Mùa hoa loa kèn
Mùa hoa loa kèn Thế là một mùa loa kèn nữa lại về. Mỗi khi mùa hoa loa kèn về, anh lại nhớ em đến thế. Nỗi nhớ trào dâng trong lòng anh, cắn xé trái tim anh.
Anh vẫn nhớ, khi mùa hoa loa kèn về, cũng là lúc anh đã biết rằng trong trái tim anh đã khắc ghi hình bóng một người con gái, một người con gái gắn với bông hoa loa kèn trắng tinh khiết, anh đã yêu em, em thích hoa loa kèn trắng. Mùa loa kèn năm nay về đột ngột quá, anh chưa kịp nhận ra, chưa kịp chuẩn bị để đón nhận nó mà nó đã về đây rồi. Năm nay, không còn người nhắc anh khi mùa hoa về nữa. Năm nay anh không còn ai bên cạnh để cùng đi trên đường, ngắm loa kèn nở và liên thiên những chuyện chẳng đầu đuôi nhưng lắng sâu và đọng mãi. Năm nay anh đã phải xa em… Tình yêu của chúng mình…em nhỉ?
Đến giờ phút này anh vẫn tự trách mình, trách mình vì sao đã giận em, đã quyết định “hết yêu em”, để bây giờ, khi em xa rồi, anh mới biết rằng trái tim anh đã thuộc về em, tâm hồn anh đã theo bước bên em. Để lại đây một thân xác vô cảm, trầm âm, vô hồn và lạnh buốt. Nhưng anh biết làm sao đây? Nếu như em nghe được những lời này của anh, em có cho anh được một lời khuyên không? Nếu như chỉ có một cơ hội, một lối đi, em hãy cho anh biết, anh sẽ cố gắng, anh sẽ làm tất cả để….ta yêu nhau….để mùa hoa loa kèn lại về trong niềm hạnh phúc…. Hoa loa kèn…đến giờ thì anh “ngố” của em cũng biết rồi nhé. Hoa loa kèn, chuyện tình yêu của bọn mình ….giống nhau ư? Mùa hoa loa kèn ngắn lắm, chỉ trong tháng 3 thôi, tình yêu bọn mình ngắn quá…chỉ thoáng qua mà thôi. Anh đã gặp em, một cô gái thật xinh tươi, có nét gì đó bí ẩn, giản dị nhưng quyến rũ cũng như hoa loa kèn, tuy đơn sắc nhưng thật nổi bật. Anh đã yêu em. Để đến bây giờ, khi tình yêu anh đã trao trọn cho em, thì ta chia tay. Lý do ư? Để làm gì? Trách móc ư? Để làm chi? Khi mà những điều đó không giúp chúng ta về bên nhau? Lỗi là của anh, của anh tất cả, anh không tốt, anh không giàu có, anh không giỏi giang, không cá tính như những người em gặp, như những người con trai mà em vẫn thường khen ngợi trước mặt anh. Lỗi là của anh, anh đã giận em khi em nói với anh rằng khi em yêu anh, anh không mang lại cho em điều gì cả… anh phải chấp nhận. Lỗi là của anh, anh đã bực mình khi em luôn nói với anh “Em không yêu anh và em muốn chấm dứt chuyện chúng mình”…anh phải chấp nhận. Lỗi là của anh, anh đã không chịu nghe em nói khi em luôn kể với anh về người bạn trai cũ của em với đại từ nhân xưng “bạn trai” – một đại từ mà anh thầm mong ước được một lần em mang ra thay thế cho “thằng”, cho “nó” khi em nhắc đến anh với người khác.
Video đang HOT
Lỗi là của anh, anh đã thầm trách em vì mỗi khi em giận dỗi, em lại dùng “tớ” thay cho “em” và “ấy” thay cho “anh” để nói rằng “Nếu thời gian quay trở lại ,tớ sẽ ước chúng mình chưa bao giờ quen nhau”. Anh thật tệ phải ko? Lỗi là của anh, anh đã buồn khi anh muốn làm gì đó cho em, muốn đc cùng em làm những việc mà 2 đứa đã từng làm và em đã không cho anh thực hiện bằng cách “Em không thích”…đơn giản mà anh nghĩ phức tạp quá em nhỉ? Lỗi là của anh, anh đã tủi thân, anh đã chán nản khi em bước lên xe của một người con trai khác trước mặt anh, để rồi anh không còn biết xử trí thế nào trước những con mắt đang nhìn anh thương hại… anh thật tồi? Lỗi là của anh, anh đã để cho ý nghĩa “chia tay” xuất hiện….nhưng anh không còn cách nào khác nữa, nếu như…chỉ là nếu như thì đừng nên nếu mà làm gì. Anh xin lỗi, chỉ để mà xin lỗi vì mùa hoa loa kèn đã hết, vì em đã xa anh… Biết bao giờ mua hoa lòa kèn hạnh phúc năm xưa sẽ quay trở lại? Có thể không biết bao giờ nhưng anh mãi yêu em, mãi mãi là như thế! Mùa hoa loa kèn đến rồi đi, hoa loa kèn nở rồi tàn, nhưng tình yêu của anh dành cho em vẫn sẽ mãi đứng đây…đứng để dõi theo em…để nhìn những mùa hoa loa kèn đến rồi đi, và đi rồi lại đến. Mèo yêu của anh à.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em chỉ là người ngoài cuộc
Anh ạ, có phải là anh không? Sao em nghe con tim em đau đớn như thế này. Em đã là người đến sau và tình yêu của anh không phải là dành cho em mà dành cho người khác.
