Muốn thì thầm lời yêu thương, hãy nói vào tai trái
Nhiều nghiên cứu cho thấy nếu nói những lời yêu thương bạn hãy ‘rót mật’ vào tai trái người tình sẽ rất hiệu quả.
Muốn nói lời yêu thương, hãy nói vào tai trái
Nhiều nghiên cứu trên thế giới đều cho biết: bạn là chàng trai thổ lộ lời yêu thương nồng nàn với nàng, bạn nhớ là phải lựa thế để ‘rót mật’ vào tai bên trái của nàng mới hiệu quả đấy. Còn nếu bạn là cô gái muốn thể hiện tình yêu tha thiết với chàng thì bạn cũng phải lựa chiều để thủ thỉ vào tai chàng nhé.
Kết quả nghiên cứu của các nhà sinh lý học Mỹ đã tiết lộ bí mật: dù là trai hay gái, tai trái vẫn rất thích nghe những lời yêu thương ngọt ngào hơn, nhất là khi nghe người tình nói đi rồi lại nhắc lại lại những lời yêu thương đó thì càng dễ động lòng. Các nhà khoa học cho rằng tai trái của con người do bán cầu não phải điều khiển, có ưu thế hơn về xử lý những thông tin về tình cảm.
Các nghiên cứu còn chứng minh phản ứng của tai trái với những kích thích âm thanh cũng mẫn cảm hơn, nhất là khi nghe các bản tình ca với tiết tấu và ca từ dành cho tình yêu, lãng mạn.
Kết quả nghiên cứu của các nhà sinh lý học Mỹ đã tiết lộ bí mật: dù là trai hay gái, tai trái vẫn rất thích nghe những lời yêu thương ngọt ngào hơn (Ảnh minh họa: Internet)
Muốn dặn dò, ra mệnh lệnh hãy nói vào tai phải
Trường hợp bạn muốn người yêu, hay cộng sự, hoặc cấp dưới… nghe và ghi nhớ lời nói quan trọng của mình thì tốt nhất là bạn ghé vào tai bên phải của họ mà dặn dò, ra mệnh lệnh. Bởi vì khi người ta nghe bằng tai phải thì sức nhớ chắc chắn và nhớ lâu hơn tai trái, do thông tin được nghe vào từ tai phải sẽ được phân tích xử lý ở bán cầu não trái vốn có ưu thế ghi nhớ tốt hơn. Bạn nhớ đấy kẻo nhầm thì có khi hỏng việc.
Tai nam giới thính hơn tai nữ giới
Một số công trình nghiên cứu của các nhà khoa học Hoa Kỳ phát hiện ra rằng: tai của người bình thường khỏe mạnh có thể phân biệt hơn 40.000 loại âm thanh khác nhau. Tuy nhiên năng lực phân biệt này có liên quan đến giới tính và tuổi tác: tai của nam giới nhạy cảm và linh hoạt hơn tai phụ nữ, tai nam giới phân biệt được 60% loại âm thanh khác nhau, trong khi tai của nữ chỉ phân biệt được 28% đối với các âm thanh.
Video đang HOT
Nghiên cứu còn cho biết người trẻ tuổi nghe tốt hơn người tuổi càng cao: chẳng hạn để phân biệt tiếng đóng và mở cửa, 40% thiếu nhi lập tức nghe và phân biệt ra âm thanh này, trong khi chỉ 20% người trên 40 tuổi phân biệt được.
Tai to nói lên điều gì?
Nghiên cứu của một nhà khoa học Nga kết luận: năng lực sáng tạo của con người có quan hệ mật thiết với mức độ to nhỏ của tai. Các nhà khoa học đã phát hiện: độ to nhỏ của hai tai cũng luôn có sự khác biệt như chênh lệch 2-3mm về chiều dài, chiều rộng và bề dày nhưng có thể phán đoán vùng nào trong não của người đó phát triển nhất, hoặc để xem xét, phán đoán thiên bẩm của trẻ em về năng khiếu.
Nhà nghiên cứu người Nga Mustafan cho biết: người có tai phải đặc biệt dài có thể sẽ giành được thành tựu về toán, vật lý, còn người có tai trái to sẽ có sở trường về khoa học xã hội nhân văn. Người có đôi tai to, dài và quyến rũ nên cảm thấy tự hào và hạnh phúc. Câu nói ‘tai to có phúc’ không những là quan niệm của người ở châu Á mà còn là vốn sống ở một số nước châu Âu, như trong Anh ngữ cổ đại, từ tai to có nghĩa là ‘quý nhân’; tín đồ Phật giáo luôn tâm niệm rằng ‘phúc tướng’ của Đức Phật Thích Ca là tai rủ đến vai.
