Ngày cưới mẹ chồng ứa nước mắt trao cho con dâu phố đôi hoa tai cũ rích, méo mó
Móc trong túi ra hộp quà nhỏ, mẹ chồng tay run run mở hộp ra lấy tôi đôi hoa cũ rích, méo mó đeo cho con dâu khiến cả đám cưới ai cũng xì xào bàn tán.
Yêu nhau từ hồi còn là sinh viên năm cuối, chuyện tình của tiểu thư nhà giàu và anh chàng tỉnh lẻ nghèo kiết xác của Lan và Tiến nổi tiếng khắp trường. Còn nhớ ngày ấy ba mẹ Lan đến tận trường cảnh cáo Tiến không được qua lại với Lan nữa. Nhưng vì yêu, anh vẫn bất chấp tất cả đến bên Lan.
Từ hồi đó đến giờ được 5 năm rồi. 5 năm Lan vẫn yêu Tiến đến điên dại và sẵn sàng làm trái ý bố mẹ. Cấm cản đủ kiểu, bắt con gái đi nước ngoài để chia tay tay Tiến cũng không thành. Sau tất cả những rào cản ấy Tiến và Lan lại nắm tay nhau quỳ xuống xin bố mẹ Lan tác thành cho tình yêu của 2 đứa.
Vốn là nhà có điều kiện và nhiều mối quan hệ nên bố mẹ Lan không đời nào chấp nhận để con gái mình cưới 1 kẻ nhà quê, lương tháng dưới 4 triệu như Tiến được. Đã có lần bố mẹ Lan tìm về quê Tiến nói chuyện với bố mẹ anh, nhưng cũng không ngăn cản được tình yêu của 2 đứa. Cuối cùng bố mẹ Lan quyết định cho cô 2 sự lựa chọn. 1 là nghe lời bố mẹ cưới người giàu có, có địa vị xã hội. 2 là từ mặt con và để Lan đi theo thứ tình yêu 1 túp lều tranh 2 trái tim vàng. Suy nghĩ, đắn đo cả đêm cuối cùng sáng hôm sau Lan lựa chọn việc để bố mẹ từ mặt mình cưới Tiến.
Suy nghĩ, đắn đo cả đêm cuối cùng sáng hôm sau Lan lựa chọn… (ảnh minh họa)
Quá sốc với sự ngang ngược, bảo thủ của con gái bố mẹ Lan đuổi thẳng cô ra khỏi nhà và cấm được quay lại nữa. Nước mắt nước mắt dài đến chỗ Tiến, anh hiểu chuyện gì đã xảy ra. Tiến khẽ vỗ về an ủi Lan và đưa cô về quê làm đám cưới mà không có sự đại diện của phụ huynh nhà gái.
Nhà Tiến nghèo lắm, quanh năm bố mẹ anh chỉ cấy lúa trồng rau nên chẳng có của để như người ta. Ngày cưới bố mẹ Tiến cũng phải vay mượn khắp nơi để làm đám cưới to 1 chút cho Lan đỡ tủi. Mặc chiếc áo cô dâu vào, Lan khóc nhòe hết cả lớp phấn trang điểm . Cô tủi thân và buồn vô cùng, giá như bố mẹ hiểu và chấp thuận cho tình yêu của Lan thì tốt biết bao…
Đám cưới quê diễn ra với sự vui vẻ, náo nhiệt của mọi người. Nhìn Lan xinh đẹp trong bộ váy cưới mà Tiến hạnh phúc lắm. Cuối cùng trải qua bao nhiêu sóng gió anh và cô cũng đến được với nhau như ngày hôm nay. Anh biết Lan đã chấp nhận thiệt thòi, hi sinh quá nhiều vì anh rồi. Anh hứa từ nay về sau sẽ không để Lan phải buồn phải khổ vì anh nữa, như thế là quá sức chịu đựng với 1 cô gái như Lan rồi.
