Muôn vẻ California qua ống kính của người dân địa phương
Hơn 100 nhiếp ảnh gia ở California, Mỹ, đã ghi lại đời sống quê nhà phong phú của họ và chia sẻ trong cuốn sách ảnh.
Trong cuốn sách ảnh California Love: A Visual Mixtape , ngôi nhà này nằm gần đỉnh dải đất ven biển Big Sur, California, Mỹ. Cấu trúc ban đầu là một cabin khai thác mỏ nhỏ, được xây dựng vào những năm 1920, hiện được sửa thành khu bếp. Căn phòng trong bức ảnh được xây dựng vào những năm 1990. Các tỷ phú công nghệ đã mua lại địa điểm này trong quá trình cải tạo.
Nhiếp ảnh gia Monia Orozco chia sẻ rằng đây là bức chân dung thể hiện cách diễn giải cá nhân về tác động của cuộc khủng hoảng tuổi trung niên đối với phụ nữ. Bà tìm cách sử dụng sự hài hước và kịch tính để phản ánh một loạt trạng thái cảm xúc của phụ nữ như tức giận, đau lòng, thất vọng, mất mát và vỡ mộng.
Nhiếp ảnh gia Randy Shropshire bày tỏ: “Sống ở California trong 26 năm qua, bạn học cách luôn mang theo nhiều lớp quần áo, bất kể đó là thời điểm nào trong năm. Đây là điều mà tôi đã phải nhắc nhở du khách vài lần. Vào ngày thực hiện bức ảnh này, tôi dành phần lớn buổi chiều để tận hưởng một ngày nắng ấm ở Newport Beach. Trong vòng vài phút, sương mù kéo đến và bao phủ bờ biển khiến nhiệt độ giảm xuống 20 độ”.
Eris Davidove, tác giả bức ảnh trên, cho biết nó được chụp vào mùa hè năm 2019 tại Hội chợ hạt San Mateo, phía bắc California. “Mục tiêu của hội chợ là giáo dục cộng đồng về văn hóa, công nghệ, khoa học nông nghiệp, nghề làm vườn, nghệ thuật và tính bền vững. Đối tượng là người đàn ông mặc trang phục không giống ai, vừa đi xe đạp một bánh cao quanh khu hội chợ vừa kể chuyện cười”.
Video đang HOT
“Mỗi năm, vào thứ bảy trước chủ nhật Phục sinh, tôi đi xuống phố Olvera để chứng kiến một truyền thống lâu đời ở Los Angeles: Ban phước cho các loài động vật. Người dân khắp Los Angeles mang theo thú cưng của mình đến để được Tổng giám mục Los Angeles chúc phúc cho chúng có sức khỏe tốt. Garfield được chụp ảnh ở đây, đều đặn tham gia buổi lễ và thu hút sự yêu thích của mọi người năm này qua năm khác”, Basak Prince cho biết.
Hình ảnh này được chụp tại một trong những địa điểm yêu thích của tác giả Olivia D’Orazi ở California, hẻm núi Topanga huyền bí. Nó mang đến cảm giác một California thanh khiết, gợi nhớ sự hoài niệm về thời kỳ những năm 1970.
“Cách Los Angeles ba giờ lái xe là Joshua Tree, được nâng từ di tích quốc gia lên công viên quốc gia vào năm 1994. Chuyến đi này của tôi diễn ra vào một đêm không trăng, thời điểm trong tháng mà các vì sao lộ diện rõ nhất”, nhiếp ảnh gia Mark Edward Harris bày tỏ.
Nhiếp ảnh gia Jody Miller nói các cơn bão ở “Thung lũng chết” trong mùa đông có thể kéo theo những cơn gió giật trên 100 dặm/giờ, thổi cát bay với tốc độ hủy diệt. Hình ảnh này được chụp ở tâm một trong những cơn bão đó. Ông đã ghi lại cảnh này từ phía sau cánh cửa xe đang mở của mình, và gió thổi cát bay làm vỡ kính chắn gió của tôi. Kết quả là một hình ảnh khá siêu thực, đậm chất họa sĩ với phần lớn cảnh nền bị che khuất. Đôi khi, việc chịu đựng các điều kiện khắc nghiệt là điều đáng làm để có được những hình ảnh kỳ lạ như thế này.
