Muốn ly hôn vì mẹ vợ bắt biếu 7 triệu/tháng, bà qua đời tôi bật khóc nhìn một thứ
Chu cấp cho mẹ vợ 7 triệu/tháng, số tiền còn lại chi tiêu đã là khó khăn chứ đừng nói đến tiết kiệm. Sinh thêm một đứa con thì chắc chắn là không bao giờ đủ được.
Ngay sau đám cưới của tôi và vợ, mẹ vợ gọi hai đứa đến nói chuyện. Bà tuyên bố bây giờ bà già rồi, không kiếm ra tiền, cả cuộc đời đã vất vả nuôi nấng con gái trưởng thành. (Bố vợ mất rồi, ông bà chỉ sinh được vợ tôi). Từ giờ bà muốn con gái phải chu cấp cho mẹ 7 triệu/tháng để bà chi tiêu, ăn uống.
Lúc đó lương của tôi được 13 triệu, lương của vợ 9 triệu. Chúng tôi phải trả tiền thuê nhà, chi tiêu sinh hoạt của hai vợ chồng, ngoài ra còn đủ khoản tiền phát sinh. Chu cấp cho mẹ vợ 7 triệu/tháng, vậy thì chúng tôi chỉ còn 15 triệu. Từng đó tiền chi tiêu đã là khó khăn chứ đừng nói đến tiết kiệm. Sinh thêm một đứa con thì chắc chắn là không bao giờ đủ được.
Lúc đó lương của tôi được 13 triệu, lương của vợ 9 triệu. (Ảnh minh họa)
Tôi bảo vợ nói với mẹ cô ấy mỗi tháng chúng tôi gửi khoảng 2 triệu biếu bà, 7 triệu thì quá sức. Bà còn sức khỏe, chịu khó làm thêm việc gì đỡ đần con gái. Tôi thấy như vậy là hợp lý, đến bố mẹ tôi còn chẳng cần chu cấp đấy thôi.
Nhưng mẹ vợ không chịu, bà khăng khăng 7 triệu mới đủ cho bà ăn uống sinh hoạt. Vợ tôi thì thương mẹ, là người con gái có hiếu, cô ấy bảo sẽ trích lương của mình đưa cho bà, tôi không cần bận tâm. Khổ nỗi lương vợ 9 triệu, chu cấp cho mẹ 7 triệu thì cô ấy còn chẳng đủ ăn, nói gì tới đóng góp cho gia đình. Thế khác gì đặt mọi gánh nặng còn lại lên vai tôi.
Nhưng mẹ vợ không chịu, cuối cùng tôi đành phải nhượng bộ. Chung quy cũng chỉ vì yêu vợ, không muốn cô ấy buồn, lại càng không muốn vợ chồng cãi vã ly hôn. Để có đủ tiền trang trải mọi khoản, tôi phải nỗ lực phấn đấu nhiều hơn trong công việc. Sau một năm tôi đã được thăng chức tăng lương, thu nhập đến 17 triệu. Lúc đó chúng tôi mới quyết định sinh con. Thú thật trong một năm ấy, có mấy lần tôi nghĩ đến quyết định ly hôn vì áp lực quá. Nhưng may mắn là tôi vẫn vượt qua, vợ chồng vẫn còn ở bên nhau.
Video đang HOT
5 năm đã qua rồi, lương của tôi bây giờ đã 30 triệu, lương vợ 15 – 17 triệu, cuộc sống hai vợ chồng có thể nói là không phải thiếu thốn. Chúng tôi sinh được hai đứa con, chăm lo cho các con đầy đủ, mỗi tháng vẫn đều đặn gửi cho mẹ vợ 7 triệu. Những năm qua vợ tôi luôn chu toàn việc nhà, con cái, cũng rất quan tâm đến bố mẹ chồng, vì vậy tôi thấy khoản tiền báo hiếu mẹ vợ mỗi tháng kia cũng hoàn toàn xứng đáng.
Cách đây nửa năm, mẹ vợ tôi ốm nặng, sau nửa năm điều trị thì bà không qua khỏi. Sau tang lễ của mẹ vợ, chúng tôi cùng nhau thu dọn những kỷ vật bà để lại. Đến khi mở ngăn kéo chiếc tủ trong phòng ngủ của mẹ vợ, chúng tôi bần thần khi nhìn thấy một thứ, đó là cuốn sổ đỏ một mảnh đất có vị trí rất đẹp mà giá thị trường hiện nay chắc phải tới 4, 5 tỷ đồng. Sổ đỏ mảnh đất ấy mang tên mẹ vợ nhưng đi kèm với đó là một lá thư và tờ di chúc bà đã lập sẵn.
