Nằng nặc đòi đồng nghiệp mở quyền truy cập file dữ liệu, tôi bị sếp mắng 1 câu bẽ bàng giữa công ty
Đây cũng là một bài học cực đắt giá khiến tôi tỉnh ngộ rất nhiều.
Trước giờ tôi vốn tưởng mình sõi đời, trải nghiệm nhiều. Nhưng đúng thật tôi chỉ là “ếch ngồi đáy giếng”. Bởi càng đi ra ngoài thế giới rộng lớn, tôi thấy mình càng nhỏ bé. Va vấp với những môi trường làm việc mới, tôi mới vỡ vạc, học thêm được nhiều thứ.
Hiện tại tôi đã ra trường được hơn 1 năm, đang làm việc ở một công ty công nghệ, mảng phát triển sản phẩm. Trước đây, tôi có đi làm ở một vài công ty vừa và nhỏ, có thể gọi là “công ty gia đình”, nhưng thấy môi trường không có tiềm năng phát triển. Tôi muốn vào làm ở tập đoàn để có thể “vẫy vùng” thỏa sức.
Tập đoàn công nghệ mà tôi đang gắn bó là một đơn vị lâu năm, xuất hiện nhiều trên các diễn đàn review nên tôi khá yên tâm. Khi trúng tuyển vào công ty, tôi rất muốn được làm việc, cạnh tranh công bằng với mọi người. Tuy nhiên, cá tính mạnh của tôi lại khiến tôi khốn đốn rất nhiều lần.
Ảnh minh họa.
Chẳng hạn như hồi mới vào công ty, tôi được đồng nghiệp gửi file tài liệu hướng dẫn và các đầu mục việc cũng như quy trình. Chị đồng nghiệp gửi tôi đường link dạng Google Docs, tuy nhiên khi tôi ấn vào thì lại cần quyền truy cập. Tôi hỏi chị ấy thì chị bảo cần phải mở bằng email của công ty.
Lúc đó tôi khá bất ngờ. trước giờ tôi toàn dùng mail cá nhân. Khi tôi vào công ty, phòng nhân sự có cấp cho tôi 1 email, nhưng tôi nghĩ email đó không có tác dụng gì. Vả lại, chiếc mail cá nhân này đã theo tôi suốt những năm từ Đại học đến tận khi ra trường. Trong đó, tôi lưu nhiều tài liệu phục vụ cho công việc, thành ra chỉ muốn sử dụng một địa chỉ mail duy nhất, đỡ phải đăng nhập/đăng xuất nhiều.
Video đang HOT
Tôi có nói với đồng nghiệp bằng giọng nằng nặc đòi hỏi: “Chị thêm mail cá nhân của em đi mà, em quen dùng mail đó rồi. Giờ lại phải vào mail của công ty phiền lắm ạ”.
Nào ngờ, ngay sau câu nói đó, sếp đã mắng tôi một câu bẽ bàng giữa công ty: “Em thiếu chuyên nghiệp quá, bây giờ làm ở công ty mình, có những thứ em bắt buộc phải dùng mail của công ty có hiểu không, động nào lên đi!”
Anh sếp của tôi còn nói tiếp: “Vì làm việc ở công ty công nghệ, sẽ có những tài liệu bảo mật, bắt buộc phải dùng mail công ty cấp. Nếu giờ dùng mail cá nhân, em làm thất thoát tài liệu, lúc đó em có chịu trách nhiệm được không? Em mới đi làm, có điều gì chưa biết, anh chị sẽ hướng dẫn, đừng cãi cố rồi muốn người khác làm theo ý minh!”
Sau tràng phê bình của sếp, tôi dần nhận ra lỗi của mình. Tôi xin lỗi mọi người rồi tiếp tục làm việc. Cả ngày hôm đó tâm trạng của tôi chùng xuống. Những người đồng nghiệp khác cũng thở dài, họ như né tránh nói chuyện với tôi. Mới vào công ty, thật không ngờ tôi lại tạo ấn tượng không tốt với mọi người đến vậy. Song nghĩ theo một cách tích cực thì qua đây, tôi dắt túi thêm bài học đắt giá, đó là đừng bao giờ ích kỷ chỉ biết nghĩ đến bản thân.
