Nàng dâu mới lần đầu cúng ông Táo và sự cố khó quên
Đã 3 năm trôi qua nhưng chị Thu Vân vẫn chưa dám nói thật với mẹ chồng về sai sót của mình ngày ấy.
Theo truyền thống của người Việt, cứ đến ngày 22-23 tháng Chạp hàng năm, các gia đình đều tất bật sửa soạn lễ cúng ông Công ông Táo. Tùy theo điều kiện của từng nhà mà có thể làm mâm lễ mặn hay ngọt nhưng mọi thủ tục cần hoàn tất trước 12h ngày 23. Thông thường, người phụ nữ trong gia đình sẽ chịu trách nhiệm chuẩn bị đồ lễ nên từ đó cũng có nhiều chuyện “dở khóc dở cười” với những nàng dâu thiếu kinh nghiệm.
Yêu cầu được giấu tên khi chia sẻ câu chuyện của mình trên báo, chị Thu Vân (*) ở phố Hàm Long, Hà Nội, vẫn giữ kín một bí mật suốt 3 năm nay về lần đầu tiên làm lễ cúng ông Táo ở nhà chồng. Chị kể, năm đó, gần ngày 23, mẹ chồng của chị bị sốt xuất huyết và nằm viện cả tuần nên tự nhiên mọi việc cúng lễ đều được giao cho Vân vì ông xã của chị là con một.
“Mình chân ướt chân ráo về nhà, còn chưa hiểu hết được thói quen tập tục của gia đình nhà chồng; hơn nữa, 24 năm ở với bố mẹ đẻ cũng chẳng phải động chân động tay vào việc gì, cứ ăn rồi học thôi. Thế nên, khi mẹ chồng trong viện gọi điện cho mình vào chiều tối ngày 21 tháng Chạp và bảo: ‘Tết năm nay nhờ cả vào con vậy’ là mình hoảng loạn luôn rồi”, Thu Vân chia sẻ.
Đặt mâm cúng ông Táo trong bếp là quan niệm chưa đúng của nhiều người. Ảnh: Lamsao.
Việc đầu tiên chị nghĩ đến sau khi được giao nhiệm vụ là “gọi điện thoại cho người thân”, nhờ mẹ đẻ trợ giúp. Vì không biết chút gì về cúng lễ nên Thu Vân hỏi han mẹ mình tỉ mỉ từ việc làm bao nhiêu món, chuẩn bị đồ lễ gồm những gì, mua cá chép thật hay dùng cá giấy, thời gian cúng khi nào… Tuy nhiên, chị lại không hỏi một chi tiết là: “Đặt mâm cúng ông Táo ở đâu?”.
Chị lý giải: “Ngày trước, mình đã đọc câu chuyện về ông bà Táo, biết chắc chắn đó là 3 vị đầu rau trông coi việc bếp núc nên yên chí đặt mâm cỗ và lễ vật cúng ở trong bếp. Ông xã mình khi về thắp hương cứ nói: ‘Anh thấy hình như có gì không đúng!’, nhưng mình gạt phắt đi: ‘Không, em hỏi mẹ em rồi, chuẩn lắm’. Thế là hai vợ chồng xì xụp khấn vái rồi đem cá ra hồ cạnh nhà thả”.
Ba hôm sau, mẹ chồng chị xuất viện về nhà. Thương con dâu mới về nhà đã phải lo đủ chuyện, mẹ chồng gọi chị Vân xuống phòng nói chuyện. Bà bảo: “Mẹ cứ áy náy mãi vì đáng ra năm nay là năm đầu tiên, mẹ phải hướng dẫn con việc nội trợ trong nhà, nhưng thấy con lo được chu toàn vậy, mẹ cũng yên tâm. Mẹ vừa lên phòng thờ, thấy hương con thắp hôm 23 quăn tít, chắc năm nay nhà mình được nhiều lộc rồi, không ai bị ốm như mẹ nữa…”.
Bà còn nói thêm nhiều điều nữa nhưng chị Vân bảo, chỉ nghe tới “phòng thờ”, “hôm 23″ là tai chị “ù đi” vì biết mình đã làm sai. Bà mới ra viện, chị lại không muốn kể về chuyện đã qua vì sợ mẹ chồng lo lắng. Chị chỉ dám chia sẻ điều này cho mẹ đẻ của mình và được giải thích lại rằng: Ông Công ông Táo là các vị thần linh nên đều được cúng trên ban thờ. Bếp là nơi đun nấu, không sạch sẽ nên không bao giờ được chọn làm nơi cúng lễ.