Tôi ôm vợ, hai vợ chồng cùng khóc vì cảm kích và vì thương mẹ vợ. (Ảnh minh họa)
Đọc xong lá thư mẹ vợ viết gửi cho các con, tôi cũng không kìm được nước mắt. Lúc đó chúng tôi mới biết 7 triệu mỗi tháng gửi cho bà, mẹ vợ không hề tiêu đến xu nào. Bà vẫn làm thêm kiếm thu nhập, tự chi tiêu. Tiền chúng tôi gửi, bà dành dụm rồi mua trả góp một mảnh đất từ mấy năm trước. Mục đích của bà sau cùng chỉ là muốn con cái biết tiết kiệm tiền, biết nỗ lực hơn trong cuộc sống, sợ chúng tôi tuổi trẻ có được đồng nào tiêu hết bấy nhiêu, không biết dành dụm cho tương lai.
Nghĩ lại nếu mẹ vợ không đặt ra áp lực đó thì có lẽ tôi cũng không có được ngày hôm nay. Tôi sẽ không cố gắng nỗ lực nhiều đến thế trong công việc để có được thành công như hiện tại. Và chắc chắn là chúng tôi cũng không thể dành dụm được một mảnh đất trị giá lớn đến thế này. Tất cả là nhờ có mẹ vợ. Bà không chỉ giữ tiền cho các con mà còn biết đầu tư sinh lời.
Tôi ôm vợ, hai vợ chồng cùng khóc vì cảm kích và vì thương mẹ vợ. Bà đã dành hết những gì mình có cho con cái, chấp nhận mang tiếng xấu khi đòi hỏi con cái chu cấp mỗi tháng. Thật may mắn vì tôi đã không bất mãn mà ly hôn, kiên trì cho đến bây giờ, cũng là lúc hiểu ra mọi chuyện, hái được trái ngọt.
Vợ vào khách sạn với 'người tình', tôi căm hận đi bắt gian nhưng lại đờ đẫn ôm chầm em cảm kích
Tôi lập tức gọi cho mẹ đẻ, thêm cả mẹ vợ đến cùng bắt quả tang tại trận.
Cách đây một tháng, vợ khoe mới được tăng lương, thu nhập cao gấp rưỡi khi trước. Tôi rất mừng vì có cô vợ giỏi giang. Vậy là thu nhập của vợ đã bằng của tôi rồi, hai vợ chồng cùng kiếm ra tiền thì tương lai gia đình, con cái sau này cũng sẽ được đảm bảo.
Thế mà cách đây một tuần, tôi chợt nhận được bức ảnh người bạn thân gửi cho, chụp lại rõ mồn một cảnh vợ tôi và một người đàn ông đã lớn tuổi đi vào nhà nghỉ. Ông già kia tôi chỉ nhìn được bóng lưng nhưng từ mái tóc và hình dáng có thể biết chắc ông ta cũng phải 60 tuổi rồi. Vợ tôi thì tươi cười hớn hở ra chiều vui vẻ hạnh phúc lắm.
Một cô vợ dối trá và phản bội, chắc chắn tôi không bao giờ giữ lại. (Ảnh minh họa)
Tôi căm hận tột cùng. Chuyện tăng lương chỉ là nói dối! Thu nhập tăng thêm là vì cô ta đi làm thêm trên giường với lão già ấy thì đúng hơn. Một cô vợ dối trá và phản bội, chắc chắn tôi không bao giờ giữ lại. Nhưng trước khi đưa đơn ly hôn, tôi phải bắt quả tang tại trận để có bằng chứng rõ ràng, không cho cô ta chối cãi. Nhà vợ cũng phải im lặng không thể đổ oan cho tôi.
Tôi thuê một bác xe ôm theo dõi hành tung của vợ. Ba ngày sau cái hôm nhận được bức ảnh kia, một lần nữa tôi được báo vợ và một người đàn ông luống tuổi vừa cùng nhau bước vào nhà nghỉ. Tôi lập tức gọi cho mẹ đẻ, thêm cả mẹ vợ đến cùng bắt quả tang tại trận.
