Ngày mai
Ngày mai của em sẽ không có anh khi mà trái tim em đã tổn thương thật rồi. Tình yêu đi nhưng em không hề thấy hối tiếc, không phải vì em không yêu anh. Mà vì con tim em đã mệt mỏi thật sự rồi, em mệt vì lâu lâu lại thấy bố mẹ giận vợ chồng mình.
Em thấy đau lòng vì nghe mãi lời trách móc của bố mẹ. Em và anh cũng là con người, cũng cần được yêu thương, chia sẽ, sự thông cảm. Em yêu anh, nên em sẽ ra đi để anh không còn áp lực nữa. Chúng ta không còn mệt mỏi khi đối diện với gia đình. Em hy vọng bố mẹ sẽ không còn hiểu lầm anh nữa, vì anh là người con có hiếu, rất có trách nhiệm với gia đình. Em nghĩ nếu là em thi chưa chắc em có thể làm được tất cả những gì giống như anh đã làm. Em sẽ sinh con của mình ra và chắn chắn một điều em sẽ nói cho con mình biết bố con đáng yêu lắm. Nhưng em không thể làm bất cứ điều gì có lỗi với con nếu như em sống không bình yên. Anh biết rất rõ là em quan trọng cảm xúc cuộc sống như thế nào mà.
Cuộc sống là rất ngắn ngủi, em trân trọng cuộc sống hiện tại của em, em không thể vì bất cứ điều gì làm cho cuộc sống của mình trở thành vô nghĩa được. Sống mà không thật với bản thân mình, không yêu thương bản thân mình thì sẽ không có ai yêu thương mình. Em phải biết yêu thương bản thân mình trước rồi mới có thể yêu thương người khác được. Em muốn chúng ta xa nhau để chúng ta suy nghĩ lại tất cả những gì chúng ta đã làm đúng hay sai? Tình yêu của chúng ta có phải là tình yêu chân chính hay không hay chết yểu trước những khó khăn, cám dỗ của cuộc sống. Nếu như chúng ta vượt qua hết những điều đó và cảm nhận tình yêu thiêng liêng thì anh sẽ thấy tình yêu đẹp như thế nào, trong sáng, mạnh mẽ. Em luôn cầu chúc cho anh mỗi ngày nụ cười nở trên môi anh.
Hạnh phúc luôn ngự trị trong tâm hồn anh. Em cầu chúc cho con của mình mạnh khỏe ra đời và tất cả những gì tốt đẹp em làm được xin dành tặng cho con mình. Em xin dành tặng cho em sự tự tin, niềm tin lạc quan vào ngày mai. Ngày mai của em có thể không có anh nhưng ngày mai của em chắc chắn sẽ hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Giải pháp nào hơn là phải chia tay!
Em! Anh gặp em trong bình lặng như bao người con gái khác. Ánh mắt anh, nụ cười của anh đã từng không phải dành cho em. Em đối với anh đã từng rất xa lạ.
Không một chút vấn vương mỗi lúc gặp em, không một chút nhớ nhung hay bất cứ điều gì về em động lại trong tâm trí anh chứ chưa muốn nói là chẳng ưa gì em. Anh, một người tưởng như đã phải sống với trái tim giá lạnh. Thế rồi, em đã đánh thức trái tim anh. Em đi vào trái tim anh, tâm hồn anh, nỗi nhớ của anh một cách từ từ, thật chậm nhưng thật ngọt ngào và xao xuyến. Sau khoảng thời gian dài ngủ đông, trái tim anh như bừng tỉnh. Anh không biết đó là tội lỗi hay không? Bởi giá như, vâng cái từ giá như anh lại phải dùng đến nó, giá như anh và em đều là những kẻ tự do. Anh đã từng và rất ghét những kẻ ngoại tình.
Anh đâu biết, anh đâu ngờ mình lại vướng vào chuyện thế này. Thật sự lý trí của anh đã hoàn toàn gục ngã trước trái tim khi nó được vài giọt nước lạc vào. Anh đã không thể kìm nén lòng mình và cũng vì chỉ nghĩ thật ngây thơ là có sao đâu bởi anh nghĩ hầu hết những kẻ ngoại tình là tìm đến việc giải quyết nhục dục bản thân. Với mình thì anh đã tự hứa với lòng mình là không thể để chuyện ấy xảy ra vì anh biết chúng mình chẳng có con đường nào khác cả phải không em! Anh biết đã có lúc chúng mình có thể không vượt qua cái ngưỡng cửa đó bởi hai trái tim ta đã hòa quyện vào nhau. Thật may là chúng ta đã chưa hề có chuyện gì xảy ra. Thực tế đã cho thấy nó không đơn giản như anh tưởng.
