Ngày nào máy chồng cũng nhận được tin nhắn khuyến mại 50% từ tổng đài và sự thật…
Khi biết được sự thật toàn thân tôi run lên bần bật. Đây có lẽ là cảm giác đáng sợ nhất mà tôi từng trải qua.
ảnh minh họa
Từ ngày chúng tôi mới cưới nhau, cả khu phố đã trầm trồ khen ngợi hai vợ chồng đẹp đôi lại lễ phép. Sáng nào hai vợ chồng cũng nắm tay nhau đi làm, vì chúng tôi gửi xe cách nhà 1 đoạn nên có 1 quãng đường đi bộ cùng nhau.
Kể từ khi yêu cho đến khi đã có gia đình, suy nghĩ trong tôi đều rất đơn giản. Tôi nghĩ rằng kiếp người này trôi qua nhanh lắm vậy nên hãy trân trọng nhau và sống thật tốt với nhau. Chính vì thế mỗi lúc vợ chồng giận hờn, hoặc có chuyện gì căng thẳng tôi luôn nhường nhịn và sớm lấy lại hòa khí nên dù đã cưới nhau được 8 năm nhưng ít khi chúng tôi giận nhau nổi 1 ngày.
Tôi yêu gia đình và luôn muốn làm những gì tốt đẹp nhất cho chồng cho con mình. Tôi chăm chút cho tổ ấm từng chút một.Tôi luôn nghĩ chồng mình là người có trách nhiệm và biết trân quý giá trị của gia đình nên anh sẽ chẳng bao giờ có suy nghĩ tơ tưởng đến ai đâu. Nhưng có lẽ tôi đã quá chủ quan và tôi tin nhiều người vợ cũng đang chủ quan như mình.
Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi sống chủ yếu dựa trên sự tôn trọng nhau nên khá hạnh phúc. Tôi chẳng bao giờ cầm điện thoại của anh và anh cũng vậy. Nhưng mấy hôm ngồi cạnh chồng tôi cứ thấy thỉnh thoảng có tin nhắn từ 195 gửi đến, tôi cười trêu chồng: “Tổng đài biết anh hay nộp tiền điện thoại hay sao mà mời chào suốt thế”.
Chồng tôi cười đáp lại: “Khách hàng tiềm năm dùng 1 cái sim 15 năm rồi nên nó đặc biệt muốn tri ân đây mà”. Tôi dùng mobi nên cũng không để ý bên đó họ có chương trình khuyến mại thế nào cả nên suốt ngày tỵ nạnh với chồng. 1 hôm đến nhà cô bạn thân chơi, vô tình thấy nó kêu than: “Chờ mãi chưa đến cuối tháng, bọn Viettel dạo này keo kiệt ghê, lâu lâu mới có tý khuyến mãi”.Tôi há hốc mồm:
- Ơ sao lão chồng nhà tao thấy tin nhắn khuyến mãi gửi đến suốt ngày nhỉ?
- Làm gì có đâu, nó toàn mời gọi đăng ký gì gì thôi à, làm gì có cái khuyến mại gì đâu mày.
- Hay anh ấy dùng sim 15 năm nên có chế độ riêng.
Video đang HOT
- Thôi đi má, tao dùng sim này từ thời còn học lớp 10 nhé, chẳng có chế độ gì hết nhá. Mày về kiểm tra lại đi hay đứa nào nó chơi đểu nó gửi tin nhắn rác.
Nghe nó nói thế tôi lại thấy lăn tăn, tôi về mượn điện thoại chồng xem mấy cái ảnh anh chụp cho Tèo – con trai tôi hôm đi công viên. Vô tình nhớ đến vụ tin nhắn 195 cô bạn nói lúc chiều nên tôi mở ra xem. Đọc kỹ thì thấy có đúng 1 nội dung mà ngày khuyến mại lại cách đây mấy tháng, cuối tin nhắn còn có chữ miss you.
Tôi há hốc mồm, nhớ đến mấy vụ lưu tên trá hình, tôi nóng ran mặt mày lật mở danh bạ điện thoại của chồng ra thì… ôi thôi. Dưới cái tên 195 là 1 dòng số khác, khi đó tôi xây xẩm hết mặt mày, không tin nổi chồng lại biết cả mấy thủ đoạn này.
