Mua chiếc váy 700 ngàn, tôi bị chồng mắng té tát
Mua cái váy 700 nghìn, tôi liền bị chồng chê bai là tiêu xài phung phí. Tôi còn chưa biết phản bác thế nào thì mẹ chồng đã lên tiếng trước.
Ảnh minh họa
Tính chồng tôi rất kỹ trong chuyện tiền bạc. Với anh, cái gì nên mua thì mua, cái gì không đáng, không cần thiết thì không nên bỏ tiền ra. Anh luôn nhắc đi nhắc lại chuyện tiền khó kiếm nên không thể tiêu xài phung phí mà lúc nào cũng phải tiết kiệm, phòng ngừa bất trắc và lo cho tương lai của con cái sau này.
Nhà tôi có 3 hũ thủy tinh, được chồng ghi rõ: Tiền ăn, tiền học, tiền cưới hỏi. Đầu tháng, sau khi nhận tiền tôi chuyển khoản qua, chồng sẽ đi rút hết rồi tính toán cẩn thận, sau đó bỏ tiền vào từng hũ. Cần đến tiền khoản nào thì lấy từ hũ đó ra chứ không được xâm phạm qua hũ khác.
Video đang HOT
Sống chung với một người chồng kỹ tính về tiền bạc, đôi khi tôi cũng bị ức chế. Tôi thích gì cũng không dám mua mà phải hỏi qua ý kiến của anh. Mỗi ngày, tiền ăn cũng được tính toán cẩn thận trong phạm vi 150 nghìn, không được vượt qua. Nếu vượt qua thì ngày hôm sau phải ăn ít lại để bù vào tiền thâm hụt hôm trước.
3 năm nay, tôi chẳng dám mua gì cho bản thân. Ngay cả váy cũng phải xin từ em gái để mặc. Tuần sau là đám cưới em chồng nên tôi muốn mua bộ đồ hợp vóc dáng, làn da của mình. Cũng may có sẵn tiền thưởng nên tôi mua cái váy 700 nghìn.
Khi về nhà, tôi lấy váy ra mặc thử và hỏi mẹ chồng có đẹp không? Bà tấm tắc khen ngợi, còn bảo tôi nên mua thêm vài cái nữa để mặc vì thấy lâu rồi tôi chưa mua món đồ gì mới. Chồng tôi đang xem ti vi cũng liếc nhìn vợ rồi hỏi cái váy bao nhiêu tiền? Tôi nói 700 nghìn. Vừa nghe giá tiền, anh ấy đã nhảy dựng lên, mắng tôi tiêu xài phung phí, mua váy tận 700 nghìn, tại sao không mua váy hàng chợ giá 100 – 200 nghìn thôi.
“Cái váy 700 nghìn là gần 1 tuần tiền ăn rồi chứ có ít ỏi gì, sao em phung phí thế hả?”. Tôi sững người khi bị chồng mắng té tát không biết đáp lại thế nào. Trong lúc tôi lúng túng thì mẹ chồng đã lên tiếng hỏi ngược 1 câu: “Vợ anh đi làm có tiền, mua bằng tiền nó làm ra chứ có lấy tiền của anh à?”.
Mẹ chồng hỏi 1 câu đúng quá nên chồng tôi cứng họng, không biết nói gì nữa. Sẵn chuyện này, mẹ chồng nói chồng tôi phải sống cho thoáng hơn, đừng quá tính toán rồi làm khổ vợ khổ con. Ngay đến bữa cơm còn phải tính xem ăn bao nhiêu tiền thì bà cũng bất mãn, nói chi là tôi.
Chồng tôi im lặng không nói gì nhưng sắc mặt vẫn khó coi. Không biết sau chuyện này, anh có thay đổi không chứ tôi mệt mỏi, chán nản người chồng keo kiệt này quá rồi.
Nhìn mâm cơm ở cữ, tôi thầm biết ơn chị dâu
9 giờ tối, tôi lọ mọ xuống bếp mở lồng bàn tìm cơm ăn thì sửng sốt khi thấy mâm cơm để phần mình.