Không hỏi rõ ràng lời dặn của mẹ chồng, Lan Anh gặp sự cố nhớ đời. Ảnh: Womenshealthmag.
Cùng cảnh ngộ như Thu Vân là Lan Anh ở phố Lò Đúc, Hà Nội. Tuy nhiên, bà mẹ trẻ này lại nhìn nhận về sự cố ngày 23 tháng Chạp của mình một cách khá hài hước. Chia sẻ lại câu chuyện, Lan Anh hy vọng các chị em sẽ không phạm phải sai lầm như mình và “nếu không trực tiếp cùng gia đình chuẩn bị Lễ tết thì hãy chịu khó quan sát cách bố mẹ đẻ làm để tránh chuyện đã rồi”.
Video đang HOT
Sau đám cưới, Lan Anh và chồng được bố mẹ tạo điều kiện cho ra ở riêng. Có bầu trước rồi sinh con ngay nhưng vì nghỉ hẳn công việc ở nhà nên Lan Anh tự xoay xở mọi việc mà không cần thuê giúp việc. Ông bà nội, ngoại đều làm kinh doanh nên gần Tết lại càng bận rộn. “Nếu có điều gì không biết, mình gọi điện hỏi mẹ đẻ, mẹ chồng, chứ chẳng trông mong ông bà sang làm giúp được. Hơn nữa, việc mua sắm bây giờ toàn qua mạng, người ta giao đến tận nhà nên mình không lo lắng lắm”, Lan Anh tâm sự.
Một hôm trước ngày 23 tháng Chạp, mẹ chồng của Lan Anh gọi điện hỏi han xem các con chuẩn bị lễ Tết đến đâu rồi. Bà cũng không quên dặn con: “Nhà có trẻ nhỏ, con nhớ cúng thêm một con gà luộc để các ngài phù hộ cho cháu lớn lên mạnh mẽ”. Yêu cầu của mẹ chồng không quá khó với cô con dâu hoạt bát, nhanh nhẹn nên hôm sau, Lan Anh đặt hẳn… một con gà mái tơ ở hàng quen cho yên tâm. Hơn nữa, cô nghĩ: “Con mình là con gái, lễ gà mái để sau này con dịu dàng, xinh xắn, chứ cứ tính nết ‘hổ vồ’ giống mẹ thì mệt lắm”.
Lễ lạt xong xuôi, hôm sau, Lan Anh lên mạng chat với cô bạn thân cũng có con gái 2 tuổi thì mới vỡ lẽ ra là: “Gà luộc phải là loại gà cồ mới tập gáy chứ không phải gà mái tơ như mình nghĩ. Có tục này là do ông bà quan niệm, Táo quân sẽ xin với Ngọc Hoàng cho đứa trẻ lớn lên có nghị lực và ý chí mạnh mẽ như con gà cồ”.
Sự cố nhớ đời của Lan Anh đã xảy ra cách đây 2 năm, bây giờ, cô con gái của chị cũng đã gần 3 tuổi và hiếu động, nghịch ngợm như bao đứa trẻ trong độ tuổi này. Lan Anh vẫn cười xấu hổ khi nhắc tới “kỷ niệm xưa” nhưng cũng hay nói tếu táo để tự an ủi bản thân là: “Đấy, cúng gà mái tơ mà nó còn nghịch như giặc thế, nếu là gà cồ chắc mình không chịu nổi, suốt ngày chỉ chạy theo con thôi cũng mệt đứt cả hơi”.
Cúng ông Công ông Táo hay các lễ cúng khác là hoạt động tâm linh trong gia đình Việt. Tuy nhiều người quan niệm không cần cầu kỳ, câu nệ vì đó chỉ “vấn đề đức tin” hay “cứ thành tâm là được” nhưng theo các chuyên gia nghiên cứu, khi thực hiện đúng những quy định cơ bản thì cũng đồng nghĩa với việc mỗi gia đình đang gìn giữ truyền thống văn hóa tốt đẹp của dân tộc. Và khi có niềm tin vào một điều gì đó, mỗi người sẽ tìm thấy động lực để cố gắng nếu gặp khó khăn.
Theo Phununews
Xây xong nhà bố mẹ vợ trở mặt, vợ tôi đã nói điều này... khiến ông thay đổi
Mấy đứa bạn tôi không thèm ăn uống gì nữa tức giận ném vào tay tôi chiếc phong bì rồi nhanh chân bước ra về khiến tôi đau như chết lặng.