Tôi nhanh chóng lưu lại số đó, để điều tra. Ngày mai tôi nhờ 1 cậu bạn gọi xin địa chỉ để ship quà cho cô ta. Nghe nói đến có người tặng quà cô ta hí hửng đọc ngay địa chỉ. Nắm được địa chỉ rồi, tôi yên chí lên mạng tìm facebook cô ta qua số điện thoại. Nhìn mặt mũi cũng không đến nỗi nào nhưng ăn mặc thì có vẻ lòe loẹt khêu gợi, càng đọc những dòng tâm trạng cô ta viết tôi càng điên sôi máu.
Tôi vẫn cố im lặng án binh bất động, thú thật tôi vẫn chưa thể tin nổi được chuyện chồng mình có người phụ nữ khác bên ngoài. Tôi cố tìm lý do bào chữa cho anh nhưng càng bào chữa nước mắt tôi lại càng tuôn rơi. Thực sự tôi rất sợ, sợ cảm giác mất anh, sợ gia đình mình sẽ tan vỡ. Tôi không tưởng tượng nổi nếu thiếu chồng thì tôi sẽ sống thế nào, nghĩ đến cảnh anh ôm ấp người khác mà không phải là mình thì trái tim tôi như vỡ ra nghìn mảnh. Nhìn vào ảnh của cô gái kia và bờ vai lấp ló quen thuộc của chồng tôi thì toàn thân tôi run lên bần bật. Đây có lẽ là cảm giác đáng sợ nhất mà tôi từng trải qua, đêm đó về nhà nhìn chồng say sưa làm việc trên máy tính,vợ hỏi gì vẫn nhẹ nhàng trả lời mà tim tôi như thắt lại.
- Liệu anh định đóng kịch đến bao giờ hả chồng, anh đã lừa dối em bao lâu rồi.
(Ảnh minh họa)
Đầu tôi vang vọng từng câu hỏi muốn thốt lên nhưng miệng vẫn cố mỉm cười với chồng với con. Tôi bị trầm cảm nửa tháng, tôi buồn và dường như không nuốt nổi thứ gì. Hôm đó mệt quá tôi bảo với chồng em về bên mẹ ít hôm, mẹ tôi có 1 biệt thự ở ngoại ô, ở đó rất thoáng mát. Chồng gật đầu đồng ý, anh bảo chiều chủ nhật anh sẽ lên đón mẹ con tôi. Tôi cười buồn gật đầu đồng ý, tôi biết anh sẽ hẹn hò với cô gái kia.
Nhờ người theo dõi tôi biết được địa điểm họ đến, khi thám tử báo họ bắt đầu vào nhà nghỉ lúc này tôi gục ngã thật sự. Tôi khóc như mưa lấy máy gọi cho chồng thì anh không bắt máy, tôi điên loạn sợ hãi. Tôi nhắn tin cho anh:
- Hôm nay anh lại được 195 khuyến mại 50% à, nếu như anh không ra khỏi chỗ ấy ngay bây giờ thì xem như tình cảm giữa chúng ta sẽ chấm dứt. Em sẽ đưa con đi và biến mất khỏi cuộc đời anh mãi mãi.
5 phút rồi 10 phút tôi chờ đợi trong vô vọng, chồng tôi gọi lại dồn dập anh nói tôi đang ở đâu. Nhưng tôi chỉ nghe rồi dập máy, thám tử báo chồng tôi đã phi ra khỏi nhà nghỉ 1 mình còn cô bồ vẫn trốn ở trên phòng. Tắt nguồn điện thoại tôi khóc ngất lên ngất xuống.
Tối đó chồng hẹn tôi ra ngoài vì sợ bố mẹ và con biết. Chúng tôi về nhà nói chuyện, anh quỳ gối van xin tôi tha thứ. Nhìn người đàn ông mình hết mực yêu đang van xin cái điều kinh tởm ấy tôi đứng trơ ra như khúc gỗ. Vì yêu vì gia đình tôi đã chấp nhận tha thứ cho anh lần này nhưng tôi cũng nói rõ: “Sức chịu đựng của con người có hạn, đừng để phải điên lên, khi đó em không chắc mình sẽ giữ nổi bình tĩnh nữa đâu”.
