Nếu thời gian quay trở lại, em sẽ không chọn anh
“Rất nhiều ngày đêm em đã muốn nói như vậy với anh: Nếu thời gian quay trở lại, em sẽ không chọn anh. Em ân hận bản thân vì sao ngày trước lại chọn anh, để giờ em khổ, con cũng thiệt thòi quá”.
Người phụ nữ trẻ Nguyễn Thanh Hải ở Thái Bình đang cùng cậu con trai bé nhỏ ngồi bên mâm cơm đạm bạc ngày cuối tuần trong nỗi buồn trống trải. Cậu bé luôn miệng hỏi: “Mẹ ơi, hôm nay bố có về ăn cơm với con không?”, rất nhiều lần câu hỏi của con luôn khiến chị ứa nước mắt vì tủi thân, và vì thương con. Chị chỉ biết dỗ dành con nhẹ nhàng: “Con ngoan, bố sắp về rồi”, đôi mắt ngây thơ của cậu bé chỉ biết hướng ra phía cửa đợi bố về như bao ngày tháng đã qua.
Con thèm bố đến mức bảo với mẹ: Mẹ ơi, mẹ làm bố nhé! Con gọi mẹ là bố nhé”. Ảnh minh họa
Hải ngậm ngùi tâm sự: “Con em mới 3 tuổi thôi. Sáng chưa ngủ dậy thì bố đi rồi, nửa đêm con thức chờ mãi mà bố vẫn không về”.
Hải buồn bã cho biết, chồng cô thực sự là người vô tâm, khô khan và tệ bạc với vợ con. Đã hơn 3 năm nay, từ ngày cưới đến giờ, một bữa cơm vợ chồng, con cái ăn cùng nhau cũng là một điều xa xỉ, ngay cả lúc Hải mang bụng bầu, ốm nghén cho đến lúc đi đẻ, cũng chỉ một mình chị lụi cụi trong căn nhà nhỏ, may mà có sự giúp đỡ của đồng nghiệp cùng công ty, hàng xóm và bà ngoại.
Tuy nhiên, với bạn bè và người ngoài, anh có bao nhiêu thời gian cũng không cảm thấy đủ. Kể cả khi nhà có giỗ, lễ, có khách là họ hàng ở quê lên, vợ con có nói kiểu gì, anh cũng không về nhà tiếp khách, không phải vì anh quá bận công việc, mà anh chỉ bận nhậu với bạn bè, bận sát phạt nhau trên chiếu bạc mà quên đi tất cả người thân xung quanh.
“Trong khi con thèm bố đến mức bảo với mẹ: “Mẹ ơi, mẹ làm bố nhé! Con gọi mẹ là bố nhé”. “Em đã rất nhiều lần tranh thủ nói với anh về chuyện con thèm bố, muốn bố chơi cùng con, anh nên sắp xếp thời gian về nhà sớm hơn để chơi với con cho nó đỡ tủi. Nhưng có nói bao nhiêu lần như thế suốt mấy năm nay, anh vẫn không hiểu được nỗi lòng con trẻ” – Hải chia sẻ.
Video đang HOT
Hải bảo: Em mệt mỏi lắm rồi, giả sử nếu anh không thể vì em, không còn tình cảm với vợ nữa, thì anh cũng phải nghĩ tới con mình chứ. Anh cứ chơi mãi ngày này qua ngày khác như vậy, cứ sống chỉ biết bản thân mình, chỉ biết thú vui của riêng mình đến bao giờ mới dừng lại?
Em quyết định buông tay anh, bởi không muốn con sống tiếp với một người bố chỉ ham mê nhậu nhẹt, bài bạc. Ảnh minh họa
Hải tâm sự: “Mỗi lần anh về nhà không giờ giấc, em cố gắng để gia đình mình không có tiếng cãi vã, em chịu đựng sự vô tâm, sự cô đơn từ đêm này sang đêm khác, mà biết chắc chắn, nếu có chờ đợi anh thêm nữa, anh cũng không về khi chưa hết tiền vì thua bạc, hay khi say xỉn cần chỗ ngủ.
Em cũng là con người bình thường, thậm chí là một người phụ nữ yếu đuối nữa. Làm sao em chịu đựng mãi cuộc sống thế này được? Em đã quyết định buông tay anh, bởi em không muốn con sống tiếp với một người bố chỉ ham mê nhậu nhẹt, bài bạc mà không để ý gì đến gia đình, vợ con. Một ngày nào đó có thời gian, anh sẽ tự chiêm nghiệm lại bản thân mình và những gì đã diễn ra trong căn nhà thiếu hơi ấm gia đình này.
Cuộc ra đi của vợ con lần này, em trả lại cho anh căn nhà mà trước đây chỉ là nơi trọ qua đêm của anh sau những canh bạc thâu đêm và cuộc nhậu bét nhè. Hy vọng một ngày nào đó, anh sẽ hiểu được tâm sự của vợ con, dù có thể khi anh hiểu được thì đã muộn, nhưng anh sẽ tự biết sống có ích hơn và trân trọng cuộc sống của mình đang có hơn”.
Bảo Vy
Theo dantri.com.vn
Món nợ của đàn ông là sự nghiệp, món nợ của đàn bà là hôn nhân
Cả một đời đàn ông mải miết kiếm tiền, phấn đấu vì sự nghiệp. Còn đàn bà suy cho cùng sau bao ước mơ và hoài bão thì đằng sau cánh cửa của họ vẫn là cuộc sống hôn nhân. Nếu như đàn ông có một vài mối lo, thì đàn bà lại có trăm nghìn thứ phải nghĩ...