Sau nhiều năm trời thuê trọ hết nhà này đến nhà khác cuối cùng vợ chồng tôi cũng được bố mẹ vợ cho một miếng đất để làm ăn sinh sống. Do chăm chỉ làm ăn nên sau 7 năm lấy nhau hai chúng tôi cũng tích cóp được ít tiền để xây nhà trên miếng đất bố mẹ vợ cho.
Hai vợ chồng tôi đi làm suốt không có nhiều thời gian để trông coi đúc thúc những người thợ xây, thật may bố mẹ vợ rảnh rỗi nên thường xuyên qua lại giám sát những người thợ. Nên chỉ 2 tháng làm việc miệt mài của những người thợ tôi đã có một ngôi nhà đẹp như mong mơ của mình.
Vậy là Tết này tôi không còn cảnh phải tiếp bạn bè trong căn phòng trọ trật hẹp nữa. Chọn ngày đẹp vợ chồng tôi nghỉ hẳn một ngày để dọn đồ đạc đến nhà mới để ở, đang sắp xếp phòng để đồ, phòng để ngủ thì bố mẹ chồng cũng lôi một xe đồ đạc sang và bảo:
- Cuối cùng ngôi nhà của bố con mình đã xây xong từ nay khỏi phải lo sập nhà nữa rồi con ạ.
- Bố nói gì con không hiểu? Ý bố nói này là nhà của hai bố con mình sao?
- Uh, con hiểu nhanh đấy, chẳng là mấy tháng trước đang ngồi ăn cơm nhà bên cạnh làm nhà khiến ngôi nhà của bố mẹ bị rẽ nứt đôi, sợ quá bố mẹ muốn làm lại nhà nhưng vì không có tiền nên bố mẹ muốn góp đất còn bọn con góp tiền xây nhà. Vậy là con sẽ không phải ở trọ còn bố mẹ sẽ không phải sợ cảnh đạn khói lao xuống đầu bất cứ lúc nào nữa.
- Vậy sao bố không nói cho con từ sớm để con biết mục đích của bố mẹ, thôi trước mắt cứ làm theo kế hoạch của bố đi xong Tết rồi tính sau.
Nhà có 3 căn phòng ngủ ông bà giành mất 2 vì đã từ lâu ông bà không ngủ chung giường nên không chịu ngủ chung với ai sợ mất ngủ. Vậy là vợ chồng và 2 đứa con phải chui rúc trong căn phòng trặt trội, dù rất tức tối nhưng tôi đành im lặng vì mình đang sống trên đất của bố mẹ vợ mà ông ấy đang cầm sổ đỏ trong tay.
Ngày mừng nhà mới mọi người đến chúc mừng đông lắm ai cũng tấm tắc khen ngợi thiết kế nhà đẹp. Bố vợ vênh mặt lên nói oang oang với mọi người:
- Tôi rất vinh dự mời mọi người đến tham dự bữa cơm thân mật của gia đình chúng tôi, sau mấy chục năm tích cóp dành dụm đến bây giờ vợ chồng tôi đã xây dựng nên được cơ ngơi mà các vị đã nhìn thấy cả rồi. Cảm ơn anh em bạn bè đã đến chia vui với chúng tôi.
Bố vợ nói xong tôi đỏ mặt không biết nói gì trước những câu hỏi của bạn bè đặt ra cho tôi: thế nhà này của mày hay của bố vợ? Ai làm chủ ngôi nhà này? Vậy mà mày bảo mừng nhà của vợ chồng mày đúng là lừa bọn tao để lấy tiền mừng. Mấy đứa bạn tôi không thèm ăn uống gì nữa tức giận ném vào tay tôi chiếc phong bì rồi nhanh chân bước ra về khiến tôi đau như chết lặng. Một ngày buồn nặng nề đã trôi qua, mọi người cuối cùng cũng về hết đến lúc tôi cần phải nói rõ chuyện với bố mẹ vợ. Chẳng ai để ý đến tâm trạng của tôi bố mẹ vợ và vợ chỉ chúi mũi vào bóc phong bì đếm tiền, xong xuôi bố vợ bảo với tôi:
- Hôm nay bố con mình thu được 90 triệu đấy con ạ.
- Thế tiền này thuộc về bố hay về con?
- Sau khi trừ chi phí đi thì còn lãi được có 20 triệu, số tiền ít ỏi này bọn con chỉ làm một tháng là đủ nên thôi để bố mẹ giữ hết chứ chia ra rồi chẳng được là bao.
- Vậy bố tính thế nào với ngôi nhà lụp xụp sắp đổ kia?
- Khi nào thằng em con lấy vợ sẽ ở trong căn phòng của bố bây giờ sau đó nếu chúng nó có tiền thì xây nhà trên đó.
