Mua chung cư dưỡng già, ai ngờ ngày nào cũng tăng xông vì chó của hàng xóm
Tưởng lên chung cư sẽ được yên tĩnh để an hưởng tuổi già, không ngờ ngày nào tôi cũng bị tra tấn bởi tiếng sủa và mùi hôi của chó hàng xóm, nhiều lúc suýt tăng xông.
Thấy nhà đất được giá, các con lại định cư hết ở nước ngoài, tôi bàn với chồng bán căn nhà mặt đất để lên chung cư ở. Ban đầu, chồng tôi không đồng ý vì không nỡ rời xa căn nhà đã gắn bó bao năm với rất nhiều kỷ niệm, hàng xóm rất tử tế, thân thiết như anh em trong nhà.
Tôi phải thuyết phục chồng cả năm trời về những lợi ích khi ở chung cư, nào là an ninh trật tự đảm bảo, tiện ích “tận răng”, nhà cửa dễ lau dọn, không phải leo thang bộ… Ngoài ra, nếu bán nhà mặt đất để mua chung cư, chúng tôi sẽ dư ra một khoản tiền khá lớn để dưỡng già, không phải nghĩ đến chuyện nhờ vả con cháu.
Tất cả những lợi ích ấy không đủ thuyết phục được ông lão. Chỉ đến khi bị xe máy tông, chân cẳng yếu đi nhiều, leo thang bộ trong nhà rất vất vả, ông ấy mới chịu nghe. Muốn dư nhiều tiền gửi tiết kiệm, sau khi bán nhà, chúng tôi mua một căn hộ tầm trung, tuy không sang trọng nhưng đầy đủ tiện ích và không gian sống thoải mái. Vợ chồng già rất hài lòng về quyết định thay đổi của mình.
Không ngờ, vui vẻ được chưa đầy nửa năm thì cuộc sống chung cư trở thành đọa đày khi nhà hàng xóm mua chó. Cô gái trẻ sát vách kêu sống một mình buồn nên chi mấy chục triệu đồng tậu một chú chó ngoại rất lớn. Những ngày mới về, nó sủa ầm ĩ cả ngày lẫn đêm khiến vợ chồng tôi không sao ngủ nổi. Hai ông bà già cắn răng chịu, mong những ngày lạ nhà qua đi, con chó sẽ chịu im.
Vậy nhưng, hàng tháng trời sau đó, con chó vẫn sủa rất nhiều, chỉ yên lặng hơn khi chủ ở nhà. Phần lớn thời gian ban ngày, khi cô gái hàng xóm đi làm, nó cứ sủa đinh tai nhức óc.
Thêm nữa, con chó to đùng đó lại sinh hoạt, vệ sinh chủ yếu ở trong nhà, hành lang chung thì kín nên mùi hôi hám lan ra khắp nơi. Chồng tôi vốn bị viêm mũi dị ứng. Từ ngày cô gái đó nuôi chó, ông ấy thường xuyên ho hắng, hắt hơi, sổ mũi.
Mua chung cư an dưỡng tuổi già, mỗi ngày tôi đều tăng xông vì chó của hàng xóm. (Ảnh: Shutterstock)
Tôi cảm thấy con chó nhà hàng xóm không được bình thường khi sủa quá nhiều, thấy không gian sống của gia đình đang bị ảnh hưởng nặng nề và không có dấu hiệu chấm dứt, tôi sang gặp cô gái để góp ý. Những tưởng cô ấy còn trẻ, có học thức thì sẽ tiếp thu, không ngờ thái độ lại vô cùng khó chịu.
Video đang HOT
Cô gái nói chó của mình là chó ngoại, được tắm rửa sạch sẽ hàng ngày, lại còn tốn tiền đi spa nên rất thơm chứ không thể nào hôi được, rằng nó là chó, sủa là hoàn toàn bình thường, vợ chồng tôi khó tính nên làm quá lên chứ cả tầng chẳng ai có ý kiến.
Tôi giải thích rằng người khác không ý kiến vì lúc con chó sủa, họ đều đi làm; vợ chồng tôi đã về hưu nên ở nhà cả ngày, mới lãnh đủ tiếng ồn do thú cưng của cô. Nghe xong, cô gái vẫn khăng khăng rằng chó sủa là bình thường, ở chung cư thì mỗi nhà phải nhịn nhau mà sống, rằng cô ấy cũng chịu đựng tiếng ho hắng của chồng tôi mà có phàn nàn gì đâu.
Thấy chủ chó quá ngang ngược, tôi nói sẽ báo chính quyền địa phương để giải quyết, nhưng cô gái vênh mặt thách thức rằng chẳng có luật nào cấm nuôi chó, tôi thích báo ai thì báo, còn cô vẫn sẽ nuôi chó của mình. Tôi đã gặp ban quản lý, họ cũng nói tòa nhà không cấm nuôi chó mèo nên tôi đành chịu.
Giờ đây tôi cảm thấy rất hối hận vì đã nằng nặc khuyên chồng mua nhà chung cư. Yên tĩnh thì chẳng thấy đâu mà ngày nào hai kẻ gần đất xa trời đều bị hành hạ bởi tiếng sủa, mùi hôi và ức chế vì thái độ của cô gái trẻ. Nhà thì mới mua, chẳng lẽ chỉ vì một con chó mà chúng tôi lại phải vất vả chuyển nhà một lần nữa?
Mẹ chồng tuyên bố chi 100% tiền mua chung cư, nhưng câu nói "vạ miệng" của cô út làm tôi bàng hoàng
Ngay từ khi nghe mẹ chồng bảo sẽ chi toàn bộ số tiền để chúng tôi mua chung cư, tôi đã cảm thấy hạnh phúc và biết ơn.