Ảnh minh họa.
Những ngày làm việc tiếp theo, tôi rất hăng hái lắng nghe, đồng thời rủ đồng nghiệp đi ăn trưa để mọi người không bị ác cảm với tôi. Sau khoảng 1 tháng đầu làm việc, sếp gọi tôi vào phòng. Anh ấy có nói là đợt trước hơi nặng lời chỉ trích tôi, sợ sẽ làm tôi tự ái. Nhưng tôi phải bảo ngay là không sao đâu, vì anh ấy đã giúp tôi nhận ra bài học đắt giá.
Ban đầu, tôi nghĩ công ty mình thích bóc mẽ, mắng mỏ nhân viên. Tuy nhiên đến thời điểm này, tôi suy nghĩ ngược lại hoàn toàn. Chắc chắn, môi trường thế này mới xứng đáng để gắn bó. Ở những công ty cũ, mọi người quá hiền, làm việc chưa hệ thống, chuyên nghiệp, thành ra khiến tôi chậm chạp, quen với tác phong đó. Phải làm ở những tập đoàn lớn, mới có thể vỡ vạc được. Hi vọng, những bạn sinh viên mới ra trường như tôi, hãy cứ “ra biển lớn”, làm việc ở môi trường khắc nghiệt một chút. Chắc chắn sẽ có những lúc bạn buồn vì thấy bị bỏ lại phía sau. Nhưng khi nhìn lại thì mới thấy bản thân đã trưởng thành lên rất nhiều.
Đồng nghiệp bắt tôi làm 3 bản thuyết trình trong đêm và "trở mặt" ngay buổi sáng hôm sau
Mặc dù tôi rất tức giận nhưng cảm thấy lời nói của mình không hề có trọng lượng.
Tôi cống hiến rất nhiều cho công việc nhưng rất ít khi được công nhận. Đi làm được 3 năm rồi, tôi mới nhận ra, ở chốn công sở có nhiều mánh khóe, chiêu trò đến vậy. Những người sếp, đồng nghiệp xung quanh dù vẻ ngoài thân thiện, dễ chịu cỡ nào thì đôi lúc ẩn đằng sau là biết bao toan tính, tranh đua. Nếu chỉ có mỗi năng lực và chăm chỉ thôi thì chẳng đủ.
Chuyên môn của tôi liên quan tới thiết lập kế hoạch phát triển sản phẩm và truyền thông Marketing. Tôi đã tốn rất nhiều công sức để học tập, trau dồi kỹ năng cũng như trải nghiệm thực tế. Giờ tôi chỉ mong tìm được một môi trường có thể cho tôi thu nhập tốt, công việc áp lực ở mức vừa phải và đặc biệt là mọi người công nhận.
Ảnh minh họa.
Hồi còn làm ở những công ty cũ, tôi đã bị đối xử rất tệ. Khi đó, vì mới ra trường nên chuyện gì tôi cũng xung phong, thế mà chẳng bao giờ được tuyên dương. Bây giờ lúc đã dắt túi 3 năm kinh nghiệm, tôi thấy mình cần thay đổi. Ấy thế mà "vỏ quýt dày có móng tay nhọn".
Công ty hiện tại của tôi là một đơn vị về phát hành ấn phẩm (xin phép được giấu tên). Tôi mới vào làm việc ở đây từ giữa tháng 3, tính đến thời điểm hiện tại là tròn 1 tháng. Trong quãng thời gian ấy, vì đã thạo việc nên tôi không cần phải nhờ hướng dẫn nhiều, cứ dựa trên yêu cầu của sếp mà làm.
Trong phòng của tôi có 3 người nhân viên đồng cấp và một sếp quản lý. Mỗi tuần, sếp sẽ họp cùng với 3 chúng tôi và giao nhiệm vụ theo tuần, hoặc cũng có thể theo dự án riêng. Nhìn chung, sếp là một người đàn ông có vẻ ngoài tốt, anh ấy cũng giỏi chuyên môn. Thường thì sếp sẽ hay làm việc với cấp trên thôi, còn chúng tôi thì anh ấy chỉ đưa ra nhận xét chứ không tham gia quá sâu.
