Ngày bị tai nạn, chồng lao đến nhưng lấy điện thoại ra làm 1 việc, vợ đau đớn ký giấy ly hôn
Bị tai nạn, Hân vừa đau đớn, vừa lo lắng không biết có giữ được đứa con hay không thì Phong chỉ mải mê chụp ảnh… đăng facebook.
Hân và Phong vừa quyết định ly hôn trong sự sững sờ của tất cả mọi người. Cả hai vốn được biết đến là gia đình kiểu mẫu, chồng vừa giỏi kiếm tiền lại yêu vợ, thương con. Trong khi đó Hân thì lại xinh đẹp, khéo léo, đảm đang. Còn bé Bông 2 tuổi vừa đáng yêu, vừa lanh lẹ. Chưa hết, hiện giờ Hân đang mang thai tháng thứ 5, 1 cậu quý tử, vậy mà cả hai lại quyết định ly hôn thì ai không bất ngờ.
Trước kia khi yêu, Hân cũng thấy Phong khá chăm chỉ cập nhật trạng thái lên Facebook. Mọi điều về gia đình, công việc, bạn bè đều thấy anh viết 1 cách tỉ mỉ, chi tiết và đầy trân trọng. Đặc biệt, anh cũng thường xuyên viết đôi dòng hơi triết lý liên quan những thứ nhỏ nhặt trong cuộc sống. Chỉ nhiêu vậy thôi cũng đủ cho cô cảm nhận được anh là 1 người tích cực, tình cảm.
Sau khi quen nhau, Phong cũng kể với Hân rằng anh không ngại chuyện lau nhà, rửa chén phụ giúp gia đình. Hiện tại, anh cũng vẫn thường xuyên làm điều đó cùng với mẹ. Hân càng tin tưởng rằng đây chính là con người mà mình vẫn tìm kiếm lâu nay. Hân còn thần tượng người yêu tới mức nghĩ rằng mình tu mấy kiếp mới có phước gặp được người đàn ông như vậy.
(Ảnh minh họa)
Không lâu sau, cả hai về chung 1 nhà. Thế nhưng, tới lúc này, cô mới thấy tất cả chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài, hay đúng hơn là con người trên MXH ảo của Phong mà thôi. Thực tế, anh vô tâm và hời hợt. Buổi tối, khi cả hai đi làm về, cô tất bật chuẩn bị cơm nước còn Phong ngồi quay lại cảnh chơi với con. Sau khi đăng ảnh xong, anh mặc kệ con bé bám theo mẹ còn mình ngồi trả lời bình luận qua lại.
Vừa ngồi vào bàn ăn, Hân mời chồng xong định giơ đũa gắp thì anh đập ngay vào tay:
- Im nào vợ, để anh chụp cái ảnh. Mà sao nay em bày biện xấu thế. Thôi trông chừng con đi để anh xếp lại.
Video đang HOT
Đã thế, Phong còn cầu kì tới mức đòi đeo tạp dề, sau đó kêu Hân chụp cho vài kiểu ảnh. Cuối cùng, anh mới chụp lại mâm cơm rồi bảo:
- Được rồi, em và con ăn đi. Đưa điện thoại đây anh mượn.
Hân mệt và đói chẳng buồn nói, hất hàm chỉ hướng đặt chiếc điện thoại rồi cắm cúi ăn. Trong khi đó, Phong vẫn hí hoáy bấm điện thoại tanh tách.
Khi mọi việc đã xong xuôi, Hân mới rảnh tay để cầm tới chiếc điện thoại và vào facebook. Lúc này, cô mới tá hỏa vì những gì chồng viết. Hóa ra, anh dùng facebook cô để viết rồi tag vào cho tăng độ chân thực: “Hai mẹ con đi ngủ 1 lát tỉnh dậy thấy cảnh tượng này. Đã bảo vợ ngủ 20 phút thôi mà không chịu gọi, ghét không chịu được.”
Bên dưới rất nhiều bạn bè của Hân vào khen ngợi, xuýt xoa. Còn cô, cô chỉ thấy buồn bực và bất lực. Hân giơ điện thoại lên trước mặt chồng, bảo:
- Anh viết thế này thì từ mai anh làm như thế nhé!
- Hi hi, anh có biết nấu nhiều đâu. Thôi vợ làm đi, còn để anh đăng ảnh cho.
- Em mệt mỏi lắm, anh giúp em việc nhà 1 chút đi. Còn đừng quá khoe mẽ nữa, cuộc sống mình đâu có được hoàn mỹ như những gì anh vẽ ra?
- Anh chỉ phóng đại 1 chút xíu, chứ cuộc sống hôn nhân của mình tốt mà! Em không thấy vậy sao?
- Tốt, là tốt với anh. Vì anh chẳng cần làm gì có người cơm bưng nước rót cả rồi. Còn em, em quá mệt mỏi rồi. Anh học cách chia sẻ việc nhà với em 1 chút đi.
(Ảnh minh họa)
Nhưng sau cùng, cả hai tranh cãi mãi cũng chẳng đi tới đâu. Hân mệt mỏi ôm con gái đi ngủ. Sáng hôm sau, cô làm bánh bột mì khoai lang để ăn sáng, Phong quần áo là lượt bước tới, lôi điện thoại ra chụp hình check in, đăng facebook xong xuôi mới bảo vợ:
- Ngon đấy em ạ, lâu không ăn món này. À, con gái đâu?