Nhưng chính một câu nói của cô út trong bữa cơm đã khiến lòng tôi chao đảo, hoang mang tột độ.
Ảnh minh họa.
Mẹ chồng tôi không phải người dễ tính, nhưng cũng chẳng đến mức hà khắc. Từ khi làm dâu, tôi luôn cảm nhận được sự lạnh nhạt, xa cách từ bà. Dẫu vậy, khi bà tuyên bố sẽ chi toàn bộ 2 tỷ đồng để mua nhà cho hai vợ chồng, tôi đã hoàn toàn bất ngờ.
Chuyện bắt đầu khi tôi và Huấn - chồng tôi - quyết định tạm hoãn kế hoạch tiết kiệm để mua nhà. Sau một buổi cà phê với người bạn làm bất động sản, cả hai cảm thấy đã đến lúc phải tìm cho mình một tổ ấm thực sự. Vậy là, chúng tôi quyết định xin ý kiến và hỏi vay tiền bố mẹ hai bên.
Mẹ chồng không trả lời ngay qua điện thoại, mà dặn cuối tuần về nói chuyện cho rõ.
"Các con không cần bỏ ra đồng nào, mẹ lo hết!"
Buổi tối hôm đó, cả nhà cùng nhau bàn bạc. Không ai ngờ, mẹ chồng tôi dõng dạc tuyên bố một câu khiến tất cả đều sững sờ:
"Mẹ không giàu có gì, nhưng 2 tỷ thì mẹ lo được. Tiền bạc cho con cái, mẹ không bao giờ tiếc. Các con không cần chi một đồng, mẹ sẽ lo từ A đến Z!"
Nghe những lời này, tôi cảm thấy như được tiếp thêm sức mạnh. Hiếm có người mẹ chồng nào sẵn lòng rút toàn bộ tiền tích lũy cả đời để giúp con cái mà không kèm theo điều kiện nào. Tôi lập tức cảm ơn bà rối rít, trong lòng tràn đầy cảm kích.
Nhưng rồi, điều kiện của mẹ chồng đã khiến mọi thứ đảo lộn.
"Mẹ chỉ muốn đứng tên căn chung cư ấy. Đơn giản là để chắc chắn thôi, không ảnh hưởng gì tới các con cả. Tiền mẹ bỏ ra, các con chẳng mất gì, lại được ở miễn phí. Chuyện đứng tên hay không đâu quan trọng, đúng không?"
Bà nói những lời này với vẻ mặt thản nhiên, thậm chí còn khẳng định rằng chúng tôi đang "hưởng lợi quá lớn". Nhưng trong lòng tôi bắt đầu dấy lên cảm giác khó chịu.
Câu nói của cô út làm tôi chết lặng
Khi cả tôi và Huấn còn chưa kịp phản ứng, cô út bất ngờ lên tiếng:
"Có gì mà nghĩ, chị? Tự dưng không phải tốn tiền thuê nhà, lại có chung cư xịn để ở. Mẹ chỉ cẩn thận chút thôi, lỡ mai này anh chị có ly hôn thì khỏi cần chia đôi tài sản!"
Câu nói của cô út như một cú đấm thẳng vào lòng tôi.
"Cái gì? Ly hôn? Chị với Huấn vẫn đang hạnh phúc mà... Sao em lại nghĩ đến chuyện chia tài sản luôn vậy?"
Cả bàn ăn im lặng. Mẹ chồng khẽ lườm cô út, ra hiệu cho cô im lặng. Nhưng lời nói ấy đã cắm sâu vào lòng tôi như một nhát dao, khiến tôi không ngừng suy nghĩ.
Liệu đây có phải "nước cờ" của mẹ chồng?
Sau khi cô út im lặng, mẹ chồng vẫn tiếp tục giải thích, lặp lại những lý lẽ ban đầu: bà muốn đứng tên chỉ để "chắc chắn", không có ý gì khác. Nhưng lòng tôi không sao yên được.
Nếu bà chi 100% tiền, bà có quyền đứng tên căn nhà - điều này quá rõ ràng. Nhưng chẳng lẽ mục đích thật sự lại nằm ở chỗ khác? Nếu vợ chồng tôi ly hôn, toàn bộ căn hộ nghiễm nhiên thuộc về bà. Hoặc ngay cả khi chúng tôi vẫn hạnh phúc, việc bà đứng tên cũng đồng nghĩa với việc bà có thể can thiệp vào mọi thứ trong căn nhà này.
Nếu như mẹ chồng chỉ cho vài trăm triệu, có lẽ bà sẽ không có được quyền hành lớn như thế. Phải chăng, điều này mới thực sự là toan tính của bà?
Tôi nên làm gì?
Lòng tôi rối bời. Những lời nói của mẹ chồng và cô út vẫn lẩn quẩn trong đầu. Tôi cảm thấy biết ơn vì bà sẵn lòng giúp đỡ, nhưng liệu món quà này có thực sự là vô điều kiện? Hay đây chỉ là một nước cờ để bà giữ quyền kiểm soát cuộc sống của chúng tôi?
Tôi biết mình cần suy nghĩ thật kỹ trước khi đưa ra quyết định. Một căn nhà có thể là nơi an cư, nhưng cũng có thể là khởi đầu của những rắc rối không hồi kết...
Phát hiện có người đàn ông lạ nằm trong chăn, tôi kinh hãi khi nhìn rõ mặt và câu nói của anh ta Suốt đêm đó, tôi không tài nào chợp mắt được. Tôi luôn cảm thấy bất an khi có một người đàn ông lạ ngủ trong nhà mình. Tôi và chồng vừa lấy nhau thì ra ở riêng liền. Chúng tôi được bố mẹ hai bên cho một phần tiền mua chung cư, còn lại thì cả hai cố gắng dành dụm trả góp...