Muốn giải thoát khỏi chồng
Tôi lấy chồng hơn 10 năm, sinh được một trai một gái. Tôi và chồng đều lớn lên từ nông thôn nghèo nên tuổi thơ vất vả.
Chúng tôi lớn lên tự bươn chải, vay mượn, tích góp, đã mua được nhà cửa ổn định ở thành phố. Tổng lương vợ chồng tầm 50-60 triệu mỗi tháng. Trừ chi phí sinh hoạt, tiền học của con, hàng tháng chúng tôi tích lũy được một nửa thu nhập để lo cho con cái sau này và hiện tại không còn khoản nợ nào.
Cuộc sống hiện tại của tôi không đến nỗi chật vật. Tính tôi thoải mái hơn chồng nhiều nên những khoản đáng chi tôi sẽ không tiếc như sắm sửa đầy đủ vật dụng gia đình, đầu tư các khóa học tiếng Anh cho bé lớn. Hầu hết nội thất và đồ dùng trong nhà do tôi tự tìm kiếm và sắm sửa. Tất nhiên những thứ quan trọng sẽ hỏi qua ý kiến chồng.
Chồng rất tiết kiệm, chủ yếu muốn để dành tiền, đồ dùng cá nhân anh cũng ít dám xài sang. Nhân viên của anh xài đồ còn cao cấp hơn sếp, tính cách này của anh ảnh hưởng nếp sinh hoạt từ nhỏ của gia đình. Ba mẹ chồng có tiền lương đủ cho cuộc sống thoải mái nhưng chỉ tiết kiệm, không mua sắm đồ dùng thiết yếu. Nhà ba mẹ chồng ở quê không có gì giá trị, giường tủ đã sắm cách đây 35 năm, mục nát rồi vẫn để xài. Tôi ngỏ ý đổi mới là bị mẹ chồng nói ngay. Mẹ chồng cằn nhằn nhưng tôi vẫn sắm một số đồ dùng sinh hoạt như máy lọc nước, đồ sinh hoạt cho ông bà mỗi dịp về thăm. Tôi không sắm thì ở nhà bố mẹ chồng và nhà chúng tôi sẽ chẳng có gì, lúc nào chồng cũng nói tiết kiệm tiền sướng hơn sắm những thứ đồ đó, mặc dù chúng rất thiết yếu.
Chồng tôi rất khô khan, yêu công việc và có thể làm ngày đêm. Anh có chuyên môn cao, được cấp trên tin tưởng. Anh chưa từng chủ động chia sẻ việc nhà với tôi. Hơn 10 năm chung sống, mọi việc lớn nhỏ trong gia đình đều một tay tôi lo liệu, kể cả chăm con. Lúc ốm đau tôi vẫn phải lọ mọ nấu ăn cho cả nhà. Tôi từng khóc lóc, nói đủ cách nhỏ to, mềm cứng mà anh không thay đổi, chắc bởi anh được chiều từ nhỏ. Mỗi khi có mẹ chồng, nếu tôi nhờ vả anh gì là bà sẽ mắng tại sao lại bắt anh làm. Về quê, mình tôi phải dậy sớm giặt quần áo cho cả nhà, nấu nướng, rửa chén bát, dọn nhà cửa. Chồng và em chồng có quyền ngủ trễ, ăn xong đứng dậy ngay. Dịp Tết, tôi mà về nhà mẹ đẻ hoặc thăm họ hàng nhiều là mẹ chồng tỏ thái độ không vừa lòng ngay.
Video đang HOT
Chồng hay đi công tác xa, mình tôi vừa đi làm vừa đưa đón các con đi học rồi làm việc nhà. Nhiều lúc quá mệt mỏi, tôi thuê người dọn nhà theo giờ, chồng lại trách mắng, kêu phí tiền, có tí việc mà cũng không làm được. Tôi đề nghị anh phụ giúp, anh không làm. Gần đây do dịch bệnh và muốn cải thiện kỹ năng nói ngoại ngữ của con gái, tôi đăng ký cho con học online face to face với giáo viên bản ngữ, phí trả góp hàng tháng là 3 triệu. Tôi đóng gói cả năm, tổng cộng bằng 2/3 tháng lương của anh. Anh lại chửi bới tôi sống không tiết kiệm, vài tuần lại nhắc về việc này, vợ chồng lời qua tiếng lại căng thẳng. Tôi vừa xin làm việc tại nhà, vừa chăm con rồi làm việc nhà, chồng biết tôi cực nhưng không phụ. Lần này anh tự đề nghị tôi tìm người phụ trong thời gian nghỉ dịch, tôi lại không muốn thuê người lạ vào lúc này vì rủi ro dịch bệnh.
Thời gian gần đây, vợ chồng có những mâu thuẫn trong cuộc sống hàng ngày, không gần gũi nhau. 2, 3 năm nay hầu như anh thích ngủ riêng, không có nhu cầu gần gũi vợ, thi thoảng có chuyện đó là do tôi chủ động. Chúng tôi ít tâm sự, chia sẻ, anh thường gắt gỏng với vợ con, một phần do áp lực công việc, một phần do tính anh khá khó chịu. Tôi nghĩ tình cảm của anh không còn như trước. Tôi mở lời tâm sự để cả hai tìm cách tháo gỡ mà anh thường không lắng nghe, bảo tôi điên khùng, rảnh rỗi nên suy nghĩ vớ vẩn. Quá mệt mỏi, tôi chủ động đề nghị ly hôn. Anh xin thời gian để thay đổi, chủ động giúp tôi một số việc nhà và tình cảm hơn với vợ khoảng 2 tuần. Sau đó mọi chuyện lại trở về như cũ. Tôi to nhỏ nhắc khéo nhiều lần và anh đều lơ đi.