“Hình ảnh này được chụp tại công viên trượt băng Venice Beach nổi tiếng. Khu vực này là điểm thu hút khách du lịch lớn thứ hai ở Los Angeles, sau Disneyland. Tôi đã chụp ảnh mọi người trượt ván trong một thời gian dài và lớn lên trong nền văn hóa đó, đọc tất cả tạp chí liên quan và đi công viên trượt băng từ những năm 70. Giống như nhìn thấy một chiếc xe tải Chevy ở Texas, đây là một trong những khía cạnh đặc sắc của California”, theo Josh Rose.
Theo Michael Rababy, Los Angeles là nơi đặc biệt đối với các nhiếp ảnh gia đường phố vì họ dành phần lớn thời gian trên ôtô hơn là đi bộ. Lái xe khắp miền nam California có thể làm mới tầm nhìn của bạn. Trong một ngày ở Long Beach, bức tường xanh xanh này đập vào mắt nhiếp ảnh gia. Màu sắc đậm nét của cửa hàng âm nhạc đã nhắc nhở tác giả cách chọn màu sơn đơn giản có thể biến đổi không gian công cộng.
Cuộc sống ở nơi nóng nhất hành tinh
Người dân sống quanh Thung lũng Chết vẫn chạy bộ ngoài trời đều đặn, dưới cái nóng hơn 42 độ C.
Khoảng 300-400 người sống quanh năm ở Thung lũng Chết, một trong những nơi nóng nhất hành tinh với nhiệt độ cao nhất lên tới 54 độ C. Phần lớn là nhân viên của vườn quốc gia Death Valley (Thung lũng Chết), bang California và các khách sạn địa phương. Dưới đây là chia sẻ của những người dân về việc sống ở một trong những nơi có nhiệt độ khắc nghiệt nhất thế giới như thế nào.
Trẻ em tổ chức một buổi bán bánh nướng tại cộng đồng dân cư Cow Creek, cách vườn quốc gia Thung lũng Chết hơn một giờ đi xe.
Chiều ngày 16/8/2020, nhiệt độ ở vườn quốc gia này chạm ngưỡng 54 độ C - mức kỷ lục và cũng có khả năng là mức cao nhất từng được ghi nhận trên trái đất. Nhưng với những người sống gần trạm Furnace Creek - khu vực đo được nhiệt độ nóng kỷ lục - ngày tháng 8 hôm đó cũng chỉ giống như mọi ngày khác trong năm.
Brandi Stewart, nhân viên thông tin của vườn quốc gia, cho biết hầu hết các ngày tháng 7 và 8 mọi năm, bạn đều có cảm giác như đang đi vào lò nướng. "Nóng hầm hập. Bạn đi ra ngoài và ngay lập tức bạn cảm thấy hơi nóng trên da của bạn. Không khí khô, và bạn không cảm thấy ướt mồ hôi vì chúng đã bốc hơi ngay lập tức", Stewart nói.
"Trò chuyện qua điện thoại, tôi thường nghe bạn bè kể: 'Nhiệt độ ngoài trời là 26 độ C, và tớ đang mặc quần short và áo phông'. Nhưng nếu phải đến đó, chắc chắn tôi sẽ mặc quần áo dài", cô cho hay.
Suốt tháng 8, nhiệt độ ban ngày tại thung lũng vào khoảng 43 - 51 độ C. Vào ban đêm, thời tiết vào khoảng 32 độ C trở lên. Bất chấp cái nóng, người dân vẫn làm việc, gặp gỡ giao lưu và tập thể dục ngoài trời.
Patrick Taylor, trưởng bộ phận thông tin khách hàng tại vườn quốc gia, cho biết ai cũng cần thời gian để làm quen với cái nóng. Mùa hè đầu tiên của anh ở nơi này diễn ra "khá khó khăn". Khi cơ thể không thể thích nghi với nhiệt độ quá cao, con người có thể đối mặt với nguy cơ đột quỵ. Tuy nhiên, phần lớn mọi người sẽ thích nghi sau một vài tuần. Để quen với thời tiết nóng nực, cơ thể đổ mồ hôi nhiều hơn. Song không khi ở Thung lũng Chết rất khô, điều đó khiến mồ hôi bay hơi nhanh và làm mát cơ thể hiệu quả hơn.
Taylor cho biết anh và những người khác mất khoảng một năm để hoàn toàn quen với thời tiết khắc nghiệt ở trạm Furnace Creek. "Tôi không biết liệu có ai đó thực sự thích nhiệt kế chỉ hơn 51 độ C không, nhưng thực tế mọi thứ không đáng sợ như vậy", người đàn ông 7 năm ở trạm Furnace Creek cho hay.