Em biết rằng mình đã đặt tình yêu nhầm chỗ. Bây giờ em phải làm sao khi mà anh khẳng định rằng anh chỉ yêu mỗi người ấy và mãi mãi không quên họ.
Còn em, con bé ngốc nghếch này vẫn hi vọng một ngày anh sẽ đến bên em bằng một tình yêu thật lòng không phải là sự thương hại của một người anh trai với một người em gái. Nhưng giờ đây điều đó quá xa vời. Xung quanh em mọi người sống rất vui vẻ riêng em, em không thể có được cuộc sống như họ từ khi anh xuất hiện.
Một mình em thấy lẻ loi quá em muốn khóc cho lòng nhẹ nhàng hơn nhưng không thể bởi em không muốn bạn bè thấy được sự yếu đuối của mình. Thực sự em đã nói với họ rằng anh chỉ là cơn gió thoảng qua đời em em đã quên anh rồi nhưng trong tim em không thể chấp nhận hình bóng người khác thay thế anh.
Thời gian vẫn lặng lẽ trôi nó cuốn đi mọi thứ nhưng riêng tình yêu của em dành cho anh lại càng sâu đậm hơn. Và tâm trạng em luôn trong trạng thái chờ đợi:chờ đợi những dòng tin nhắn, cú điện thoại ngắn ngủi của anh giữa cái nắng trưa hè. Ngày ngày trong giấc ngủ hình bóng anh luôn chập chờn trong tâm trí em,em ước gì mình có một giấc ngủ thật dài để không con nhớ đến anh nữa. Em muốn cắt đứt mọi liên lạc với anh nhưng em yếu đuối quá không thể làm được. Ngày ngày anh xuất hiện trước mắt em, em đã cố tỏ ra bình thường nhưng trong tim em như muốn nổi sóng. Anh lạnh lùng nhưng không hiểu sao anh càng như vậy em lại càng yêu anh nhiều hơn."Biết anh là vô tình tại sao em vẫn yêu vẫn dại khờ..........".
Em đã tự nhủ lòng mình rằng với tình yêu chân thành của em thì nó sẽ được anh đáp lại một cách chân thành nhất nhưng em đã nhầm.Càng ngày em càng thấy mệt mỏi rã rời em rất muốn buông xuôi tất cả nhưng khi nghĩ đến việc rời xa anh tim em đau nhói. Em nhớ anh nhiều lắm nhưng em không biết phải làm thế nào đối với tình cảm của mình. Em không thể dùng lý trí để khuyên bảo con tim em hãy ngừng nghĩ về anh. Bây giờ em phải làm sao đây? Xung quanh em có rất nhiều người em dám khẳng định là họ tốt hơn anh nhưng tại sao em không yêu họ mà chỉ hướng về mỗi anh.
Đã có lúc anh hỏi em tại sao em yêu anh, em cũng không biết em yêu anh ở điểm gì từ khi nào? Mà chỉ biết đến bây giờ em đã yêu anh bằng một tình yêu đơn phương nhưng rất chân thành. Có những lúc em xác định phải quên anh nhưng chỉ cần nhận được một dòng tin nhắn của anh là em không thể tiếp tục được nữa tim em như run lên vì hạnh phúc. Điều đó quá nhỏ nhoi nhưng em vẫn hi vọng vẫn chờ đợi một cách vô vọng em vẫn thầm nghĩ rằng anh vẫn dành tình cảm cho em.Và chỉ cần như vậy là em sung sướng lắm. Càng ngày em càng buồn cho mối tình đơn phương của mình.Tại sao em không thể đáp lại tình cảm của người khác họ tốt với em hơn anh nhiều nhưng.
Đúng là con tim có lý lẽ riêng của nó không thể ép buộc được, phải không anh? Bây giờ em cũng không biết phải nói thế nào với anh nhưng anh hãy sống với tình cảm thật lòng của mình nhé. Anh có thể đến với ai nhưng anh đừng làm đau khổ họ đừng lấy họ để lấp chỗ trống nghe anh. Mặc dù tình yêu với anh làm em đau khổ nhưng em vẫn mãi yêu anh chỉ một mình anh thôi.
Sau này nếu chúng ta không đến được với nhau thì em cũng mong rằng chúng ta sẽ luôn nghĩ tốt về nhau. Em luôn hi vọng rằng anh sẽ được hạnh phúc bên người con gái anh thực sự thương yêu. Cuộc đời không chỉ có một người họ lấy của mình nhhưng cũng sẽ tặng cho mình thứ khác. Anh hãy vui vẻ lên xung quanh anh luôn có những người bạn tốt họ rất yêu mến anh và trong đó có em.Em luôn mong muốn rằng anh sẽ hạnh phúc.Người thương ơi, rồi em sẽ quên được anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Thầm mong anh quay về Honey yêu dấu, những lúc nhớ anh, em thường gọi anh như thế, em muốn được gọi anh như vậy thêm một lần nữa nhưng không được rồi anh à vì anh đã bỏ em ra đi. Chúng mình đều không muốn xa nhau như vậy mà phải không anh?Anh vẫn còn rất yêu em và em cũng vậy. Lý do em nói...