bình thường chút nào bởi em nhận ra rằng em rất là xinh đẹp, khó ai có được vẻ đẹp hiện đại như em. Thế mà anh lại thờ ơ, dửng dưng không cảm xúc. Cho dù trước đó anh đã phải dành rất, rất nhiều cử chỉ yêu thương, quan tâm, chăm sóc khi chưa có được em, để khi ấy em tự hào kiêu hãnh lắm anh có biết không?
Khi chưa có được em đêm đêm anh nhắn tin, gọi điện, lo lắng cho em dường như hơn cả chính bản thân mình. Những dịp đặc biệt anh mua quà là chiếc khăn ấm áp, chiếc vòng tay xinh xắn anh trao... khiến em ngây ngất. Dù giờ này anh đã cách xa em ngàn trùng thì em vẫn nhớ. Em vẫn không thôi nhớ anh da diết, bồi hồi. Con tim em lại rung lên từng nhịp hạnh phúc tựa như anh vẫn ở bên em như ngày xưa... Nhớ mong anh nên em vẫn lưu giữ tất cả mọi kỉ niệm về anh. Mùa đông lạnh em vẫn quàng trên mình chiếc khăn anh tặng, em cảm nhận hơi ấm của khăn thay cho đôi tay anh dịu dàng ấm áp...
Tình yêu anh dành cho em nhẹ nhàng ấm áp và rất đỗi dịu dàng. Anh có tất cả mọi thứ của một người đàn ông thành đạt, ga lăng, giàu có... một lời anh nói ra khiến bao người nể trọng, xung quanh anh bao kẻ cơ hội mong nhận được một nụ cười hào phóng nên anh đã khiến một đứa con gái xinh đẹp "Nghiêng nước, nghiêng thành" như em thật vừa lòng và hãnh diện, sung sướng, tự hào. Nhưng mọi điều không như em mong muốn. Là anh thay đổi hay lòng tham trong em không bờ bến nên không thể giữ nổi anh bên mình? Người tình mà em đã dặn lòng không thể mất. Em từng tin tưởng vào bản thân, tin rằng em xinh đẹp chắc anh không thể nào mà bỏ mặc em để yêu ai khác. Xung quanh anh làm gì có người con gái nào xinh đẹp hơn em chứ? Mọi thứ anh đang có cũng chính là của em thôi.
Tương lai tươi sáng của anh cũng trở nên tăm tối, mịt mù theo giọt nước mắt em rơi (Ảnh minh họa)
Em ghen ghét bất cứ người phụ nữ nào đến gần anh dù họ là chị, em gái, họ hàng hay bạn học. Thậm chí là đồng nghiệp của anh nếu như anh có vẻ quan tâm đến họ, em đều khó chịu. Sự quan tâm ưu ái anh dành cho họ dù họ gặp gỡ anh vì công việc chung hay việc cá nhân nhờ anh giup đỡ thì em đều không được vui vẻ, hài lòng. Em từ hờn dỗi, đến dọa nạt khiến anh không dám làm gì để giúp đỡ họ. Những người đó đã phải nhận thất bại dù họ không có gì thiếu sót, họ không hiểu tại sao họ thất bại khiến em sung sướng phì cười đắc thắng... Ai bảo em là người yêu của anh chứ?
Nhưng em cũng rất lo sợ, sợ đến lúc lỡ em không còn anh nữa. Không còn được nhận từ anh mọi thứ chắc em không thể sống nổi bởi hào quang danh vọng, vật chất... anh san sẻ cho em không còn. Em nghĩ mọi cách để buộc anh phải vào quỹ đạo mà em mong muốn. Anh đã trót yêu em lẽ nào em có thể dễ dàng để cho anh rời xa em được? Suốt 2 năm yêu nhau, em từng nói với anh nhiều lần rằng "Anh đừng trách em nếu như anh hết yêu em!".
Cuối cùng thì em cũng không có cách nào đưa được anh vào cái quỹ đạo mong ước ấy của em dù em đã từng nhắc nhở rằng anh không được làm em thất vọng. Em đã công khai lớn tiếng nói anh không thương tiếc, nhiều lần lên tiếng thật to để giữ anh nhưng em đã thất bại. Tương lai tươi sáng của anh cũng trở nên tăm tối, mịt mù theo giọt nước mắt em rơi. Con đường anh đi em đã can thiệp bằng tất cả những gì mà em có thể...
Anh chọn cách xa em, chọn cách rời xa quê hương ruột thịt, bỏ lại tất cả những đam mê, thành quả cả một thời trai trẻ... một mình làm lại từ đầu nơi đất khách quê người, nơi lạnh giá, tuyết rơi để lại em đau đớn cùng những giọt nước mắt không ngừng rơi trong nỗi nhớ ngẹn ngào.
Noel năm nay khác với 2 năm qua nhiều quá. 2 năm đó em vẫn có anh ở bên, được anh yêu thương che chở... Nhưng sau 2 năm hạnh phúc là một năm đong đầy nỗi buồn đau, sự hụt hẫng, bơ vơ trống trải nơi em. Làm sao em sống nổi khi em đã không còn anh nữa? Thế giới với em giờ đây dường như không tồn tại. Tất cả đã vỡ vụn cùng ngày anh ra phi trường bay sang xứ lạ bỏ lại sau lưng một người con gái mắt buồn không nguôi nuối tiếc...
Anh ơi! Dù vật đổi sao rời em vẫn chưa hết yêu anh, vẫn mong ngày anh quay trở lại để con đường em đi hoa lá lại reo vui, em lại được sống những tháng ngày hạnh phúc, hãnh diện, say sưa ngây ngất trong men tình ái với tấm lòng hào phóng anh trao... Người em yêu nhé!
Tạm biệt anh trong nước mắt, người tình vĩnh cửu của em.
Theo VNE
Vợ sắp cưới có một đời chồng Còn chuyện động trời nào mà tôi chưa biết? Sao em lại xem tôi như một gã khờ thế kia? Ở đời có những chuyện tình cờ có thể làm thay đổi mọi thứ. Nó kỳ lạ đến nỗi đôi khi ta tự hỏi tại sao chuyện đó lại xảy ra với mình mà không phải với người khác, tại sao lại xảy...