Những đứa trẻ sống ở Thung lũng Chết vui chơi ngoài trời dưới cái nắng khắc nghiệt.
Cow Creek, làng Timbisha Shoshone và Stovepipe Wells, ba cộng đồng chính có người sống quanh năm của Thung lũng Chết, đều ở xa. Thị trấn gần vườn quốc gia nhất cách đó một giờ lái xe. Do đó, một số trẻ em sống ở đây đi xe bus hàng tiếng đồng hồ để đến trường. Taylor và vợ quyết định cho cô con gái 5 tuổi ở nhà.
Khu Cow Creek có khoảng 80 ngôi nhà, người dân có thể đi bộ dễ dàng đến thăm nhau. Tại đây có một phòng tập thể dục chung, sân chơi, thư viện. Mọi nhà đều lắp hai loại điều hòa: loại điều hòa thông thường và máy làm mát không khí. Nhưng không phải bất kỳ ai cũng dùng, có gia đình không bao giờ dùng điều hòa nhiệt độ, dù nhiệt kế trong nhà chỉ ngưỡng 35 độ C. Họ muốn tiết kiệm tiền.
Taylor cho biết, nơi làm việc của anh có xu hướng thu hút những người muốn làm việc chăm chỉ, và không bỏ cuộc khi gặp khó khăn. Người thân của những cư dân Thung Lũng Chết không thích ghé thăm họ vào mùa hè, nên chủ yếu hàng xóm láng giềng dành thời gian quây quần bên nhau.
150 nhân viên Dịch vụ Vườn quốc gia trong khu vực đã thành lập nhiều các câu lạc bộ để sinh hoạt chung: câu lạc bộ sách, thủ công, chạy bộ... Nhiều người thấy bất ngờ khi họ chạy ở ngoài trời vào tháng 7, khi thời tiết luôn trên ngưỡng hơn 40 độ C. Và Taylor khẳng định điều này hoàn toàn đúng. Trong đại dịch, quy định giãn cách khiến người dân khó tổ chức những hoạt động tập thể hơn trước. Nhưng họ vẫn gặp nhau qua các cuộc họp online.
Taylor nói rằng họ không bao giờ khuyên du khách chạy bộ ở Thung lũng Chết vào mùa hè. Nhưng với các nhân viên, khi họ chạy mỗi ngày và cơ thể quen với nhiệt độ 48,3 độ C, thì nhiệt kế có chỉ 48,8 độ C cũng không quan trọng.
Dù vậy, mọi người vẫn luôn chú trọng đến thời tiết khắc nghiệt khi hoạt động ngoài trời. Taylor và gia đình không bao giờ ra khỏi nhà mà không có điện thoại vệ tinh dự phòng, đề phòng mất sóng. Stewart không lái xe đến cửa hàng tạp hóa mà vắng mặt bạn trai và một bình nước lớn. Nỗi sợ hãi lớn nhất của Stewart là xe bị thủng lốp hay trục trặc. Vì vậy cô kiểm tra ôtô liên tục để tránh trường hợp bị mắc kẹt ở một khu vực hẻo lánh. Taylor và Stewart cho biết họ đều yêu cầu du khách phải thực hiện các biện pháp phòng ngừa tương tự tron vườn quốc gia.
Ngoài Covid-19, cộng đồng ở Thung lũng Chết cũng phải đối mặt với một mối đe dọa lớn khác: biến đổi khí hậu. Sáu trong 10 tháng nóng nhất trong lịch sử được ghi nhận đã diễn ra trong 20 năm qua. Tháng 7/2018, khu vực này đã lập kỷ lục thế giới về tháng nóng nhất từng ghi nhận, với nhiệt độ trung bình hơn 42 độ C. Sự thay đổi nhiệt độ khiến việc kết nối mọi người trong cộng đồng khó khăn hơn. Trước đây, họ có thể tụ tập một tháng một lần để làm tiệc nướng BBQ vào ban đêm. Nhưng năm nay nhiệt độ cao hơn, nên 4-5 tháng các cư dân mới có thể tụ họp một lần.
Giải đua bò muộn hấp dẫn du khách Giải đua bò tổ chức muộn hơn mọi năm, diễn ra cùng chương trình biểu diễn dù lượn đầu tiên ở Tây Nam Bộ, thu hút hơn 10.000 người xem. Ngày 28/11, 8 cặp bò tham gia giải đua tại sân vận động Soài Chek, xã Núi Tô, huyện Tri Tôn. Giải đua là một phần trong chương trình biểu diễn dù lượn...