Ngày cưới vàng đeo trĩu cổ, 1 năm sau con dâu tay trắng rời khỏi nhà chồng
Ngày cưới, ai cũng nói số tôi đúng là chuột sa chĩnh gạo khi may mắn lấy được nhà chồng có điều kiện như nhà anh. Nhưng có lẽ chỉ những người trong cuộc mới hiểu được, tôi đã có 1 năm làm dâu tủ.i nhụ.c thế nào.
Tôi sinh ra trong một gia đình làm nông ở vùng thôn quê. Ông bà, bố mẹ và các anh chị tôi đều gắn liền với đồng ruộng, xóm làng. Tôi luôn yêu và trân trọng họ bởi sự chất phác thật thà. Nhưng ngay từ nhỏ tôi đã quyết tâm phải vượt ra khỏi được luỹ tre làng.
Bố mẹ tôi hiền lành lắm. Tiề.n bạc chẳng có gì nhưng thấy tôi có chí muốn học hành, bố mẹ chẳng tiếc gì, bán hết thóc gạo để dành tiề.n cho tôi yên tâm ăn học. Học hết cấp 3, khi những đứa bạn cùng làng đã khấp khởi chuẩn bị lấy chồng thì tôi khoác balo lên thành phố học Đại học.
Ngày ấy tôi là niềm tự hào không chỉ của cha mẹ mà của cả vùng quê nghèo ấy. Tôi, đứa con gái trên người còn vương mùi rơm rạ đã đỗ thủ khoa một trường đại học có tiếng. Ngày tiễn tôi đi, bố đèo tôi bằng chiếc xe đạp cũ kỹ, vừa đi vừa dặn dò nhớ giữ gìn sức khoẻ ở nơi xa.
Có lên thành phố mới thấy được, cuộc sống của gia đình tôi ở quê khổ tới nhường nào. Ảnh minh hoạ
Lần đầu lên thành phố, cuộc sống có quá nhiều thứ lạ lẫm so với một đứa con gái như tôi. Ở đây xe cộ nhiều tới mức chỉ cần nghĩ tới việc sang đường thôi tôi cũng đã thấy sợ. Đồ ăn rồi hàng hoá, cái gì cũng đắt đỏ, chẳng ai cho nhau mớ rau, mớ tép như ở quê tôi.
Nhờ có sự trợ giúp của nhà trường, những sinh viên đỗ top đầu của trường như tôi được một doanh nghiệp tài trợ cho tiề.n ăn học. Sau khi ra trường, chúng tôi cũng sẽ được quyền vào làm tại công ty đó với một mức lương khá hấp dẫn.
Vì tiề.n ăn học đã được bao tiêu nên tôi tranh thủ thời gian rảnh để đi dạy thêm kiế.m tiề.n gửi về cho bố mẹ. Có lên thành phố mới thấy được, cuộc sống của gia đình tôi ở quê khổ tới nhường nào. Khi mà ở đây người ta đi ăn nhậu tối ngày, đĩa thức ăn gọi ra có khi chỉ gẩy gẩy vài miếng rồi để nguyên thì ở quê tôi, những đứ.a tr.ẻ con vẫn vui vẻ với mâm cơm thỉnh thoảng mới có thịt.
Để bày tỏ sự biết ơn với doanh nghiệp kia, bố mẹ tôi thỉnh thoảng vẫn gửi mấy con gà lên để tôi đem biếu họ. Bố mẹ tôi nói, mình nghèo không có gì nhưng nhận ơn của người khác thì không bao giờ được quên.
Trong những lần đến nhà vợ chồng chủ doanh nghiệp đó, tôi được họ đề nghị gia sư cho đứa con gái thứ 2 chuẩn bị vào lớp 10. Tôi vui vẻ nhận lời và nhất định không lấy tiề.n công dù họ trả rất hậu hĩnh. Tôi luôn biết ơn những gì họ đã làm cho tôi, công việc gia sư này cũng coi như một món quà tôi gửi đến gia đình họ.
