Nàng dâu và cú “bật lại” ngược dòng”
Thu quá mệt mỏi vì mỗi lần thấy nàng dâu làm gì không hợp ý, có khi chỉ là một việc nhỏ như con kiến, mẹ chồng cũng thẳng thừng nói luôn: “Chị cẩn thận không tôi lót lá chuối dắt trả về &’nơi sản xuất’ đấy!”…
Mẹ chồng Thu là một người nhanh nhẹn, tháo vát và giỏi giang – Thu không hề phủ nhận điều đó. Bà chẳng có gì xấu, nếu như bà không yêu quý con trai mình quá mức.
Hồi Thu mới về làm dâu, câu cửa miệng của mẹ chồng Thu là: “Cô may mắn lắm mới lấy được con trai tôi đấy!”. Thu nghe chỉ biết cười gượng, chẳng nói được gì.
Trong mắt bà, chỉ có con trai bà mới là ngon nghẻ và tài giỏi, còn con gái nhà người ta chỉ là phường tôm tép và chẳng có tài cán gì. Theo bà thì con trai mình đẹp như diễn viên Hàn Quốc, còn con dâu đích thị có họ hàng với Thị Nở. Vụ này là Thu nghe bác hàng xóm kể lại chứ bà cũng không nói thẳng với cô.
Mẹ chồng cô còn có sở thích đi nói xấu con dâu với láng giềng nữa. Mà nghĩ cũng buồn cười, Thị Nở như cô mà Hùng – con trai bà phải cạnh tranh “sứt đầu mẻ trán” mới lấy được về đấy!
Đối với mẹ chồng Thu, con trai bà đi làm về thì biết mệt, còn con dâu cũng đi làm cả ngày về nhưng không hề mệt, mà có sức khoẻ như lực sĩ. Chả thế mà Hùng đi làm về, bà thương xót bảo: “Con đi tắm rồi nghỉ ngơi đi!”. Còn Thu về đến nhà là được nhận việc ngay: “Đi nấu cơm đi con! Cắm nồi cơm xong thì tranh thủ lau dọn cái nhà cái bếp đi, bừa bộn quá cơ”. Ăn uống xong thì bà thản nhiên: “Rửa bát xong con giặt luôn quần áo đi nhé!”.
Trong mắt mẹ chồng, con trai bà đẹp như diễn viên Hàn Quốc, còn nàng dâu đích thị có họ hàng với Thị Nở (Ảnh minh họa).
Chồng Thu mà vào bếp giúp vợ thì bà mắt trước mắt sau cố tình gọi ra ngoài để nhờ vả việc gì đó, mà 99% là những việc trời ơi đất hỡi chẳng có tí cần thiết nào. Thu chán nản nghĩ: “Thà một mình làm cho xong chuyện, có chồng giúp nhẹ đi một tí đấy, nhưng lại không yên được với mẹ chồng”.
Video đang HOT
Hùng có nhắc mẹ nên phiên phiến đi cho con cháu được nhờ. Nhưng mẹ chồng Thu chỉ bớt được vài hôm rồi lại đâu đóng đấy. Thực ra cũng toàn những chuyện nhỏ nhặt trong nhà, nếu làm căng, gây mâu thuẫn thì thật không đáng chút nào, nên anh lại khuyên Thu cố nhịn mẹ một chút, bà cũng có tuổi rồi.
Trong một lần mẹ chồng lại tiếp tục ca bài cô số đỏ mới lấy được Hùng, Thu đang bực mình chuyện ở cơ quan, sẵn đà tâm trạng không tốt nên cũng đáp trả: “Vậy sao ra ngoài ai cũng nói anh Hùng may mắn mới lấy được con thế ạ?”. Chỉ thế thôi mà cô hứng trọn cơn thịnh nộ của mẹ chồng: “Á à, cô tường mình cao giá lắm đấy hả? Cô đi một cái là có đứa khác về đây ngay, còn ngon hơn gấp vạn lần cô nhé!”. Thu lại im re. Cô mà nói lại một câu nữa thôi thì có lẽ giông tố sấm sét sẽ nổi lên ngay trong căn nhà này…
Từ hôm đó, hễ Thu làm gì không vừa ý là mẹ chồng quy cho cô ngay cái tội: “Muốn phá bĩnh đấy hả? Chị nghĩ chị cao giá lắm sao? Tôi nói cho chị biết nhé, chị chỉ cần bước một bước ra khỏi cửa là tôi đón được dâu mới về ngay!”. Thu cười gượng: “Con đâu có ý đó mà mẹ!”. Hùng cũng xen vào: “Sao mẹ nói vợ con nặng lời như vậy?”. Nhưng mẹ chồng Thu vẫn chẳng xi nhê gì, có vẻ cái ý nghĩ con trai bà thấp giá hơn con dâu khiến bà tức anh ách mãi.