Hai người đồng nghiệp còn lại, có một chị hơn tôi 3 tuổi đã làm việc tại công ty này 5 năm trời. Tôi sẽ gọi đó là chị A. Người còn lại thì bằng tuổi tôi, vào làm trước tôi 6 tháng, tên là B. B khá hiền lành, ít nói và gần như chỉ làm việc chứ không hay hỏi chuyện mọi người xung quanh. Ngược lại, chị A luôn tỏ ra mình là người già dặn nhất, thậm chí còn hay sai việc cho tôi và B. Thực ra tôi cũng chả lạ lắm, bởi chị ấy có thâm niên cao nên "oai" một chút là điều dễ hiểu.
Nhưng đỉnh điểm trong một tháng qua, có một chuyện chị A làm khiến tôi cực kỳ bực mình. Có một dự án lớn của công ty và cần nhân viên phòng của tôi lên kế hoạch để thuyết trình với các sếp tổng. Về phần nội dung, 3 người chúng tôi có họp qua với leader để lên dàn ý, từ đó phát triển ra. Sếp tổng yêu cầu phải có 3 kế hoạch để còn dễ lựa chọn, nên khối lượng công việc gấp 3 lần. May là cuộc họp trơn tru, nội dung cũng được hòm hòm, giờ chỉ còn bắt tay vào phác thảo nó chi tiết hơn.
Vậy mà đùng một cái, B bị Covid-19 nên xin nghỉ ở nhà, bạn ấy còn tắt các trạng thái hoạt động, kêu mệt mỏi để trốn việc. Còn chị A, người này không hề giúp tôi, mà thậm chí còn bắt tôi làm 3 bản thuyết trình dạng slide. Deadline của công việc quá gấp gáp, tôi chỉ có một ngày để làm. Tôi đã nhờ chị A giúp, nhưng chị lấy lý do là bận làm việc của leader giao. Tôi đành phải cắn răng chịu đựng, nhẫn nhịn vượt qua.
Ảnh minh họa.
Vì chỉ có một ngày nên tôi phân bổ thời gian rõ ràng. Sáng và đầu giờ chiều tôi làm bản thứ nhất, nửa sau của chiều và tối tôi làm bản thứ 2. Còn bản cuối cùng, tôi đành phải thức đêm rất khuya để làm. Tới tận 3 rưỡi sáng tôi mới đi ngủ được. Tôi mệt mỏi tới độ người chóng mặt, quay cuồng.
Hôm sau, tôi lê lết lên công ty vì cơ thể mệt mỏi, nhưng thôi vẫn cố gắng vì hôm đó diễn ra buổi thuyết trình dự án với ban giám đốc. Vậy mà chị A "trở mặt", bảo tôi không cần tham gia. Đã vậy leader cũng hùa theo, nói là một mình chị A thuyết trình là đủ. Anh ấy không hề biết slide một mình tôi làm hết. Thế mà bây giờ chị A vào đó, khác gì là cướp công? Tôi thể hiện sự khó chịu ra mặt. Việc này làm tôi mất niềm tin vào những thứ bản thân đang theo đuổi. Tôi thấy mình không được tôn trọng ở công ty này...
Mong ước giản đơn đến mức bị xem thường của những bà mẹ ở tuổi xế chiều: Một bữa cơm không phải để phần ai, một câu "con cần mẹ" là to tát quá ư? Rồi sẽ đến lúc, đàn bà chẳng sợ gì hơn sự thờ ơ đến từ chính gia đình mình. Ông A. hàng xóm có cô con gái rượu "hết nước chấm", hai vợ chồng nó mới gần 30 tuổi đã mua được căn chung cư rõ to, lại đẻ được thằng cu bụ bẫm kháu khỉnh. Nhà ông B. mới chuyển đến đây...