Video đang HOT
Cũng từ những buổi gia sư đó mà tôi quen anh. Anh là con trai cả trong gia đình đó và hơn tôi 1 tuổ.i. Tuy hơn tuổ.i tôi nhưng có lẽ do từ bé đã được sống trong nhung lụa nên anh còn rất trẻ con, hành động theo cảm tính. Tôi cũng chẳng ngờ, anh lại nói lời yêu tôi sau vài tháng quen biết.
Tôi không ngờ anh lại công khai theo đuổi tôi, thậm chí còn nói với bố mẹ, nhất định sẽ lấy tôi làm vợ. Ảnh minh hoạ
Dĩ nhiên là tôi đã từ chối. Anh rất cuốn hút song lại còn quá trẻ con. Hơn nữa, tôi cũng hiểu được hoàn cảnh của hai gia đình thuộc hai thế giới vốn đầy sự khác biệt. Thế nhưng tôi không ngờ anh lại công khai theo đuổi tôi, thậm chí còn nói với bố mẹ, nhất định sẽ lấy tôi làm vợ.
Quả đúng là mưa dầm thấm lâu. Tôi đã nhận lời yêu anh sau một thời gian dài anh kiên trì theo đuổi. Tuy là người yêu nhưng tôi đã xác định từ đầu sẽ không liên quan tới vấn đề tiề.n bạc của nhau. Tôi không muốn ai đó nhìn vào lại đán.h giá tôi đến với anh chỉ là để đà.o m.ỏ.
Thời gian ấy, bố mẹ anh tưởng những lời nói đó chỉ là phút cao hứng của cậu con trai nên cũng không can thiệp gì. Cho tới khi anh dẫn tôi về với danh phận bạn gái và đặt vấn đề muốn kết hôn, ông bà mới thể hiện sự phản đối kịch liệt.
Tôi đã muốn rút lui bởi tôi biết bố mẹ anh không phải không có lý. Song sự cương quyết của anh đã khiến đám cưới của chúng tôi được nhanh chóng diễn ra sau đó. Tuy nhiên, không phải bố mẹ anh đã chấp nhận một người con dâu như tôi, mà điều kiện đặt ra cho đám cưới này là chúng tôi sẽ không đăng ký kết hôn cho tới ngày tôi sinh hạ cho gia đình họ được một đứa cháu trai khoẻ mạnh.
Đám cưới của chúng tôi được tổ chức linh đình với sự tham dự của rất nhiều quan chức. Trong đám cưới, bố mẹ chồng rồi từng người bên họ hàng anh đã trao cho tôi rất nhiều quà cưới bằng vàng.
Bố mẹ tôi trào nước mắt khi chứng kiến con gái mình được gả vào một gia đình tốt như vậy. Tất nhiên điều kiện kia tôi tuyệt đối giữ bí mật, tôi không muốn bố mẹ phải có bất cứ một điều gì lo lắng về mình.
Điều kiện đặt ra cho đám cưới này là chúng tôi sẽ không đăng ký kết hôn cho tới ngày tôi sinh hạ cho gia đình họ được một đứa cháu trai khoẻ mạnh. Ảnh minh hoạ
Thế nhưng, cuộc đời đúng là quá oan nghiệt. Vì sốt sắng cháu đích tôn nên cưới xong một thời gian, không thấy tôi có động tĩnh gì bố mẹ chồng liền bắt hai đứa tôi đi khám. Cầm tờ kết quả trên tay, tôi đã ngồi thụp xuống đất.
Tôi bị tắc vòi trứng nên rất khó để có con. Mang tờ kết quả về nhà, cuộc đời đi làm dâu của tôi bắt đầu thay đổi từ đó.
Bố mẹ chồng tôi ghẻ lạnh con dâu ra mặt. Họ nói rằng tôi xuất thân đã hèn kém, lại chẳng đẻ được thì học giỏi cũng để làm gì. Chồng tôi thì không chịu nổi áp lực của bố mẹ nên suốt ngày tụ tập bạn bè ăn chơi rượu chè. Căn nhà đó trở nên không còn gì níu giữ khi tôi phát hiện chồng mình ngoạ.i tìn.h ngay một thời gian sau đó.