Bà còn thường xuyên nói với Thu kiểu: “Cô đã làm được cái gì cho cái nhà này?”, hay: “Cô biết gì mà nói!”. Thu thật sự mệt mỏi vô cùng. Cô nào dám nghĩ mình cao giá hay cho rằng mình làm được gì to tát cho nhà chồng, cô chỉ không ưng thái độ coi con dâu như rơm rác, còn con trai như vàng ngọc của mẹ chồng mà thôi. Vì thế, đôi lúc cô cũng cau mặt hoặc im lìm không nói năng gì, thi thoảng lắm mới cự nự một câu.
Dạo gần đây, thấy Thu làm gì không vừa lòng, có khi chỉ là một việc nhỏ như con kiến, bà cũng sẵng giọng mắng uôn: “Chị cẩn thận không tôi lót lá chuối dắt trả về &’nơi sản xuất’ đấy!”. Thu nghe mà ức đến tận cổ. Bà nói thế có phải quá coi thường cô rồi không? Cô là con gái của bố mẹ cô, được nuôi dưỡng, ăn học đàng hoàng, sao lại có thể bị người khác rẻ rúng và khinh thường như thế được! Cô là bà do mang trầu cau đến hỏi cưới về, có phải theo không Hùng về nhà đâu.
Dạo gần đây, thấy Thu làm gì không vừa lòng, có khi chỉ là một việc nhỏ như con kiến, bà sẵng giọng mắng: “Chị cẩn thận không tôi lót lá chuối dắt trả về &’nơi sản xuất’ đấy!” (Ảnh minh họa).
Thu có bầu, mệt mỏi, nặng nề. Tối đó, Thu “sai” chồng lấy hộ ly nước, bị mẹ chồng nhìn thấy, chỉ có thế thôi mà bà cũng liến thoắng một tràng: “Cô cậy mang bầu mà tha hồ làm vương làm tướng hả? Việc nặng nhọc tôi không nói, đến lấy ly nước cũng sai chồng? Cô làm vợ kiểu gì thế hả, coi con trai tôi là cu li cửu vạn à? Cẩn thận không tôi lót lá chuối dắt trả về &’nơi sản xuất’ bây giờ!”.
Mệt mỏi vì mang bầu, lại chịu đựng những ấm ức bấy lâu, Thu vốn hiền lành cũng không thể kiềm chế được nữa. Cô đã trịnh trọng nói với mẹ chồng: “Có mặt chồng con và bố ở đây, con xin phép mẹ sáng mai cho con được về &’nơi sản xuất’! Mẹ cũng không cần phải nhọc công đuổi con nữa!”. Nói là làm, không quan tâm mẹ chồng đang ú ớ chẳng nói nên lời vì bất ngờ, Thu liền đi thu dọn quần áo. Đóng cửa phòng, cô vẫn còn nghe loáng thoáng tiếng Hùng và bố chồng đang trách mẹ chồng ở ngoài.
Sáng hôm sau, khi Thu dậy thì mẹ chồng đã dậy từ bao giờ rồi, thấy cô bà liền cười: “Mẹ đồ xôi sắp chín rồi đấy! Hai đứa đánh răng rửa mặt rồi vào ăn đi!”. Thu trố mắt ngạc nhiên. Lúc vào ăn sáng, thấy mẹ chồng vui vẻ như chưa hề có chuyện gì xảy ra, Thu cũng lặng lẽ xếp quần áo vào lại tủ. Từ đó cho đến giờ, khi con gái cô đã 3 tuổi, tuyệt nhiên mẹ chồng không còn nhắc đến chuyện trả cô về “nơi sản xuất” nữa!
Theo VNE
Nhờ em mà chị lấy được chồng giàu
Em cũng đừng tự phụ quá, vì một người đàn bà chị hạnh phúc khi được chồng yêu thương.
Chào em, người quen cũ của chị, người đang chung chăn chung gối với chồng cũ của chị. Có lẽ em dễ dàng nhận ra chị, vì chúng ta đã từng gặp nhau rồi. Đó là cái ngày mà chị, vợ của chồng mình lại phải khóc lóc, van xin em buông tha chồng chị. Còn em, chỉ là một cô bồ, dám xen ngang và hạnh phúc của gia đình chị nhưng lại lên mặt dạy đời, rằng em có thể mang lại hạnh phúc cho anh ấy, rằng chị chẳng là gì đối với anh ta cả.
Chị đã hỏi lại chồng chị câu em nói ra trước mặt anh ta, để chúng ta 3 mặt một lời. Và cuối cùng, anh ta đã vì sợ em mà hèn hạ thừa nhận, anh ta yêu em hơn yêu chị. Chị không còn lời nào để nói, dù là thật hay giả, gã đàn ông từng là chồng chị ấy cũng khiến chị khinh bỉ, coi thường.
Thứ nhất, nếu như anh ta còn yêu chị, anh ta đã không hèn hẹ như vậy, thừa nhận yêu em trước mặt vợ mình. Mà nếu có còn tình cảm thì gã đàn ông hèn như thế rồi sớm hay muộn cũng sẽ ra đi mà thôi.