Mọi thứ Phong chẳng hề quan tâm, anh chỉ nghĩ tới chuyện chụp hình sống ảo khoe facebook của anh mà thôi. Hân nghẹn tận họng mà không biết nói gì.
Cứ cuối tuần, Phong sẽ hào hứng đưa vợ con đi chơi, nhưng anh chỉ thích khoản “chụp hình check-in” đăng facebook. Ai cũng tưởng anh dành nhiều thời gian cho mẹ con cô, đâu biết sau khi chụp hình là anh vùi vào điện thoại chơi game.
Thế nhưng, Hân vẫn chịu đựng suốt 3 – 4 năm trời. Mọi chuyện như giọt nước tràn ly đó là lần Hân bị xe đụng, cô vừa đau vừa sợ, ngất lịm đi. Phong hốt hoảng chạy tới, nhưng việc đầu tiên anh lại lôi điện thoại ra và viết 1 bài ca não nề, đau khổ lên facebook.
Sau đó, anh mới lại gần và hỏi han tình hình của vợ rồi lại tiếp tục update lên MXH. Hân nằm đau đớn và đã đưa ra quyết định ly hôn. Cô không thể sống mãi cùng người chồng hời hợt và vô trách nhiệm tới như vậy…
Theo docbao.vn
Từ khi nào thằng bé đã không cần tôi nữa?
Đến hôm nay, tôi mới nhận ra con trai lớn 13 tuổi của mình không còn gần gũi mẹ.
Khoảng cách giữa mẹ con càng rõ qua việc thằng bé không đưa sổ báo bài cho mẹ ký, thư mời họp phụ huynh, thư báo của nhà trường về lịch thi lẽ ra phải có chữ ký của mẹ thì nó cầm về nhưng im luôn nếu mẹ không hỏi. Nó rúc vào phòng riêng suốt buổi tối, cho tới giờ đi ngủ may ra chỉ thấy nó một, hai lần.
Tôi chia sẻ nỗi bất an về con với chồng. Lắng nghe xong, anh bảo: "Em hãy suy nghĩ lại, mỗi ngày em tương tác với con bao lâu?". Tôi trăn trở và đau xót nhận ra mình đang như một chiếc máy, ngay cả việc chăm sóc con cũng lập trình như chiếc máy. Sáng con đi học, thằng bé ghé phòng chào mẹ và thế là mẹ con xa nhau cả ngày. Năm giờ chiều, thằng bé được ba đón. Còn tôi đi làm về, vào bếp nấu cơm. Lúc cả nhà ăn cơm, tôi hỏi con kiểu qua loa: "Ở trường có gì vui không con? Học bài có hiểu không?". Và thằng bé luôn trả lời "có ạ". Tôi lại dặn dò như cái máy: "Cố học nhé". Thằng bé lại "vâng ạ". Đó không phải là một cuộc trò chuyện mà là thủ tục. Ngày nào trong bữa cơm tôi cũng hỏi nhưng chẳng biết gì về con mình. Lúc nào con cũng trả lời nhưng chẳng có thông tin gì được chia sẻ.
Sau bữa cơm, con về phòng học bài, còn tôi nằm ôm điện thoại, lướt web, check email và tán gẫu trên Facebook với bạn bè. Đó là chưa kể có những hôm tôi ôm cả việc cơ quan về nhà vào ngày cuối tuần. Khi mấy bố con đang chờ mẹ cùng xem một bộ phim, cùng ăn cơm thì tôi lại trả lời: "Mấy bố con cứ ăn trước, mẹ đang bận, mẹ đang dở việc...". Những lần đi chơi, đi siêu thị với gia đình, tôi không rời nổi chiếc điện thoại. Vừa đi vừa bấm phím gõ chữ, tới mức thằng bé chán nản vì phải chờ đợi. Từ đó không bao giờ tôi rủ được con đi chơi, đi mua sắm cùng mình nữa.
Tôi phải thay đổi để cứu vãn tình cảm mẹ con, phải kéo thằng bé lại gần mình. Tôi cần quan tâm và có những giây phút tuyệt đối dành cho con mà không bị phân tâm bởi công việc, điện thoại, mạng xã hội. Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ không đụng vào điện thoại khi ở nhà, chí ít là tới lúc lên giường đi ngủ. Trước tiên, tôi sẽ rủ thằng bé đi bộ, hứa trên đường sẽ cho nó ăn kem (món yêu thích của nó). Lúc đi bộ, tôi sẽ tâm sự những câu chuyện của mình với con. Hy vọng con sẽ đáp lại bằng câu chuyện của nó.
Thanh Huyền
Theo phunuonline.com.vn
Vợ cũ muốn tái hôn khiến tôi sững sờ, trên tay là kết quả kiểm tra sức khỏe, tôi quỵ khóc hối hận vì khi xưa lừa dối em Sau tất cả những sự lừa dối, bội phản của tôi, em không hề oán giận, ngược lại còn đưa ra lời đề nghị khiến tôi vô cùng ngỡ ngàng. Từ năm 20 tuổi, tôi đã kết hôn. Vợ tôi là một người phụ nữ đảm đang, không chỉ chăm sóc gia đình mà còn rất hiếu kính với mẹ chồng. Cưới nhau...