Càng cố quên em anh lại càng nhớ em hơn. Nhớ em trong lúc làm việc, trong lúc đi đường, trong bữa ăn, trong giấc ngủ... Thật là tội lỗi phải không em? Nhưng nào có khác được. Ta có còn con đường nào khác đâu em. Giờ phút này anh đang rất buồn và nhớ em nhưng rồi chuyện này chắc sẽ chẳng còn duy trì lâu nữa đâu em ạ. Anh phải trả em về cho gia đình em bởi anh biết em đã tìm lại được chính mình. Yêu nhau mà chẳng thể trực tiếp mang lại hạnh phúc cho nhau. Anh đã rất vui khi thấy em tìm lại với gia đình. Em đã hứa với anh là em sẽ sống hạnh phúc. Em hãy cố em nhé! Anh chỉ biết nói rằng "anh rất tiếc" và trong tận đáy lòng, anh mong em sống hạnh phúc! Hãy cho anh được thì thầm với em lần cuối "..." em nhé! Binh LangKhông một chút vấn vương mỗi lúc gặp em, không một chút nhớ nhung hay bất cứ điều gì về em động lại trong tâm trí anh chứ chưa muốn nói là chẳng ưa gì em. Anh, một người tưởng như đã phải sống với trái tim giá lạnh. Thế rồi, em đã đánh thức trái tim anh. Em đi vào trái tim anh, tâm hồn anh, nỗi nhớ của anh một cách từ từ, thật chậm nhưng thật ngọt ngào và xao xuyến. Sau khoảng thời gian dài ngủ đông, trái tim anh như bừng tỉnh. Anh không biết đó là tội lỗi hay không? Bởi giá như, vâng cái từ giá như anh lại phải dùng đến nó, giá như anh và em đều là những kẻ tự do. Anh đã từng và rất ghét những kẻ ngoại tình.
Anh đâu biết, anh đâu ngờ mình lại vướng vào chuyện thế này. Thật sự lý trí của anh đã hoàn toàn gục ngã trước trái tim khi nó được vài giọt nước lạc vào. Anh đã không thể kìm nén lòng mình và cũng vì chỉ nghĩ thật ngây thơ là có sao đâu bởi anh nghĩ hầu hết những kẻ ngoại tình là tìm đến việc giải quyết nhục dục bản thân. Với mình thì anh đã tự hứa với lòng mình là không thể để chuyện ấy xảy ra vì anh biết chúng mình chẳng có con đường nào khác cả phải không em! Anh biết đã có lúc chúng mình có thể không vượt qua cái ngưỡng cửa đó bởi hai trái tim ta đã hòa quyện vào nhau. Thật may là chúng ta đã chưa hề có chuyện gì xảy ra. Thực tế đã cho thấy nó không đơn giản như anh tưởng.
Càng cố quên em anh lại càng nhớ em hơn. Nhớ em trong lúc làm việc, trong lúc đi đường, trong bữa ăn, trong giấc ngủ... Thật là tội lỗi phải không em? Nhưng nào có khác được. Ta có còn con đường nào khác đâu em. Giờ phút này anh đang rất buồn và nhớ em nhưng rồi chuyện này chắc sẽ chẳng còn duy trì lâu nữa đâu em ạ. Anh phải trả em về cho gia đình em bởi anh biết em đã tìm lại được chính mình. Yêu nhau mà chẳng thể trực tiếp mang lại hạnh phúc cho nhau. Anh đã rất vui khi thấy em tìm lại với gia đình. Em đã hứa với anh là em sẽ sống hạnh phúc. Em hãy cố em nhé! Anh chỉ biết nói rằng "anh rất tiếc" và trong tận đáy lòng, anh mong em sống hạnh phúc! Hãy cho anh được thì thầm với em lần cuối "..." em nhé! Binh Lang
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nhớ đến con người lạnh lùng Thế là chuyện tình mình đã kết thúc thật rồi sao anh? Mỗi sáng thức dậy, em lại nghĩ đến anh. Thật kỳ lạ, nghĩ đến anh với sự lạnh nhạt, trách móc một con người lạnh lùng sắt đá. Em sợ rằng mình sẽ hết yêu anh theo thời gian mất thôi. Vì những gì anh đã mang đến cho em thật...