Tôi bắt chồng gọi cho cô ta trước mặt mình và yêu cầu chấm dứt. Anh ngoan ngoãn làm theo, từ đó chồng tôi không còn đi tiếp khách về quá giờ 9h tối nữa. Anh hạn chế tối đa mọi thứ để về nhà sớm với vợ con. Tôi đau và tổn thương rất nhiều nhưng tôi không chì chiết và nhắc lại chuyện cũ vì làm như vậy chỉ cố đẩy vợ chồng xa nhau hơn mà thôi. Người ta vẫn nói phụ nữ khi còn yêu họ sẽ vẫn còn tha thứ, nhưng xin đàn ông đừng chà đạp lên sự vị tha và lòng bao dung của vợ mình bất cứ 1 lần nào nữa. Vì khi đó tôi tin chắc các anh sẽ đánh mất vợ con và gia đình mãi mãi.
Theo blogtamsu
Chồng gọi điện báo ở lại công ty "tránh bão" nhưng nửa đêm lại nhận được bức ảnh nóng
Nhìn tin nhắn hiển thị trên màn hình điện thoại mà tim tôi đau nhói. Anh nói "tránh bão" ở công ty là như thế nào sao? Chưa bao giờ tôi thấy hận chồng và muốn hóa điên như bây giờ.
Tôi điếng người khi thấy bức ảnh nóng của anh và người phụ nữ trẻ đẹp đang hay say làm chuyện ấy (ảnh minh họa)
Chiều đi làm về tôi vội đến trường đón 2 đứa nhỏ về nhà ngay, mưa bão thế này không biết chồng đã về đến nhà chưa mà giờ hơn 6h tối rồi vẫn chưa thấy về. Sốt ruột không biết chồng thế nào, tôi liền gọi điện cho anh nhưng không được máy chồng cứ thuê bao mãi thôi.
Lo có chuyện gì xảy ra tôi liền bảo thằng lớn (nó năm nay 14 tuổi) ở nhà trông em để tôi khoác áo mưa đi tìm chồng, nhưng đúng lúc định ra dắt xe đi thì điện thoại có chuông. Là chồng tôi gọi, vội nghe máy luôn thì chồng kêu hôm nay công ty nhiều việc mà trời mưa bão to quá không về được nên anh ở đây "tránh bão" luôn. Thấy chồng nói thế tôi đành thôi và khuyên chồng ở đấy ăn uống cẩn thận. Không biết mưa bão này anh có mua được cái gì ăn không?
Lo cơm nước xong, cho các con lên phòng đi học mà lòng tôi cứ bồn chồn không thôi. Nằm 1 mình nghe tiếng sấm sét nổ vang trời ngoài kia tôi thấy sợ quá. Gía như lúc này có chồng ở bên thì tôi biết mấy. Nằm trằn trọc mãi mới ngủ được, đang thiu thiu ngủ thì tin nhắn điện thoại kêu lên làm tôi giật mình. Hơn 3h đêm rồi, không biết ai còn nhắn tin cho không biết.
Mở điện thoại ra, là tin nhắn của chồng. Sao anh lại nhắn cho tôi giờ này cơ chứ, nhưng vừa mở tin nhắn của anh ra tôi điếng người khi thấy bức ảnh nóng của anh và người phụ nữ trẻ đẹp đang hay say làm chuyện ấy. Không tin vào mắt mình đây là sự thật, tôi có cỡ ảnh lên để nhìn rõ hơn nhưng kết quả người đàn ông kia vẫn là chồng tôi.
Chưa hết sốc về chuyện đó thì tin nhắn tiếp theo lại đến. Tay run run mở tin nhắn ấy ra tôi sốc nặng khi màn hình điện thoại hiển thị dòng chữ: "Chồng chị đang cầu xin tôi cho thêm nháy nữa này, chị có giỏi thì đến số nhà X, phố B mà đòi chồng về này". Qúa sốc về chuyện này tôi đánh rơi điện thoại trên tay, nước mắt cứ ứa ra đau đớn. Hóa ra chồng bảo đi "tránh bão" là thế này sao? Anh đã lừa tôi, lừa dối mẹ con tôi 1 cách ghê gớm như thế sao? Lại còn cô gái kia nữa, cô ta trơ trẽn đến mức khinh bỉ như vậy. Đã đi cướp chồng lại còn cao giọng thức tôi sao?