Nghiên cứu thấy rằng người càng sống lâu thì tai càng to, dái tai càng dài, sệ, đó là do tính đặc thù phát triển của tai. Khác với tứ chi và các bộ phận khác của cơ thể luôn sinh trưởng theo thời gian, với tốc độ khác nhau nhưng khi đến độ tuổi nhất định, chúng dừng lại không phát triển tiếp, chỉ riêng tai vẫn tiếp tục sinh trưởng suốt đời cho đến lúc qui tiên. Điều đó giải thích người sống thọ thì tai càng to. Tuy nhiên đối với người có tai to bẩm sinh có trường thọ hay không thì khoa học chưa chứng minh được.
Vân tai không ai giống ai
Người ta đã phát hiện ra rằng, trên thế giới hầu như không có đôi tai nào giống nhau hoàn toàn, và tai phải, tai trái của một người cũng khác nhau. Giống như tay, môi, mắt, tai người cũng có vân. Ở Hoa Kỳ đã phát minh ra loại máy chụp ảnh chuyên dùng để lấy ảnh vân tai người, giúp cho cảnh sát phá án như vân tay. Như vậy vân tai là một trong những chứng cứ về một con người không lẫn hay giống người khác.
Ths.Phạm Phương Hồng
Theo SKĐS
Người con gái không có tư cách
Cô quay lưng bước đi. Cô biết sẽ không còn ai đuổi theo những bước chân cô như ngày xưa nữa, sẽ không còn ai nói những lời yêu thương với cô nữa, và có lẽ sẽ không còn ai nâng niu thể xác cô một cách trân trọng nữa. Vì...cô là người con gái không có tư cách.
"Em có tư cách nói với anh câu đó sao?" - Tim cô quặn thắt, đau nhói. Có những giọt nước chợt ngân ngấn trên khóe mắt cô.
Cô biết cô không có đủ tư cách để nói lời chia tay, cũng không có quyền rời xa anh. Cô cũng biết khi nghe câu nói này từ cô, anh sẽ cười chế giễu. Chẳng phải cô đã từng nói với anh cho dù mọi chuyện trên thế gian này có xảy ra như thế nào, thời gian có thể khiến anh thay đổi, cô vẫn luôn bên cạnh anh, vẫn luôn yêu anh, và sẽ không bao giờ nói hai từ "chia tay" trước mặt anh sao?
Ngày gặp anh, cô là đứa con gái không còn trong trắng. Sự khờ dại và những cảm xúc nồng cháy của mối tình đầu đã khiến cô đánh mất cái thứ mà người ta gọi là "cái ngàn vàng" đó. Cô thu mình trong vỏ bọc của sự chê bai, sự khinh rẻ của mọi người khi nền lối xã hội vẫn chưa có cái nhìn thoáng hơn về chuyện trinh tiết của một người con gái.
Anh càng đeo đuổi cô nhiều bao nhiêu, cô càng né tránh anh bấy nhiêu. Anh nói, anh chỉ yêu mỗi cô. Anh yêu đôi mắt ân cần khi cô nhìn anh, yêu nét hiền dịu luôn phảng phất trên gương mặt nhỏ nhắn, yêu cái tính cách luôn hết lòng vì công việc, sẵn sàng giúp đỡ mọi người của cô. Anh yêu cô bằng một tình yêu vô bờ bến.
Cô cũng yêu anh. Trong mắt cô, anh là người đàn ông hoàn hảo. Cô đã nhiều lần cố tìm một khuyết điểm dù là nhỏ nhất trong anh để che lấp đi cái ý nghĩ hoàn hảo kia, nhưng cô vẫn không tìm được. Trước khi gặp cô anh chưa từng yêu một người con gái nào. Quá khứ của anh là một trang giấy trắng tinh khôi, không vết mực vấy bẩn. Thế thì cô lấy gì để có thể so sánh với anh, cô có gì để xứng đáng với tình cảm của anh, ngày cả thể xác này, cô cũng đã sai lầm trao cho một người bội bạc. Đôi khi, cô chẳng dám nhìn thẳng vào đôi mắt ấm áp của anh.
Anh đeo đuổi cô trọn một năm. Một năm đó trong tim cô lúc nào cũng có một cảm giác thôi thúc. Đã bao lần, cô muốn ngoảnh mặt với quá khứ, một lần nhắm mắt đưa tay cho anh, sau đó mọi chuyện sẽ để thời gian quyết định. Nhưng, cũng vì quá yêu anh, bàn tay vốn đã muốn trao cho anh, đôi chân muốn chạy thật nhanh đến bên anh, cô đã nhiều lần rụt tay lại, đôi chân mỏi mệt chợt dừng lại khi chỉ còn cách anh một khoảng cách ngắn ngủi. Khoảng cách ngắn nhưng lại xa mù khơi.
Ngày Valentine, anh quyết định tỏ tình với cô. Anh biết cô cũng có tình cảm với anh, chỉ là còn một khoảng cách vô hình nào đó khiến cô không thể mạnh dạn bước đến bên anh, tin tưởng trao trái tim mềm yếu cho anh.