Người ta thường bảo món nợ cả đời của đàn ông chính là sự nghiệp. Họ phấn đấu không biết mệt mỏi để kiếm tiền, lo cho gia đình, vợ con một cuộc sống ấm no. Điều đó từ lâu đã ăn sâu vào tiềm thức của tất thảy những người đàn ông kể từ khi biết nghĩ. Đương nhiên việc phấn đấu của đàn ông là tốt, ưu tiên sự nghiệp cũng chẳng sai, nhưng đừng vì thế mà rời bỏ sự gắn kết với gia đình.
Phụ nữ là những người rất nhạy cảm, ngay từ khi yêu nhau, nếu anh không dành cho cô ấy đủ quan tâm, đủ tình yêu, họ rất dễ rơi vào sự cô đơn và cảm thấy mình không còn quan trọng với đối phương. Hẳn nhiên, đàn ông lúc này sẽ tặc lưỡi: "Đàn bà thật tham lam, một mặt muốn người đàn ông giàu có, kiếm ra tiền. Một mặt lại mong muốn anh ta quan tâm, khi cần phải có mặt".
Và đàn ông kém cỏi lại nhếch môi: "Tôi không thể có tình yêu và sự nghiệp cùng một lúc". Cứ coi như điều đó là đúng, vậy ngoài kia có phải những chàng trai đang yêu đều không thể chạm tay đến thành công? Hay tất cả vốn chỉ là sự bao biện cho một tình yêu không đủ lớn. Và đàn ông không muốn tạo dựng hạnh phúc cho người phụ nữ của mình?
Đàn ông nói không có sự nghiệp và tình yêu cùng lúc chỉ là do họ yêu bạn không đủ. Ảnh minh họa.
Để rồi đến khi kết hôn, đàn ông lại lấy sự nghiệp bao biện cho sự vô tâm, cho mỗi lần đi sớm về khuya, nhậu nhẹt cùng bạn bè, đối tác. Để rồi họ ném một cục tiền cho phụ nữ mỗi tháng rồi chẳng thèm quan tâm cô ấy cần gì. Hoặc nếu tệ hơn, khi bị trách cứ, họ sẽ hét lên: "Tôi phấn đấu là vì ai? Vì cái nhà này đấy!". Hẳn nhiên cuộc hôn nhân này cuối cùng cũng chết yểu.
Mà nguyên do có lẽ lại đổ cho sự nghiệp, do phụ nữ thiếu sự thấu hiểu và đòi hỏi quá nhiều. Thế nhưng đàn ông à, món nợ của các anh là sự nghiệp, nhưng các anh lại không biết mình còn nợ người phụ nữ của mình quá nhiều. Thử một lần đặt địa vị vào phụ nữ anh mới hiểu, họ đã bao dung cho tình yêu và hy sinh cho cuộc sống hôn nhân những gì.
Đàn bà đừng chôn vùi bản thân vào món nợ hôn nhân mình tự đặt ra. Ảnh minh họa.
Còn đàn bà thì sao? Hôn nhân quả thực đối với họ giống như một món nợ truyền kiếp. Họ chỉ không nợ nếu quyết định không lấy chồng. Bước chân vào cuộc sống gia đình, có người may mắn tìm được người đàn ông tâm đầu ý hợp biết yêu thương mình. Có người thì chật vật hơn cả lúc sống một mình vì còn phải lo lắng thêm cho người khác.
Thế nhưng có lẽ đàn bà không biết, đằng sau suy nghĩ vun vén cho gia đình, đàn bà còn nợ nhiều thứ. Nợ thanh xuân một lời xin lỗi, nợ sự nghiệp và ước mơ gác lại, nợ tự do trong một tiếng thở dài. Mấy ai kết hôn rồi vẫn còn được rong ruổi như những thời son trẻ. Có chăng trong số những người phụ nữ may mắn, họ gặp được một người thấu hiểu, cùng chí hướng, cùng đam mê.
Nếu đàn ông phải lo một, bước vào hôn nhân đàn bà phải lo mười. Thế nên thay vì càm ràm đàn bà không biết điều, đàn ông hãy là người đứng ra cùng chia sẻ. Chỉ có đàn ông thông minh mới hiểu rõ rằng thứ đàn bà cần không phải là tiền đàn ông cho mỗi tháng mà là sự quan tâm của đàn ông mỗi ngày. Đàn ông bản lĩnh không nhắc câu sự nghiệp và tiền bạc không thể có cùng thời điểm. Đàn bà thông minh cũng không bao giờ bó mình trong món nợ và quẩn quanh cuộc sống hôn nhân.
Hãy nhớ rằng, trong cuộc đời, đàn bà cũng có quyền nghĩ về bản thân mình. Bởi đàn bà kết hôn là để đồng hành cùng người đàn ông chứ không phải để trả nợ hôn nhân, quẩn quanh chăm sóc gia đình sớm tối. Đàn ông có sự nghiệp, đàn bà cũng vậy. Đàn ông cần tự do, đàn bà cũng không cần phải tự giam mình. Đừng để hôn nhân là mồ chôn tình yêu để rồi một ngày nào đó chúng ta buông tiếng thở dài rồi gật đầu ký vào lá đơn ly hôn phó mặc cho số phận!
Linh Lan
Theo emdep.vn
Chỉ nhận được 1/3 lương thực, tôi giận dữ lên tìm sếp hỏi cho ra nhẽ thì điếng người khi thấy cô vợ cũ đang ngồi ở chiếc ghế quyền lực đó Mở cửa vào đều hỏi sếp cho ra nhẽ thì tôi khựng lại khi nhìn thấy người phụ nữ đang ngồi ở chiếc ghế quyền lực kia không ai khác chính là vợ cũ mình. Kết hôn được gần 5 năm thì vợ chồng tôi chia tay. Lý do thì cũng không có gì nói nhiều, không phải ai phản bội ai mà...