- Con thề sẽ không bao giờ ở rể vậy mà tự nhiên bố mẹ đẩy con đến bước đường này thì con cũng phải nói cho rõ ràng. Ngôi nhà này chúng con bỏ ra tổng cộng 1 tỷ đồng, nay bố mẹ hãy trả cho con số tiền đó để bọn con đi mua nhà chung cư còn thoải mái hơn với cảnh chó chui gầm trạn thế này.
- Bố lấy tiền đâu mà trả, thì bố hãy bán ngôi nhà rách rưới kia đi chứ bố con mình vốn không hợp tính nhau ở lâu với nhau sẽ xảy ra nhiều điều bất hòa tan cửa nát nhà có ngày.
- Nói như con thì bố chẳng cần dùng đến kế này, bây giờ tùy con nhà này bố đứng sổ đỏ thuộc quyền của bố còn con có bằng chứng gì chứng minh con xây chứ. Mà bố nói thực bố mẹ chỉ có một thằng con trai là con đẻ còn vợ con chỉ là đứa con nuôi bố mẹ kiếm về để cầu may sinh được đứa con thực sự của mình.
Vợ tôi từ trong nhà ấm ức bước ra:
- Con đã biết chuyện mình chỉ là con nuôi nhưng con thật không ngờ bố mẹ lại lấy con ra làm lá chắn để lợi dụng. Suốt mấy chục năm sống chung với bố mẹ con đã phải chịu nhiều tủi nhục mà cố gắng chăm chỉ ngoan ngoãn nghe lời hai người. Nhưng bây giờ bố mẹ đã đối xử không công bằng với con thì con cũng chẳng còn gì để lưu luyến nữa.
Nói rồi vợ tôi gọi bố vợ ra ngoài nói điều gì đó sau đó ông ấy quay trở lại nói với bà:
- Thôi con nào mà chẳng là con mình tốt với nó sau này nó sẽ tốt với mình bà ạ, tôi tính mình sẽ bán ngôi nhà sắp đổ kia đi lấy tiền trả con rể, phần còn lại gửi ngân hàng cũng đủ cho vợ chồng sống hết đời chứ cứ ki cóp làm gì cho khổ bà.
- Ông nói hay nhỉ nó nói nhỏ to với ông chuyện gì mà thay đổi nhanh vậy, hai người đang giấu tôi chuyện gì.
Nói rồi bà gào gáy lên tra khảo và xông vào đánh chồng thùm thụp, có lẽ đau quá lên ông điên tiết đẩy mạnh bà ra khiến bà ngã lăn mấy vòng xuống đất.
- Bà đúng như người điên vậy, bà không có công đẻ thì cũng nuôi dưỡng con bao nhiêu năm mà không có chút tình thương sao, suốt ngày chỉ có ăn rồi ghen tuông vớ vẩn, nhà này tôi làm chủ hay bà, các con cứ làm như vậy đi.
- Chỉ còn vài ngày nữa là Tết vậy mà tôi phải rời bỏ căn nhà do công sức của mình gây dựng nên tôi thấy tiếc vô cùng nhưng thôi mất chút ít công sức đáng gì so với việc lấy lại số tiền. Tôi có một điều thắc mắc mà chưa dám hỏi vợ đến khi cầm được tiền mới yên tâm hỏi vợ:
- Thế hôm ấy em nói gì với bố mà ông ấy thay đổi 360 độ vậy?
- Ông ấy mới yêu một người đàn bà chồng chết, nhiều lần em theo dõi đã phát hiện ra điều đó, vì hòa khí gia đình em không muốn nói ra vì mẹ em luôn tin tưởng và yêu bố hết mực. Ông ấy vừa không muốn mất người tình lại muốn có tiền để chi trả tình phí nhưng ông ấy không muốn vợ con biết chuyện tày đình này sợ bị bại lộ nên đành nghe những gì em nói thôi.
Tôi thật không ngờ cuộc sống của đứa con nuôi đã dậy cho em biết cách tự bảo vệ mình như vậy.
Theo Phununews
Dăm bận tổn thương, mấy lần bất hạnh cũng phải mạnh mẽ mà kiêu hãnh với đời, đàn bà ơi! Yêu một người xứng đáng, ở bên một người đúng đắn và sống một cuộc đời thật ý nghĩa. Đó mới là điều đàn bà phải nói với mình mỗi ngày. Cuộc đời ngắn ngủi lắm, chọn hạnh phúc được không, đàn bà? Sinh ra là phận đàn bà, có thế nào thì cũng đã phải trải qua không ít những lần tổn...