Sau khi vợ chồng Tiến trao nhẫn cưới cho nhau, MC mời mẹ chồng lên trao quà cho con dâu. Mẹ chồng Lan ngại ngùng bước đến bên Lan nhưng cô mà ứa nước mắt. Bà thương đứa con dâu tội nghiệp này quá, vì con trai bà mà Lan mới phải thế này. Móc trong túi ra hộp quà nhỏ, mẹ chồng tay run run mở hộp ra lấy tôi đôi hoa cũ rích, méo mó đeo cho con dâu khiến cả đám cưới ai cũng xì xào bàn tán.
Đeo xong, bà ôm lấy Lan bật khóc và thành thật thú nhận chuyện này khiến Lan xúc động mà khóc theo mẹ chồng.
Video đang HOT
- Mẹ xin lỗi. Nhà mẹ nghèo quá chẳng có gì ngoài đôi hoa tai ngày xưa bà ngoại thằng Tiến cho mẹ. Giờ mẹ trao nó cho con, con đừng giận mẹ nhé. Mẹ xin lỗi…
Cảm ơn con, mẹ và thằng Tiến sẽ bù đắp cho con (ảnh minh họa)
- Không sao mà mẹ. Con chấp nhận lấy anh Tiến là lúc con không cần gì hết, mẹ đừng khóc nữa. Con đến với anh Tiến là vì chữ Tình chứ đâu phải Tiền.
- Cảm ơn con, mẹ và thằng Tiến sẽ bù đắp cho con. Nhất định là như vậy.
Hai mẹ con cứ thế ôm nhau mà khóc nấc lên khiến cả đám cưới phải lặng người. Thấy vậy, Tiến vỗ nhẹ vai mẹ và vợ khẽ an ủi.
- Được rồi mẹ, mọi người đang nhìn kìa. Mẹ và vợ lau nước mắt đi đừng để con khóc theo nữa. Hôm nay là ngày vui của 2 đứa con mà, chúng ta phải vui lên chứ.
- Ừ, mẹ xin lỗi. Mẹ già nên lẩm cẩm quá. Nín đi con dâu, con phải là cô dâu xinh đẹp chứ.
Đám cưới dần tan, bất chợt Lan nhìn thấy mẹ đẻ mình đứng lấp ló ở cổng nhìn vào. Chạy vội ra tìm mẹ nhưng mẹ cô đã đi, lại 1 lần nữa Lan khóc, cô khóc nấc lên vì sao mẹ đã tới mà không vào chúc phúc cho cô chứ? Cô biết mẹ giận, ghét cô thế thôi nhưng bà vẫn thương cô mà.
Kể từ ngày đó đến giờ cũng ngót ngét 12 năm, giờ vợ chồng Tiến cũng mua xây được căn nhà khang trang và có 2 cu cậu đáng học tiểu học. Những ngày tháng vất vả đã qua, vợ chồng Tiến đang rất hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình. Giờ nghĩ lại Lan thấy mình thật đúng khi đã kiên quyết lấy Tiến bằng được.
Thật may mắn sau hơn 10 từ mặt con gái, cuối cùng bố mẹ Lan cũng tha thứ và chấp nhận chàng rể nghèo như Tiến. Suốt 12 năm mới được về nhà, được gọi tiếng bố mẹ khiến Lan bật khóc nức nở. Nhưng sau tất cả cô muốn bố mẹ hiểu tất cả mọi thứ có thể thay đổi trừ tình yêu và lòng tin.
Theo Một thế giới
Ứa nước mắt khi nghe con gái mếu máo khóc: "Bố ơi, con đi vệ sinh sao lại ra cả máu?"
Con gái gọi cho tôi đến cả chục cuộc. Tôi bực bội ra ngoài định nhấc máy mắng cho nó 1 trận thì đầu dây bên kia có tiếng thút thít và tiếng con tôi mếu máo đến lạc cả giọng:
Tôi đã từng là một người chồng hạnh phúc, người cha hạnh phúc sống trong căn nhà đầy ắp tiếng cười. Vợ chồng chúng tôi yêu thương nhau, con gái ngoan ngoãn, thông minh và rất biết nghe lời. Vợ tôi là người phụ nữ hiền hậu, chung thủy, chịu thương chịu khó. Ngày ấy gia đình khó khăn, nhà không có phải đi thuê, vợ chồng hầu như tháng nào cũng chạy vạy từng đồng từng hào lo tiền cơm nước. Tôi nhận tăng ca đến 10 giờ đêm, vợ tôi làm thêm đến gầy rộc cả người. Chúng tôi đã trải qua những ngày vất vả cùng nhau như thế.