Biết con trai ngoạ.i tìn.h, bố mẹ chồng tôi không những không can ngăn mà còn khuyến khích. Họ nói tại tôi, tại tôi không biết đẻ nên chồng mới phải ra ngoài. Thậm chí mẹ chồng tôi còn hứa hẹn, nếu cô bồ kia có bầu con trai, bà sẽ đón về nhà chăm sóc rồi cho cưới.
Không danh phận trên mặt pháp lý, bố mẹ chồng ghẻ lạnh, chồng ngoạ.i tìn.h, tôi quyết định bước chân ra khỏi căn nhà này. Bạn bè tôi nói tôi sướng chẳng biết đường sướng, người ta ao ước chẳng bước được 1 chân vào, đằng này tôi lại đòi bước chân đi.
Nhưng nào ai có thấu những điều tôi đang phải trải qua. Tiề.n bạc có là gì khi phải chung sống cảnh làm dâu như vậy. Không một ai coi trọng, đến người chồng, người bạn đời của mình cũng đã chẳng còn thương. Tôi sẽ kết thúc cuộc hôn nhân tưởng chừng là giấc mơ này.
Theo Eva
Chỉ vì xe dẫn dâu muộn 10 phút, tôi nhận ngay cái tát như trời giáng từ chồng ngay trong ngày cưới
Đã ba tháng kể từ ngày cưới nhưng cảm giác ê chề nhụ.c nh.ã cùng với cơn đau bỏng rát ngay bên má vẫn chưa lúc nào nguôi ngoai trong tâm trí tôi.
Vợ chồng tôi quyết định tiến hành đám cưới chỉ sau 3 tháng yêu nhau nên có thể nói đây là một cuộc hôn nhân khá chóng vánh. Mặc dù mới gặp và yêu nhưng tôi cảm nhận rằng anh là một đàn ông tử tế, công việc ổn định, ngoại trừ việc hơi nghe lời mẹ một chút thì anh không còn gì đáng chê trách. Hơn thế nữa tôi cũng muốn chấm dứt cuộc sống cô đơn khi ngấp nghé tuổ.i "băm" nên đã nhận lời lấy anh.
Vào ngày anh dẫn tôi về ra mắt gia đình, chuyện tình cảm của chúng tôi bắt đầu gặp trục trặc. Mẹ anh không ưng ý vì tôi khá nhỏ con và quê thì ở tận miền Trung, cách nhà anh khoảng 300 km. Nhưng chỉ sau một thời gian ngắn thuyết phục, bà cũng gật đầu đồng ý tác thành cho chúng tôi.
Thế nhưng khó khăn chỉ thực sự xuất hiện trong quá trình chuẩn bị cho hôn lễ. Không chỉ xa xôi cách trở mà mỗi gia đình lại có một kiểu chuẩn bị khác nhau do phong tục khác nhau, không bên nào chịu nhường bên nào. Anh thường xuyên bực bội, cáu gắt và kêu nhà tôi ở xa, mọi người trong gia đình đi ăn hỏi, cưới xin rất vất vả. Lúc đó mặc dù rất tủi thân nhưng tôi nghĩ rằng, dù gì cũng sắp lấy nhau rồi nên để thường bỏ qua mỗi khi anh càm ràm.
(Ảnh minh họa)
Vì khoảng cách địa lý khá lớn nên ngày cưới, cả gia đình và họ hàng nhà chồng đã phải đi từ nửa đêm để tới được nhà gái vào buổi sáng. Khi đến nơi, tôi biết mọi người khá mệt mỏi nhưng vì còn tất bật với nhiều việc trong đám cưới, tôi chỉ có thể hỏi han sơ qua, không chăm sóc tận tình được mẹ chồng, họ hàng nhà chồng. Lúc này, tôi thấy chồng tôi có vẻ không ưng ý lắm, anh và mẹ anh liên tục tỏ vẻ khó chịu với những người trong gia đình tôi.