Trong khoảnh khắc anh nói lời yêu cô, tặng cô một đóa hồng đỏ rực, cô khẽ hỏi. "Anh có chấp nhận yêu một người không còn trong trắng không?"
Bàn tay cầm đóa hoa anh dần buông xuống, đôi mắt mở to nhìn cô, khóe miệng muốn thốt ra điều gì đó nhưng lại không thể nói nên lời. Bất chợt cô mỉm cười thật nhẹ. Có lẽ nói ra rồi trong lòng sẽ cảm thấy thoải mái hơn. Thà rằng để anh biết rõ sự thật, có thể anh sẽ không còn cảm giác với tình yêu này, có thể anh sẽ khinh thường cô, có thể cô sẽ đau khi anh xa lánh cô, nhưng như thế sẽ tốt hơn cô cứ chấp nhận tình cảm của anh trong sự lừa dối để rồi sau này lại nhận lấy sự áy náy và cảm giác bất an.
Cô quay lưng bước đi. Trong tích tắc đó, cô cảm nhận được vòng tay của anh đang ôm cô thật chặt. "Anh xin lỗi. Anh không nên có thái độ như thế với em. Em à, anh yêu em, anh yêu em ở hiện tại và cả trong tương lai. Quá khứ đã là quá khứ, có lẽ em đã đau khổ vì nó quá nhiều rồi, từ giờ về sau, anh sẽ là người mang lại hạnh phúc cho em. Anh xin em, hãy tin anh, tin anh một lần này thôi."
Từng lời anh nói như tia nắng rọi qua trái tim cô bấy lâu đã bị giá lạnh trong nỗi cô đơn, trống trải. Hai hàng nước mắt chảy dài trên đôi má cô. Kể từ giây phút đó, cô biết mình mãi mãi thuộc về người đàn ông này. Cô sẽ luôn yêu anh, luôn bên cạnh anh và sẽ không bao giờ rời xa anh.
Cô và anh bắt đầu những ngày tháng yêu nhau, hẹn hò như bao đôi tình nhân khác. Những tưởng cô đã tìm được một tình yêu thật sự, một hạnh phúc trọn vẹn, cho đến khi cô và anh có một thời khắc say đắm bên nhau trong mối quan hệ xác thịt. Thời gian sau, mỗi khi gặp mặt, anh lại đòi hỏi chuyện ấy. Cô yêu anh, cô không muốn từ chối anh, bởi lẽ cô cũng không có tư cách để từ chối.
Dần dần, cô nhận ra anh không còn quan tâm cô nhiều nữa. Khi bên cạnh cô, anh chỉ muốn biến cô thành công cụ để giúp anh thỏa mãn sự ham muốn. Sau đó lại vô tâm, hờ hững với tình yêu của cô. Cô đã chịu đựng để được bên cạnh anh, nhưng mọi việc trên đời đều có một giới hạn nhất định. Cô nghĩ đã đến lúc cô phải buông tay.
- "Anh à, em buông tay nhé!"
- "Em nói linh tinh gì thế?" - Anh cốc nhẹ vào trán cô, mỉm cười, sau đó lại chăm chú vào màn hình laptop.
- "Em nói là...mình chia tay đi!" - Cô hít một hơi thật sâu, nhấn mạnh từng chữ trong câu nói.
Lúc này anh mới từ từ quay lại nhìn cô. Ánh mắt có phần ngạc nhiên, anh nhếch mép cười.
- "Em có tư cách nói với anh câu đó sao?"
- "Ngay từ đầu em đã không có tư cách để yêu anh. Thời gian qua được bên cạnh anh, được anh yêu thương, chăm sóc, em đã xem đó là một sự ưu ái của Thượng Đế dành cho em rồi. Nhưng có lẽ, tình yêu của em dành cho anh vẫn chưa đủ để có thể khiến anh quên đi cái khuyết điểm trong em. Thế thì tại sao chúng ta lại cứ mãi làm khổ nhau? Anh có thể tìm người con gái xứng đáng hơn em, yêu anh hơn em và...vẫn còn trong trắng. Với em, những ngày qua đã quá đủ rồi. Em xin anh, xin anh hãy quên người con gái không có tư cách này đi."
Cô quay lưng bước đi. Cô biết sẽ không còn ai đuổi theo những bước chân cô như ngày xưa nữa, sẽ không còn ai nói những lời yêu thương với cô nữa, và có lẽ sẽ không còn ai nâng niu thể xác cô một cách trân trọng nữa. Vì...cô là người con gái không có tư cách.
Theo Guu
Lừa dối người yêu vì say nắng trai phố cổ Cô ấy say nắng với một người con trai nhà ở phố cổ, đẹp trai và khá ăn chơi, thậm chí còn kém cô ấy 2 tuổi. Cả tôi và cô ấy đều là sinh viên tỉnh lẻ lên Hà Nội trọ học, quen nhau vì cùng xóm trọ. Ban đầu chỉ là những câu thăm hỏi, động viên của sinh viên nghèo,...