Thế rồi tôi đổi đời nhờ 1 dự án lớn thành công, chức vụ và lương thưởng đều tăng chóng mặt. Chớp được thời cơ, tôi hùn tiền kinh doanh cùng vài người bạn và cũng thắng lớn. Nhờ vậy, chỉ sau 1 năm, tôi đón vợ con về sống ở căn nhà 4 tầng khang trang. Nhìn khuôn mặt rạng ngời hạnh phúc của vợ lúc ấy, tôi biết cô ấy rất tự hào về chồng.
Nhưng chỉ sau đó gần 1 năm, tôi bắt đầu đổ đốn. Có lẽ vì giàu lên nhanh quá, tôi không cưỡng lại những thú vui ngoài kia. Tôi thường xuyên lui tới các tiệm massage, các quán karaoke đèn mờ để được các cô nàng chân dài, bốc lửa nâng niu, chiều chuộng. Tôi có trong tay hàng tá số điện thoại của các em "rau sạch" để gọi tới phục vụ bất cứ lúc nào.
Vợ tôi rất tin tôi, dù tôi có hay đi sớm về khuya thế nào cô ấy vẫn tin tôi chỉ đang bận rộn công việc. Cô ấy sống tiết kiệm dù hàng tháng tôi đưa rất nhiều tiền, cô ấy chỉ lo sắm sửa cho con còn bản thân thì chẳng cần gì cả. Vợ tôi vẫn ham công tiếc việc như thế nên mãi đến khi ngất ở chỗ làm, cô ấy mới biết mình mang thai 3 tháng. Thời gian đó tôi rất vô tâm, chỉ đưa cô ấy tiền đi khám, mua sữa, mua thuốc còn đâu chẳng đi cùng cô ấy đến phòng khám lần nào. Có những đêm tôi biết vợ khóc thầm trong phòng tắm nhưng men rượu và cơn buồn ngủ làm tôi chẳng buồn ngồi dậy hỏi thăm.
Đến một đêm, khi tôi đang cùng cô em "rau sạch" của mình vào nhà nghỉ thì gặp vợ. Tôi chết đứng còn vợ thì hoảng hốt bỏ chạy khỏi đó. Tôi lao theo định giữ cô ấy lại nhưng không kịp, một chiếc ô tô đã kịp trờ tới húc thẳng vào người vợ tôi.
Cô ấy ra đi sau 3 ngày. Tôi mất vợ, mất cả đứa con chưa kịp thành hình.
(ảnh minh họa)
Tôi bắt đầu cảnh gà trống nuôi con. Con bé rất ngoan, sau vài tháng, nó bắt đầu chấp nhận sự thật rằng mẹ nó không còn trên đời này nữa. Nó quấn tôi vô cùng, lúc nào cũng muốn chơi cùng tôi thế nhưng tôi thì sợ phải nhìn thấy mặt con, bởi con bé quá giống mẹ nó, mỗi lần nhìn vào đôi mắt nó là tôi bị ám ảnh đôi mắt thất vọng, đau đớn của vợ tôi ngày đó. Tôi xa lánh con bé, lấy cớ bận rộn đi cả ngày, thuê 1 người giúp việc tới chăm lo cho con còn đâu thì tôi biến mất tăm từ sáng đến tối muộn. Nhiều lần về đến nhà thấy con bé đã ngủ quên trên bàn làm việc của bố từ lúc nào, tôi lại tự trách bản thân.
Dần dần con gái tôi không còn đòi theo bố nó nữa. Nó trở nên lầm lì, ít nói mỗi lúc ở nhà. Thỉnh thoảng tôi chủ động bắt chuyện thì con bé cũng chỉ đáp lại 1 cách dửng dưng. Hai bố con tôi như hai kẻ xa lạ sống chung nhà.