Chị đã hỏi lại chồng chị câu em nói ra trước mặt anh ta, để chúng ta 3 mặt một lời. Và cuối cùng, anh ta đã vì sợ em mà hèn hạ thừa nhận, anh ta yêu em hơn yêu chị. (ảnh minh họa)
Thứ hai, nếu như tình cảm của chị và chồng đã hết, chị nhất định không níu kéo. Sống với một kẻ cặp bồ, luôn nghĩ về người khác, coi vợ như rơm như rác thì chỉ thiệt cho thân mình. Chị đồng ý chia tay. Để em có thể yêu anh ta, chăm sóc anh ta, thừa hưởng tình yêu mà anh ta ban cho em, cộng với những món quà đắt tiền. Chị nghĩ là ít nhất em cũng có nửa năm hạnh phúc, với kiểu người như em.
Vì em có hiểu hạnh phúc là gì không, hay chỉ là những ngày đưa đón đi ăn ở những nhà hàng sang trọng, hay chỉ là em nói gì họ chiều em như thế, hay là những món quà đắt tiền mà em đòi cái là được ngay. Chị không hề bận tâm em nhé, dù rằng trước đây, chị đã từng đau khổ vô cùng.
Giờ nghĩ lại những tháng ngày trước, chị thật sự ân hận. Chị hận vì tại sao mình lại bỏ lỡ mất một thời gian dài thế để sống với người chồng bội bạc. Chị hận vì đã dành quá nhiều nước mắt cho anh ta, cho một kẻ cạn tình. Giờ thì em đang hạnh phúc sao, có lẽ em đang cười hả hê vì đã cướp được chồng chị, đẩy chị vào vũng lầy và sống trong đau khổ. Nhưng em đã nhầm...
Em cũng đừng tự phụ quá, vì một người đàn bà chị hạnh phúc khi được chồng yêu thương.(ảnh minh họa)
Chị nói ra những điều này là để chốt lại, chị muốn thông báo với em, chị đang thật sự rất hạnh phúc và muốn gửi lời cám ơn em. Cám ơn em vì đã chen ngang, vì đã cướp chồng của chị. Cám ơn em, vì nếu không có em, chị không nhận ra người đàn ông đó tệ bạc dường nào. Nếu như em không xuất hiện, có lẽ cả đời này chị sống trong mụ mị, tin là anh ta chỉ yêu mình chị.
Em đã xuất hiện đúng lúc, để chị có cơ hội quen người đàn ông, người chồng hiện tại của chị. Anh ấy là người ngoại quốc, một người giàu có, am hiểu chuyện đời và hiểu hoàn cảnh của chị. Chị đã có con, đứa trẻ thật đẹp, giống bố y đúc và cuộc sống vật chất thì không phải nói làm gì. Tuy chị không màng nó nhiều như em, nhưng chí ít chị cũng tự hào rằng, chị giàu có hơn em.
Ngày đó chắc em không biết, chồng cũ của chị thường xuyên mua quà đắt tiền cho em cũng vì anh ta tiêu tiền của chị. Người đàn ông như anh ta cũng chỉ đủ lo cho em bữa cơm, tiền điện, tiền nước mà thôi. Còn hàng hiệu thì chắc không thển nào kham nổi. Thế mà, giờ chị tha hồ những thứ em ao ước, chị còn chẳng muốn dùng.
Chị không tự hào vì có nhiều tiền, vì chị dù sao cũng đã lấy chồng lần hai. Chị chỉ muốn nói cho em hiểu, thứ em cướp của người khác rất có thể đó là thứ dư thừa, thứ mà người ta không còn cần nữa. Em cũng đừng tự phụ quá, vì một người đàn bà chị hạnh phúc khi được chồng yêu thương. Liệu rồi anh ta có yêu em nhiều như trước nữa không, có còn thường xuyên mua cho em những món đồ đắt, đưa em đi nhà hàng sang trọng hay không? Chắc chắn là không rồi, vì giờ có lẽ nói tới chuyện ăn tiêu sinh hoạt, anh ta cũng phải còng lưng.
Em ạ, ở đời là thế, em cướp đi của người khác, rồi có người sẽ cướp lại em. Nên đừng mừng vội, biết đâu đó một ngày nào, họ cũng rời xa em như anh ta đã rời xa chị vậy. Một lần nữa cám ơn em vì đã cho chị gia đình hạnh phúc ngày hôm nay. Không còn vướng bận, không còn hoài nghi, chỉ sống và hạnh phúc với chồng con của mình, cớ gì đã lấy chồng hai.
Theo VNE
Bạn bè cười tôi ở rể, ăn bám nhà vợ Ở rể 10 năm nhà vợ, tôi có cảm giác hèn. Hèn nhất là khi bị bạn bè chê cười, giễu cợt. Trước giờ tôi luôn tự hào vì sống ở nhà vợ, có nhà ở Hà Nội lại chẳng phải lo thuê nhà như bạn bè. Tôi chỉ nghĩ đơn giản, việc ở nhà vợ hay không không quan trọng, chỉ cần...