Sự căng thẳng tiếp tục tăng lên khi tôi đi trang điểm và thay trang phục. Vì người trang điểm cho tôi tới trễ giờ nên tới sát giờ dẫn dâu, tôi vẫn chưa trang điểm và thay váy xong. Và khi dẫn dâu ra xe thì bị trễ hơn so với giờ về 10 phút. Lúc đó anh càu nhàu: "Biết khổ thế này thì đã không lấy vợ xa rồi". Mẹ chồng tôi tiếp lời: "Biết còn lao đầu vào, giờ thì sáng mắt ra chưa?"
Lúc đó, tôi đã không nhẫn nhịn mà nói: "Nếu thế thì thôi, mẹ cưới con về làm gì?". Không phải biện mình cho lời nói của mình và tôi cũng biết mình không đúng nhưng là dâu mới, còn đang tủi thân vì phải xa gia đình và trở thành con nhà người khác thì nghe mẹ chồng và chồng nói như thế, liệu có ai mà không ức chế?
Ngay khi nghe tôi nói xong như thế, mẹ chồng tôi gay gắt: "Xem vợ mày chưa về nhà đã láo với tao thế đấy?".Và chưa đợi bà dứt câu nói, tôi đã nhận cái tát như trời giáng từ chồng, ngay trước mặt gần 20 người họ hàng nhà anh. Chồng tôi gằn giọng: "Im ngay, cô dám nói với mẹ tôi thế à?"
(Ảnh minh họa)
Và tôi đã thực sự im lặng suốt 300 km sau đó mặc cho nước mắt cứ chảy dài. Lúc đó tôi đã vô cùng hối hận về quyết định của mình, tôi thấy mình bị co.i thườn.g, bị người ta coi việc cưới xin như ban ơn. Nhưng mọi việc chưa dừng lại ở đó. Ngày hôm sau đó, khi chuyện cưới xin đã xong xuôi, trong buổi tối họp gia đình, mẹ chồng tôi lại đem chuyện cũ ra nhắc lại và cho rằng tôi là vô văn hóa, không có giáo dục.
Tất nhiên, một mình tôi đơn thương độc mã giữa họ hàng nhà chồng, chỉ còn biết òa khóc. Chồng tôi bắt tôi xin lỗi mẹ chồng, thậm chí bắt tôi quỳ xuống xin lỗi bà. Từ tủ.i nhụ.c, ê chề đến đa.u đớ.n, thất vọng... đủ cả. Tôi không biết mình nên diễn tả thế nào để mọi người có thể hiểu được cảm giác lúc đó. Hai mẹ con họ nhất thiết phải hạ nhục tôi trước mặt mọi người như thế hay sao? Hay là họ cho rằng đó là cách răn dạy con dâu?
Kể từ ngày hôm đó, tôi như sống là một người khác. Tôi luôn tìm cách ở cơ quan nhiều nhất có thể, sáng đi làm sớm, chiều thì sát giờ nấu cơm mới về. Cuộc sống bí bách ngột ngạt khiến tôi có cảm giác như đang là một cái xác không hồn, tình cảm dành cho chồng cũng nhanh chóng nguội lạnh.
Mặc dù không ai trong nhà nhắc lại chuyện cũ nhưng nó chưa một một giây phút nào thôi ám ảnh tôi. Ngày thiêng liêng nhất trong đời người con gái lại biến thành ngày khủng khiếp nhất. Và tôi đã nghĩ nhiều về việc ly dị. Tôi thật sự muốn chấm dứt cuộc hôn nhân này. Nhưng chỉ mới cưới được 3 tháng thì mọi người sẽ nghĩ về tôi như thế nào? Nếu tiếp tục sống với nhau, thì cả đời này tôi có yên ổn không khi không thể nào quên cú sốc đầu tiên trong cuộc hôn nhân này?
Theo Afamily
Nuôi con dâu đẻ mà mẹ chồng keo kiệt quá Cách đây mấy ngày, vào cuối tháng, chồng chưa nhận lương còn tôi không có tiề.n mà con lại bị sốt. Tôi không biết xoay xở cách nào, đành mở lời mượn mẹ chồng một triệu để đưa con đi viện nhưng bà từ chối. Tôi mới sinh con đầu lòng được hơn một tháng và đang ở cữ nhà chồng. Trước đó,...