Máu ghen nổi lên, tôi gạt nước mắt lấy xe phi thẳng đến địa chỉ cô ả đưa mặc trời mưa bão sấm sét đùng đùng trên đầu. Có lẽ với tôi giờ chuyện đánh ghen, xả cơn bực tức trong người mới là quan trọng. Tôi không tin và càng không dám tin chuyện này là sự thật những người chồng mẫu mực của tôi thì sao chứ? Anh đã lừa dối mẹ con tôi để ở bên người đàn bà xấu xa kia. Tôi hận bọn họ và tôi sẽ khiến họ phải trả giá và khóc thét khi đã đâm tôi đau điếng thế này.
Người ướt sũng vì nước mưa, tay run run bấm chuông cửa nhà tình địch. Mãi 15 phút sau mới thấy cô ta che ô ra nhìn tôi cười khẩy 1 cái rồi nói giọng thách thức với tôi.
- Chồng cô đang ngủ trong nhà tôi ấy. Tưởng cô không đến, ấy vậy mà còn dám vác xác đến đây cơ à? Được thôi, mất công đến thì trả tiền công cho tôi đi. 2 triệu không bớt 1 xu!
Được thôi, mất công đến thì trả tiền công cho tôi đi. 2 triệu không bớt 1 xu! (ảnh minh họa)
- Cô nghĩ tôi moi tiền lắm à? Cái loại đàn bà đã đi giật chồng người khác lại còn đòi tiền vợ anh ta sao?
- Tôi không giật chồng ai hết, là anh ta tự đến và xin tôi bố thí cho 1 đêm. Nhưng trên đời này thì có ai cho không ai bao giờ đâu? Nếu chị không trả tiền thì đừng bao giờ nghĩ chồng chị lành lặn bước ra khỏi đây. Tôi không nói đùa đâu, nhìn tôi là chị hiểu rồi chứ.
- Cô...cô...
Rút ví ra còn hơn 2 triệu tôi đưa cả cho cô ta và vào nhà xem chồng mình thế nào. Anh ta vẫn đang ngủ ngon lành không biết trời đất gì cả. Tát bốp cái vào mặt chồng khiến anh tỉnh dậy giật mình sợ hãi khi thấy tôi bất ngờ xuất hiện ở đây. Kéo chồng về nhà, tôi không nói không rằng với anh nửa lời.
Tưởng anh đi cặp kè với ai, hóa ra là ngủ với gái làng chơi để ả ta đe dọa và tống tiền 1 cách nhục nhã thế này. Về đến nhà chồng cầu xin tôi tha thứ, nhưng tôi mặc kệ anh mà đi tắm rồi lên đóng chặt cửa khóc thầm. Sau hôm đấy tôi bị cảm lạnh và ốm 1 trận khủng khiếp, chồng tỏ vẻ hối cải chăm sóc tôi cẩn thận lắm nhưng tôi vẫn ngó lơ.
Khỏi ốm, tôi quyết định chia tay anh để dạy cho chồng bài học nhớ đời. Chồng cầu xin tôi đừng làm thế nhưng tôi vẫn quyết định ly hôn. Chỉ đến khi thằng lớn thấy bố mẹ để đơn ly hôn ở bàn nó khóc nấc lên và xin chúng tôi đừng rời xa nhau. Nhìn thằng bé khóc, tự nhiên tôi lại thấy mủi lòng và không ly hôn nữa. Nhưng với tôi giờ sống với chồng chỉ là trách nhiệm, giả tạo còn tình yêu tôi dành cho anh đã chết từ cái đêm mưa bão ấy rồi.
Theo blogtamsu
Ngày nào cũng nói: "Có ai làm dâu mà sướng như em không?" đến lúc chết lặng ... Nhìn cảnh đó tôi đứng trơ ra như trời trồng. Trời đất ơi cảnh làm dâu sung sướng của vợ mà tôi vẫn nói đây ư? Sao lại ra nông nỗi này chứ, mẹ tôi đang làm gì em thế này. ảnh minh họa Tôi kết hôn cách đây 5 năm, vợ tôi là 1 cô gái tỉnh lẻ lên thành phố học...