Thế rồi một ngày tôi về nhà, chị giúp việc lo âu kể với tôi rằng thấy con gái tôi khóc đến sưng húp mắt và có nhiều biểu hiện kỳ lạ. Chị thấy đồ đạc trong phòng bị nó xới tung lên và nó hét lên ầm ĩ khi thấy chị bước vào. Nó tự khóa mình trong phòng từ lúc chập tối đến bây giờ, không buồn ăn cơm. Vốn lúc ấy người mệt mỏi rã rời nên tôi chỉ bảo chị ấy: "Chị cứ kệ nó, lúc nó đói tự khắc mò xuống ăn!" rồi lên phòng tắm rửa, đi ngủ.
Sáng hôm sau tôi rời nhà sớm vì ở công ty có cuộc họp quan trọng. Giữa buổi họp, điện thoại của tôi cứ rung liên hồi. Con gái gọi cho tôi đến cả chục cuộc. Tôi bực bội ra ngoài định nhấc máy mắng cho nó 1 trận thì đầu dây bên kia có tiếng thút thít và tiếng con tôi mếu máo đến lạc cả giọng:
- Bố ơi, con đi vệ sinh sao lại ra cả máu? Có phải con bị bệnh không? Có phải con sắp chết không? Con sợ lắm bố ơi...
Tôi sững sờ, đầu dây bên kia con gái tôi nức nở ngày một lớn hơn. Nó cứ hỏi đi hỏi lại: "Có phải con sắp chết không hả bố?" còn tôi thì bật khóc vì thương con. Tôi đúng là người cha tồi tệ!
Tôi hủy hết mọi công việc, vội vàng trở về nhà với con. Tôi vụng về giải thích cho nó vì sao đi vệ sinh lại ra máu rồi ngượng nghịu dẫn nó đi mua băng vệ sinh, nhìn tôi lóng ngóng chọn cho con, ai nấy ở cửa hàng đều cười ồ.
Trái lại, con gái tôi lại rất vui vẻ. Trên đường về nó liên tục líu lo: "May quá, con cứ tưởng con bị bệnh gì chứ. Con cứ tưởng con sẽ chết chứ. Con không muốn chết đâu. Con mà chết thì bố phải ở 1 mình. Ở 1 mình thì buồn lắm, bố nhỉ! Ơ bố đừng khóc, con không sao mà bố.".
Ngày hôm ấy ai đi đường nhìn thấy bố con tôi chắc hẳn sẽ thấy kỳ lạ, bởi đứa con ngồi sau thì ra sức an ủi còn người bố là tôi đây thì khóc như trẻ con.
Từ hôm đó, tôi thay đổi hoàn toàn. Tôi trở thành kẻ "theo đuôi" phiền phức của con gái, dội bom nó bằng 100 câu hỏi hàng ngày. Cuối tuần tôi luôn kéo con bé đi chơi bằng được. Hai bố con tôi rong ruổi khắp mọi nơi, từ trong nước đến ra nước ngoài.
Con bé luôn nhìn tôi đầy tự hào còn tôi thì đến tận bây giờ vẫn tràn ngập cảm giác tội lỗi. Không biết vợ tôi trên trời đã tha thứ cho tôi chưa? Còn tôi thì vẫn ngày ngày sống với mặc cảm và ăn năn của bản thân mình...
Con gái à, sau này con lớn lên, bố mong con sẽ không lấy phải một ai như bố...
Theo Một thế giới
Thấy có lỗi với chồng vì liên tục vào nhà nghỉ với bồ Mình và anh giám đốc chính thức gặp nhau 15 lần, 11 lần trong nhà nghỉ, 4 lần ở quán cà phê. Chính thức gặp nhau 15 lần, 11 lần trong nhà nghỉ, 4 lần ở quán cà phê. Anh là giám đốc một công ty nhỏ, có trụ sở ở tầng 17, (mình ở tầng 18) cùng một tòa văn phòng với...