Tới nơi, thế nào mà nhà nghỉ này lại là của một người bạn tôi. Vì vậy tôi dễ dàng lấy được số phòng từ lễ tân. Đứng trước cửa phòng, tôi chưa kịp đập gọi thì cánh cửa đột ngột mở ra. Vợ áo chỉnh tề tay đeo túi xách chuẩn bị ra về. Sao vừa vào chưa đầy 30 phút đã về? Lao vào phòng, nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế mà tôi sững sờ, mẹ tôi cũng đờ đẫn. Người này lại chính là bố ruột của tôi.
Câu chuyện sau đó nhanh chóng được giải thích rõ ràng. Lúc trước bố tôi tay trắng gây dựng sự nghiệp, cũng gọi là có chút thành công, còn mẹ vốn con nhà giàu. Nhưng kết hôn 7 năm, sinh được tôi và em gái thì bố bị phá sản. Ông trở thành tội đồ trong mắt nhà vợ, là người đàn ông kém cỏi vô dụng, phải quay về ăn bám vợ.
Không chịu được áp lực từ nhà vợ, ông đã bỏ đi. Ông bà ngoại tôi đã chán nản chàng rể phá sản nên cũng không hề đi tìm, sau một thời gian thì hai ông bà ly hôn. Mẹ và chúng tôi ở với ông bà ngoại, bố làm ở nơi khác khá xa. Thi thoảng ông về thăm con nhưng đều bị bố mẹ vợ ngăn cấm. Cuối cùng ông cũng chẳng về nữa nhưng hàng tháng vẫn gửi tiền chu cấp đến tận khi chúng tôi học đại học xong mới thôi.
Nhiều năm nay hai anh em chúng tôi chỉ liên lạc với bố qua điện thoại, có khi 1 năm được 1 cuộc. Không ngờ ông trở về lúc nào mà không báo cho chúng tôi biết. Vợ giải thích: "Hôm đấy em gặp bố mệt lả ở gần cổng nhà mình. Em nhận ra bố trong bức ảnh anh cho em xem, ông nhất quyết không chịu vào nhà, cũng không cho em nói với anh, em đành bảo ông ở tạm ở nhà nghỉ, có gì từ từ rồi tính chứ không cho ông về ngay. Ông ái ngại vì những năm qua không về thăm các con...".
Tôi ôm chầm vợ cảm ơn, vì cô ấy đã lo lắng cho bố chồng trong những ngày qua. (Ảnh minh họa)
Lúc ấy tôi mới biết những năm qua bố vẫn sống lủi thủi một mình chưa có ai bên cạnh. Lần này biết tin vợ chồng tôi sinh con, ông mới về để mong nhìn thấy cháu. Nhưng nỗi xấu hổ ê chề từng chịu đựng khi trước vì nhà vợ coi thường vẫn in hằn trong tâm trí ông. Đồng thời nhiều năm xa cách, ông nghĩ chúng tôi trách móc, không gần gũi với bố nên ông ngại không dám gặp mặt.
Tôi ôm chầm vợ cảm ơn, vì cô ấy đã lo lắng cho bố chồng trong những ngày qua, còn lén đưa con đến gặp ông cho ông thỏa nỗi nhớ. Nhìn ông gầy gò và đang tự trách mình, tôi thấy xót xa vô hạn. Thực ra ông rất yêu vợ con, gia đình nhưng hoàn cảnh đã đưa đẩy chúng tôi đến bước đường này.
Giờ ông cũng đã già rồi, tôi quyết tâm giữ ông lại sống với con cháu. Kể cả không ở chung thì ông cũng phải ở gần chúng tôi, thường xuyên qua lại để tôi được báo hiếu ông.
Thấy mẹ vợ tằn tiện không dám tiêu pha, tôi sắm tặng bà điện thoại mới nhưng lại bị vợ đuổi khỏi nhà Không chịu nghe tôi giải thích, vợ nhất quyết cho rằng tôi ngoại tình cặp bồ nên mới vung tiền mua chiếc điện thoại đắt như thế. Chuyện nghe lạ lùng nhưng lại có thật mọi người ạ. Dù vợ đã xin lỗi thành khẩn, mẹ vợ cũng bênh vực nói vài câu, nhưng tôi thực sự vẫn rất buồn vì cách cư...