Thực sự tôi rất muốn được giải thoát, kéo dài thêm tôi sợ không thể chịu đựng được. Tôi có thể chịu đựng áp lực công việc, cực khổ một chút nhưng không khí căng thẳng trong gia đình và sự lạnh lùng của chồng khiến bản thân thật khổ tâm. Mong được các bạn chia sẻ cùng, chân thành cảm ơn.
Duyên
Lương giảm vì dịch bệnh, chồng bắt nghỉ luôn việc ở nhà trông con
Sau gần nửa tháng chậm lương, số tiền tôi nhận được là hơn một triệu đồng trong khi hàng ngày đi làm vẫn phải đổ xăng, ăn sáng, ăn trưa rồi con thì phải gửi ở quê cho ông bà.
Tôi là nhân viên văn phòng của một công ty chuyên cung cấp dịch vụ du lịch và khách sạn. Vì tình hình dịch bệnh, công ty tôi gần như không hoạt động cả tháng nay nhưng sếp vẫn bắt đến cơ quan hàng ngày. Nghĩ đang trong lúc khó khăn, nhiều nơi còn bị ép nghỉ không lương ở nhà nên mọi người trong công ty thấy sếp nói vậy cũng bớt lo lắng và đi làm đều.
Vợ chồng tôi mới có một cháu trai 4 tuổi, từ khi nghỉ dịch, chúng tôi gửi cháu về với ông bà ngoại chăm sóc vì quê nội xa quá, thêm nữa, ông bà nội cũng bị "điều động" đi chăm các cháu. Bố mẹ chồng tôi phải chia nhau ra, bố chồng đến ở nhà anh cả, mẹ chồng đến nhà cô út để trông nom cháu trong những ngày nghỉ học.
(Ảnh minh họa)
Suốt mấy tuần nay, cứ đến cuối tuần, vợ chồng tôi lếch thếch bắt xe khách về quê thăm con rồi chiều chủ nhật lại lên Hà Nội. Lần nào bỏ con lại để đi thằng bé cũng gào khóc thảm thiết đòi về cùng hoặc bắt tôi ở lại.
Nhìn con khóc mà tôi cũng khóc theo nhưng việc thì không nghỉ được, con theo lên thì ai trông? Vậy là dù thương, dù xót con nhưng cũng chẳng có cách nào khác, đành đau lòng nhìn con khóc mà bước lên xe.
Tuần vừa rồi, thằng bé khóc đến khản cả tiếng, ở cơ quan rảnh rỗi, nhiều lần cứ định gọi video call hỏi thăm con mà rồi lại thôi, vì lần nào gọi, con cũng khóc ngằn ngặt.
Chồng xót con nên bảo tôi xin nghỉ làm vài hôm, đằng nào công việc cũng đang rảnh, nghỉ vài ngày về quê cho con đỡ nhớ. Nghe lời chồng, tôi cũng xin phép sếp nghỉ nhưng không được đồng ý, ông bảo, dù có khó khăn đến mấy, vẫn phải vận hành công ty, không để tình trạng rệu rạ xảy ra.
Ông cũng nói tình hình công ty đang khó khăn nên lương sẽ chậm và giảm hơn so với tháng trước. Tôi hiểu điều đó nhưng không ngờ, sau gần nửa tháng chậm lương, số tiền tôi nhận được chỉ có hơn 1 triệu đồng.
Cứ nói công việc rảnh rỗi nhưng đến cơ quan chúng tôi vẫn phải xử lý các việc tồn đọng, dọn dẹp, rồi còn tiền ăn trưa, ăn sáng, xăng xe đi lại, trong khi con cái thì vứt nheo nhóc ở quê. Tôi bức xúc kể với chồng, không ngờ anh còn bức xúc hơn cả tôi.
Anh bắt tôi nghỉ việc luôn từ ngày mai, về quê với con cho hết dịch rồi tìm việc khác sau. Tôi thì phân vân vì dù sao công việc cũng đã gắn bó suốt gần 10 năm, giờ cũng chẳng còn năng nổ, tự tin để bắt đầu lại nhưng không nghỉ, mà cứ đi làm kiểu này cũng không ổn. Mọi người có thể cho tôi xin lời khuyên được không?
NGỌC ANH (Độc giả)
Theo vtc.vn
Tốt nghiệp đại học, tôi sẽ theo đuổi sếp Tôi là cô sinh viên năm hai có tình cảm với sếp. Cảm ơn mọi người đã góp ý. Mấy ngày nay ở nhà nghỉ dịch, không đi học, đi làm nên tôi có thời gian suy nghĩ nhiều về vấn đề này. Xin phép được giải thích một chút về tình trạng của tôi để mọi người hiểu: Có người bảo tôi...