Ảnh minh họa
Sinh con được 2 tháng thì vợ chồng tôi ly thân. Chồng tôi là một gã đàn ông vô trách nhiệm với vợ con nhưng lại hết lòng vì bạn bè. Dù có con nhỏ, anh ta vẫn đi nhậu nhẹt với bạn thâu đêm. Khi nào không đi nhậu ở ngoài thì kéo bạn về nhà nhậu, hát hò khiến con trai không thể ngủ được. Tôi nhắc nhở, chồng còn hất đổ cả mâm bát rồi bỏ đi. Tiền bạc làm ra bao nhiêu, anh ta chỉ đưa cho tôi một nửa, phần còn lại thì tiêu xài phung phí.
Chị dâu đến thăm tôi, thấy tôi ăn cơm với quả trứng luộc thì xót quá nên khuyên tôi về nhà ở một thời gian xem thử chồng có thay đổi không? Nhưng tôi dùng dằng mãi thêm cả tháng nữa. Sau một lần chồng nhậu say sưa rồi đập đồ đạc chỉ vì con khóc, anh ta không ngủ được, tôi mới đủ can đảm bế con rời khỏi căn nhà ấy.
Về nhà bố mẹ, tôi không ngờ khi được chị dâu chuẩn bị sẵn cho một căn phòng sạch sẽ, rộng rãi. Chị ấy nói thấy tôi đang ở cữ mà phải dọn dẹp, rửa đống bát đũa do chồng nhậu nhẹt từ hôm trước; rồi ăn bữa cơm đơn giản quá mức, chị không chịu được. Căn phòng trống trong nhà, chị đã thuê người về dọn dẹp, sơn sửa, trang trí lại, để khi nào mẹ con tôi bế tắc thì còn có nơi quay về. Sự ân cần, chu đáo của chị dâu khiến tôi cảm động đến rơi nước mắt. Hèn chi bố mẹ và anh trai tôi, ai cũng quý mến chị.
Từ lúc tôi về nhà ở, chồng tôi có đến tìm 2 lần nhưng lần nào cũng trong tình trạng say xỉn nên gia đình không đồng ý cho tôi về lại bên ấy. Chị dâu nói tôi nên suy nghĩ cho kĩ, sống với một người đàn ông chỉ biết bạn bè, nhậu nhẹt, không có chí hướng, không lo làm ăn thì chỉ khổ cả đời thôi. Chị không khuyên tôi ly hôn nhưng tôi cần phải mạnh mẽ, bản lĩnh hơn khi đối diện với chồng.
Tối qua, tôi bế con, ru con ngủ nên ngủ quên, lúc tỉnh dậy là 9 giờ tối, cả nhà đã ăn cơm xong rồi. Tôi mò xuống nhà bếp tìm đồ ăn. Mở lồng bàn, thấy bát canh giò heo hầm đu đủ, cá kho tộ và đĩa rau luộc, đĩa trái cây tráng miệng, nước mắt tôi tự nhiên rơi. Tôi biết, đây là những món chị dâu nấu riêng cho mình để tẩm bổ cho có sữa. Từng món, chị đều cẩn thận để vào bát giữ nhiệt cho tôi.
Tôi ăn cơm mà trong lòng cứ suy nghĩ mãi về những gì chị khuyên. Tôi biết, chị dâu thương vì thấy cảnh sống của tôi khổ sở cả vật chất lẫn tinh thần. Nhưng nếu chuyển về sống chung mãi như vậy cũng không phải là cách hay vì tôi không muốn trở thành gánh nặng của gia đình. Phải làm sao để chồng tôi bớt nhậu nhẹt và biết thương yêu vợ con hơn đây? Hay tôi nên ly hôn, tìm cho mình một cuộc sống mới?
3 cách để tìm thấy bạn bè tri kỷ Trong cuộc đời này, nếu gặp được người tri kỷ quả thật tuyệt vời không gì sánh bằng. Ở nhà nhờ cha mẹ, ra ngoài nhờ bạn bè. Trên đường đời, nếu gặp một vài người bạn thông minh, bạn có thể giải quyết nhiều vấn đề; nếu kết giao với những người bạn giàu có, bạn cũng có thể kiếm được rất...